Zen lao chiếc xe vào gốc cây gây tiếng vang lớn, hắn làm thế vì chiếc xe đã mất thắng sau cú va với bọn tang thi bên dưới lễ đài. Tiếng va chạm giữa chiếc xe và gốc cây thu hút rất nhiều tang thi xung quanh vây đến, Zen thừa dịp chúng vẫn còn xa, lao ra khỏi xe, chạy đi núp ở một gốc cây gần đó quan sát. Hệ thống cũng thông báo
" Bíp...chúc mừng ngài lên lv 2, ngài nhận được 2 điểm phân phối ngẫu nhiên "
Zen mở bảng thông tin quan sát
• Tên nhân vật: Senju Zen
• Tuổi: 18
• Level: 2 (1/40)
• HP: 50/50
• MP: 15/25
• Sức mạnh: 20
• Nhanh nhẹn: 20
• Thể chất: Tiên nhân chi thể
• Tinh thần lực: 2
• Kỹ năng: Không
• Huyết kế giới hạn: Mộc độn
• Năng lực: Không
- Cộng hết vào MP, mở cửa hàng
Thêm một màn hình 3D xuất hiện bên trái hắn, bên trong có rất nhiều mục như nhẫn thuật, robot, phép thuật, huyết kế giới hạn, vũ khí,....Bên trong các mục, vật phẩm được chia theo cấp độ giảm dần từ trên xuống như SSS, SS, S, A, B, C, D. Zen muốn mua kỹ năng Mộc độn nhưng lại nhớ ra mình phải trả 5 vàng nợ lúc trước mua bí kíp tinh luyện chakra nên bây giờ chỉ còn 16 vàng. Hắn nắm chặt côn sắt, định lao ra giết thêm 4 đầu tang thi nữa thì một bàn tay phía sau đặt lên vai hắn giựt lại. Zen giật mình giơ côn sắt định đập thì nhìn thấy Tiểu Vũ đang làm động tác giữ im lặng
- Là tôi đây, Zen
- Tiểu Vũ tỷ tỷ, chị làm em giật cả mình, đám người kia thế nào rồi?
- Nhờ cậu thu hút đám tang thi đi nên họ đã an toàn, Tâm Nhu cũng đã dẫn họ đi thư viện lánh nạn
Thư viện trong trường được xây rất rộng và có 3 tầng, hơn cửa ra vào rất kiên cố. Ngày thường ít sinh viên nào tụ tập đọc sách, huống chi hôm nay là chủ nhật, sẽ không có ai đến nên an toàn cũng được đảm bảo. Zen gật đầu
- Vậy cũng được, Tiểu Vũ tỷ tỷ, năng lực của tỷ là kiếm thuật à? Lúc thấy tỷ giết bọn tang thi rất điệu nghệ
Tiểu Vũ không giấu giếm mà gật đầu
- Ừm, khi giết con tang thi đầu tiên, trong người nó văng ra một cuốn sách hồng cùng một đồng tiền đen, tôi cầm cuốn sách thì nó báo là kỹ năng liên quan đến kiếm thuật, tôi nói học thì cuốn sách hoá linh quang nhập vào người, sau đó tôi sử dụng được kỹ năng
- Thần kì vậy sao?
- Còn cậu, cậu có năng lực gì?
Zen lắc đầu, lôi từ trong ba lô ra cuốn sách vàng, hô học liên tiếp nhưng cuốn sách vẫn nguyên vẹn
- Em không học được
- Kì lạ thật, thôi, chuyện này chúng ta tính sau, nên đi thư viện tiếp ứng đám người trước
- Được, chúng ta đi thôi
2 người vừa đi vừa canh chừng cho nhau, vì tang thi xung quanh đã tập trung hết chỗ chiếc xe nên đường khá trống trải, chỉ lác đác 1 2 con đang ngồi gặm xác. Zen cũng tranh thủ giết thêm 2 con tang thi, gần đến thư viện, mật độ tang thi tăng dần, hiển nhiên là theo đuôi đám người sống đến đây. Zen cùng Tiểu Vũ nhón nhân, rón rén đi đến cửa chính, Tiểu Vũ đập cửa còn Zen thì canh chừng sau lưng cô
- Mở cửa, mở cửa, chúng tôi là người đã cứu các người a
Nhưng bên trong lại không có động tĩnh, Tiểu Vũ sốt ruột, có ý đập mạnh hơn nhưng Zen cản lại
- Tiểu Vũ tỷ, chúng ta đi cửa sau, nếu đập nữa sẽ thu hút tang thi đến thì nguy hiểm cho cả ngoài lẫn trong
Tiểu Vũ gật đầu, dẫn đường cho Zen đi cửa sau. Đường vòng ra cửa sau không hề có một con tang thi nào, Zen mở cửa nhưng lại bị khoá ở bên trong, nếu dùng côn đập thì sẽ phát ra tiếng rất to, Tiểu Vũ hỏi nhỏ
- Làm thế nào bây giờ
Zen nhìn lên cái cửa sổ phía trên, bên trái cửa sau nói
- Tiểu Vũ tỷ, người tỷ nhỏ, đệ nâng tỷ lên để tỷ chui vào bên trong thông qua cái cửa sổ này, sau đó tỷ lại mở khoá cửa từ bên trong để đệ đi vào
- Được, ý tốt
Zen ngồi xuống, Tiểu Vũ bước chân lên vai hắn, bò từ từ qua cửa sổ, đến khi chui hết vào bên trong. Ken két thanh âm vang lên, cánh cửa mở ra, Tiểu Vũ thò đầu ra vội nói
- Zen, mau vào
Hắn bước vào trong, đóng kín cửa khoá lại, cùng Tiểu vũ đi đến đại sảnh. Bên trong tụ tập rất đông học viên, có người khóc lóc, hiển nhiên là bị tang thi doạ sợ. Những người khác thấy Zen cùng Tiểu Vũ bước vào, trên người đầy máu, trên côn sắt máu còn nhỏ giọt, run cả người vội tách ra cho 2 người đi. Tâm Nhu thấy Zen cùng Tiểu Vũ thì vui mừng
- Zen, Tiểu Vũ, 2 người không sao chứ? Tốt quá
Chạy đến định ôm hắn nhưng Zen đưa tay cản lại
- Ấy ấy, trên người ta dính máu, không tiện
Tiểu Vũ thì cung kính
- Tiểu thư, người không bị thương chứ, chúng tôi thì không sao
Zen ngạc nhiên
- Tiểu thư?
Tâm Nhu thấy xung quanh không tiện, nắm tay Zen cùng Tiểu Vũ chạy ra sau, 3 người một góc nói chuyện, Zen thì được ngồi giữa 2 mỹ nữ
- Zen, đây là Lâm Tiểu Vũ, mình có giới thiệu qua cho cậu
- Biết biết, lần đầu gặp Tiểu Vũ tỷ tớ nhận ra ngay
- Ừm, trước kia giấu cậu 1 chuyện, tớ là thiên kim tiểu thư nhà họ Trần, Trần Tâm Nhu, bố tớ là người đứng đầu thành phố Phan Hải, Trần Anh Tự. Gia đình Tiểu Vũ từ lâu đã có truyền thống phục vụ nhà họ Trần, nên Tiểu Vũ là cận vệ riêng, kiêm chị em với tớ
Zen gật gù như hiểu ra vấn đề
- Chả trách, tỷ ấy gọi cậu là tiểu thư
- Còn nữa, cậu thấy người con gái tóc bạch kim ngồi cùng chị kính cận phía bên kia không
Zen nhìn theo hướng Tâm Nhu chỉ, thấy mộ cô gái tóc bạch kim, đang mặc đồng phục của trường, áo sơ mi trắng váy đen, đang co người, úp mặt vào chân, bên cạnh là một vị tỷ tỷ xinh đẹp, đeo kính, mặc đồ dân văn phòng rất sang trọng gương mặt buồn rười rựi, hắn gật đầu
- Thấy thấy
- Vị đó tên là Triệu Y Tuyết, vị tỷ tỷ kế bên thì ta không biết. Triệu Y Tuyết là ngôi sao mới nổi trong giới trẻ, người ta nói rằng Y Tuyết người cũng như tên, xinh đẹp như tiên nữ một dạng, tính tình hiều hậu lại rất đáng yêu. Hôm nay Y Tuyết đến trường để quay một bộ phim với tên gọi là Thanh Xuân Học Đường, sau đó chuyện kế tiếp xảy ra, cả đoàn phim biến thành tang thi lao vào cắn xé nhau, Y Tuyết và vị tỷ tỷ kế bên may mắn thoát được, sau đó chen lấn trong đám người sống sót, nhờ cậu mà Y Tuyết mới an toàn đến được đây đấy. Cậu giờ là anh hùng rồi
Zen lắc lắc đầu, điểm nhẹ lên cái mũi của Tâm Nhu
- Anh hùng gì chứ, mình chỉ thấy cậu lúc đó nguy hiểm nên dùng chút sức cứu cậu thôi, cũng nhờ Tiểu Vũ tỷ đây giúp đỡ thì mình mới đến thư viện an toàn đấy
Nghe Zen nói hắn vì mình mới đến cứu, Tâm Nhu đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống đất e thẹn, Tiểu Vũ thì lại chọc
- Tiểu thư, người không sao chứ? Mặt lại đỏ thế kia
Bị Tiểu Vũ chọc, Tâm Nhu mặt còn đỏ hơn, như trái ớt một dạng
- Không, không, chỉ là hơi nóng tí thôi
Nhưng sau đó cô gái nhỏ lại ôm ngực Zen mà khóc thút thít
- Ơ, sao thế, cậu có chuyện gì à?
- Hic..tớ sợ, tớ cũng lo cho bố nữa, khi nãy cầm điện thoại gọi lại không có tín hiệu, tớ không biết mình sẽ sống được bao lâu, hay tí nữa sẽ bị tang thi ăn thịt
Zen cùng Tiểu Vũ trầm mặc, ở cái thế giới tận thế này, chết chính là cái mũ luôn đeo trên đầu mỗi người, không ai biết trước khi nào cái mũ ấy sẽ nuốt lấy mình, cũng không ai có thể bó cái mũ ấy ra được. Zen xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Tâm Nhu, giọng rắn chắc
- Tâm Nhu, cậu yên tâm, tớ sẽ bảo vệ cậu cho đến hơi thở cuối cùng
Nghe được hắn nói như đinh đóng cột, Tâm Nhu cũng hết khóc, gạt đi giọt nước mắt trên má
- Cảm ơn cậu, Zen, nhưng cậu cũng phải bảo vệ chính mình, nếu cậu có việc gì thì mình cũng không thiết sống nữa
- Ừm, tớ hứa mà, nhưng sao cậu lại giới thiệu Y Tuyết cho tớ vậy?
Tâm Nhu cười hì hì, gương mặt thập phần đáng yêu
- Chỉ là tớ rất hâm mộ Y Tuyết, fan bự luôn ấy, nên tớ muốn giới thiệu cho cậu biết, hơn nữa nhìn cậu cứ như người ngoài hành tinh ý, ai cũng không biết, thật kì lạ
Zen gãi gãi đầu, thực chất gọi hắn là người ngoài hành tinh cũng rất đúng. Tiểu Vũ im lặng nãy giờ lên tiếng
- Zen, cậu có kế hoạch gì không? Hay ngồi đây đợi cảnh sát đến cứu?
- Hiện tại chỉ có cách ngồi đợi đám tang thi kia bỏ đi mà thôi, lần bạo phát tang thì này, rất có thể không chỉ trường chúng ta bị, còn có cả nước, cả thế giới. Có thể nói, hiện tại mặc kệ đi nơi nào, đều là giống nhau, bên ngoài toàn bộ đều là tang thi, không có bất kỳ cái gì địa phương là an toàn.
Tâm Nhu nghe thì run cả người
- Không thể nào
Tiểu Vũ suy nghĩ một tí lại thấy rất có lí, vì trong lúc Zen cùng Tâm Nhu nói chuyện, cô gọi về nhà hoặc báo cảnh sát, điện thoại luôn báo không có tín hiệu, đủ thấy mạng lưới vệ tinh đã tê liệt. Thấy Tâm Nhu khuôn mặt khổ sở vì lời nói của mình, Zen an ủi
- Không cần lo lắng, bố mẹ 2 người đều là quan chức, hẳn là sẽ thoát đi được, chúng ta phải sống sót để mà đi tìm họ nữa.
Tâm Nhu cũng an lòng, gật đầu
- Được, ta sẽ hảo hảo cùng Zen sống sót
Tiểu Vũ nhìn gương mặt bình thản của hắn thì hỏi
- Zen cậu có thể nói cho tôi nghe một chút kế hoạch không? Nhìn cậu gương mặt bình tĩnh hẳn đã có kế hoạch thoát thân?
Zen lắc đầu
- Không, đệ không có gia đình, khống có bạn bè, chỉ có Tâm Nhu cùng tỷ là quen biết, kế hoạch bây giờ chắc là bảo hộ 2 người cho đến khi gặp được bố mẹ 2 người a, hiện tại cứ ở lại đây 1 2 ngày, đợi đến khi tang thi vơi dần, chúng ta ra ngoài tìm kiếm một chỗ nào an toàn để trốn, sau đó đợi bộ đội thành lập doanh trại cho người sống sót, chúng ta sẽ đến đó trú ẩn
Nghe Zen nói, Tiểu Vũ cũng mỉm mỉm cười mà ấm áo trong lòng, được trai đẹp lại mạnh bảo vệ, có nữ nhân nào mà không thích cơ chứ? Hơn nữa kế hoạch của hắn lại thập phần có lí nên cô cũng gật đầu ngay. Trời đã về chiều muộn, bên trong thư viện lại vang lên tiếng cãi nhau, Tâm Nhu hiếu kì nói
- Ta đến xem bọn họ thế nào, vì sao lại cãi nhau rồi
Zen lập tức nắm lấy cổ tay cô ngăn lại
- Họ chỉ nóng giận vì đói thôi, cứ mặc kệ bọn họ
Nghe hắn nói vậy Tâm Nhu cũng thấy bụng mình có điểm đói, bụng Tiểu Vũ thì kêu lên kháng nghị làm cô đỏ hết cả mặt mũi
- Được rồi, ta sẽ ra ngoài kiếm thức ăn, 2 người đợi ở đây
- Tôi đi với cậu
Tiểu Vũ xung phong nhưng bị Zen từ chối ngay
- Không được, tỷ ở lại chăm sóc cho Tâm Nhu, lỡ thư viện xảy ra chuyện gì thì sao?
Nghe vậy Tiểu Vũ cũng không đòi theo nữa, Tâm Nhu nắm tay hắn dặn dò
- Cẩn thận nhé Zen, cậu phải trở về đấy
Hắn gật đầu
- Ừm, cậu yên tâm, tớ lo được
Sau đó mở cửa sau đi ra ngoài.