Chương 3: Thế giới đảo lộn

Thế giới tôi đang ở. Phải rồi. Một thế giới quá hỗn độn. Nó được cứu bởi các anh hùng qua các thời đại trước sự đe dọa của quỷ giới. Cứ mỗi lần quỷ giới mạnh lên và đe dọa sự bình yên của nhân giới thì anh hùng sẽ xuất hiện. Anh hùng luôn chiến thắng Quỷ vương và đem bình an cho nhân loại. Quỷ giới phải tiếp tục sống ở lục địa đen hay sau trong lòng đất. Anh hùng được biết đến như những con người với sức mạnh xuất chúng, họ có những tài năng (hack đấy ==) khiến họ dễ dàng nâng cấp, và may mắn (hack luôn đấy== ) được các thần ban tặng. Cuộc chiến gần đây nhất giữa Quỷ Vương và Anh Hùng, cách đây khoảng 200 năm. Đây là lần lâu nhất cho cuộc chiến kế tiếp, những lần trước thời gian chỉ khoảng từ 70 năm trở xuống. Tôi còn đang thẩn thờ suy nghĩ về chuyện đó thì con đen đen hệ thống bắt đầu nói chắc vì nó thấy tôi hóa đá hơi lâu.

“Trong mỗi cuộc chiến, do con người là loài yếu hơn, nên hệ thống đã ban cho bên phe loài người nhiều ưu đãi. Một trong những kỹ năng đó là phép tiên tri dự đoán tương lai. Không may, những kẻ có phép tiên tri trong thời gian chúng còn sống, đã sử dụng nó như một công cụ để khai thác các mê cung (dungeon), nơi cất giữ báu vật, pháp thuật và bảo khí cho các anh hùng đời tiếp theo để dành cho con cháu chúng. Kết quả là những bảo khí, pháp thuật được bảo quản cho các cuộc chiến sau này bị đem sử dụng như những công cụ cho các cuộc chiến tranh vì lợi ích của loài người. Như ngươi thấy đó, hiện giờ có đến hơn một trăm vương quốc lớn nhỏ, chưa kể mỗi quốc gia có rất nhiều lãnh chúa và quý tộc. Điều này là kết quả của sự chiếm đoạt các loại ma pháp, bảo vật, vũ khí… thứ mà lẽ ra phải dùng để giúp con người chống lại ma quỷ trong cuộc chiến sắp tới lại được sử dụng như thứ để dành lãnh thổ, đất đai và củng cố quyền lực.”

Thêm một cú sốc cho tôi. Tôi không còn sốc về chuyện không có gì từ danh hiệu Anh Hùng nữa. Nói vậy cuộc sống dân đen của tôi khốn khổ là vậy sao. Tuy tôi không hổ thẹn vì sinh ra là một nông dân, nhưng đó là một cuộc sống không thể sống nổi dưới sự cai trị hiện nay. Trong thế giới này có tồn tại pháp thuật, võ kỹ, tri thước. Nhưng những thứ đó không dành cho bọn dân đen chúng tôi. Thế giới tôi ở được phân cấp rõ ràng. Cấp của bạn không phụ thuộc vào bạn cố gắng nỗ lực bao nhiêu, mà phụ thuộc vào bạn đã sinh ra ở đâu mà thôi. Có những kỹ năng có thể truyền lại cho con cháu. Tôi nghe nói một số hậu duệ của các anh hùng thừa hưởng một vài kỹ năng đặc biệt, không một ai có thể so sánh được. Còn các pháp thuật, võ kỹ vàt tri thức chỉ được lựa chọn để dạy cho một số thành phần cao hơn trong xã hội. Những người nông dân như tôi thì không hề được tiếp cận chúng. Sau khi ngôi làng của tôi bị bọn cướp thiêu trụi. Tôi lang thang lên thành phố và sống trong khu ổ chuột. Thôi tạm không tiết lộ quá khức của bản thân trong chương này, để sau vậy. Những quốc gia trong thế giới này được trị vì bởi vua và hoàng tộc. Nhưng nghe nói đế quốc Arkadia ở phía Nam có nghị viện. Một thế lực mạnh cai trị nữa là Giáo hội. Giáo hội ở thế giới này là hậu duệ của các pháp sư trị liệu cho những anh hùng. Các pháp sư với Divine Magic có thể chữa trị, thanh tẩy và thậm chí hồi sinh. Điều này làm cho các pháp sư với phép thuật trị liệu trở thành cần thiết, họ dần thau tóm quyền lực, tuyên truyền trong dân chúng về sức mạnh thần thánh của họ, rằng họ có thể nghe tiếng nói của thần. Thế lực của Giáo hội rất mạnh, bọn họ còn thao túng một số quốc gia trong bóng tối. Họ cũng vô cùng độc ác, những kẻ chống đối luôn bị gán cho tội theo quỷ tộc và bị hành hình không thương tiếc. Sư phụ người đã truyền nghề đạo tặc cho tôi cũng nói cho tôi biết nhiều bí mật đằng sau Giáo hội. Cụ thể là không ai trong Giáo hội hiện nay có khả năng chữa lành cả. Hiện nay trong bọn họ chỉ có một vài thứ pháp bảo có thể chữa lành như mấy lọ potion và tinh thạch do các pháp sư để lại. Nhưng bọn chúng đã thành công khi đưa tư tưởng tin vào Giáo hội đã ăn sâu trong dân chúng, mà hoàng tộc của các nước thì vừa phải dựa vào và dè chừng ảnh hưởng của họ.

Vậy ra thế giới này đầy những bất công một phần là tại cuộc chiến của các anh hùng sao. Không, là tại nhiều kẻ đã lợi dụng điều đó sao. Tôi hít một hơi sâu. Một tên dân đen như tôi không hiểu biết nhiều lắm về tình hình. Tôi cũng không nghĩ là con đường anh hùng sẽ dễ dàng. Không có bảo khí, không có hack skills… Rồi rồi… Sẽ khó khăn đây. Nhưng ngày đó tôi đã hứa với sư phụ lúc người sắp chết là sẽ sống một cuộc đời không hối tiếc, còn mấy đứa trẻ mà tôi cùng biểu diễn trên đường phố để tìm miếng ăn nữa. Tôi sẽ hoàn thành ước mơ của mình. Nhưng mà có thêm một chút hỗ trợ thêm cũng được mà.

“Vậy áo giáp thì thế nào?”

“Không.”

Nhanh vãi. Vậy làm sao đánh Quỷ Vương đây. Bình tĩnh lại, suy nghĩ từng bước một thôi. Khoan đã, hình như trong mấy câu chuyện tôi nghe kể thì Anh Hùng luôn có đồng đội hỗ trợ. Phải rồi, tìm đồng đội sau đó sẽ nâng cao sức mạnh. Đúng rồi cần luyện tập để tăng kỹ năng rồi nâng cấp. Hiện giờ thì tôi yếu xìu, chả có kỹ năng chiến đấu gì cả. Tôi có nghề đạo tặc, nhưng cũng chỉ giới hạn trong việc sử dụng dao gâm, đột nhập, phá bẫy… chứ chả có tính chiến đấu tí nào. Còn mấy cái nghề còn lại thì chỉ dung để kiếm miếng ăn qua ngày thôi. Thật ra tôi mới 9 tuổi thôi.