Hạ Hy: .....Thiên Tầm?
Hạ Hy: .....
Hạ Hy: Sao lại không thấy đâu nhỉ?
- Hạ Hy không thấy Thiên Tầm đâu, cô đi tìm khắp nhà nhưng vẫn không thấy cô ấy ở đâu*
- Ring ring ring* Tiếng chuông điện thoại
Hạ Hy: Lâm Dương?! < Giật bắn>
Hạ Hy: A.....
Hạ Hy: Xin chào buổi tối, phó đạo diễn?
Hạ Hy: Khụ...khụ
Ngủ chưa? Mai diễn cảnh cho tốt nhé, tôi cá cược rồi đấy, cô đừng làm tôi thất vọng nha..... < Mong chờ>
Hạ Hy: Dạ...dạ được...ạ < Bối rối>
Hạ Hy: Tiêu rồi! Không có Thiên Tầm mình diễn kiểu gì!! < Nằm phịch xuống giường>
Hạ Hy: " Cô nương, thuốc phải uống nhân lúc nóng!" < Đọc kịch bản>
Hạ Hy: " Nô tỳ đáng chết! Nhất định sẽ về học ngay!"
Hạ Hy: " Nô tỳ đáng chết! Nhất định sẽ về học ngay!"
Hạ Hy: Không được! Chẳng biết diễn thế nào nữa!
Hạ Hy: Thiên Tầm cô đâu rồi...
- Đang mơ màng*
Hạ Hy: Lại là...cảm giác này... bực quá...
- Nhớ lại hồi ức lúc còn học nhà trẻ của Hạ Hy*
15 năm trước...
- Tại nhà trẻ Mùa Xuân*
Cảm ơn tiết mục của các bạn nhỏ 5 tuổi
Sắp ra chưa?
A! ra rồi!
Hoa hướng dương này đáng yêu quá! * Ý đang nói Hạ Hy*
Phải đấy! Con nhà ai thế nhỉ?
Được khen rồi nha
Hạ Hy: Tôi thích xem mọi người vui tươi khi tôi biểu diễn. Cảm giác ấy khiến tôi rất hạnh phúc
Cảm ơn tiết mục đặc sắc của các bạn nhỏ 4 tuổi, mời bạn 3 tuổi!
Có chuyện gì thế?!
Tần Hạ Hy, sao em không xuống?!
Con nhà ai thế! Sao không xuống, làm lỡ tiết mục của con gái tôi rồi!
Nó điếc rồi à, không nghe thấy đã cảm ơn rồi sao? < Tức giận>
< Kéo đi>
Hạ Hy: Tại sao? < Ngây thơ>
Xuống đi!!
Xuống!
Sao thế hả? Không nghe thấy giới thiệu tới tiết mục khác rồi sao? Đang yên đang lành, tự dưng bị em hủy hết rồi! < Tức giận>
Em làm lớp này mất hết mặt mũi rồi!
Hạ Hy: Nhưng mà...
Hạ Hy: Nhưng mà em là hoa hướng dương, chẳng phải đợi mặt trời xuống núi mới được về sao? < Không hiểu>
Phụt! Hahahaha! Em tưởng mình là hoa hướng dương thật à!
Xung quanh cười lớn như muốn chế nhạo Hạ Hy
Hạ Hy: .......... < Rưng rưng nước mắt>
Hạ Hy: * Mình nói gì sai sao?*
- Tần Hạ Hy, em không cần đến biểu diễn nữa đâu! Em được nghĩ rồi! < Cười kinh thường>
Hạ Hy: Cô ơi, em muốn diễn! < Căng thẳng>
- Thôi, em diễn không tốt, chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào
Hạ Hy: ?!
Hạ Hy: * Em chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào*
Hạ Hy: * Em chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào*
Hạ Hy: Mình chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào.....Mình phải làm sao đây
Hạ Hy: Nhưng.....nhưng.....
- Chỉ cần mặt trời bảo vệ, con có thể trở thành một bông hoa hướng dương rực rỡ!
Hạ Hy: [ Vỗ vào mặt thật mạnh]
Hạ Hy: Không được!
Hạ Hy: [ Ngồi dậy]
Hạ Hy: Không được trốn! < Hét lớn>
Hạ Hy: Tuyệt đối không!
Hạ Hy: [ Rửa mặt]
Hạ Hy: Ngày mai! Đến đi! < Kiên định>