Chương 10: Ảnh Hậu Thời Gian

Hạ Hy: .....Thiên Tầm?

Hạ Hy: .....

Hạ Hy: Sao lại không thấy đâu nhỉ?

    • Hạ Hy không thấy Thiên Tầm đâu, cô đi tìm khắp nhà nhưng vẫn không thấy cô ấy ở đâu*
    • Ring ring ring* Tiếng chuông điện thoại

Hạ Hy: Lâm Dương?! < Giật bắn>

Hạ Hy: A.....

Hạ Hy: Xin chào buổi tối, phó đạo diễn?

Hạ Hy: Khụ...khụ

  • Ngủ chưa? Mai diễn cảnh cho tốt nhé, tôi cá cược rồi đấy, cô đừng làm tôi thất vọng nha..... < Mong chờ>

    Hạ Hy: Dạ...dạ được...ạ < Bối rối>

    Hạ Hy: Tiêu rồi! Không có Thiên Tầm mình diễn kiểu gì!! < Nằm phịch xuống giường>

    Hạ Hy: " Cô nương, thuốc phải uống nhân lúc nóng!" < Đọc kịch bản>

    Hạ Hy: " Nô tỳ đáng chết! Nhất định sẽ về học ngay!"

    Hạ Hy: " Nô tỳ đáng chết! Nhất định sẽ về học ngay!"

    Hạ Hy: Không được! Chẳng biết diễn thế nào nữa!

    Hạ Hy: Thiên Tầm cô đâu rồi...

      • Đang mơ màng*

    Hạ Hy: Lại là...cảm giác này... bực quá...

      • Nhớ lại hồi ức lúc còn học nhà trẻ của Hạ Hy*
    • 15 năm trước...

      • Tại nhà trẻ Mùa Xuân*
    • Cảm ơn tiết mục của các bạn nhỏ 5 tuổi

  • Sắp ra chưa?

  • A! ra rồi!

  • Hoa hướng dương này đáng yêu quá! * Ý đang nói Hạ Hy*

  • Phải đấy! Con nhà ai thế nhỉ?

  • Được khen rồi nha

Hạ Hy: Tôi thích xem mọi người vui tươi khi tôi biểu diễn. Cảm giác ấy khiến tôi rất hạnh phúc

  • Cảm ơn tiết mục đặc sắc của các bạn nhỏ 4 tuổi, mời bạn 3 tuổi!

  • Có chuyện gì thế?!

  • Tần Hạ Hy, sao em không xuống?!

  • Con nhà ai thế! Sao không xuống, làm lỡ tiết mục của con gái tôi rồi!

  • Nó điếc rồi à, không nghe thấy đã cảm ơn rồi sao? < Tức giận>

  • < Kéo đi>

    Hạ Hy: Tại sao? < Ngây thơ>

    • Xuống đi!!

    • Xuống!

    • Sao thế hả? Không nghe thấy giới thiệu tới tiết mục khác rồi sao? Đang yên đang lành, tự dưng bị em hủy hết rồi! < Tức giận>

    • Em làm lớp này mất hết mặt mũi rồi!

    Hạ Hy: Nhưng mà...

    Hạ Hy: Nhưng mà em là hoa hướng dương, chẳng phải đợi mặt trời xuống núi mới được về sao? < Không hiểu>

    • Phụt! Hahahaha! Em tưởng mình là hoa hướng dương thật à!

    • Xung quanh cười lớn như muốn chế nhạo Hạ Hy

    Hạ Hy: .......... < Rưng rưng nước mắt>

    Hạ Hy: * Mình nói gì sai sao?*

    • Tần Hạ Hy, em không cần đến biểu diễn nữa đâu! Em được nghĩ rồi! < Cười kinh thường>

    Hạ Hy: Cô ơi, em muốn diễn! < Căng thẳng>

    • Thôi, em diễn không tốt, chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào

    Hạ Hy: ?!

    Hạ Hy: * Em chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào*

    Hạ Hy: * Em chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào*

    Hạ Hy: Mình chẳng có tí thiên phú biểu diễn nào.....Mình phải làm sao đây

    Hạ Hy: Nhưng.....nhưng.....

    • Chỉ cần mặt trời bảo vệ, con có thể trở thành một bông hoa hướng dương rực rỡ!

    Hạ Hy: [ Vỗ vào mặt thật mạnh]

    Hạ Hy: Không được!

    Hạ Hy: [ Ngồi dậy]

    Hạ Hy: Không được trốn! < Hét lớn>

    Hạ Hy: Tuyệt đối không!

    Hạ Hy: [ Rửa mặt]

    Hạ Hy: Ngày mai! Đến đi! < Kiên định>