Chương 8: Ánh dương nơi cuối đường

Lộ Khiết ngước nhìn chú Tạ Văn với ánh mắt tròn xoe, như muốn nắm bắt mỗi giọt hạnh phúc trên khuôn mặt của anh. Trong khi đó, Tạ Văn lại quay đầu nhìn về phía Hinh Nhi, ánh mắt hai người như ánh sáng len lỏi qua màn đêm, tỏa sáng và ấm áp. Hai ánh mắt đó, long lanh và chan chứa hạnh phúc.

Cô bé ngây người, trong mắt như xao động. Tình yêu có thể mang lại cho con người cảm giác hạnh phúc và niềm vui đến như vậy sao? Với cô, ánh mắt ấy là một điều kỳ diệu và lạ lùng.

Cứ vậy, cả ba người đứng hóng gió trên tầng thượng, cảm nhận từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua, mang theo hương vị ngọt ngào của đêm, ánh đèn thành phố phản chiếu trong mắt họ như những ngôi sao sáng lấp lánh. Họ đứng cạnh nhau, tận hưởng khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc, để lại phía sau mọi lo toan và phiền muộn. Đến khi đêm đã muộn, họ mới rời khỏi tầng thượng, mang theo những kỷ niệm đẹp và niềm vui trọn vẹn của một ngày dài.

Tạ Văn và Hinh Nhi cứ ngỡ mọi việc sẽ an an ổn ổn như vậy. Họ mơ về một đám cưới đơn giản nhưng ấm áp, nơi hai bên gia đình cùng chúc phúc cho họ. Họ hình dung về một mái ấm chung, nơi những tiếng cười đùa và những khoảnh khắc hạnh phúc sẽ tràn ngập không gian. Sau này, họ sẽ có một đứa con, nuôi nấng và chăm sóc trong tình yêu thương vô bờ bến. Tất cả dường như quá đỗi hoàn hảo và bình yên.

Nhưng họ đã lầm. Yên bình luôn xuất hiện trước bão giông.

Ba tuần sau, Tạ Văn và Hinh Nhi thông báo tổ chức đám cưới. Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp nơi, và họ bắt đầu đi phát thiệp mời. Từng tấm thiệp màu đỏ rực rỡ báo hỉ được trao tận tay từng người thân, bạn bè của họ. Mỗi tấm thiệp mang theo niềm hân hoan và hy vọng về một tương lai hạnh phúc.

Khi bà ngoại và ba nhận được thiệp, đôi mắt hai người càng ngày càng u buồn, não nề hơn. Dù cố gắng giấu đi nỗi lo lắng, nhưng sự phiền muộn vẫn hiện rõ trên khuôn mặt. Những đêm khuya yên tĩnh, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, bà ngoại thường ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, ánh mắt mờ mịt xa xăm. Đôi khi, Lộ Khiết lén bước vào phòng bà, thấy bà đang lẩm bẩm một mình:

"Ta không muốn mất con..."

Lộ Khiết nghe thấy mà lòng đau nhói, không hiểu tại sao một việc vui mừng như đám cưới lại khiến bà và ba buồn bã đến vậy. Những câu hỏi không có lời giải đáp cứ vẩn vơ trong đầu cô bé, khiến cô càng thêm bối rối.

Trong khi đó, Tạ Văn và Hinh Nhi vẫn tiếp tục chuẩn bị cho đám cưới của mình, Nhưng dường như số phận luôn thử thách tình yêu của họ bằng những chuyện không may liên tiếp xảy ra.

Lần đầu tiên là khi họ đi thử trang phục cưới. Tạ Văn đã đặt một bộ vest đen sang trọng, còn Hinh Nhi chọn một chiếc váy cưới trắng muốt với những đường ren tinh xảo. Tuy nhiên, khi họ đến cửa hàng lấy trang phục, nhân viên lại báo rằng bộ vest của Tạ Văn đã bị giao nhầm sang địa chỉ khác và chiếc váy cưới của Hinh Nhi bị rách một đường nhỏ do sơ suất của thợ may. Việc này khiến họ phải mất thêm nhiều thời gian và công sức để điều chỉnh và sửa chữa, tạo nên một áp lực không nhỏ trước ngày trọng đại.

Tiếp đến là khi họ đặt bánh cưới. Hinh Nhi đã chọn một chiếc bánh nhiều tầng với hoa trang trí tỉ mỉ, nhưng đến ngày nhận bánh, chiếc bánh lại bị làm sai màu và hoa trang trí cũng không đúng theo mẫu đã chọn. Họ phải nhanh chóng tìm kiếm một cửa hàng khác có thể làm lại bánh trong thời gian ngắn, nhưng việc này cũng không hề đơn giản và khiến cả hai thêm phần căng thẳng.

Một sự cố khác xảy ra khi họ gửi thiệp mời. Rất nhiều thiệp mời bị in sai ngày hoặc địa chỉ, khiến Tạ Văn và Hinh Nhi phải vội vã chỉnh sửa và gửi lại thiệp mới. Điều này không chỉ làm tốn kém chi phí mà còn gây ra nhiều phiền toái khi một số khách mời không nhận được thiệp đúng thời gian.

Rồi đến khâu chuẩn bị hoa cưới. Hinh Nhi đã đặt một loại hoa đặc biệt từ nước ngoài, nhưng do một lý do gì đó, chuyến bay chở hoa bị hoãn, dẫn đến hoa không kịp về trước ngày cưới. Họ phải nhanh chóng thay thế bằng loại hoa khác, tuy đẹp nhưng không thể sánh bằng sự hoàn hảo mà Hinh Nhi đã mong đợi.

Khó khăn không dừng lại ở đó, ngay cả địa điểm tổ chức cũng gặp vấn đề. Ban đầu, họ chọn một khu vườn đẹp với khung cảnh lãng mạn, nhưng vài ngày trước lễ cưới, chủ khu vườn thông báo rằng do sự cố kỹ thuật, họ không thể sử dụng địa điểm này. Điều này buộc Tạ Văn và Hinh Nhi phải gấp rút tìm một nơi khác tương tự để thay thế, gây ra nhiều phiền toái và lo lắng.

Dù gặp phải rất nhiều trở ngại, Tạ Văn và Hinh Nhi vẫn kiên trì cùng nhau vượt qua. Họ tin rằng, dù khó khăn đến đâu, tình yêu của họ sẽ chiến thắng và đem lại hạnh phúc. Mỗi lần gặp sự cố, họ lại động viên nhau, chia sẻ gánh nặng và tìm cách giải quyết mọi vấn đề. Những thử thách này không làm họ nản lòng mà ngược lại, càng khiến họ thêm gắn bó và quyết tâm đi đến hôn nhân.