Chương 4: Học sinh mới

Akai Tsuki lúc này không nói gì mặt trầm tư suy nghĩ. ‘‘Vậy tôi đi nhe’’ Yuri định quay lưng đi thì Akai Tsuki nắm tay cậu lại nói ‘‘Em….thật sư không nhớ….anh là ai sao?’’.

Một câu nói thôi đã đủ khiến cho Yuri nặng đầu suy nghĩ ‘‘Anh ta đang nói gì vậy’’.

Akai Tsuki nhìn Yuri hơi lúm túm hắn trầm giọng nói ra một câu giống như ai đó đang cầm con dao đâm xuyên qua tim hắn ‘‘Mặc dù…...em vẫn không nhớ anh là ai….nhưng xin em…..xin em hãy nhớ bản thân mình là ai’’.

Yuri nghe những câu nói đó, tim cậu thắt chặt lại, giọt lệ bắt đầu tuôn ra ‘‘Cái gì vậy……tim mình, sao nó đau quá,....anh ta nói gì vậy mình trả hiểu gì cả’’: cậu ôm ngực suy nghĩ.

Với một người cao gần mét tám như hắn phải cúi xuống nhìn Yuri, lúc này trông mắt hắn Yuri chỉ nhỏ tầm mét bảy mươi hai nhỏ nhắn đang cúi đầu ôm ngực run rẩy. Hắn hỏi ‘‘Em sao vậy?’’.

Yuri liền hất tay hắn ra ‘‘Tôi chả hiểu anh nói gì cả’’. Cậu bỏ chạy để một mình Akai Tsuki ở lại con hẻm bơ vơ một mình.

‘‘Chết tiệt, nay gặp toàn những người lạ không’’ Cậu chạy tốc độ nhanh về đến nhà.

Ba ngày sau… Mọi chuyện dần trở lại bình thường ‘‘Haizz, từ đó đến nay đã được ba ngày rồi’’ Cậu ngồi trong lớp trầm tư suy nghĩ.

Lúc này có hai người tiến đến bắt chuyện với cậu ‘‘Chào cậu’’ người cất tiếng trước là nữ có mái tóc tím ngắn ngang vai ‘‘Mình tên là Houki Noiki cứ gọi mình là Noi là được’’.

‘‘Còn mình là Yuzuru Zuru cứ gọi mình là Zu đi cho dễ gọi’’ người đang giới thiệu này có mái tóc màu hồng. Trông hai người này rất là thân thiện tràn đầy năng lượng.

Từ lúc nhập học đến giờ cũng được bốn ngày cậu vẫn chưa kết bạn được với ai nhưng hôm nay lại có người bắt chuyện làm quen khiến cậu vui trong lòng.

‘‘Chào các cậu mình là Yuri Sumairu’’ cậu giới về mình.

‘‘Ừ, bọn mình biết, lúc trước cậu có giới thiệu’’ Houki Noiki trả lời.

‘‘Sao trông cậu có vẻ ủ rủ dữ’’ Yuzuru Zuru nhìn nét mặt Yuri hỏi.

Yuri bất ngờ vì câu hỏi này ‘‘Trông tớ giống đang ủ rủ à’’.

‘‘Ừ’’. Houki Noiki và Yuzuru Zuru đông thanh trả lời.

Cậu thầm suy nghĩ ‘‘Phải nói bọn họ rằng là mình gặp người đòi giết mình còn người thì kêu mình phải nhớ mình là ai’’. Cậu suy nghĩ thầm tỏ vẻ bực bội ‘‘Không lẻ cơ thể tôi, tôi không biết mình là ai sao’’.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru đều nhìn Yuri, trông cậu rất là bực bội.

‘‘Tối nay cậu rảnh chứ’’ Houki Noiki lên tiếng.

Yuri nghe Houki Noiki hỏi mình, cậu liền dẹp cái suy nghĩ trong đầu mình ‘‘Rảnh, chi vậy’’.

‘‘Chuyện là tối nay bọn mình định đi sang tiệm giải trí chơi, cậu đi chung không’’ Noi nói.

Thường ngày cậu đi học xong là về nhà, ngoại trừ hết đồ ăn cậu mới đi ra ngoài mua nhưng nay được người rủ đi chơi nên cậu rất phấn khởi ‘‘Đi, tất nhiên là đi rồi’’.

‘‘Vậy được, tối gặp nhau ở cổng trường nhé’’ Houki Noiki đưa ra chỗ hẹn.

Yuri ‘‘Ừ’’.

Cả ba nói chuyện tầm vài phút thì có tiếng ‘‘reng…’’ báo hiệu đã vô học. Cả lớp đều tập trung hết trong phòng học chỉ chờ giáo viên vô thôi.

Ở cửa có tiếng kéo ra người bước vô là cô chủ nhiệm của họ ‘‘Nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới, người này cũng giống em Yuri Sumairu cũng kiểm tra thử được hơn chín mươi điểm’’.

Cả lớp đều xôn xao vì Yuri Sumairu kiểm tra đạt chín mưới bốn điểm còn cậu học sinh mới cũng cao điểm đúng là quái vật học.

‘‘Các em trật tự’’ Giáo viên lên tiếng. ‘‘Em vô đi’’ giáo viên của họ đưa tay lên nhẹ nhàng nhít mắt kính mình.

Từ cửa bước vô là chàng trai tóc đen cao mét tám, điển trai, cả lớp nhất là nữ điều loạn lên ‘‘Á Á Á…..trai đẹp kìa’’.

‘‘Các em trật tự’’ cuối cùng cô cũng lên tiếng không thì cả bọn nữ còn la héc dữ tợn hơn.

‘‘Sao lúc đầu mình vô không ai nói mình đẹp trai vậy’’ Yuri tuổi thân suy nghĩ.

Houki Noiki ngồi phía trên quay qua nhìn Yuri đang thầm suy nghĩ cô cũng đoán được Yuri đang nghĩ gì ‘‘Yên tâm đi, lớp này không ai dễ thương bằng Yuri của chúng ta đâu’’.

Cậu đứng hình trong vài giây vì mình là con trai mà bị con gái khen là dễ thương ‘‘Hehe, tôi coi như đó là lời khen vậy’’.

Cậu nhìn học sinh mới chợt cảm nhận gì đó ‘‘Sao nhìn kĩ lại người này nhìn thấy quen quen’’.

‘‘Rồi, giờ em giới thiệu về mình đi’’ cô giáo nói.

Cậu học sinh mới trông có vẻ lạnh lùng khó gần nhưng lại tôn lên một cái vẻ đẹp khó tả ‘‘Tôi tên Akai Tsuki , mong mọi người giúp đỡ’’.

Yuri nghe cậu học sinh mới giới thiệu cậu chợt nhớ ra gì đó ‘‘Sao cái tên nghe quen vậy’’.

‘‘Được rồi, em sẽ ngồi kế em tóc trắng kia’’ cô giáo chỉ chỗ còn trống kế bên đó, người tóc trắng là Yuri.

‘‘Vâng’’ Akai Tsuki cười mỉm nhưng vẫn giữ được hình dánh quy nghiệm lạnh lùng mà đi xuống ngồi kế bên Yuri.

“Giờ ta sẽ bắt đầu học, các em mở sách ra chúng ta sẽ học phần còn lại’’ giáo viên nói.

Akai Tsuki ngồi kế bên Yuri ‘‘Chào cậu’’ lời chào kèm nụ cười thân thiện.

Yuri hiện chưa nhận ra rằng Akai Tsuki là tên bữa hổm đã cứu mình. Cậu cũng quay qua cười chào thân thiện ‘‘Chào cậu’’.

‘‘Cậu tên gì?’’ hắn nhìn Yuri mỉm cười giả vờ như không biết.

Yuri cũng ôn hòa giới thiệu ‘‘Tớ tên Yuri Sumairi’’. Akai Tsuki tróng tay lên càm cười ‘‘Rất vui được gặp cậu’’.

‘‘Ò, có gì giúp đỡ lẫn nhau nhe’’ Yuri nói.

Akai Tsuki vẫn giữ cái tư thế tróng tay lên càm mà mỉm cười ‘‘Tất nhiên’’.