Chương 5: Anh ấy rất hay trêu chọc tôi

Một nam sinh đứng trên bậc thang trước cửa hàng tiện lợi , mặc một bộ đồng phục cao trung của trường trung học Nhất Sư . Rõ ràng đồng nhất tây trang áo sơ mi cùng với quần dài , nhưng nam sinh này lại bày ra dáng vai rộng chân dài . Đại khái là bởi vì đang ở bên ngoài , nút áo được cởi ra , cà vạt cũng kéo lỏng , rũ xuống mang theo vài phần hương vị lười nhác . Lại nhìn lên phía bên trên , ngũ quan thanh tuấn , mặt mày sắc nhọn , mũi cao thẳng , lúc này lười biếng cầm điếu thuốc lên , môi mỏng cong lên một đường cong . Ánh mắt đen sâu hút mà thâm thuý , cười như không cười nhìn Tần Tình .

- “ Đi bên kia … “ .

Nam sinh nâng cánh tay lên , ngón tay thon dài xinh đẹp chỉ vào cái ngõ nhỏ phía trước .

- “ … “ - Tần Tình bối rối .

Cùng với một con chó Corgi trò chuyện thật vui , lại còn đều bị nghe thấy được . Nghĩ tới mặt mũi năm ba sơ trung tích góp đều mất hết , Tần Tình vẫn mím môi đứng dậy .

- “ Cám ơn học trưởng . “ .

Nói xong , Tần Tình cũng không còn mặt mũi mà ở lại , xoay người chạy tới con hẻm nhỏ . Đi được một đoạn đường trong con hẻm , Tần Tình cảm nhận được tiếng bước chân không nhanh không chậm đi phía sau . Cô cảnh giác mà dừng lại , quay đầu về phía sau nhìn . Có lẽ là ánh mắt Tần Tình quá sắc bén , người ở phía sau bị cô nhìn chằm chằm thì dừng chân một chút , sau đó ánh mắt từ màn hình điện thoại ngước lên nhìn cô . Ngừng vài giây , nam sinh kia đã hiểu rõ , nhấc môi lên nói một tiếng , vẻ mặt vô tội : “ Cùng chung một đường “ .

Tần Tình bất ngờ : ... là nam sinh chỉ đường cho mình lúc nãy !

- “ X … xin lỗi … “ .

Tần Tình nhanh chóng quay mặt lại , cảm thấy mặt mũi bị ném sạch , mặt đỏ lên , bước đi nhanh hơn . Đi ra khỏi con hẻm nhỏ , ánh mắt của Tần Tình vô tình đảo qua hai bên , liền nhìn thấy vài thanh niên dáng vẻ lưu manh ở đầu hẻm bên đường . Người gần cô nhất nhìn cô với ánh mắt bất thiện , thấy chiếc nơ màu xanh lam biểu trưng của sơ trung , liền đem tầm mắt thu lại . Sau đó , Tần Tình quay người nhìn lại . Quả nhiên , mấy thanh niên vừa mới ở đầu hẻm bên kia đi tới chỗ nam sinh phía sau cô cản lại . Tần Tình trong lòng căng thẳng … ! Đây chả lẽ là kiểu học sinh “ không mặc đồng phục “ , “ thích khi dễ bạn học “ mà Tôn lão sư nói . Tần Tình nắm chặt tay , trong lòng không có đủ can đảm mà chạy nhanh rời đi , chỉ là mới đi được vài bước , cô liền dừng lại . “ Vừa mới được người ta giúp đỡ , hiện tại lại như vậy chạy trốn , đã làm trái với đạo lý làm người “ - Tần Tình buồn rầu đứng tại chỗ , khuôn mặt nhỏ nhăn lại . Ngay lúc này , cô nhìn thấy một chiếc taxi cách đó không xa . Ánh mắt Tần Tình sáng lên , vội vàng vẫy tay đón xe . Chiếc xe dừng lại ở ven đường , Tần Tình kéo cửa xe ghế sau , hướng về phía bác tài xế ngồi phía trước lễ phép chào hỏi :

- “ Chú ơi , chú có thể chờ cháu một chút để cháu gọi anh trai lên xe . Lát nữa , mặc kệ đi tới chỗ nào đều trả tiền xe gấp đôi ạ ! “ .

Tài xế liền đáp ứng .