Hai nam sinh đứng một bên ánh mắt sáng lên : Một cô gái nhỏ đứng dưới những bóng cây , mặc đồng phục sơ trung , váy kẻ ô vuông ôm sát eo nhỏ , làn da trắng mịn như tuyết , gương mặt nhỏ đến mức tưởng chừng như một bàn tay có thể ôm hết , đôi mắt long lanh , cái miệng nhỏ hồng nhuận , ngũ quan tinh xảo như dùng bút vẽ lên . Cô gái nhỏ phía trước dường như đang hoảng sợ , ánh mắt nhìn họ lúc này dường như có chút vô tội , hai bên má cũng phiếm phồng .
- “ Ah ! Là Tần Tình … “ - Tôn Hưng vừa thấy khuôn mặt của cô gái nhỏ , sắc mặt hoà hoãn xuống , còn nở một nụ cười . “ Đi , thầy đưa em đến chỗ chủ nhiệm lớp em . “
Tần Tình vâng một tiếng , đội lại mũ lưỡi trai lên , đi đến bên cạnh Tôn Hưng . Tôn Hưng vừa chớp mắt , nụ cười trên mặt thu lại , tức giận nhìn về phía hai nam sinh : “ Lần tới , nếu bắt được các em , tôi sẽ phạt thật nặng ! “ . Nói xong , Tôn Hưng quay người đi , Tần Tình cũng đi theo . Đi vào bên trong trường , Tôn Hưng dặn dò Tần Tình : “ Về sau , nếu thấy những người không mặc đồng phục , em hãy cách xa họ ra một chút … mấy tên vô lại thích nhất là khi dễ bạn học ! “
Tần Tình nhớ lại những lời đối thoại nghe được lúc nãy của hai người bọn họ đánh giá nữ sinh , khuôn mặt không khỏi đỏ lên .
- “ Vâng “ - Cô nghiêm túc gật đầu .
Dưới những bóng cây ngoài cổng trường , hai nam sinh đứng trầm mặc trong chốc lát .
- “ Đm ! Thật sự quá đáng yêu … “ - Lý Hưởng như đột nhiên bừng tỉnh , mạnh mẽ đánh một phát vào Triệu Tử Duệ bên cạnh , “ Tớ nhất kiến chung tình ! “ .
Tiêu Tử Duệ bị tát một cái đau tới muốn nhe răng trợn mắt , hung tợn liếc nhìn Lý Hưởng : “ Mỗi ngày nhất kiến chung tình , sau bảy giây là quên liền , cậu có não cá vàng à ? “ .
- “ … Hừ ! Cậu … “
Lý Hưởng đang muốn nhào tới thì đi động trong túi bỗng vang lên . Lý Hưởng lấy ra nhìn thoáng qua tin nhắn được gửi liền nhíu mày :
- “ Dục ca nói lão phó trước mắt sẽ không cho ảnh đi nên bảo chúng ta đi trước . “ .
Triệu Tử Duệ đi bên cạnh cũng nhíu mi : “ Tam trung bên kia trong thời gian ngắn vẫn tìm cách tính kế , gửi Dục ca tin nhắn báo một tiếng . “
- “ Ừ ! “ - Lý Hưởng đáp ứng , gõ tin nhắn gửi cho Văn Dục Phong : “ Thay lão đại liền không biết chính mình họ gì , đám tôn tử lâu nhâu kia thật không biết tự lượng sức mình . Nếu không phải Dục ca không muốn gây sự , em thật sự muốn đánh mấy người bọn họ một trận ra trò“ .