Hệ thống từ đầu đến giờ vẫn luôn theo sát Vân Ca, thấy tình hình của cô hiện tại chắc chắn không sống nổi qua nửa năm, liền giúp cô đi đường tắt.
" Nha đầu, ta trông bộ dạng lấm lâ lấm lét này của ngươi."
" Ngươi ở nơi này, căn bản là sống không thọ."
" Ban nãy ta cứu ngươi, điểm thưởng của ngươi cũng đã mất đi hết thảy."
" O mai ghơ!"
" Hệ thống có tính điểm sao?"
" Sao ta không biết cái gì hết."
" Đương nhiên là tính điểm rồi, tại ngươi không hỏi ta a."
Hệ thống dứt lời trước mặt Vân Ca lập tức hiện lên một bảng thông số, trên đó điểm sinh mạng của cô chỉ còn một nửa, cô nhấp vào biểu tượng ngôi nhà nhỏ, phát hiện trong đó trống không. Hệ thống nói với cô điểm thưởng và hiện kim của cô đều đã bị trừ hết, hiện tại cô còn đang thiếu nợ hệ thống 20.000 vạn hoàng kim, tiền mua mạng. Vân Ca tức đến nói không nên lời, cái hệ thống lừa đảo này. Cô còn chưa thấy được cái bóng của Vũ Văn Vũ kia thì đã trở thành con nợ rồi, ngày tháng sau này cô biết sống làm sao đây.
" Hệ thống đại ca, ta sao lại thiếu nợ nhiều như vậy?" Vân Ca vô lực hỏi.
" Không phải ta nói rồi sao, đó là tiền mua mạng sống của ngươi đó."
" Ngươi tưởng ta là phật sống chắc, lúc nào cũng sẵn sàng cứu ngươi."
" Cái gì cũng phải có cái giá của nó chứ."
" ok, ok ta biết rồi, coi như ta thua ngươi được chưa."
" Giờ chúng ta phải làm sao mới ra khỏi cái quỷ địa phương này?"
" Ta phải làm sao mới thoát nghèo trả được nợ đây?"
Vân Ca nhìn số dư âm 20.000 vạn trong tài khoản liền mất hết ý trí, một mỹ thiếu nữ như cô hiện tại lại đâm nợ ngập đầu, sống qua ngày còn khó nói chi là kiếm tiền trả nợ. Hệ thống thấy Vân Ca mặt ủ mày chau liền bay đến bên cạnh an ủi cô.
" Nơi này là ma cung, có nhiều vật phẩm giá trị nhưng lại rất nguy hiểm, muốn thoát ra cũng chỉ biết dựa vào bản thân ngươi thôi."
"Còn về trả tiền ngươi có thể trả bằng hiện kim, bằng điểm thưởng lên cấp, cũng có thể đổi bằng hảo cảm nhân vật, cũng có thể đổi bằng cách làm thêm các nhiệm vụ nhỏ."
" Vân vân và mây mây..."
" Phức tạp vậy sao?" Vân Ca bĩu môi nói.
" Vậy nếu ta lấy được vật phẩm quý giá thì sao, được bao nhiêu tiền?"
" Cái này còn tùy thuộc vào độ quý giá và hiếm lạ của vật phẩm."
" Còn lên cấp, sao nghe giống game thực tế ảo vậy?"
" Gần như vậy đó, mỗi khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, hay khi học được kỹ năng mới, hệ thống sẽ tự động cập nhật lên cấp cho ngươi."
" Có vụ đó luôn hả?"
" Đương nhiên, hệ thống luôn đặt lợi ích của ký chủ lên hàng đầu."
" Hê hê, vậy còn hảo cảm nhân vật thì sao?"
" Hảo cảm này có hai loại một là chỉ tính độ hảo cảm của nhân vật chính, hai là tính độ hảo cảm của các nhân vật chính và phụ."
" Nói tiếng người được không?"
Hệ thống Bồ Đào đối với 1001 câu hỏi vì sao của Vân Ca đã sớm phiền chán đành tự mở hướng dẫn cho cô tự nghiên cứu. Sau một hồi nghiên cứu Vân Ca bắt đầu thử mày mò khởi động lại hệ thống, cô đem các thuộc tính vốn có của nhân vật điều chỉnh theo tính cách của bản thân, lại còn thuận tiện phẫu thuật thẩm mỹ cho mình. Hóa ra vị tam tiểu thư này dung mạo vô cùng xấu xí trên mặt còn có một vết tràm lớn, lại còn là ngốc tử. Ôi cái kịch bản cẩu huyết này, để một xú nữ như nàng đi công lược mỹ nam đệ nhất kinh thành có phải là xem trọng nàng quá rồi không.
Vân Ca chỉnh sửa một hồi cuối cùng cũng tạm thời ưng ý với diện mạo của mình, hệ thống bên cạnh cũng ân cần nhắc nhở cô, vẻ ngoài của cô chỉ được thay đổi một lần duy nhất nên cô phải suy nghĩ cho kỹ trước khi quyết định. Cô ngắm lại bản thân một lần sau đó mới nhẹ nhàng chọn lưu thay đổi nhân vật. Trước kia cô vốn cho rằng đây chẳng qua chỉ là một trò chơi, bản thân cô chơi vui là được, nhưng tất cả hóa ra chỉ là sự ngây thơ của bản thân cô mà thôi. Hôm nay may mà có hệ thống kịp thời cứu mạng cô nếu không cô không biết hậu quả sẽ như thế nào.
" Bồ Đào, nếu ta chết ở đây thì sao."
" Xì, cũng thông minh lên không ít rồi đó."
" Nếu cô chết ở đây thân xác của cô ở hiện đại cũng sẽ chết theo cô."
" Linh hồn của cô sẽ tan biến, hòa vào hệ thống, trở thành một phần của nơi này."
" Mãi mãi không thể rời đi." Hệ thống vừa nói một cách bí hiểm vừa gằn giọng nhấn mạnh hai từ mãi mãi.
Vân Ca sợ rồi lần này cô thật sự bị dọa cho sợ rồi, hậu quả nghiêm trọng như vậy sao. Cô thật sự muốn về nhà, cô muốn thoát khỏi nơi này, đã đến lúc cô phải nghiêm túc chơi rồi. Nguyên lai bởi vì Vân Ca từ nhỏ vốn là tiểu thư con nhà điền hào giàu nhất thôn, lại được cha mẹ vô cùng yêu thương, cô muốn cái gì liền sẽ được cái đó, nắng không đến chân, mưa không đến đầu. Nên đã hình thành trong cô tính cách tiểu thư ngây thơ cao ngạo, hiện cô đã biết được thế nào là nhân gian hiểm ác rồi, bản thân hiện còn thiếu nợ cùng mình, với thế giới quan bó gọn trong bốn bức tường, từ nhà đến trường của cô, thật là không biết làm sao sống nổi qua con trăng này.