Chương 24: Bát Tý Thần Binh

Đỗ Cảnh Công tên là Thạc thuở nhỏ có bọn cướp vào nhà bắt lợn ông xông ra đánh nhau với chúng bị bắt trói cắt mất một bên tai về sau thành tướng được tụng là Độc Nhĩ Đại Vương.

Đỗ Cảnh Công quân nhiều tướng mạnh lại mượn được một pháp sư cao tay về làm phép, pháp sư xưa học được trong sách cổ mới bày cách:

- Sứ Quân hãy chọn ra bốn tráng sĩ thần lực hơn người về đây, ta làm phép này về sau nghiệp đế vương ắt nắm trong lòng bàn tay.

Đỗ Cảnh Thạc mới truyển quân lấy bốn người vạm vỡ lực lưỡng nhất ai lấy đều có sức một địch một trăm được, pháp sư mới đưa bốn người ấy vào một căn phòng cho khóa lại cẩn thận rồi ếm bùa bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Sau thời gian làm phép mới mở cửa phòng ấy ra, lúc bấy giờ bốn người kia đã nhập thể thành một thứ kì dị có tám tay bốn chân trên đầu tám mắt to lớn gấp mấy người thường.

Đỗ Cảnh Thạc thấy vậy sợ lắm định đem đốt bỏ đi nhưng pháp sư nói:

- Thứ này gọi là Bát Tý Thần Binh, có được nó như có được vạn quân, Sứ Quân chớ lo.

Bát Tý Thần Binh quả nhiên sức lực siêu quần, mỗi tay nó cầm một loại binh khí, ra vào trong đám vận quân như trốn không người, Đỗ Cảnh Thạc thấy vậy mừng lắm.

Đinh Bộ Lĩnh biết Đỗ Cảnh Công binh lương nhiều, sợ để lâu thành đại họa bèn cất quân đánh trước.

Nào ngờ Đỗ Cảnh Thạc thả Bát Tý Thần Binh ra, con quái ấy lao vào đám quân đao chém kiếm đâm búa bổ đi đến đâu quân lính chết đến đấy, Đinh Bộ Lĩnh sợ quá phải thoái lui. Đánh nhau gần một năm mà vẫn không thắng được.

Đinh Bộ Lĩnh hao binh tổn tướng ngày đêm nghĩ cách phá địch mà không được nên sinh bệnh nằm liệt giường, Đinh Liễn mới đến bên thưa rằng:

- Phụ thân còn nhớ tráng sĩ diệt Ngư Tinh khi trước không ?

Đinh Bộ Lĩnh thều thào:

- Nếu mà có người ấy thì còn gì bằng.

Đinh Liễn nói:

- Con sẽ đích thân đi vời được người ấy về giúp ta.

Sớm hôm sau Đinh Liễn dẫn bộ hạ đi tìm Phong Liêm, tìm ba ngày liền mới thấy tung tích.

Bữa ấy bốn người đang ngồi trong quán ăn thấy một công tử mình giáp tay kiếm cỡi ngựa tới, đằng sau có chục cận vệ, Đinh Liến vừa vào đã chắp tay nói ngay:

- Phong Liêm tráng sĩ xin hãy giúp.

Phong Liêm nhận ra người này bèn đỡ lấy:

- Tướng quân có chuyện gì từ từ rồi nói.

Đinh Liễn mới kể lại việc quân, Phong Liêm vốn tự do tự tại không muốn giúp bên nào nhưng Độn Ngân Tử mới nói:

- Đại ca, khi trước có thổ thần đến nói với đệ, Đinh Sứ quân ấy sau này ắt dẹp loạn cứu đời là vua nước Nam ta, nay chúng ta nên góp chút sức mọn cho bá tính khỏi chịu khổ cực lầm than.

Phong Liêm nghe thế bèn cùng huynh đệ theo Đinh Liễn đi ngay.

Lúc ấy giờ ngọ, Thần Binh đương đứng bên ngoài, phía sau là vạn quân sát khí đằm đằm, trong doanh trại của Đinh Bộ Lĩnh không ai dám ra ứng chiến.

Phong Liêm vừa tới thấy trước mặt là một thứ gì kỳ dị, mình cao hơn trượng lại có tám mắt tám tay, hai tai cầm kiếm, hai tay cầm đao, hai tay cầm búa, hai tay cung tiễn sừng sững ở trước vạn quân.

Phong Liêm vào yết kiến Đinh Bộ Lĩnh rồi bày cách:

- Đại quân chia quân làm bốn cánh, đánh từ bốn phía, chia cắt Trại Quyền với Đồn Bảo Đà, Bát Tý Thần Binh kia dù là vạn tay cũng khó lòng chống được, tôi xin một trăm quân cầm cự ở đây giữ chân Thần Binh, Đỗ Cảnh Thạc đang thế thắng tất không đề phòng, Sứ quân đánh thẳng tới Đồn Bảo Đà, Đỗ Cảnh Thạc tất bại.

Đinh Bộ Lĩnh khen là diệu kế tự dưng hết bệnh, bèn theo cách ấy mà làm, đêm đó Đinh Bộ Lĩnh chia quân làm bốn cánh đánh úp Trại Quyền, quân Đỗ Cảnh Thạc thất thủ mất luôn trại, Phong Liêm dẫn một trăm quân đánh thẳng vào cổng trại giữ chân Bát Tý Thần Binh.

Đinh Bộ Lĩnh lại thừa cơ tiến thẳng về Đồn Bảo Đà.

Thần Binh có tám tay thay nhau đánh tới, Phong Liêm vừa đỡ vừa đánh trả, hai bên giao quần ba trăm hiệp vẫn chưa ai chiếm thế thượng phong, bên ngoài binh lính không dám vào giúp.

Lúc sau Hạn Bạt bên ngoài thấy Phong Liêm đuối thế bèn gảy đàn bắn kình phong mù cả tám mắt của nó, Phong Liêm mới nhân lúc ấy phóng thương đâm trúng trán, giết chết Bát Tý Thần Binh, quân lính xung quanh mừng rỡ hò reo không thôi.

Lại nói Đỗ Cảnh Thạc đương ngủ bỗng nghe tiếng binh đao rầm rộ giật mình thức dậy, thấy lửa cháy lớn mới biết Đinh Bộ Lĩnh dẫn đại quân đánh vào đồn.

Đỗ Cảnh Thạc chống trả không nổi vội vàng kéo gia quyến bỏ chạy nào ngờ ra đến ngoài bị Độn Ngân Tử giương cung bắn chết.

Đinh Bộ Lĩnh đại thắng, nhân lúc quân tình hỗn loạn Phong Liêm tìm ba nghĩa đệ nói:

- Tính ta không thích bó buộc, nay đã lập công lớn, ắt Đinh Sứ quân giữ lại dùng, các đệ có muốn theo ta tránh đi không?

Ba người kia đều nhất trí, vậy là bốn người thừa lúc đêm khuya trốn đi, sáng ra Đinh Bộ Lĩnh cho gọi nhưng không thấy Phong Liêm đâu thở dài than rằng:

- Có thần tướng trời ban lại để tuột mất, đáng tiếc đáng tiếc.