Chương 31: Lọt vào tầm ngắm.

Chiến Thiên trừng mắt nhìn Mai Hoa một cái, nàng nhất thời hiểu chuyện bình tĩnh lại, nhìn về chiếc đồng hồ đeo tay của mình ra lệnh:

- Thiết lập vòm an toàn!

- Tinh! Thiết lập vòm điện từ thành công!

Thanh âm máy móc vang lên.

Chiến Thiên nhận được cái gật đầu của Mai Hoa, hít sâu một hơi.

- Chuyện lấy khẩu cung với cậu, tạm thời không cần thiết! Để tôi giới thiệu lại một lần nữa, [Chấp pháp] đội của tôi là thuộc quản lý của quân đội, chuyên chiêu hàng đám người võ giả tiềm năng, điển hình là cậu.

Chiến Thiên chỉ chỉ vào Thẩm Ngôn, sau đó hắn thận trọng nói tiếp:

- Kẻ thù của chúng ta gọi chung là nhóm người cường hóa được chính chính phủ chúng ta chế tạo ra, nhưng trải qua năm tháng đã dần biến chất, những người nắm giữ sức mạnh tiến hóa vượt bậc hơn xa con người, cảm thấy con người không còn đủ sức lãnh đạo bọn chúng. Người cường hóa có bốn thế lực chính.

- Thế lực [Não nguồn] trực thuộc chính phủ là lực lượng những người tiến hóa thực lực cường đại, với mục tiêu là tiêu diệt đám võ giả như tôi và cậu. Sở dĩ gọi là phe chính phủ vì chính quyền đã cảnh giác với những gia tộc võ giả thăm căn cố đế cắm sâu rễ vào bộ máy quân đội nước ta, muốn một lần hành động quét sạch, nhưng chưa đủ lực với kiêng kị lực lượng quân đội mà thôi.

- Thế lực [Phản động] là tập hợp những thí nghiệm thất bại khi cường hóa trước đây, sở hữu sức mạnh biến dị, không hoàn chỉnh, bản tính ‘con’ trong con người của nó bị phóng đại gấp trăm lần, nhóm này chuyên buôn ma túy, vũ khí nóng nhằm thực hiện mơ ước tạo một đội quân biến dị hùng mạnh. Nhóm này đông nhân số nhất.

- Thế lực [Kháng chiến] là một bộ nhóm người tiến hóa tách ra từ [Não nguồn], nhóm này đã nhận ra mặt trái độc tài của nó, muốn tiêu diệt nó với những tư tưởng tiến bộ, nhưng lại là lực lượng yếu nhất.

- Và thế lực [Thú nhân] là một nhóm con vật bị mang ra thí nghiệm, nhưng đã có trí tuệ như con người, bọn nó muốn đấu tranh tạo ra một đất nước cho chính mình, điều đó dĩ nhiên chính phủ không đồng ý, nhóm này là ẩn số lớn nhất.

Mai Hoa từ trên bàn rót ra một ly trà, sau khi đã kiểm tra qua mới đưa cho Chiến Thiên uống nhấp giọng.

Thẩm Ngôn thấy thế khóe môi giật giật, lại lâm vào trầm tư.

- Cha mẹ của ta tất nhiên là nằm trong bốn thế lực này, rõ ràng nên gia nhập vào quân đội để lấy tình báo là một ý tưởng không tệ, hắn chẳng lo hệ Iris bị phát hiện vì Iris có khả năng 'tàng hình', thiết bị công nghệ không thể quét ra, trừ khi bổ não hắn ra kiểm tra mà thôi.

Hắn quay ra nói với Chiến Thiên:

- Thế anh muốn tôi làm gì, không phải kể cho tôi nghe xong rồi thủ tiêu tôi chứ?

- Haha, cậu cứ nói đùa, nhân tài như cậu là vô cùng quý giá, nói đúng ra là kỹ năng của cậu.

Đoạn nói, Chiến Thiên từ trong đồng hồ đeo tay chiếu lên tường phòng bệnh cảnh Thẩm Ngôn đang dùng [Phán xét] ‘hút khô’ Lý Thanh Phong, quan trọng nhất là dòng ký ức của Lý Thanh Phong theo kỹ năng của Thẩm Ngôn được hiện rõ mồn một trước camera.

- Clip này đã được bên phía quân đội ẩn đi, cậu không thể tưởng tượng kỹ năng của cậu lợi hại như thế nào trong điều tra tội phạm đâu, đó là lý do duy nhất tôi đến đây. Chứ tôi nói thật, tu vi hiện tại của cậu quá yếu, không đủ tiêu chuẩn vào tổ của tôi.

Thẩm Ngôn bây giờ mới vỡ lẽ, thì ra là nhìn trúng kỹ năng [Phán xét] của mình. Có lẽ Chiến Thiên vì không phát hiện hệ thống trên người mình nên đã nhầm lẫn [Phán xét] thành một môn công pháp. Mình vẫn còn một chặng đường dài để mạnh lên a...

Hắn chém gió với Chiến Thiên:

- Đó là kỹ năng tôi thôi động trong vô thức, cần phải luyện tập mới dần mới thành thạo sử dụng được….hơn nữa, những người tôi [Phán xét] có tội đều sẽ điên điên khùng khùng hết nhé!

- Điều đó không quan trọng, những kẻ bị cậu phán xét có tội vốn không đáng sống, cái tôi cần là bằng chứng trong từng đoạn ký ức đó mà thôi, nó sẽ dẫn ra rất nhiều đầu mối, hơn nữa tôi sẽ cho cậu làm đội trưởng trong đội mới của tôi, với hàm Thượng Tá, lương thưởng theo cơ chế nhà binh, có thể điều động một trung đoàn 1500 người, đây là chứng nhận cùng quân phục của cậu, thời gian không phục vụ cậu hoàn toàn tự do, được làm điều mình thích.

Thẩm Ngôn trong lòng thoải mái, ngày sau có thể dựa vào [Phán xét] luyện cấp, lại vừa tự do với chúng nữ, thế thì còn gì bằng, Thẩm Ngôn nhanh chóng đặt bút ký vào hợp đồng với máu của mình làm vật chứng.

- À cho hỏi vậy tổ chức của tôi quy mô thế nào?

Chiến Thiên tùy tiện nói:

- À đó là tổ chức tôi mới nghĩ ra trên đường tới đây!

-……thế ít nhất nó phải có một cái tên chứ?

- Gọi là tổ [Truy tìm bằng chứng điều tra người cường hóa] đi!

- ……thế tổ tôi có mấy người?

- Một mình cậu, kiêm tổ trưởng, kiểm tổ phó, kiêm nhân viên, nghe oách chứ?

-…..oách cái @#$@ nhà ông!!!

Thẩm Ngôn thầm chửi mẹ trong lòng, tên võ giả này thuần chất là võ si. IQ là âm trị.

- Tổ của cậu gọi là [Phản ứng nhanh], tổ viên tạm thời một người, sau này sẽ có bổ sung.

Mai Hoa chốt câu cuối, nàng sỡ dĩ đi theo cũng vì xử lý những chuyện như thế này, với loại não cơ bắp như Chiến Thiên thì mục đích sống của hắn chỉ là cống hiến cho quân đội mà thôi.

Nhìn hai tên tổ trưởng óc lợn đang nghiến răng nghiến lợi nhìn nhau, nàng thở dài giải trừ vòm bảo hộ đi ra khỏi phòng.

……………………...

Ba giờ sau, ở thành thị bên kia, bên trong một toà biệt thự cao cấp, có một khu vườn trong biệt thự. Giờ phút này, trong đại sảnh của biệt thự, một người trung niên ngồi trên ghê sa lon, sắc mặt u ám. Trước mặt hắn, một cái giường sắt, trên giường có một người bị xích sắt trói tứ chi đang điên cuồng đau khổ gào thét, người này chính là Lý Thanh Phong, người trung niên còn lại là cha của hắn – Lý Hiến Thành.

- Hừ. Con trai, cha nhất định sẽ báo thù cho con. Không đem tên Thẩm Ngôn kia xé xác chết, cha không bỏ qua. Cha muốn lấy đầu của thằng ranh đó tới tế linh hồn của con.

Lão già cha của Lý Thanh Phong nhìn hắn đau khổ quần quại trên giường, mắt hằn tia máu cầm dao cắt ngang cổ của hắn, giải thoát cho Lý Thanh Phong.

Hắn nén đau vuốt mắt cho con, ai có thể hiểu cảm giác người đầu bạc tiễn người tóc xanh đau đớn thế nào.

Vì bệnh điên của con, ngày hôm qua tới nay Lý Hiến Thành không ăn không ngủ chạy tìm khắp cả các bệnh viện, tìm tất cả bác sĩ tuyến đầu về Thần kinh nhưng đổi lại chỉ là vô vọng.

Hắn cắm cây dao xuống bàn, lững thững ngồi xuống kế, rít một điếu thuốc.

- Quân đội can thiệp thì sao, tòa án phán quyết thì thế nào, mạng Thẩm Ngôn tao chú định!

Hắn mở điện thoại ra, bấm vào một số, sau năm giây điện thoại bắt máy. Giọng nói bên kia mang theo hàn khí vang lên.

- “Đế quốc Hoa Hạ”

Lý Thanh Phong hít sâu một hơi.

-“Tất thuộc Thẩm Tứ”

Sau khi xác nhận mật khẩu, giọng nói bên kia tiếp tục vang lên.

- Mời nói nhiệm vụ.

- Tôi muốn các anh giết một người tên Thẩm Ngôn, tài liệu của hắn cùng 20 ức tôi đã chuyển qua.

- Đã xác nhận. Nhiệm vụ cam kết hoàn thành trong 15 ngày.

Tút…tút…tút.

Lý Hiến Thành ngã vật ra ghế, điện thoại tuột khỏi tay, vì trả thù hắn đã ra giá nữa gia tài của hắn.

- Hahaha! Thẩm Ngôn! Tao sẽ cho mày chết không có chổ chôn!!!!!

- Hừ. Báo thù, sợ rằng ngươi không có cơ hội đó.

Một thanh âm bất nam bất nữ chợt mạnh mẽ vang lên, doạ đến Lý Hiến Thành kêu to một tiếng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, không biết lúc nào, một người toàn thân mặc quần áo trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

- Ngươi là ai?

Lý Hiến Thành nhìn bạch y nhân nói.

- Người giết ngươi.

Bạch y nhân vừa nói, cả người thật giống như ảo ảnh, trong nháy mắt vọt tới trước mặt hắn. Một đường tia ánh sáng trắng chợt loé, Lý Hiến Thành không kịp kêu lên một tiếng, đầu trực tiếp cùng thân thể chia lìa, máu tươi văng khắp nơi, đỏ mặt đất. Kỳ quái chính là trên người bạch y nhân không dính một chút nào.

- Không biết sống chết, dám mơ tưởng động đến người của tổ chức!

Bạch y nhân rõ ràng là Mai Hoa tổ trưởng [Phụng tổ] chuyên tình báo, ám sát, nàng nhìn người chết trên mặt đất, ngay sau đó cả người nháy mắt biến mất.

Một canh giờ sau. Tin tức biệt thự Bí thư tỉnh ủy Giang Tô cháy lớn oanh động trên Internet, Bí thư không rõ sống chết.

…………………………………