Chương 83: Lan Đình

Ở trong lần giao chiến vừa rồi, Lục Dương đã thăm dò nhược điểm của Hổ Yêu, toàn thân Hổ Yêu chỉ có vị trí trung tâm nhất phần bụng là phòng ngự tính kém cỏi nhất.

Lục Dương phóng thích kiếm khí, kiếm khí xanh thẳm mảnh như lông trâu nở rộ từ trong cơ thể Hổ Yêu, giống như là vô số cây châm dài đâm xuyên Hổ Yêu.

Trong cơ thể Hổ Yêu truyền đến tiếng vang lốp bốp như là đốt pháo, dọc theo xương sống một đường hướng lên, bay thẳng lên đỉnh đầu.

Hổ Yêu thất khiếu chảy máu, ngã trên mặt đất.

Lục Dương mệt thở hồng hộc, tựa ở bên tường, ra hiệu Man Cốt cùng với Mạnh Cảnh Chu hiệp trợ Lan Đình trừ yêu.

Hổ Yêu cái thấy trượng phu tử vong, hung tính càng sâu, muốn liều mạng một lần, Lan Đình suýt nữa ép không được con thú bị dồn tới đường cùng này.

Man Cốt cùng với Mạnh Cảnh Chu còn chưa đầu nhập vào chiến đấu, trâu nước liền quay đầu phóng tới Hổ Yêu cái.

Hổ Yêu cái nhất thời không kịp tránh, bị nhóm trâu nước va chạm giẫm đạp máu thịt be bét.

Chiến đấu kết thúc.

Lan Đình há to miệng, nghĩ đến những lời đồn đại kỳ lạ về Vấn Đạo Tông mà các sư tỷ từng nói kia, nàng vốn không tin hiện tại đã tin bảy thành.

Mười con trâu nước thấy chiến đấu kết thúc, đã không còn việc cho bọn nó, liền biến mất trong hư không, trở về linh điền.

- Sao rồi, có thể đứng dậy không?

Man Cốt tiến lên quan tâm, một kiếm xanh thẳm quyết định thắng bại kia của Lục Dương khiến cho y tâm phục khẩu phục.

Tuy nói là có y cùng với Mạnh Cảnh Chu ở một bên phụ trợ, đả thương Hổ Yêu, nhưng Man Cốt hoài nghi, coi như không có hai người bọn họ đả thương Hổ Yêu, một kiếm kia của Lục Dương vẫn có thể chém giết Hổ Yêu.

Lục Dương ăn một túi hồi khí tán, hơi thở của hắn rất nhanh liền bình ổn trở lại, khí tức cũng đang vững bước tăng lên, tốc độ nhanh chóng, tuyệt đối không phải mấy hạt hồi khí tán có thể làm được.

- Sớm biết rõ liền mua Hồi Khí Đan, tốt hơn hồi khí tán này nhiều.

Lục Dương lầm bầm một câu, vận chuyển Ngưng Thủy Quyết, đầu ngón tay xuất hiện một quả cầu nước nhỏ, quả cầu nước duỗi ra một cột nước rộng bằng hai ngón tay, tiến vào trong miệng Lục Dương.

- Vừa rồi ngươi thi triển chính là lớn nhỏ như ý?

Mạnh Cảnh Chu thấy Lục Dương đột nhiên thu nhỏ, lại đột nhiên biến lớn, cảm thấy một chiêu này nhìn rất là quen mắt, giống như là pháp thuật lớn nhỏ như ý mà một vị thúc thúc trong tộc thi triển.

Theo như y biết, môn pháp thuật này rất khó tu luyện, ngưỡng cửa cũng cực cao, không đến Kim Đan kỳ là không có khả năng tu luyện thành công.

- Cũng không sai biệt lắm, ta thi triển chính là pháp thuật Thành Thốn.

- Thành Thốn?

Trên đầu Mạnh Cảnh Chu tràn đầy dấu hỏi, thân là người Mạnh gia, tất cả pháp thuật y đều đã nghe nói qua, đối với môn pháp thuật gọi là 'Thành Thốn' này lại cảm thấy hết sức lạ lẫm.

Chẳng lẽ là pháp thuật do Vân Chi đại sư tỷ mới sáng tạo ra?

Nghĩ như vậy, liền rất hợp lý.

- Tiểu nữ tử Lan Đình gặp qua ba vị đạo hữu.

Lan Đình chậm rãi đi tới.

- Ba người chúng ta đều là đệ tử Vấn Đạo Tông, vị này là Mạnh Cảnh Chu, vị này là Man Cốt.

Lục Dương giới thiệu, vừa rồi tình huống khẩn cấp, hắn chỉ giới thiệu chính mình.

- Hoá ra là Mạnh đạo hữu cùng với Man đạo hữu.

Nhìn ra được Lan Đình rất có tu dưỡng, đối với người nào cũng đều khách khách khí khí, vừa rồi đối mặt với đám phàm nhân Tề Vũ cũng không có đuổi bọn hắn đi, chính mình ở trong miếu Sơn Thần tránh mưa.

- Đa tạ Lan Đình đạo hữu xuất thủ tương trợ, bằng không hai đầu Hổ Yêu này cùng nhau xuất thủ, thế nhưng là rất khiến người đau đầu, nói không chừng nhiệm vụ liền thất bại.

Lục Dương nói cám ơn.

Đây thật ra là lời khách sáo, ba người bọn hắn kỳ thật còn có át chủ bài không dùng.

- Hoá ra đây là nhiệm vụ của các ngươi.

Lan Đình không nói thêm gì, nàng lần này xuống núi cũng là vì hoàn thành một hạng nhiệm vụ bí mật.

Chỉ là nàng chưa quen cuộc sống nơi này, ban ngày không có xuống núi, ban đêm lại đụng phải mưa đêm, muốn tìm địa phương ngủ lại, không nghĩ tới lại gặp được sự tình như thế.

- Tiểu nữ tử biết một chút bí thuật phù văn, da hổ của hai đầu Hổ Yêu này nhìn không tệ, có thể hay không bỏ qua thứ yêu thích, nhường cho tiểu nữ tử?

- Tự nhiên là có thể.

Lục Dương cười nói:

- Không biết Lan Đình đạo hữu còn cần vật gì, cứ lấy đi.

Da hổ là rất đáng tiền, nhưng so với Lan Đình giúp một tay, vẫn là có vẻ không bằng.

Lan Đình lắc đầu, không lại yêu cầu nữa.

Man Cốt thuở nhỏ đi theo phụ mẫu sinh hoạt tại hoang dã, loại sự tình lột da này là không thể quen thuộc hơn được, y khép hai ngón tay lại, so với đao mổ heo đều sắc bén hơn, giơ tay chém xuống, không cần mấy lần lột bỏ ra hai tấm da hổ hoàn chỉnh.