Chương quản gia lên cơn giận dữ, không nghĩ tới lại là con vẹt ngu ngốc đó làm hỏng kế hoạch của mình.
Sớm biết như thế, trước đây liền nên làm thịt nó!
Chương quản gia cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn giang hồ, đối mặt với hai người bủa vây, cười ha ha:
- Ta thân là Trúc Cơ hậu kỳ, nếu như muốn chạy trốn, các ngươi còn có thể ngăn cản ta hay sao?
Đào Yêu Diệp có chút nóng nảy, nếu như Chương quản gia đào tẩu, vậy cũng chỉ có báo cáo tông môn, để sư huynh sư tỷ đi xử lý, hơn nữa có thể truy xét được tung tích hay không vẫn là hai chuyện.
Chuyện này khiến cho Đào Yêu Diệp có phần cảm thấy mất mặt, nàng đã hoàn thành hai lần nhiệm vụ, không nghĩ tới lần nhiệm vụ thứ ba liền nổi lên chuyện ngoài ý muốn.
Lục Dương vẫn như cũ là bộ dáng ung dung không vội kia, khiến cho trong lòng Chương quản gia cảm thấy không chắc:
- Ngươi liền không có nghĩ tới, ngươi có thể hạ độc chúng ta, chúng ta liền không thể hạ độc ngươi?
Chương quản gia nghe vậy liền buông lỏng, khinh thường nói:
- Ta còn tưởng rằng là cái gì, hạ độc, loại đồ vật đó thì có tác dụng gì với ta?
Nói đến đây, làn da của Chương quản gia trở nên lỏng loẹt, giống như là rắn đang lột da, da thịt tách rời, da thịt bong ra là một hình người hoàn chỉnh, đứng ở trong phòng, ngũ quan trống rỗng, đứng thẳng nhìn chằm chằm Đào Yêu Diệp, khiến người ta cảm thấy sởn gai ốc, thân thể không còn da thì rơi phịch xuống đất.
Họa Bì Quỷ!
Đào Yêu Diệp lộ ra thần sắc ngưng trọng, biết rõ vì sao Chương quản gia nói rằng độc không có tác dụng.
Độc dược từ trước đến nay luôn nhằm vào nhục thể, chuẩn xác mà nói là ngũ tạng lục phủ, cơ bắp, kinh mạch, Chương quản gia là Họa Bì Quỷ, bản thể là một miếng da, ai sẽ hạ độc đối với da?
Hơn nữa làm sao có thể có độc dược đặc biệt nhằm vào làn da, ít nhất Chương quản gia cũng chưa từng nghe nói qua?
Nhưng Lục Dương đã nghe qua.
Chương quản gia đang muốn khoe khoang thân thể của mình, liền hoảng sợ phát hiện ra dưới chân mình có những vết phồng rộp to bằng hạt đậu xanh, da bong tróc từng lớp, nốt thủy đậu sưng tấy, ngứa ngáy, gãi liền vỡ, Chương quản gia chẳng qua là cọ xát vào mặt đất mấy lần, liền có chất lỏng đặc sệt màu vàng chảy ra.
- Đây, đây là cái gì? !
Trong giọng nói của Chương quản gia có chút hoảng sợ.
Chương quản gia còn chưa bao giờ gặp phải sự tình như vậy, gã trúng độc từ khi nào?
- Bệnh phù chân.
- Cái gì?
Chương quản gia còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Ngươi cho rằng ta và ngươi nói nửa ngày là đang nói việc nhà? Không, ta là đang chờ ngươi phát bệnh.
- Ta đoán ngươi nhất định sẽ đến tìm Đào Yêu Diệp, vì thế đã sớm bố trí độc dẫn phát bệnh phù chân ở trong căn phòng này!
Sắc mặt của Chương quản gia trắng nhợt.
Sắc mặt của Đào Yêu Diệp tối sầm.
Lục Dương cười dữ tợn, bước từng bước một tới gần Chương quản gia, Chương quản gia cả kinh liên tiếp lui về phía sau, đặt mông ngồi dưới đất.
- Ngươi, ngươi làm sao lại biết rõ ta là Họa Bì Quỷ? !
Nếu không phải sớm biết gã là Họa Bì Quỷ, làm sao có thể hạ độc một cách nhắm vào như vậy!
Mấu chốt nhất là, Chương quản gia còn chưa có nghe nói Họa Bì Quỷ nhà ai lại bị bệnh phù chân!
Bây giờ hai chân gã ngứa ngáy, gần như phát cuồng, thậm chí sinh ra ý nghĩ chém đứt hai chân, khiến cho gã không thể không phân ra đại bộ phận tinh lực cùng với pháp lực để áp chế độc tính, căn bản chạy không thoát.
Đột nhiên, Chương quản gia thấy hoa mắt, Lục Dương thế mà biến mất trong hư không.
- Làm sao có thể!
Chương quản gia trợn mắt muốn nứt, Lục Dương chẳng qua vừa mới Trúc Cơ, coi như thân pháp tinh diệu hơn nữa cũng không có khả năng tránh thoát ánh mắt của gã.
- Là ảo giác!
Chương quản gia bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng lăn lộn muốn rời khỏi vị trí ban đầu.
Chỉ tiếc là đã trễ, hàn mang đột nhiên hiện, nhanh như lôi đình, trên trán Trương quản gia xuất hiện một đường mỏng manh, kết thúc ở đũng quần gã, Lục Dương thu kiếm, Chương quản gia bị chém thành hai khúc, nhẵn nhụi như gương.
- Làm tốt lắm.
Lục Dương giơ ngón tay cái lên đối với Đào Yêu Diệp.
Vừa rồi là Đào Yêu Diệp vận dụng Thiên Huyễn Ô, khiến cho Chương quản gia rơi vào huyễn cảnh, huyễn cảnh cũng không hoàn mỹ, Chương quản gia đã trà trộn giang hồ nhiều năm, ngẩn người trong chớp mắt liền có thể nhìn thấu.
Lục Dương chính là ở trong chớp nhoáng đối phương ngẩn người này, rút kiếm, chém dọc, thu kiếm, một mạch mà thành.
Họa Bì Quỷ nổi tiếng quỷ dị, không am hiểu phòng ngự, gặp được kiếm tu công kích mạnh nhất, lại thêm ngẩn người, không có vận công ngăn cản, tự nhiên là một chiêu phân thắng bại, không có chút hồi hộp nào!
Sự quỷ dị của Họa Bì Quỷ tại một khắc bị Lục Dương nhìn thấu thân phận, ưu thế liền không còn sót lại chút gì.