Chương 3: Kiss me now Fox!
Ahri trở về nhà và mở khóa đi vào. Không gian tối om, và im lặng, bố mẹ lại không có ở nhà. Cô đã quá lâu rồi không có không khí bữa cơm gia đình, hay cái không khí quây quần. Ahri bước lên nhà, thả cặp xuống bàn học, ngã người trên giường, cuộn người lại ôm đầu gối và khóc đến nức nở.
"Tôi rất sợ... rất sợ khi cảm giác cô đơn đó ập tới lần nữa... Tôi không muốn như ngôi trường lúc trước tất cả mối quan hệ bạn bè của tôi chỉ là giả đối, và chỉ có tôi một mình .. Tôi muốn ngôi trường mới này... tôi chỉ hy vọng tôi có một người bạn thực sự mà thôi... có cần khó khăn với tôi vậy không... "
Ahri khóc nức nở nghĩ đến người bạn đầu tiên trong lớp cô kết bạn được trong ngôi trường mới này, một người con trai đầu tiên không biết gì về cô, Ezreal.
Ezreal tỉnh dậy, xoa lấy mi tâm. Mái tóc vàng của cậu như ổ quả khi cậu thức dậy, EZreal bước xuống nhà, tìm đồ ăn sáng. Cậu mở tủ lấy một chút trứng gà, bánh mì và sữa để làm đồ ăn sáng của mình và bác. Sau khi cậu chiên xong trứng, cậu đến mở cửa phòng bác mình. Geeves bay ra và lảng vảng quanh Ezreal trong khi Lyte đang cố định những đồ tạo tác ông tìm thấy ở khu vực Freljord.
"Này Lyte, cháu đã làm bữa sáng xong, bác ăn chung không!"
Lyte ngẩng mặt lên và mỉm cười rạng rỡ với khuôn mặt phủ đầy khói từ một vụ nổ thảm họa gần đây khi ông thử nghiệm chiếc máy nào đó, Ezreal bật cười khi thấy ông như vậy.
"Có gì trên mặt bác sao,Ezreal?"
Ezreal thấy khó kiềm chế việc bậc cười với hình ảnh này
"Không ... Không có gì cả!"
Cả hai ngồi xuống bàn ăn, Ezreal ăn xong khẩu phần ăn của mình, và uống một chút nước cam.
"Thời gian tốt nhất để thư giãn chính là ngồi ăn bữa sáng cùng cháu trước khi cháu trai tôi lại lên trường!"
Ông cười khúc khích khi uống cà phê với kem và đường và Geeves ngồi trên bàn quan sát họ trong khi họ ăn.
"Nhân tiện, cô gái Ahri đó... Bác thề bác đã gặp cô gái đó trước đây,... ở một tin tức bài báo nào đó... không biết nó ở đâu ấy nhỉ..."
Ezreal lo lắng về câu nói của bác mình, và tự hỏi vì sao Ahri lại xuất hiện trên báo.
"Chắc bác sẽ tìm thấy nó trong bàn làm việc, hãy giúp cháu.... sau khi dọn dẹp xong đống lộn xộn của mình! Nhưng cháu phải đến trường ngay, vì vậy mong bác cũng nên nhớ về bữa ăn cho tối nay của hai bác cháu ta, và đừng làm rối tung căn nhà lên là được rồi . "
Lyte gật đầu và tiếp tục bữa sáng của mình, biểu hiện của ông cho thấy ông đã đồng ý và Ezreal vội vàng chuẩn bị việc đến trường của mình, trong đầu cậu nghĩ nên tặng cho Ahri một món quà nhân dịp mới gặp mặt, và nó sẽ giúp cô và cậu gần nhau hơn chỉ là mối quan hệ của một người bạn. Cậu cảm thấy tự tin về chuyện cố gắng lấy hi vọng Ahri sẽ ấn tượng, và thích mình, mặc dù cậu thấy nó thật khó khăn trong tầm kiểm soát của bản thân. Cậu vội xuống nhà lấy xe, chạy đến trung tâm thành phố để chọn quà tặng Ahri, vừa lúc cậu chạy ngang qua cửa hàng manngan, và những đồ trang sức của những cô gái dễ thương. Cậu dò soát một chút dừng lại chiếc kẹp thủy tinh Ionian Sakura mà Ahri có thể kẹp trên mái tóc gần đôi tai của cô trông nó thật đẹp và đáng yêu. Nó có giá trị rất mắc, những 300 yên, nhưng Ezreal vẫn muốn mua nó, sau khi nhận gói quà từ thu ngân, cậu đạp xe đến trường với hy vọng Ahri sẽ yêu thích món quà này của mình.
Ezreal chạy hổn hểnh khi vào trường, và thở phào nhẹ nhỏm khi Ahri đang ở trong phòng, và cô ấy đang nói chuyện với Lux và Garen trông có vẻ cô rất vui khi cô hòa hợp với chủ đề của những người bạn của mình. Ezreal bước đến bên cạnh cô.
"Ezreal!Ôi, cậu ở đây rồi! Lux và anh trai của cô ấy đang giúp đỡ tôi hòa hợp hơn với ngôi trường mới này đấy ."
Ezreal mỉm cười với nhóm bạn mình khi họ cố gắng giúp đỡ Ahri, và có chụt ngượng khi hộp quà màu hồng trên tay mình, cậu ấp úng:
"U-ừm... sau giờ học, chúng ta có thể hẹn nhau ở sân thượng không? Tớ muốn đưa cho cậu một thứ...."
Ahri gật đầu, sau đó cả hai người đều ngồi vào bàn để bắt đầu tiết học khi tiếng chuông đã vang lên, cô liếc sang cậu, có chút đỏ mặt, trong khi Ezreal cũng hành động tương tự như vậy. Thật giống như cặp đôi yêu nhau vụng về.
~
Ahri tò mò với chiếc hộp gì đó có màu hồng trong tay Ezreal, nhưng cô cũng không hỏi, cô từ từ bước lên câu thàng khi Ezreal vẫn nói chuyện với bạn mình. Cô đưa mắt nhìn khung cảnh thành phố từ nơi cao nhất, ngọn đồi của ngôi trường này, mùa năm nay hoa ánh đào nở rất đẹp, lạnh lạnh, lại có chút thơm ngát mùi hương hoa. Ahri cắn môi những kí ức về "bạn bè" trong ngôi trường cũ lại hiện lên, nó thật sự... không mấy tốt đẹp...
Ezreal mở cửa bước đến chậm bên cô, khi Ahri đang đưa lưng về phía cậu.
Một chàng trai tuyệt vời và cậu còn không nhận ra cô ấy đã có hào cảm với mình. Với đôi mắt long lanh vui vẻ đầy ánh sáng đó, Ahri muốn cùng hòa vào thế giới vui vẻ với cậu, không phải.. là thế giới của mình.. một sự lạnh lẽo.
EZreal bước đến bên cạnh cô, đặt chiếc hộp lên ghế sát bên cạnh Ahri, sau đó nhẹ đánh giọng cho cô phát hiện mình:.
"Có một món quà tớ tặng cậu... và nếu có thể mình muốn giúp cậu cài nó .."
Ahri chậm rãi mở chiếc hộp ra, Ionian Sakura Blossom Crystal Clip bất ngờ chiếu sáng dưới ánh mắt trời rực rỡ.
"Đẹp thật... tôi thấy... tôi không xứng đáng để nhận nó... nhưng tôi sẽ luôn trân trọng món quà này của cậu!"
Ahri cài nó trên mái tóc của mình, nó lấp lánh bên đôi tai cáo của cô, Ezreal không thở lờ đi hình ảnh đó khi nó đang khắc sâu vào tâm trí của anh, và đang khiến anh... sắp đổ máu cam.
"C-Cậu thực sự rất xứng đáng được nhận món quà như vậy! Va ... tôi muốn nói... muốn nói chúng ta có thể hẹn-"
Ahri xoay người ôm lấy cậu khi cậu mất cảnh giác, cô cố gắng không để mình khóc. Ezreal bị bất ngờ, nhưng cậu vẫn vươn tay ôm chặt lấy thân hình nàng cao nhỏ, ngửi thấy mùi hương trên mái tóc cô, và điều duy nhất cậu nghĩ chính là chỉ muốn ở bên cô, ở bên cô mãi mãi, và điều đó là bản thân cậu phải làm. Ezreal cảm nhận được cảm xúc trái tim mình khi họ luôn ở bên nhau, và chỉ có khi cậu ở bên cạnh cô như thế này.
"Ezreal .."
"Tớ đây?"
"Tôi luôn cảm thấy như vậy khi ở bên cạnh cậu ..."
"Thấy thế nào cơ?"
Ezreal tự nguyền rủa bản thân mình khi thốt ra lời đó, khi cậu cố gắng trấn an bản thân mình.
"Cậu làm tôi nhớ lại... kí ức đó... kí ức tôi quên đi.... tôi sợ hãi nó..."
"Ký ức? Quá khứ nào cơ?"
"Tôi ... tôi sợ cậu biết sự thật... sự thật đó cậu sẽ khiến cậu bỏ tôi đi .."
Ahri tách khỏi Ezreal và cúi đầu.
"Tôi xin lỗi... tôi không thể.... những quá khứ đó.. bạn không cần biết, tôi không muốn bạn biết. Và cậu đừng gặp tôi nữa, chúng ta không quen nhau sẽ tốt hơn cho cậu!"
Ahri vội xoay người chạy vụt đi, trong khi Ezreal đứng đó bị sốc với tình huống hiện tại, và trong đầu luôn ong ong một câu hỏi, quá khứ của Ahri, đã xảy ra chuyện gì?