Chương 11: Bị Thương

Chương 11 ..Bị Thương

Anh Nhất Bác ...em đói em muốn ăn bánh 

Em muốn ăn gì.. Sao em lại xuống đây em ở trong phòng không được àk..

Chán lắm... Em thèm  ăn  những món vặt

Vậy em ăn bánh ngọt phải không

Không phải em muốn  ăn  khoai tây chiên .. Khoai tây chiên..bịch bánh có củ khoai tây đó anh..

Àk...vậy em muốn ăn

Vâng ạ

Được    ...người đâu.. Mau làm bánh cho tiểu thiếu gia nhanh lên..

Anh Nhất Bác ..anh kêu họ rửa sạch  khoai tây rồi  xắt thật mỏng ..sau đó luộc rồi thái mỏng thật mỏng , luộc lên , sau đó chiên qua dầu  , rắc một ít gia vị a ..nhớ cho thêm mùi vị phô mai nữa..

Được .., người đâu  mau làm theo những  lời tiểu thiếu gia nói đi..nhớ nỏ thêm vị phô mai vào

- Vâng..thưa công tước

Bảo bối

Dạ

Em cho anh hỏi..

Dạ anh đi ạ

Vậy em  biết nấu ăn  luôn hả

Dạ.. Em Biết chứ, tại  trước đây em bị dì ghẻ bắt buộc nấu  toàn thức ăn.. Nếu em  nấu không được là em phải nhịn đói.. Cho nên ngày nào em cũng tập nấu   cho rành thì sau này  em không còn nấu dỡ nữa ...những món em nấu ăn  ngon lắm ạ..  anh  muốn ăn không em   nấu cho anh ăn ạ ..?

Vương Nhất Bác  nghe cậu nói xong mà tim lại nhói đau vô cùng . Bảo bối mà hắn yêu nhất lại bị những kẻ  hành hạ không thương tiếc mà .  lũ khốn nạn tụi bây , đừng để tao thấy được  bọn bây thì. Bọn bây chết không chôn thân  .

- Không được anh không cho em vào bếp đâu  .Chiến Chiến của anh phải được người khác cung phụng chứ..em  không được vào bên trong ,lỡ bàn tay của  em  bị  phỏng rồi sao hả bảo bối của anh..

- Không sao đâu ạ.., lâu rồi em  chưa  nấu ăn , cho nên hôm nay em  muốn người của em yêu phải   nếm thử tay nghề của em nữa mà  .

-Nhưng ...anh sợ cho em ..em phải ..cẩn thận nha..không được làm mình bị thương nữa..

Vâng ạ.. chị ơi  ..chị giúp việc xinh đẹp của em ơi..chị đâu rồi ạ..

Tiêu Chiến vui mừng mà chạy vào bên trong mà gọi tiếp..

- Chị giúp việc xinh đẹp  của em đâu rồi ạ.._ Cậu nở nụ cười khiến cho mọi người phải rụng tim khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của hắn mà thở dài

NGV1....ôi trời ơi... Thiếu gia gọi tôi sao tôi nổi da gà là sao ta ..

NGV2..tôi cũng vậy nè...

NGV3..mau im lặng đi ..công tước đang rình ở đâu đây mà mấy người còn nói vậy.. Coi chừng chết thôi xong luôn đó.. Mau vào làm việc đi..

Ùm.. Tất cả người giúp việc đồng thanh...

Thiếu gia sau thiếu gia lại xuống đây.. Sau không ở bên công tước ạ..bọn thấp hèm của chúng tôi sao dám...  Người nói là A Hân , cô ta  luôn ao ước được bước lên vị trí Vương Phu Nhân cao cao đại thượng..  mặc dù cô ta cũng  chỉ là một người hầu phụ bếp nhỏ nhoi luôn ôm ấp huyền ảo , từ  sau khi  hắn mang đứa thấp hèn về thì  cô ta luôn ghen tị với cậu mà dùng mọi thủ đoạn  để cậu biến mất trên đời..

- Thôi đi, cô đang làm gì vậy  ..lời nói cô như vậy sao  , đủ rồi đó  cô mau im lặng là vừa.. _ Tất cả người giúp việc trong phòng bếp đồng thanh nói với cô ta.

Các người đợi đi ..có một ngày tao sẽ đuổi hết tụi bây cho xem..

Không sao đâu.. Mấy chị bỏ qua đi ạ..hôm nay em  muốn thử nấu ăn .

- Được, thiếu gia muốn nấu món gì cứ nói đi ạ..

Dạ ..

Ôi dạ ..mà nge  Dễ thương quá đi..

Em muốn nấu ăn cho Anh Nhất Bác  a

- Hả..., thiếu gia  muốn nấu ăn cho công tước sao

Đúng ạ.

Thiếu gia hiếu thảo quá _ Mọi người  bỏ qua A Hân đang lầm lì sang một bên mà tức giận..

Mấy chị giúp em có được không ạ

Thiếu gia cứ nói đi

Để em tôi tự làm có được không

Được.. Thiếu gia

Vậy mấy chi lấy  nguyên liệu trong tủ lạnh cho em có được không 

Được.. Em muốn lấy gì vậy thiếu gia

Dạ... ...lấy cho em...vvvvv

Vâng... Thiếu gia đợi chút

30 phút  sau Tiêu Chiến tung hành trong nhà bếp thì cuối cùng cũng xong, những món hoàn mỹ _ Tiêu Chiến liền trang  điểm  mấy đồ ăn bằng một ít lá rau tươi.. Nhìn nhẹ nhàng mà muốn ăn rồi..

Wao, thiếu gia của tôi , hôm nay cậu nấu ăn nhìn đẹp mà ngon quá

- Trong nồi còn nhiều lắm mấy chị có muốn ăn thì vào ăn ạ , tại em nấu nhiều lắm

Trời ơi.. Thiếu gia àk nhìn những món thiếu gia nấu ăn như   vậy,  không biết công tước ăn xxong rồi có  chết vì trúng độc   không ta _ A Hân nhìn Tiêu Chiến  ánh mắt đầy sự ghen ghét vô cùng..

A Hân ..có bị hâm ạ...tôi làm gì mà hại người tôi yêu chứ...

Né ra, để tôi đem thức ăn  cho công tước đã..  _ Cô ta  bước tới liền đẩy Tiêu Chiến thật mạnh,  khiến cho cậu loạng choạng mà  rớt chiếc dĩa xuống,rồi tung lên mà  văng lên chân cậu,  và những món nóng hổi  cũng đổ về phía cậu, khiến cho cậu bị phỏng rất nặng , tay chân thì ửng đỏ lên.khiến cho mọi người trong bếp hốt hoảng mà chạy đến bên cậu..

A aaaaaaa...., Nóng... nóng...  quá ...tay tôi  đau quá  huhuhu_  tiếng khóc của cậu không thể đến tay Vương Nhất Bác ...bởi vì  phòng  này là phòng có cách âm, cho nên hắn luôn chán ghét những tiếng ồn ào..  lí do đó hắn không hề biết bảo bối của hắn đang bị thương mà gào khóc nức nở..

Mấy người giúp việc nhìn thấy vậy liền nổi nóng mà quát thật lớn...

A  HÂN, CÔ ĐỪNG  ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ.. CÔ BIẾT CÔ  QUÁ ĐÁNG LẮM KHÔNG ,  CÔNG TƯỚC MÀ BIẾT ĐƯỢC THÌ CÔ SẼ CHẾT KHÔNG TOÀN THÂY ĐÂU .. , CÔ  CHỜ XEM ? Tiểu Thiếu gia người  có sao không ? Mau phụ nhanh lên _tất cả giúp việc  hét lên..

Tôi  ...không ..có .tại  thiếu gia tự té chứ bộ mấy người đổ oan cho tôi ..tôi không không có làm..

Vậy cô không làm.. Thì sao lại dành giựt như thế.. hả..

Tôi.. Tôi...

Mấy chị ơi em không có sao , em  không sao mà _mấy chị đừng lo  Tiêu Chiến  khẽ miễn cười mà nhịn cơn  đau rát...

- Nhưng ..mà..

Em nói em không sao rồi.. Mọi người đừng lo ..

Huhu thiếu gia..người  có đau lắm  không ..bọn tôi sợ lắm.. huhuhu..

Mấy chị đừng có  khóc, em không sao rồi.. Mấy chị là con gái sao mắt ướt quá vậy... Khóc  nhiều sẽ sưng mắt cho xem ...mấy chị yên tâm nhé..  Em  sẽ giấu mà , đừng lo cho em  nha.Trong nồi còn nnhiều lắm ..để em lấy cái khác..  Cho anh ấy.. _ Cậu mỉm cười mà đưa chiếc răng thỏ đáng yêu mà nhìn mọi người.. Thì A Hân nhìn thấy mà tức giận trong lòng mà bước đi ra ngoài... Trong lòng lại thốt lên 2 chữ.. GHÊ TỞM.. mà nở nụ cười đắc ý của mình..