Cung tên địa ngục Fedora trong tay Đỗ Duy đã kéo căng ra, ma lực toàn thân hắn không ngừng tuôn, càng lúc càng mãnh liệt, càng lúc càng điên cuồng!
Bắt đầu từ hai bên cánh cung, lưỡi đao ngược kia bắt đầu không ngừng phát ra ánh sáng lấp lánh, phảng phất như đang tích súc một loại năng lượng nào đó, cuối cùng dần dần hội tụ nơi dây cung.
Khí lưu cuồng loạn lượn lờ quanh người Đỗ Duy, mái tóc dài của hắn lúc đầu còn được buộc chặt lại, song trong cơn khí lưu cuồng loạn này chỉ nghe “Phanh” một tiếng, dây buộc tóc đột nhiên đứt đoạn! Mái tóc rối như kim xà bay múa, trong mái tóc như kim quang đó ẩn ẩn lộ ra một cánh cung!
- Long Thần! Ra đây!
Đỗ Duy cực lực gào lớn.
Trong tiếng cười lớn, đôi mắt Đỗ Duy phảng phất như toàn bộ biến thành màu vàng kim, đây là tình cảnh khi cường giả thánh giai đem toàn bộ lực lượng của mình phát huy tới cực hạn!
Khi đôi mắt của Đỗ Duy biến thành màu vàng kim, hắn nhìn xuống dưới, Lực lượng Thánh giai khiến tầm nhìn của hắn đã không chịu sự ước thúc của quy tắc không gian nữa. Hải dương mênh mông bên dưới kia trong mắt hắn như trong suốt!
Cái nhìn của hắn dễ dàng xuyên qua nước biển, đặt xuống người Long Thần dưới đáy biển!
Thân thể khổng lồ của Long thần hiện rõ trong mắt Đỗ Duy. Dường như nó cảm thấy trên mặt biển truyền tới một khí thế cuồng bạo, cái dầu khổng lồ của Long Thần chậm rãi lay động bất an.
- Đi ra!
Đỗ Duy trên trán nổi gân xanh, ngón tay hắn đặt trên dây cung, trong lúc ma lực ra sức bộc phát, toàn thân hắn phảng phất như vang lên ken két!
Thánh giai! Lực lượng Thánh giai đạt tới đỉnh điểm!
Cuối cùng, ngón tay cũng nhẹ nhàng lỏng ra…
- Ầm!
Một tiếng nổ vang này chấn động mặt biển, cuộn lên cơn sóng lớn cao tới mấy chục thước, kim quang khắp toàn thân Đỗ Duy trong nháy mắt ngưng tụ tại một điểm trên dây cung, sau đó đột nhiên hóa thành một cỗ kim quang cuồng bạo bắn về phía thân thể to như hòn đảo của Long thần phía dưới!
Đây là lần đầu tiên Đỗ Duy phát huy ra toàn bộ lực lượng, sử dụng tuyệt chiêu “Cung tên địa ngục Fedora”!
Tuyệt kỹ truyền từ Tinh linh thần này cuối cùng cũng hiển lộ ra mặt đáng sợ nhất của nó.
Cỗ kim quang kia như rít lên mang theo một cái đuôi dài, như một ngôi sao chổi, giáng từ trên trời xuống.
Ngay trong nháy mắt này, dưới làn nước biển rốt cuộc cũng truyền tới một tiếng gầm lớn khiến người ta kinh hãi…
Hòn đảo phía dưới Đỗ Duy cùng với vùng biển xung quanh, phảng phất như cả không gian này đều vặn cong lại, sau đó “Tên địa ngục” đánh thẳng vào trên hòn đảo!
Trong chớp mắt, vô số cây cối trên đảo lập tức bị sóng xung kích đánh tan thành tro bụi, sau đó lớp đất đá trên hòn đảo sụp từng mảng lớn. Từng khối đá lớn nhỏ thoát ly hòn đảo, bay tứ tán.
Mà ngay lúc này, thân thể của Long Thần rốt cuộc cũng hiện ra lực phòng ngự của mình, kim quang đánh vào trên hòn đảo đột nhiên tạo thành một điểm sáng màu sắng rực rỡ sau đó nhanh chóng khuếch tán ra…
Thời khắc này phảng phất như cả trời đất sụp đổ!
Tiếng vang như trời long đất lở vang lên bên tai, kéo dài tới vài chục phút. Mũi Tên địa ngục Fedora trong làn kim quang tỏa ra khi nổ tung, bằng mắt thường có thể thấy cả thân thể của Long Thần – hòn đảo này chỉ trong nháy mắt đã bị san bằng! Khi kết giới của Long Thần va chạm với mũi tên địa ngục Fedora, hai lực lượng mạnh mẽ va chạm vào nhau, không ngờ lại hình thành nên một khoảng chân không! Đất đá, cây cối… như bay lượn lơ lửng trên không trung!
Mặt biển bắt đầu chấn động, phảng phất như một cỗ lực lượng cuồn cuộn chấn động lên từ đáy biển. Nước biển trào lên, phảng phất như cả đại dương đều rung lên trong cơn địa chấn này.
Vô số phiến đá vụn bay loạn khiến tầm nhìn giảm hẳn. Mà Đỗ Duy đầu tóc bay loạn như kim xà sau khi phát ra một mũi tên lại lập tức hóa thành một đạo kim quang, lui lại phía sau vài trăm thước!
Cuối cùng, một tiếng nổ lớn truyền tới, khuếch tán thành một làn sóng xung kích hình tròn, trong nháy mắt đã thổi qua phương viên hơn ngàn thước. Mặt biển lấy hòn đảo làm trung tâm xuất hiện một gợn sóng hình tròn kỳ quái không ngừng rít gào khuếch tán ra bốn phía. Nước biển nhanh chóng lan ra xung quanh khiến dải đất trung tâm trong một thời gian ngắn ngủi biến thành chân không, ngay cả đáy biển cũng lộ ra!
Long Thần… rốt cuộc cũng lộ ra toàn bộ bản thể của mình.
Tuy rằng đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý song khi nhìn rõ diện mục của Long Thần, Đỗ Duy vẫn không nhịn dược mà kinh hãi hít một hơi lạnh!
Hòn đảo kia đã hoàn toàn không thấy đâu nữa! Vốn trải qua hơn vạn năm tháng, đất đá che phủ trên lưng Long Thần, còn cả cây cối, lúc này cũng đều hóa thành tro bụi trong vụ nổ của Tên địa ngục Fedora, mà lộ ra lúc này là sống lưng của long Thần!
Lớn!
Thật lớn!
Cho dù là kiếp trước hay đời này, đây là lần đầu tiên Đỗ Duy gặp được sinh vật khổng lồ như vậy! Trên cơ thể to lớn dài tới vài cây số là một tầng lân giáp dày như sắt thép, lân phiến kia phảng phất như màu tử kim nhàn nhạt. Từng phiến từng phiến, từng tầng từng tầng, hơn nữa có đường vân như ngầm tuân theo một quy tắc nào đó.
Mà cái đầu vốn trong mắt Đỗ Duy giống như đầu rùa, bên dưới còn có một cái cổ dài, nếu cái cổ đó duỗi thẳng ra, sợ rằng có thể đưa cái đầu nó lên trên không cao cả ngàn thước!
Mà càng đáng sợ hơn là… Khi vụ nổ còn chưa kết thúc, đột nhiên sống lưng của Long Thần lại chấn động một cái. Rất nhanh sau đó, hai bên sống lưng của nó tạo thành hai cỗ gió xoáy kịch liệt, cỗ gió xoáy đó khiến Đỗ Duy có phần không chịu nổi!
Khi cơn cuồng phong cuốn tới, Đỗ Duy chỉ đành tân lực đem toàn bộ khí tràng của mình mở ra. Song vẫn có cảm giác cơ hồ muốn ngạt thở.
Khi nhìn lại, sau lưng Long Thần đã giang rộng một đôi cánh khổng lồ cơ hồ che khuất cả bầu trời!
Mà đôi cánh kia hiển nhiên cũng một màu tử kim!
Duy nhất không giống là, phảng phất như đã bị trọng thương do trận thần chiến vạn năm trước, chiếc cánh dài bên phải màu tử kim của Long thần như bị đứt đoạt, trên khung xương còn lưu lại một vết thương rộng khiến người ta nhìn vào đều phát lạnh.
Đứng trước một sinh vật khổng lồ như vậy mới khiến người ta cảm thấy mình nhỏ bé ra sao. Càng huống chi… toàn thân Long Thần tạo ra khí thế ngất trời, cơ hồ ép Đỗ Duy tim đập nhanh tới mức muốn vỡ tan!
Đây mới là Long uy! Long uy do Long thần tạo thành!
Đỗ Duy cắn mạnh đầu lưỡi mình một cái, trong cơn đau ngắn ngủi, hắn cảm thấy viên Lệ Quang Tinh Trụy dưới lưỡi phảng phất lộ ra một cỗ kình khí, thuận theo lưỡi mình tỏa xuống, trong nháy mắt đã lan tỏa khắp toàn thân. Đỗ Duy lúc này mới cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, song tâm lý lại càng thêm chấn động.
Long Thần… còn chưa tiến đánh, chỉ mới thở mà gần như tạo thành thương tổn cho bản thân mình!
Ánh mắt của Long thần chuyển tới quanh người Đỗ Duy khiến hắn lập tức có cảm giác như mình đang bị trói buộc.
Sau đó, đôi mắt đó tập trung lên thanh trường cung trên tay hắn.
Một tiếng gầm hùng hậu vang khắp trời đất, thanh âm đó mang theo một chút mờ mịt, một chút phẫn nộ cùng một chút thống hận!
Tuy rằn đây là Long ngữ song đang ngậm Lệ Quang Tinh Trụy trong lưỡi. Long ngữ rơi vào tai Đỗ Duy lập tức khiến hắn nghe hiểu.
Long Thần dùng một giọng điệu âm trầm như thở dài nói:
- Tinh linh! Địch nhân!
Thanh âm này vẫn mang theo vẻ mê man, Đỗ Duy lập tức hiểu được, hiển nhiên ý thức bản thể của Long thần vẫn còn chưa tỉnh lại hoàn toàn.
Xem ra mình phải ra sức thêm chút mới được!
Nghĩ tới đây, trong mắt Đỗ Duy chợt hiện lên vẻ tuyệt vọng. Hắn đột nhiên nâng nắm tay trái của mình lên, tự đánh mạnh vào ngực một cái.
Cơn đau kịch liệt thấu tâm can khiến Đỗ Duy há miệng phun ra một tiếng, một ngụm máu đỏ bắn ra, dính trên dây cung Kế Đô La Hầu.
Sợi dây cung nhiễm máu tươi khiến kim quang đột nhiên nhiều thêm một tia huyết sắc nhàn nhạt.
Sau đó thân hình Đỗ Duy trong cơn khí lãng ngất trời của đối phương nhanh chóng lui lại phía sau. Trong lúc hắn lui lại, cuồng phong gào rít hai bên. Đỗ Duy đột nhiên dùng giọng nói bén nhọn nhanh chóng ngâm xướng một chuỗi chú ngữ dài…
Thanh âm đó tuy sắc bén song lại phảng phất mang theo một tiết tấu trầm bổng, dường như còn đem lại một ảo giác mê ly huyền ảo. Âm phù kia tuy thô ráp mà lại cổ phác, lại phảng phất mang theo vài phần ôn hòa ưu nhã, từng chữ một, từng tiếng một vang lên từ trong miệng Đỗ Duy, bỗng nhanh nhẹ, bỗng du dương, bỗng thê lương! Nhanh chóng thay đổi!
Thanh âm như vậy chỉ sợ là ca sĩ xuất sắc nhất trên thế giới này cũng không cách nào phát âm ra được. Chỉ vì… đây không phải thanh âm mà nhân loại có thể phát ra được!
Tinh linh tộc, trấn hồn khúc!
Từ sau khi học trộm bí thuật từ tinh linh vương Lạc Tuyết, Trấn Hồn khúc lại một lần nữa xuất hiện từ trong miệng Đỗ Duy!
Thanh âm nhanh chóng vang lên từ trong miệng Đỗ Duy, không ngờ lại tạo thành từng âm phù kim sắc, trong âm phù này không khí như bay múa, nhanh chóng lao về phía Long thần. Từng âm phù phảng phất như kích thích vào tận sâu trong linh hồn của Long thần!
- Tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi!
Đỗ Duy liều mạng đem toàn bộ ma lực trong ý thức điên cuồng phóng ra ngoài. Ma lực bị phóng ra trong chớp mắt như vậy khiến không gian ý thức sâu trong não hải của hắn xoay tròn với một tốc độ gần như muốn sụp đổ. Liều mạng trút tinh thần lực ra như vậy khiến toàn thân Đỗ Duy đều co rút lại, song hắn cắn chặt hàm răng, vẫn phát ra một âm phù. Đem đoạn Trấn hồn Khúc này ngâm ra rõ rệt…
Tuy rằng Đỗ Duy không biết ngôn ngữ của tinh linh song trong lúc hắn bộc phát toàn bộ lực lượng bản thân, lại thêm đã có ma lực thuộc tính tinh linh khiến cho Trấn Hồn khúc này mặc dù hiệu lực không hoàn chỉnh song xét về mặt kích thích Long thần lại có hiệu quả cực tốt.
Theo từng âm phù thực thể hóa không ngừng lay động xung quanh Long thần, Long thần cũng càng lúc càng nóng giận.
Ý thức của bản thể còn chưa tỉnh lại song trận chiến thảm liệt kia vẫn lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nó, ký ức kia đã khắc họa tận sâu trong lòng Long Thần!
Trấn hồn khúc này rơi vào tai Long Thần lập tức khiến nó tỉnh lại, tạo cho nó cảm giác quen thuộc.
Thống hận! Thật thống hận!
Chính là nó!
Chính là loại âm thanh quen thuộc này! Là tinh linh! Là tinh linh đáng ghét kia! Là địch nhân! Chính là loại ma pháp đáng ghét này!
Rất quen thuộc! Phảng phất như… mình đã từng nghe qua, lưu lại ấn tượng rất sâu sắc!
Cuối cùng, Long thần ngẩng đầu lên, một tiếng gào phẫn nộ phát ra từng trong miệng nó. Trong ánh mắt như ngọn lửa đó, dường như sự mê man đã ít đi một chút, lại nhiều hơn vài phần thanh tỉnh.
Mà giờ phút này, ngón tay phải của Đỗ Duy đột nhiên vang lên một tiếng nổ thanh thúy!
Ngón tay giữa của hắn vốn đeo một chiếc nhẫn lúc này đột nhiên vỡ vụn!
Đây là một chiếc nhẫn đá ngũ sắc! Chiếc nhẫn đá ngũ sắc này là nơi Đỗ Duy thường dùng để dự trữ ma lực của bản thân! Mà lấy trữ lượng gần như vô hạn của ngũ thải thạch, giờ khắc này Đỗ Duy liều mạng bộc phát ma lực khôn ngờ cũng khiến lượng tồn trữ tiêu hao hết! Trong cơn điên cuồng thậm chí khiến đá ngũ sắc không chịu đựng nổi việc rút ma lực mà nổ tung!
Não hải Đỗ Duy chợt đau nhói, đột nhiên thân thể chấn động, một giọt máu tươi chảy xuống từ trong lỗ mũi!
Không sai biệt… Không sai biệt…
Trấn Hồn khúc của Tinh linh tộc cuối cùng cũng ngâm xướng xong, mà Long Thần kia phảng phất như bị kích động trở nên cuồng bạo. Một thanh âm phẫn nộ lộ vẻ nóng nẩy hơn hẳn lần trước vang lên!
Nó… Hẳn cũng nhanh tỉnh lại!
Như vậy, thêm một đòn cuối cùng nữa!
Ngay lúc này, Đỗ Duy đột nhiên lộ ra một nụ cười thảm.
Ngón tay móc trên dây cung của hắn đột nhiên dùng lực!
- Bộp!
Thần cung dưới lực kéo mạnh của hắn không ngờ lại vang lên tiếng leng keng, sau đó Cung tên địa ngục Fedora trong tay Đỗ Duy lại một lần nữa được kéo căng… Song lần này, Đỗ Duy vẫn chưa thỏa mãn!
Hắn vẫn tiếp tục kéo cung!
Ngón tay móc trên dây cung của hắn đã bị cắt sâu xuống, dây cung cắt sâu vào trong ngón tay, thậm chí đã chạm tới xương của hắn!
Đỗ Duy đột nhiên rống lớn lên một tiếng!
Cổ tay lại dùng lực!
Kéo ra! Xoắn một vòng! Lại kéo ra! Xoắn một vòng nữa!
Sau một chuỗi động tác này, dây cung địa ngục không ngờ lại bị hắn kéo căng ra, lại còn xoắn trên ngón tay ba vòng!
Ba vòng dây cung!
Tên địa ngục Fedora mạnh nhất. Lực lượng gấp ba!
Nếu là lực lượng bản thân của Đỗ Duy tuyệt đối không cách nào làm tới trình độ như vậy, song khi hắn liều mạng đem toàn bộ ma lực dự trữ trong đá ngũ sắc mấy năm nay lấy ra toàn bộ lại có thể làm được!
Thanh thần khí cung tên địa ngục này dây cung mặc dù có thể kéo dài vô hạn song có thể kéo thần khí tới mức này Đỗ Duy cũng gặp nguy hiểm tới cực độ!
Dây cung trong tay hắn tùy thời đều có thể sụp đổ cắn trả! Ma lực toàn thân Đỗ Duy càng lúc càng tụ tập nhiều …
“Cái đầu rùa chết tiệt! Âm báo thức cuối cùng đây! Mau rời giường!” Đỗ Duy thầm mắng một câu trong lòng, sau đó hắn nhẹ nhàng buông tay, nhẹ nhàng bắn.
Dây cung chấn động, từng giọt máu đỏ tươi chảy xuống. Bốn ngón tay giương cung của hắn lúc này đều đã máu thịt bầy nhầy, mà sau khi dây cung nhẹ nhành buông ra, toàn bộ ma lực mà Đỗ Duy dự trữ vô số ngày đêm trong giới chỉ đá ngữ sắc cũng theo đó đi theo.
Bộp, âm thanh này như nhỏ bé không chút đáng kể song ngón tay út của Đỗ Duy cũng theo tiếng vang này bị dây cung xoắn vỡ!
Đỗ Duy không cảm thấy đau đớn, tay phải hắn đã sớm tê dại!
Mà ngay lúc này đây, kim quang trên dây cung rốt cuộc cũng bao phủ hoàn toàn Đỗ Duy, lực lượng cuồng bạo kia thậm chí khiến bản thân Đỗ Duy là người giương cung cũng bị chấn bay lên trên không cả ngàn thước.
- Ầm!
Lúc này cả trời đất đã không còn một màu sắc gì khác! Trong tầm mắt chỉ thấy một vầng kim quang! Mà một quang trụ khổng lồ xung quanh lợn lờ vô số kén điện cũng rít lên bắn về phía Long Thần!
Tiếng nổ kia Đỗ Duy đã không nghe thấy, âm ba kịch liệt chấn lỗ tai của hắn gần như điếc hẳn. Trong nháy mắt ngắn ngủi này phảng phất như toàn bộ ý thức của hắn bị chấn tán loạn, trời đất xung quanh thiên toàn địa chuyển, trong lỗ tai còn ẩn ẩn nghe được tiếng nổ ầm ỹ kia, song thanh âm đó phảng phất như bị kéo dài và vặn cong đi.
Dường như mọi thứ xung quanh đều biến chậm lại…
Quang trụ xen lẫn tia điện đánh thẳng vào thân thể của Long thần!
Tiếng rít dài của Long thần còn chưa ngừng lại, tiếng gào của nó phảng phất như bị đòn này đánh gãy!
Lúc đòn tấn công sắp đánh xuống thân thể Long thần, quanh người nó chỉ trong nháy mắt tỏa ra một làn kim quang với màu tím đậm!
Chỉ trong một lần hô hấp, thân thể Long thần như mọc thêm ra một tầng lân giáp do quang ảnh ngưng tụ tạo thành!
Đây là tuyệt kỹ chí cao của Long thần: Long Thần Chiến Giáp.
Chiêu này Đỗ Duy đã từng gặp từ nhiều năm về trước khi lão tộc trưởng Long tộc sử dụng. Đáng tiếc là hiện giờ Đỗ Duy sau khi dùng một chiêu hao hết toàn bộ lực lượng sa vào thời kỳ vô lực ngắn ngủi. Hắn thậm chí không thể nhìn rõ tầng chiến giáp trên người đối phương.
Phong mang của tên địa ngục Fedora va chạm vào Long Thần Chiến Giáp, tức thì hình hành nên một lực lượng xung kích cực đại! Lực lượng xung kích kia tạo thành một đạo lưu quang lộng lẫy, xung quanh không ngừng tỏa ra dư ba xung kích!
Tên địa ngục Fedora gấp ba lực lượng oanh kích lên trên Long Thần Chiến Giáp, dưới sức xuyên thấu của quang trụ, ánh sáng tử kim trên Long Thần Chiến Giáp không ngừng sáng lên.
Cuối cùng!
Một tiếng nổ ầm vang lên kèm theo tiếng nứt vỡ, tiếng gầm của Long Thần đột nhiên lộ ra một chút kinh hãi…
- Keng keng keng keng…
Vô số tiếng nứt thanh thúy vang lên, nương theo tiếng tê tê trong không khí. Trên thân thể to lớn của Long Thần, vị trí bị Tên địa ngục Fedora bắn phải, tử kim lân giáp của Long Thần Chiến Giáp đột nhiên xuất hiện từng vết rạn lớn.
Sau cùng...
Cuối cùng...
Dưới kim quang, Tên địa ngục Fedora xuyên qua Long thần chiến giáp, trong tiếng gào thét rống hận của Long thần còn hêm vài phần thống khổ.
Tên địa ngục Fedora nổ tung khiến cho thân thể to lớn của nó bị đụng thẳng xuống, lực lượng hùng hồn này thậm chí trực tiếp ép Long thần từ trên mặt biển xuống dưới!
Sóng nước xung quanh chao đảo, cả phiến nước biển này như sôi lên!
Mà lúc này, xa xa, thân hình Đỗ Duy như ngã lộn nhào, trực tiếp rơi từ trên không trung xuống, đâm thẳng vào sâu trong nước biển. Thân thể hắn như mất đi khống chế, chìm sâu vào trong làn nước biển đen ngòm…
Nước biển lạnh lẽo tràn ngập khắp ngũ quan của Đỗ Duy, toàn thân ngâm trong nước biển khiến thân thể vốn đau đớn kịch liệt lại thêm vào cảm giác lạnh lẽo như băng, càng khiến Đỗ Duy thiếu chút nữa ngất đi.
Một chút ý thức sau cùng của hắn vẫn ra sức chống đỡ, song mặc cho bản thân chìm xuống trong nước biển, hắn không cách nào huy động được cánh tay của mình chứ đừng nói tới dùng lực lượng để tách nước…
“Hỏng rồi, tính sai rồi. Ngay cả một chút khí lực cũng chẳng có, chẳng lẽ lão tử không bị Long thần đánh chết mà lại chết đuối hay sao?” Đỗ Duy than thở trong lòng, song cho dù hắn ra sức tới mức nào thì ngay cả một ngón tay cũng không động đậy
Mà ngay lúc này, dưới nước đột nhiên xuất hiện một bóng lớn đen xì. Bóng lớn nhanh chóng di chuyển trong làn nước, nháy mắt đã đến gần Đỗ Duy, Đỗ Duy cảm thấy bản nhân như bị thứ gì chạm vào, thân thể hư nhược cuối cùng cũng tựa vào một vật cứng rắn.
Không biết là cái gì đồ vật đang mang Đô Duy bay từ dưới nước bay lên.
…!
Thoát khỏi mặt nước Đỗ Duy liền cảm thấy hít thở thật sảng khoái, hắn lập tức ho khan mãnh liệt. Trong miệng nước toàn bộ đều trào ngược ra, chỉ là hắn hiện tại bị thương quá nặng, mỗi lần ho khan đều như muốn chết đến nơi.
Lúc này hắn mới vô tình nhìn lại dưới thân một chút xem đồ vật gì đã đem mình từ dưới nước lên.
Này nhìn tới lại khiến Đỗ Duy lập tức ngây dại.
Theo sau trong mắt hắn lộ ra một tia hỉ sắc.
“Rồng!” Từ trong mê mang Đỗ Duy bật cười một cách yếu đuối.
Đây chính là một con rồng, trên thân nó long lân có màu nhàn nhạt giống như màu hồng đỏ, trừ thân thể xem ra tuổi tác cũng không lớn, thậm chí có thể gọi là một con rồng con chứ chưa thể gọi là rồng trưởng thành được.
Mà con rồng này Đỗ Duy có thể nhận ra được! Càng chính xác là sau khi Đỗ Duy đi tới thế giới này chính là con rồng đầu tiên hắn nhìn thấy!
Liệt Nhật! Đây chính là con rồng sủng vật của Vivian! Gặp nạn ở trên hoang đảo này, bởi vì thân mang trọng thương nên tự mình phong ấn hôn mê ở trên đảo, một hoả hệ long - Liệt Nhật!
Ta nhổ… Đỗ Duy vô lực nghĩ: ông đây liều mạng với Long thần rốt cuộc lại được một con rồng cứu. Cái náy có thể coi là nhân phẩm bạo phát không?
Mà con rồng Liệt Nhật này chính là bị trọng thương và hôn mê lúc ở trên đảo. Hôm nay Đỗ Duy cùng Long thần chiến đấu cuối cùng đem tiểu long này bừng tỉnh.
Trong tiếng nổ lớn, tiểu long cũng tự nhiên may mắn bay khỏi đảo nhưng lại bị sóng biển đánh cho rơi xuống nước.
Nhưng giải thích cho việc Đỗ Duy có thể chết đi sống lại ở trên biển chỉ có thể giải thích là do nhân phẩm của Đỗ Duy quá tốt.
“Nhanh! Nhanh lùi về sau...”
May mắn là “nước mắt sao chổi (Lệ quang tinh trụy)” trong miệng Đỗ Duy không có rơi ra, khi Đỗ Duy tỉnh lại, “nước mắt sao chổi” lập tức cảm nhận được sinh mệnh lực của Đỗ Duy đã trở nên cực kì yếu ớt, rất nhanh tràn đầy cơ thể Đỗ Duy, điên cuồng đem sinh mệnh lực đang khô cạn trong cơ thể tăng lên.
Đỗ Duy há miệng, lập tức lời hắn nói trở thành long ngữ.
Chính là lúc này sự tình kì quái phát sinh.
Đỗ Duy dùng long ngữ nói chuyện cùng Liệt Nhật có chút giống như không hiểu.
Đỗ Duy vỗ đầu, đột nhiên tỉnh ngộ!
Liệt Nhật, đây là một đầu địa long được con người “chăn nuôi”! Nó là do Gandalf trực tiếp ấp mà thành để làm sủng vật cho Vivian, con rồng này từ trước đến giờ không hề có linh hồn truyền thừa ý thức của long tộc, đáng nói chính là nó không có sức mạnh nhục thể và điều đơn giản nhất là long tức, lại càng không phải nói đến trí tuệ và ma pháp của long tộc. Cho nên, nó càng giống một động vật cao cấp không có trí tuệ, một đầu sủng vật mà thôi.
Còn về việc nó ở trong biển cứu Đỗ Duy cũng là nhờ trong miệng Đỗ Duy ngậm “nước mắt sao chổi”, chính điều đó đã làm cho trên người Đỗ Duy mang theo khí tức của rồng, đối với bản năng thân cận với đồng loại, Liệt Nhật mang theo Đỗ Duy từ trong biển bay đi.
Đỗ Duy tự nhiên sẽ không cùng Liệt Nhật câu thông. Đây là một đầu rồng bị thuần phục để trở thành sủng vật, duy nhất hiểu được cách điều khiển nó chỉ có mỗi chủ nhân của nó, Vivian.
Đỗ Duy kêu lên vài tiếng, Liệt Nhật không có nghe thấy, ngược lại còn chở Đỗ Duy hướng tới địa phương có Long Thần bay tới.
Nơi đó có một thân khí tức so với Đỗ Duy càng lợi hại hơn, đó là long khí! Mà khi phát tán ra càng càng lúc càng mãnh liệt! Bản năng của long tộc khiến Liệt Nhật chậm rãi hướng nơi đó bay tới...
“Trơi ơi...” Đỗ Duy giãy dụa một cái, từ trên lưng Liệt Nhật ngồi dậy. Dưới tác dụng của “nước mắt sao chổi” Đỗ Duy nhanh chóng khôi phục lại một chút tri giác, nhìn rõ phương hướng Liệt Nhật bay đi, Đỗ Duy lập tức hồn phi phách tán.
- Điên rồi! Điên rồi, ngươi con rồng ngu ngốc này!
Đỗ Duy mắng hai câu, hồn nhiên quên mất vừa rồi là ai tại lúc hắn sắp chết cứu tính mạng hắn.
Mà lúc này đây...
Trên mặt biển những con sóng vẫn lăn lộn, đột nhiên toàn bộ giống như gặp quỷ yên lặng xuống!
Nhưng con sóng ngược xuôi giống như cuồng triều giống như bị một loại lực lượng nào áp chế tự nhiên trở nên yên tĩnh!
Tĩnh!
Hết thảy giống như trong nháy mắt biến thành một loại tĩnh mịch!
Cảm giác như này càng khiến trong lòng Đỗ Duy nóng lên.
Cuối cùng, một thanh âm giống như truyền từ một nơi xa xôi vang đến, mang theo một một sự băng lạnh. Cảm giác băng lạnh đáng sợ kia làm cho người ta sau khi nghe thấy âm thanh này như vừa bị dội một chậu nước đá lên đầu!
- Không quản ngươi rốt cuộc là tinh linh hay nhân loại. Ngươi đã làm ta bị thương!
Tham âm này, vẫn là long ngữ, nhưng là lần này cũng không có một chút mê mang, không có chút nào hỗn loạn, mà là rõ rệt lạnh băng gần như tàn khốc!
Ý thức của Long thần cuối cùng cũng đã tỉnh lại!!!
Nghe thấy thanh âm này Đỗ Duy không khỏi ngã về phía sau.
Tốt rồi, đánh thức nó đi Chris, ngươi cái lão già này, động tác nhanh một chút đi.
[/CENTER]