Chương 545: Rất dụ dỗ!

Dereye đang kêu la nhưng lúc này liền nghe thấy một tiếng gầm nhẹ của nữ đầy tớ to khỏe hung dữ:

- Kêu la cái gì! Còn chưa phải giết ngươi!

Nói xong, một cái bàn tay thô to của ả đã vỗ mạnh vào cái mông vểnh lên của tiểu thư Dereye.

Cho dù tiểu thư Dereye nằm mơ cũng không nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị người khác dùng bàn tay vỗ vào trên mông trần truồng--- cho dù là tương lai mình phải kết hôn lấy chồng, nhưng mà thời gian qua trong giới quý tộc đều cần phải chú trọng lễ tiết, cái loại cử chỉ quá bừa bãi kia không phải là hành động mà quý tộc chân chính có thể làm.

Nhưng mà, giờ phút này mình tràn đầy sợ hãi, thân thể cũng đang run rẩy. Ở dưới tâm trạng kỳ dị như vậy, trên mông bị vỗ một cái mạnh như thế, Dereye nhịn không được mà cảm giác thấy dường như trong thân thể của mình có một dây đàn bị gảy cực nhanh...

Nàng gần như là vô ý thức, đã buột miệng kêu ra một tiếng, chỉ là, tiếng vừa phát ra đã từ tiếng gào thét biến thành một loại rên khẽ đặc biệt:

- Ư ~~~~

Bên tai truyền đến một tiếng cười khẩy, một khuôn mặt xấu xí dí sát tới, một nữ đầy tớ hơn bốn mươi tuổi vừa cười ha ha vừa nhìn chăm chú Dereye:

- Cô gái nhỏ, có vẻ đang hứng tình... Hừ!

Nói xong, nàng lại nhấc tay chân lên, đặt ngang Dereye ở trên đầu gối mình, sau đó vỗ một mạch mấy chục cái ở trên mông của Dereye.

Dereye chỉ cảm giác trái tim mình đều sắp từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài. Ngoài trong lòng tràn ngập một loại cảm giác chịu nhục ra, đồng thời lại vẫn cứ còn có một cảm giác kích thích kì dị khác mà trước đó chưa từng có đang tràn ngập tâm trí nàng.

Ban đầu mấy nữ đầy tớ già này dùng mấy cái bàn chải lớn trong tay chà đi chà lại, chăm sóc tỉ mỉ thân thể yếu ớt của nàng ... sau đó lại thay đổi giống như một loại khiêu khích và trêu trọc.

Mà liên tục bị đánh lên cái mông càng khiến cho tiếng rên nhẹ trong miệng nàng ngoài đau khổ dường như còn mơ hồ ngầm chứa một chút mong đợi----- âm thanh này, đến ngay cả bản thân tiểu thư Dereye nghe xong cũng mặt đỏ.

Dereye cảm giác cho dù là mình nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày mình có thể gặp được loại làm nhục này.

Thân thể khiến cho đàn ông thần hồn điên đảo của mình lại bị mấy nữ đầy tớ xấu xí này nắm ở trong tay giống như... Giống như một con dê non bị nghịch đi nghịch lại. Thật giống như mình không phải là một người mà là một con dê sắp bị đưa lên trên bếp lò để sẵn sàng nướng.

Dereye rất muốn ngất xỉu đi nhưng mà nàng nhắm mắt vài lần rồi, mỗi lần đều lập tức có một thùng nước hắt lên.

Cái quá trình "Tắm rửa" này diễn ra đến hơn nửa canh giờ, cuối cùng Dereye bị cọ rửa tới mức làn da toàn thân chuyển hồng, cũng không biết là bởi vì quá cố gắng rửa sạch hay là cô nàng nhà ta thẹn thùng háo hức kích động mà gây nên.

Tóm lại. Khi thân thể dê non trần truồng của Dereye bị ném về trên giường lần nữa thì mấy nàng đầy tớ kia mới xách theo thùng nước ra ngoài, qua một lát lại đi vào lau sạch sẽ toàn bộ đống nước ở mặt đất.

Cuối cùng, bịch một tiếng, cửa sắt lớn bị đóng lại. Để lại một mình Dereye.

Dereye chỉ cảm giác ngay cả trái tim mình cũng chết rồi.

Mình không hề biết gì đã bị người "Rửa sạch" một lúc, nhưng mà tới bây giờ nàng còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Càng đáng thương là dường như đối phương cố ý rửa sạch mình rồi lại cũng không lưu lại cho mình một bộ y phục... Ngay cả một cái túi thủng cũng không có! Toàn bộ quần áo mình cởi ra đều bị mang đi rồi.

Mặc dù trong gian phòng đó chỉ có một mình nàng, nhưng mà loại cảm giác trần như nhộng này vẫn khiến cho người từ nhỏ giữ mình trong sạch như Dereye cảm thấy trong lòng sợ hãi không thôi như cũ.

Cho nên. Trần trụi nằm ở trên giường, Dereye lặng lẽ chảy một ít nước mắt, thân thể đáng thương đang run rẩy như vậy. Giờ phút này nội tâm của nàng tràn đầy sợ hãi cùng bất lực.

Mà lúc này. Tiếng động mà chỗ xa xa ngoài cửa truyền tới dù là tí xíu, Dereye đều có thể giống như con thỏ đột nhiên giật mình dậy.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể cố hết sức cuộn tròn thân thể, cố gắng làm cho thân thể mình gần góc tường lạnh như băng.

Đỗ Duy lẳng lặng nhìn vào tất cả điều này, khi hắn thấy rõ ràng phía trên vẻ mặt vương phi đã tràn đầy lo sợ, khi cái vẻ thận trọng và kiêu ngạo quý tộc kia đã không còn sót lại chút gì thì Đỗ Duy mới vừa lòng mà gật gật đầu.

Đúng lúc rồi, Đỗ Duy tự lẩm bẩm.

Sau đó, ngài công tước của chúng ta ung dung đi ra phòng bí mật, xuyên qua hành lang, ở dưới sự cúi chào của mấy hộ vệ gia tộc Hoa Tulip ven đường, hắn chắp hai tay mà từ từ xuống lầu, xuyên qua cầu thang đi tới cửa vào hầm giam.

Lúc này, mấy nữ đầy tớ vừa hành hạ Dereye kia mới xách theo thùng nước từ bên trong đi ra.

Mắt thấy Đỗ Duy đứng ở trước mặt. Nữ đầy tớ vừa rồi đánh nhiều nhất khẩn trương cúi đầu khom lưng.

- Ngươi làm không tệ.

Đỗ Duy thản nhiên nói:

- Ta rất vừa lòng.. Đi tìm Marde. Mỗi người lĩnh mười kim tệ... Sau đó, Ta không hy vọng nghe thấy có người nói lại chuyện hôm nay, nếu như ta nghe được một chút tin đồn lưu truyền bên ngoài, như vậy thì sáu người các ngươi sẽ đi tới thành Gileat làm cu li đi.

Nói xong, Đỗ Duy phất phất tay. Cho phép mấy nữ đầy tớ được mình bày mưu đặt kế hành hạ Dereye vừa dừng lại kia được lui ra.

Sau đó. Đỗ Duy quay người nhìn vào một đám thị vệ bảo vệ ở bên ngoài.

- Không có mệnh lệnh của ta Không cho phép bất luận kẻ nào đến gần. Càng không cho phép bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy! _ Đỗ Duy ra lệnh với bảo vệ ở ngoài cửa địa lao:

- Bất kể bên trong truyền ra âm thanh gì, các ngươi cũng coi như không có nghe thấy là được rồi. Còn có... Tất cả mọi người đứng ở ngoài năm mươi bước cho ta.

Sắc mặt Bọn thị vệ không kiềm chế được mà đã thấy hơi kỳ quái. Dù sao, mấy thị vệ này đều là chi trưởng thân tín trong gia tộc, biết nơi này giam một cô gái xinh đẹp.

Mà căn cứ tình huống này, nội dung dặn dò của ngài công tước đã có một chút mập mờ như vậy.

Tuy nhiên. Bọn thị vệ vẫn trung thành tuân lệnh Đỗ Duy như cũ.

Cót két... Đỗ Duy nhẹ nhàng đẩy ra cửa sắt nặng nề, hắn liền nghe thấy tiểu thư Dereye ở bên trong phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Mượn ngọn đèn lờ mờ. Đỗ Duy chắp hai tay, ung dung đi đến. Thấy Dereye cố gắng co quắp lên hai chân thon dài mỹ lệ, hai tay vẫn ôm trước ngực. Trên mặt đang phủ một vệt nước mắt. Nàng cuộn mình ở góc phòng.

Đáng tiếc, mặc dù nàng cố gắng thử che chắn thân thể trần truồng của mình lại, nhưng mà nàng cũng không biết, loại tư thế và vẻ mặt này lại càng có thể kích thích dục vọng trong lòng đàn ông.

Ngoài việc nàng thật sự có một khuôn mặt thiên kiều bá mị ra thì còn có một dáng người kiêu hãnh. Nhất là một đôi chân thon dài thẳng tắp, giờ phút này cho dù nàng cố gắng cuộn mình nhưng mà hai cái chân dài như vậy thì mặc cho nàng cố gắng như thế nào cũng không có cách nào che dấu được.

Cô gái chỉ có một đôi bàn tay nho nhỏ mà muốn che dấu hai nụ hoa trước ngực, lại còn muốn che dấu nơi quý giá nhất của con gái, nàng còn phải cố gắng co quắp hai chân, khó tránh khỏi sẽ được cái này mất cái khác...

Cho nên, hai điểm đỏ tươi kia lộ ra trong khe hở ngón tay ở trước ngực bỗng "Đột nhiên" rơi vào trong mắt Đỗ Duy, ngoài ra còn có một vùng rừng rậm bằng phẳng màu hạt dẻ dưới bụng, lập tức đã đập vào trong mi mắt của Đỗ Duy rồi.

Lòng Dereye đang kinh hoàng.

Nàng nhìn vào một người nam giới tuổi còn trẻ như vậy lẳng lặng đẩy cửa đi đến. Cứ như vậy mà dừng lại ở cửa--- cho dù trong phòng rất tối nhưng mà Dereye vẫn có như cũ một loại cảm giác:

- Thị lực của người đàn ông này vô cùng tốt, tốt đến mức ở dưới ánh sáng mờ tối này cũng có thể tha hồ thưởng thức thân thể của mình!

Cái cảm giác này khiến cho trong lòng Dereye có một loại áp bức và lăng nhục không diễn tả ra được.

Chẳng bao lâu trước đây, nàng là nữ thần trong lòng vô số thanh niên anh tuấn tài ba, là ngọc trai của gia tộc! Dung nhan mỹ lệ và thân thể yếu ớt đều là vốn riêng của nàng, với lại ở trong lòng của người thời gian qua vốn tâm cao khí ngạo như nàng, cho là chỉ có nam giới xuất sắc nhất mới có thể xứng đôi mình... Chắc chắn Nhiếp chính vương của Đế quốc mới là một người chọn lựa thích hợp nhất.

Nhưng mà bây giờ, ở trong cái hầm giam dơ bẩn mà con chuột bò loạn này, mình bị cởi hết quần áo, chỉ ngồi trần truồng ở trước mặt một người đàn ông... Còn bị đối phương tùy ý thưởng thức. Nếu như nghĩ sâu hơn một bước mà nói... Nếu đối phương bằng lòng, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể xông tới, đè mình ở dưới thân thể mà tùy ý chà đạp--- đây quả thực là đáng sợ!

Cho nên, Dereye đang khóc. Nàng cũng không có lớn tiếng thút thít mà là nhỏ giọng nức nở, vẻ mặt cũng là đầy nước mắt sợ hãi.

Đỗ Duy lẳng lặng nhìn cô bé này.. Từ phương diện nào đó mà nói, quả thực cô bé này thật là ngu xuẩn! Là nàng làm cho mọi người cùng liên lụy đến loại cục diện này--- nếu như nàng thông minh một chút mà nói, Đỗ Duy cũng sẽ không bằng lòng đi đến loại tình cảnh trở mặt với gia tộc đối phương.

Tuy nhiên từ ở một phương diện khác mà nói, thật ra cô nàng Dereye này thực sự đẹp tới mức khiến người kinh ngạc! Nhất là ở nơi như vậy, một người thiếu nữ quý tộc vốn cao ngạo như vậy lại cuộn mình trần như nhộng ở trước mặt của mình, nàng có một vẻ mặt hoảng sợ như nai con và một tư thế tùy ý mình chà đạp...

Rất cám dỗ người, đích thực rất cám dỗ người...

Chỉ trong chốc lát, rào một tiếng, nừa thùng nước liền được hắt lên người Dereye!

Dereye bị cởi hết quần áo trông giống như một con cừu non, nhìn qua cực kì đáng thương. Thân thể xử nữ mềm mại cực kì động lòng người, hơn nữa nàng vốn nổi tiếng xinh đẹp. Tư thế cuộn mình như thế này khiến cho ngay cả Đỗ Duy đang trốn trong mật thất rình coi cũng không khỏi cảm thấy thất thần một lúc.

Bị dội nửa thùng nước lạnh lên người, Dereye ngay lập tức tỉnh dậy, nhưng lần này nàng rốt cuộc nhìn thấy rõ ràng những người đã cởi hết y phục trên người mình.

Thì ra cũng không phải là những kẻ dâm đãng như trong tưởng tượng của nàng mà là sáu người hầu gái khỏe mạnh, toàn bộ đều mặc áo màu đen.

Thấy sáu người đàn bà, Dereye liền cảm thấy yên tâm một chút. Ít nhất tạm thời không có nguy cơ bị mất đi trinh tiết.

Nhưng những chuyện diễn ra sau đó gần như khiến cho chút tự ái còn sót lại của Dereye bị ném mạnh xuống đất!

Sáu người hầu gái đem vài thùng nước nóng vào trong đại lao. Sau đó dưới bàn tay của những người hầu gái lực lưỡng này, Dereye giống như một con vật cưng bị cọ đi cọ lại.

Sáu người hầu gái đều cầm trong tay một cái bàn chải thật lớn, sau đó ra sức kì cọ trên thân thể của Dereye giống như đang tắm rửa cho ngựa, …

Dereye cảm giác được dường như mình lại sắp ngất đi lần nữa.

Hình như những chiếc bàn chải kia cố ý cà đi cà lại trên bộ ngực kiêu ngạo với hai nụ hoa nho nhỏ của mình, thậm chí có một cái bàn chải còn tiến tới chỗ nhạy cảm của mình, đánh qua đánh lại mấy lần…

Cuối cùng Dereye hoảng sợ hô lên một tiếng, hai người hầu gái đã cầm lấy một chân của nàng kéo lên, những người còn lại dùng bàn chải kì cọ từ phần bắp đùi lên trên của vị vương phi tương lai đáng thương, vị trí bí ẩn nhất trên cơ thể người con gái bắt đầu được cọ rửa…

Dereye hét lên một tiếng thét kinh hãi, nhưng âm thanh vừa phát ra được một nửa thì không tự chủ được, trở nên rất khác thường. Dưới sự kích thích của những cái bàn chải ở vị trí nhạy cảm của cơ thể bản thân… Dereye cảm giác được toàn thân đang ở trong một loại cảm giác kì dị….cả người run rẩy lên…

Càng làm cho Dereye cảm thấy đáng sợ là nàng không sao khống chế được sự run rẩy này, dường như là sự sợ hãi đến từ trong sâu thẳm của linh hồn… hoặc cũng có thể là một cái gì khác.

Trong im lặng, rốt cuộc Dereye đã khóc. Hai hàng nước mắt chảy ra đầm đìa. Đây là một loại mềm yếu xuất phát từ nội tâm, là nước mắt của sự áp bức và lăng nhục.

Cho đến giờ phút này, Dereye giống như một cô gái bé nhỏ bình thường.

Nàng cảm giác được mình thật sự là vô cùng hoảng sợ!