Trong lúc này Bạch Linh Nhi cũng bày ra một bộ mặt ngượng ngùng. Vì thân thể của nàng lần lần tiên bại lộ trước một nam nhân.
Bạch Linh Nhi lấy ra một bộ y phục lông thú mặc vào. Bộ y phục cũng không hợp lẽ thường cho lắm.
Chỉ bao gồm 2 mảnh che đi một phần ngực và phần mông. Để bại lộ ra bờ vai, cánh tay, phần eo và cặp chân dài miên man kia. Mái tóc buông xõa cũng được cột lại thành 2 chùm hình đuôi gà 2 bên.
“Nhìn bộ dạng này cũng khác gì mấy cô vũ nữ đang cost play nhân vật hình thỏ là bao ở địa cầu” Trần Phong thầm than.
Mất nửa ngày tiếp theo thì thương thế của Bạch Linh Nhi cũng hồi phục như cũ.
Trần Phong cũng không vội vàng nghĩ đến việc tu luyện công pháp chạy trối chết kia. Hắn muốn quay trở về nhà, vì xuyên không đến thế giới này. Hắn một mực đắm chìm trong suy nghĩ tu luyện.
Trần Phong bỏ quên đi mất mình còn có một người mẹ. Trong ký ức của thân thể này, hai mẹ con hắn bị gia tộc ruồng bỏ. Cha của hắn là một tuyệt thế thiên tài của gia tộc sở hữu 2 thuộc tính Ngũ Hành. Trong một lần trận chiến giữa các đế quốc. Cha hắn cũng là nạn nhân bị tử trận bởi chiến tranh.
Từ khi cha hắn tử trận, thì mẹ con hắn trở thành một khối thịt dư thừa trong gia tộc. Không một vụ thúc bá nào của hắn muốn đếm xỉa đến.
Duy chỉ có Linh San muội muội, một cao tầng của gia tộc hắn đưa về từ một trận chiến đang sống trong Trần gia. Vẫn một mực quan tâm mẹ con hắn trong suốt thời gian qua.
“Xong xuôi mọi thứ, cũng tới lúc ta nên trở về rồi.” Trần Phong cảm thán.
Dọc dường đi trở ra 3 người bọn hắn cũng không gặp phải bất cứ hung hiểm nào ngoại trừ một số con Linh thú cấp 1. Những con gặp gắn thì cũng để lại bộ lông hoặc trở thành thức ăn của hắn trong những ngày này.
Thi thoảng hắn thấy được những chiến trường do Linh thú và Linh sư thám hiểm để lại. Xác người đã bị động vật ăn xác thối ăn mất đi. Chỉ còn trơ lại xương trắng lăn lóc.
Trấn Lĩnh Nam, ta lại về.
“Mẹ ta trở về rồi” Trần Phong quay về đến căn nhà quan thuộc nấp trong một khu dân cư nghèo khó. Mẹ hắn cũng không có ở đây. Linh San muội muội cũng hắn cũng không thấy sang.
Linh cảm mách bảo cho hắn có điều chẳng lành. Trần Phong phân phó cho Bạch Linh Nhi cùng Mị Linh chia ra tìm kiếm tin tức của Trấn dạo gần đây.
“Mị Linh nàng đi xem thử trong thành gần đây các gia tộc có làm phát sinh ra sự tình gì không?- đặc biệt chú ý Hạ gia và Hạng Gia” Trần Phong phân phó.
“Bạch Linh Nhi nàng đi thu thập tin tức việc làm ăn từ việc thu mua dược liệu, thu mua tài liệu luyện khí. Các giao mối quan hệ giao dịch giữa các thế lực luyện dược công hội và luyện khí công hội xem sao.” Trần Phong phân phó.
Hắn biết rất rõ, muốn ổn định căn cơ ở đây. Hắn phải xây dựng trụ cột kinh tế của mình một cách vững chắc nhất.
Lúc này hắn mới có thể chính thức bảo vệ người thân hoặc lấy lại những thứ mà mẹ con hắn phải chịu ủy khuất trong bao lâu nay.
“Chúng ta cứ cách 2 ngày sẽ hội họp tại đây. Nếu có sự cố gì nghiêm trong. Lập tức dùng ngọc giản truyền tin” ngọc giản truyền tin này có được từ Mị Linh, nàng từng là bá chủ một phương Vạn Linh Sâm Lâm. Những tu sĩ chết trong tay của nàng cũng vô số. Mà số tài bảo mà họ mang theo là không đếm xuể.
Các nàng hiện tại cũng rất phù hợp để đi điều tra, vì các nàng hiện tại cũng đang trong hình dạng nhân loại.
Lập tức Mị Linh cùng Linh San khoác lên mình một bộ che kín mặt bắt đầu tiến hành điều tra.
Đợi đến nửa ngày mà cũng không thấy mẹ hắn trở về, hắn biết chắc chắn là xảy ra sự tình.
Có một việc Trần Phong đang nghĩ đến đám người của hạ gia. Nhiều lần gây khó dễ cho mẹ con hắn. Vì mẹ của hắn là một mỹ phụ của Trấn Lĩnh Nam. Nàng từng là thiếu nữ xinh đẹp nhất được rất nhiều nhân vật nổi tiếng săn đón. Nhưng nàng nhìn trúng Cha hắn thuộc người của Trần gia.
Nhưng khi cha hắn chết thì mẹ con hắn cũng bị trục xuất khỏi gia tộc. Chịu sỉ nhục và đày đọa của cả gia tộc và những thế lực xung quanh.
Mà Lão Gia chủ của Hạ gia cũng nhiều lần nghấp nghé muốn chiếm đoạt mẹ hắn. Nhưng vì có hắn bên cạnh nên một số thủ đoạn kia cũng chưa thành.
----------------
Trong một căn phòng tối tăm, một mỹ phụ mặc một bộ áo vãi màu hồng phấn. Không ai khác là mẹ của Trần Phong.
Một lão giả bụng béo, có đôi hai hàng râu dê đang bước đến cười khoái trá.
“Hê hế! con của nàng đã chết, thuật hạ của ta đa tìm thấy xác của nó tại Vạn Linh Sâm Lâm nội khu. Nàng cũng biết đó, tin tức ta có được là rất chuẩn xác. Mấy tháng trước nàng cũng biết là Vạn Linh Sâm Lâm có một trận tàn sát của các linh thú ở đó gây ra. Mà con nàng lại chưa đến luyện thể. Thì điều đó xảy ra là điều hiển nhiên” lão giả râu dê nói với giọng điệu tỏ ra đầy chân thật.
Hắn móc nối những thông tin rất chân thật. Khiến cho người phụ nữ này phải lay động.
“Chồng nàng cũng đã tử trận, con nàng cũng bị hung thú ăn mất. Chi bằng Lan Thiên Di, nàng hãy gả cho ta. Ta và nang cũng đã có nhiều năm giao tình mặn nồng” hắn vừa nói vừa thuyết phục vừa tiến tới gần thiếu phụ áo hồng.
“Ngươi câm miệng! Ai có giao tình mặn nồng đối với ngươi.” Lan Thiên Di quát
“Con ta chưa chết. Nếu ta chưa chính mắt thấy xác của nó. Thì ta sẽ lật tung chân trời góc bể để tìm nó.” Lan Thiên Di với giọng điệu kiên cường nó.
Với nàng, đứa con này là hy vọng duy nhất để nàng sống tiếp. Cho nên một khi con nàng chết đi thì nàng cũng không có ý nghĩa sống tiếp.
“Nếu ngươi dám làm đều xằng bậy. Ta lập tức cắn lưỡi tự vẫn ngay tại đây” Lan Thiên Di tiếp tục nói.
Lão giả râu dê này là không ai khác hắn là Hạ Hành – cha của Hạ Thiệu Khang. Nhiều năm trước hắn là tình địch của cha Trần Phong. Nhưng mẹ của Trần Phong thì không đếm xỉa gì tới hắn mà chọn cha của Trần Phong.
Nên hắn luôn nuôi hận trong lòng, những ngày này quan sát thấy sự tình không có Trần Phong bên cạnh. Hắn bày mưu nói con trai của Lan Thiên Di bị hung thú săn giết. Và bắt cóc Lan Thiên Di về đây hòng chiếm đoạt.
Mấy tháng này nàng một mực cự tuyệt hắn lấy lý do nếu chưa thấy xác con trai mình, thì chưa cho hắn được thỏa mãn.
Hắn một mực giả vờ tử tế, sau lưng hắn cũng âm thầm điều tra tung tích của Trần Phong. Nhưng Trần Phong như bốc hơi khỏi phiến thiên địa này. Hắn cũng nhiều lần thuê sát thủ. Hể gặp Trần Phong ở đâu là lập tức hạ thủ.
Đến những ngày gần đây Vạn Linh Sâm Lâm xảy ra bạo loạn ở nội khu. Linh thú tràn ra săn giết. Hắn lấy lý do này ra để thuyết phục nàng ta từ bỏ.
Lan Thiên Di cũng một mực lợi dụng hắn để tìm tung tích con trai mình nên mới chấp nhận điều kiện thỏa hiệp.
“Sống thấy người, chết thấy xác – Nếu không ngươi chỉ nhận được một cái xác là ta” Lan Thiên Di lại khẳng định một câu chắc nịch khiến cho Hạ Hành cũng không dám động tay động chân.