Chương 11: Cận Kề Sinh Tử

Khoảng cách 2 bên còn cách nhau 100 mét, thì bổng Trần Phong dậm mạnh chân dùng cước bộ nhảy lên một càng cây lớn.

Đàn sói thấy vây tru lên từ đợt, chúng bao vây gốc cây và bắt đầu xung kích vào dưới gốc. Từng con từng con một thay phiên nhau lao tới cào vào thân cây.

Nhìn gốc cây đại thụ lớn đến như vậy mà mỗi lần lao lên như thế lại bị toạc ra từng mảng lớn.

“Không ổn, đàn sói này lại dùng chiêu này” Trần Phong vừa quan sát vừa suy nghĩ cách thoát thân.

“Ân! 10 con này thì có 4 con bị thương không nhẹ không lao lên công kích vào thân cây. Đúng con này”

“Phải giải quyết những con yếu trước.” Nói xong hắn phóng lên cao hướng một cước xuống dưới.

“ Bạch Hạc Phi Thiên” một trong những chiêu thức trong Ngũ Hành Võ Kỹ. Lao nhắm thẳng đến đầu con sói bị thương nặng nhất.

“Rắc!” Một tiếng gãy giòn vang lên con sói bị thương nặng kia không kịp phản kháng lại như thế bị đạp cước đạp nát đầu.

Thấy vậy những con sói quay đầu bắt đầu hướng công kích vào hắn.

Một con dần đầu xông lên muốn cắn vào bả vai của hắn. Con thì nhắm ngay bắp chân, con thì nhắm ngay yết hầu. Con kế tiếp nhắm ngay phần eo của hắn.

Chúng nhắm đến toàn những nơi yếu hại của cơ thể.

“Linh Quy tọa sơn” Trần Phong hai chân đạp xuống đại địa gây chấn đống mặt đất gây chệch quỹ đạo con vừa tấn công tới bả vai mình. Thuận thế lật tay xuất ra một trảo.

“Long trảo” vừa tránh được cú đớp trên bả vai hắn xoay người tung trảo. Ba ngón tay đã đi đến yết hầu của con sói này.

“Phập! soạt!” lực xuất ra mạnh đến nỗi bóp xuyên yết hầu và lôi ra một sợi dây gân cổ.

Đồng thời hắn ngữa người ra sau, hai chân dậm mạnh bật ngược ra sau. Chân tung một cước móc ngược trúng ngay lồng ngực của con sói định táp về phía bắp chân. Đồng thời tránh né được cú táp bên phần eo của hắn.

Trong khoảnh khắc hắn tiêu diệt được 2 con sói và làm trọng thương 1 con.

Những con sói còn lại thấy thế bổng trở nên điên cuồng hơn. Bắt đầu tấn công tới tấp.

Một con lại dẫn đầu tung người lên không vồ về phía, những con khác thì tấn công trái phải phối hợp với nhau một cách rất nhịp nhàng.

Ở đằng xa con sói đen vẫn đứng yên quan sát trận chiến mà không xuất thủ.

Với nó nhân loại này chỉ mới luyện thể sơ kỳ. Nó chỉ cần vung một tát là có thể giết cả chục thê Linh sư 2-3 cấp, nói gì đến tên nhân loại trước mặt.

“Xà hình quyền” cơ thể hắn linh hoạt uyển chuyển tránh đi cú đớp dưới chân và phóng lên cao đối đầu với con sói vừa phóng tới.

Tay thủ hình rắn xuất ra một mổ hướng về bụng của con sói ơ trên không.

Chỉ nghe một tiếng “Phập” Phần bụng của con sói này đã toát ra một mảng rơi xuống nằm bất động.

Hai tay hắn tiếp đất lộn một vòng, thuận thế chân phải quét ra đá thẳng vào chân trụ của con sói bên trái. Làm nó mất trụ và bị đá văng ra xa đi tập tễnh bò dậy.

Trận chiến giằng co 10 con Linh soi cấp 2 hắn đã giải quyết được 4 con sói. 2 con mất đi khả năng chiến đấu.

Lúc này con sói đen bổng thấy có điều gì đó không ổn. Tên nhân loại này có điều khác thường. Thân thể có độ linh hoạt và quyền kỹ hắn xuất ra tinh diệu hơn gấp nhiều lần những tên Linh sư cấp 2-3.

Nó có thể cảm nhận được lực mà tên nhân loại trước mắt xuất ra có thể tương đương với những Linh sư cấp 2-3 thậm chí còn mạnh hơn.

“Làm sao có thể! Húuuuuuuuuu!”

Nó ngữa mặt rú dài một tiếng ra hiệu cho những con còn lại thối lui. Tự mình lên trận.

Tốc độ cực nhanh nó vận dụng linh khí tiến tới Trần Phong.

“Không ổn!” Trực giác của Trần Phong cho thấy tử vong đang đến rất gần. Loại cảm giá này, hắn đã được trãi nghiệm sau nhiền lần chiến đấu với các hung thú cấp thấp.

“Linh quy tọa sơn – Ngăn cho ta!” Trần Phong vội vàng xuất quyền ngăn cản.

Nhưng lần này trực giác cho thấy hắn phải chết không ngờ nếu không tránh được.

“Rầm! một cú va chạm cực mạnh!” móng vuốt của con sói đen đầu đánh thẳng va chạm với quyền vừa được tung ra.

Cơ thể hắn văng ra xa đập thẳng vào gốc cây lớn, làm gốc cây kia trực tiếp đỗ gãy. Có thể thấy một cút tát với tốc độ sấm sét này mạnh hơn hắn rất nhiều lần.

Trần Phong hộc ra một ngụm máu chống tay đứng dây thủ thế.

“Ân! Vậy mà mò dậy được” nếu là Linh sư cấp 3 thì cũng sẽ bị đánh một phát cho lục phủ ngũ tạng tan nát rồi.

Nó lại vận Linh khí lao tới tiếp một thú trảo. Trảo này chứa đựng 5 thành lực lượng cơ thể. Kết hợp với tốc độ và Linh lực bên trong. Trảo này sức nặng ít nhất cũng hơn 10.000 kg. Có thể làm đổ nát một góc tòa thành được gia cố bằng Sa Thạch. (Loại đá rất cứng có thể chịu được sức đánh của Linh sư cấp 4.)

“Không ổn! Nếu tiếp tục nhận lấy trảo này ta tất tử tại nơi này” Trần Phong vừa thủ thế vội nghĩ.

“Đúng rồi, Thiên Nhãn” Tâm niệm vừa động hắn mở ra thiên nhãn quan sát động tác của con sói đen đầu đàn.

Vậy mà hắn thấy được rõ được động tác này xuất ra chậm hơn trước rất nhiều.

“Bạch Hạc Lăng không” Hắn dậm chân phốc lên nhánh cây né đi trảo lực kinh khủng xông kích tới.

“Rầm! Rầm! Rầm!” Hàng loạt cây cổ thụ bị đánh gãy ngã lăn lóc.

“Thật đáng sợ - nếu ta trúng cước này thì chắc hẳn phải vong mạng” Trần Phong toát mồ hôi thoát chết một kiếp.

Hắn biết nếu cứ tiếp tục dây dưa như thế này thì mình ắt phải chết.

“Chay!” Tâm vừa độc hắn liên tục sử dụng cước bộ của đủ loại thú vật. Nào hạc, nào rắn, nào hổ để cố hết sức bình sinh chạy.

“Muốn trốn! Đã muộn!” Sói đen với thân pháp cực cao và Linh thể được Linh khí gia trì. Rất nhanh đuổi kịp hắn.

“Húuuuu!” Sói đen đầu đàn hú lên một tiếng ra hiệu các con khác ngăn chặn không cho hắn chạy ra hướng bìa rừng.

“Không được! Không thể chạy ra bìa rừng được với tốc độ hiện tại”

“Phải làm sao đây, không lẽ ta vong mạng nơi đây – Liều một phen” hắn dùng hết sức bình sinh chạy hướng vào sâu trong nội khu của Vạn Linh Sâm Lâm.

Trên đường đi, hắn đã nhiều lần bị bắt kịp và chạm trán. Một bên vai của hắn đã bị rách toạc.

Có thể thấy được có nhục bị đánh nát, lòi hẳn phần xương bên trong ra ngoài. Thương thế cực kỳ nghiêm trọng. Hắn vừa chạy vừa ói ra từng ngụm máu.

Đến một mảng rừng rậm hơn, lúc này Trần Phong cảm thấy làn da như bị thứ gì đó rút đi sinh lực.

“Là thứ quái quỹ gì đây! Vậy mà muốn diệt ta!” Trần Phong cảm thán.

Một mãng rừng hắc sắc lộ ra. Mà hắn đã chạy thẳng vào bên trong.

“Không đúng! Vì sao con sói đen kia không đuổi nữa – Hắn lại cảm thấy một loại nguy hiểm còn hung ác hơn là đối mặt với con sói đen vừa rồi”

“Soạt!” với tốc độ không kiểm soát được của mình hắn rơi ngay vào một đầm nước hắc sắc.

Lập tức đầm nước nhấn chìm và ăn mòn cơ thể của Trần Phong.

Cơn đau truyền đến từng đợt, từng đợt. Da thịt hắn bông tróc ra từng mảng, thối rữa ra hòa vào với hắc sắc thủy.

“Ta phải chết ở đây sao? Ta không cam tâm!” mặc dù cơ thể bị ăn mòn nhưng ý thức của hắn vẫn duy trì. Vừa chìm xuống dáy hồ hắn vùng vẫy vận dụng thiên nhãn thì phát hiện phía trước lại có một hố đen đang cắn nuốt hút tất cả mọi thứ vào đó.

Nhưng lạ thay bên cạnh lại có một khỏa linh châu phát sáng, tỏa ra khí tức nóng rực ngăn không cho lực lượng hắc sắc ăn mòn.