Chương 10: Đối Mặt Hung Hiểm

"Ngay lúc này. Dẫn dắt linh khí thiên địa. Tôi luyện linh khí thần không được vọng động đánh sâu vào cảnh giới luyện khí" Giọng nói của nữ tử áo trắng tiếp tục vang lên chỉ điểm hắn.

Cũng không chậm trể. Hắn lại tiếp tục nhắm mắt bắt đầu điều động linh chân khí.

Tạo thành một vòng xoáy ở đan điền. dẫn dắt linh khí thiên địa.

Mược nhờ hiệu quả của được lực ngưng linh khí, chuyển hóa chân khí trong cơ thể hóa thành linh khí.

Bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ cắn nuốt điên cuồng. Nhưng dường như không thấm vào đâu so với cái thân thể như động không đáy của hắn.

Nhận thấy độ cắn nuốt bắt đầu chậm lại. Trần Phon lập tức nghĩ ra một viên đan dược đã được chuẩn bị từ rất lâu cho một bước này.

"Ích Khí Đan- Lên" một khỏa linh đan lượn lờ khói trắng.

Vừa vào cơ thể nó dẫn dắt một lượng lớn thiên địa linh khí xung quanh. Tạo thành vòng xoáy tiến vào cơ thể.

"Loại bỏ trượt khí trong cơ thể, giữ lại thanh khí. Ngưng Linh" giọng nói của nữ tử tiếp tục chỉ điểm vang lên.

"Loại bỏ trượt khí" Trần Phong đang loay hoay tìm cách thì thấy lẫn trong luồng khí vụ cắn nuốt vào đang pha lẫn tạp chất có hai cực đối lập xoay vòng cuộn lấy nhau.

Một bên xanh lam và một bên xám.

"Đúng! một bước này." Hắn vận dụng chân khí trong người cưỡng ép vây công và khu trục tất cả các luồng khí màu xám. Chỉ giữ lại luồng khí màu xanh lam.

Cứ như vậy quá trình diễn ra hơn 2 ngày trời. Hắn cảm nhận được sự thế biến trong cơ thể. Cơ thể hắn đầy áp những chất lỏng lam khí sền xệt hòa với huyết nhục.

"Luyện khí thành"

"Trúc cơ thành"

Nhưng một màn chấn động hơn, dược lực của "10 viên Trúc cơ đan hắn đã nuốt lúc trước khi bạo thể" vẫn luôn tồn tại trong cơ thể hắn. Đợi chờ chân khí trong cơ thể hắn hóa linh một màn.

Như nước chảy về sông, nối liền đánh thông kỳ kinh bát mạch của hắn. Nói đúng hơn hắn lại có vận khí kinh thiên thông liền 3 đại cảnh. Nhờ sự chỉ điểm và sự kết hợp tinh diệu của các loại đan dược đỉnh cấp.

Hắn hiện tại đang ở vào cảnh giới nữa bước Linh sư. Chỉ cần hắn có đủ thời gian ngưng tụ Nguyên Đan tạo tiểu thiên cung. Là hắn có thể trực tiếp bước vào Linh sư cảnh giới.

---------

Thiên nhãn vừa thành, hắn nóng lòng muốn thử xem khả năng của Thiên Nhãn thông có thể nhìn được gì. Vừa rồi một bước thành hắn cũng chưa hiểu rõ công dụng của Thiên Nhãn vừa mở ra.

Tâm niệm vừa động, Trần Phong điều động chân khí mở ra Thiên Nhãn trên đỉnh đầu.

Cảnh tưởng hiện ra trước mắt thật sự đặc sắc vô cùng. Linh khí kéo nhau nối thành hàng dài quấn quanh những cây cổ thụ ôm trời.

Xa xa hắn còn thấy rất rõ khuôn viên vạn dặm, thác nước trắng xóa. Linh cầm, dị thú tranh đấu xảy ra liên tục.

“Ân! Một mảng hắc vụ thật lớn a!”

Đột nhiên hắn hướng tầm nhìn đến trung tâm của Vạn Linh Sâm Lâm. Nơi bốc ra một cột hắc vụ xông thiên.

Vừa kéo tầm nhìn gần hơn một chút. Đột nhiên hắn thấy được cảnh tượng không thể nào hãi hùng hơn.

Một con tử Hắc Giao Long Linh Vương to đến dọa người đang trong quá trình lột xác.

“Là ai dám nhìn trộm bổn vương” Cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Grao! grao!” Hắc Giao Long Linh Vương gầm to.

“Một tên nhân loại mà cũng dám nhìn trộm bổn vương – hắn ở bìa rừng Trấn Lĩnh Nam”

“Độc Nhãn Lang truy cho ta” dù có lục tung cả Vạn Linh Sâm Lâm lên cũng tìm cho được hắn.

“Dạ! Tuân lệnh Giao Vương” một con Bạch Lang một mắt đứng trên mõm một ngọn núi hú vang.

Bất chợt, cả một mảng rừng lớn bỗng nhiên xáo động bởi tiếng hú này.

Một màn vừa rồi, khiến Trần Phong bị dọa cho phát run vội đóng Thiên Nhãn không dám ngó nghiêng.

Hắn không biết rằng là vì một ánh nhìn này, mang đến lại một tai họa không báo trước cho hắn và các Linh sư đang thám hiểm ở Vạn Linh Sâm Lâm.

Thu Thiên nhãn xong hắn cũng không tiếp tục vọng động.

“Trước tiên ta nên thử sức lực sau khi luyện thể thành mới được”

Vừa nói hắn vung một quyền “ Long trảo thủ”. Trảo lực vừa xuất ra đánh vào thân một cây đại thu 3 người ôm.

“Phầm!” Long trảo kéo rách một mảng nữa thân cây.

“Hổ Chưởng” một chưởng xuy xuy đánh tới. Chưởng lược xuất vừa ra đến phần còn lại của thân cây.

Làm cho thân cây bị đánh nát tơi tả đổ rầm xuống mặt đất.

Phải biết một cú đấm của võ sĩ mạnh nhất nhân loại thời bấy giờ “Mike Tyson” là 534kg. Có thể đánh một con hổ chết ngay tại chỗ.

Nhưng vừa rồi chưởng lực của hắn phải mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

“Lực đánh này có sức nặng ắt hẳn phải trên gấp 4-5 lần. Tương đương với sức nặng 2000kg -3000kg”

Đây chỉ mới là một chưởng lực thông thường với quyền pháp phổ thông.

“Không biết sau khi dung nhập linh thú và luyện được công pháp thì sức tàn phá nó đến đâu nhỉ” Trần Phong nghĩ thầm.

Nghĩ xong hắn cũng không tiếp tục công phá nữa, mà thu thập đồ đạc đinh tiến về nơi sâu hơn trong Vạn Linh Sâm Lâm.

-----------

Ở một trại gần đó của một nhóm Linh sư đi săn bắt săn thú.

“A! cứu ta”

“Vì sao ở nơi đây lại xuất hiện Linh Thú cấp 4 chứ?” tiếng kêu la cộng với tiếng hét thất thanh của một cuộc tàn sát đang diễn ra.

Mà con mồi lúc này không phải là Linh Thú, ngược lại là Linh Thú cấp cao tiến ra bìa rừng để săn giết Linh sư nhân loại.

Trần Phong vừa bước đến sâu hơn trong Vạn Linh Sâm Lâm thì một bóng dáng của một con bạch thố vụt qua rất nhanh trước mặt hắn.

“Truy! Phải bắt cho được con Vạn Niên Ngọc Linh Thố này - đây là Linh thú cấp 4 hiếm. Nếu có thể lấy thu lấy Linh Thú hồn của nó. Sẽ tu luyện được Bách Hành Bộ công Pháp”

“Bách Hành Bộ công Pháp nghe nói tu luyện được Linh sư có thể đến vô tung và đi vô ảnh?”

“Truy! Nhất định phải bắt cho bằng được con Vạn Niên Ngọc Linh Thố này” Một đám Linh sư hùng hổ truy tung.

“Ân! Một tiểu tử luyện thể lại dám xông vào nội khu của Vạn Linh Sâm Lâm. Là muốn tìm chết?”

Vừa đuổi đến một tên thấy Trần Phong đang đi tới thì chế nhạo hắn.

“Tiểu tử! có thấy một con bạch thố lướt ngang qua đây không?” một tên Linh sư hỏi.

“Hahaa ngươi hỏi hắn cũng bằng thừa, với tu vi chỉ là luyện thể? Ngươi nghĩ hắn có thể thấy được gì?” một tên trong nhóm này bồi tiếp.

Trần Phong cũng không muốn tiếp lời bọn này, nên hắn cũng trả lời qua loa. “Vừa mới tiến vào, không thấy!”

“Tiểu tử, ta khuyên ngươi hãy nên quay lại nếu không muốn tìm chết” một tên đồng bọn cũng không muốn nhiều lời trực tiếp nói ra. Sau đó dẫn cả bọn rời đi.

Bọn người Linh sư vừa đi được không lâu, từ đằng xa vang vọng lại tiếng hét thảm.

“Chuyện gì xảy ra? Ta có nên tiến vào thêm không?” Trần Phong suy tư. Nhưng sau đó hắn vẫn muốn hướng đến nơi phát ra tiếng hét lớn để xem xét tình hình.

Vừa đến thì thấy một màn máu tanh xộc lên mũi. Một đàn sói đang vây công đám Linh sư. Mà trong đó người có tu vi cao nhất cũng chỉ vừa đạt tới Linh sư cấp 2.

Cả bọn chỉ còn vỏn vẹn 5 tên đứng đối lưng với nhau.

“Thảo nào con Vạn Niên Ngọc Linh Thố lại xuất hiện nơi đây – Vạn Linh Sâm Lâm có biến ta thật sơ xuất”

Một nam tử cầm đầu mặc áo lam ca thán. Hắn là người có tu vi cao nhất ở đây.

Vây quanh bọn họ là hơn 10 con sói xám. Con nào cũng ít nhất có tu vi Linh thú cấp 2.

Linh thú cấp 2 có thể địch lại 2 Linh sư cáp 2 nhân loại. Yêu thú tu luyện khó khăn hơn nhân loại, nên xét về thể chất và thực chiến đều hơn hẵn nhân loại.

Nhưng con linh thú cấp 2 thông thường thì đã khó địch nỗi. Đừng nói chi tới bọn Sói Linh này. Bọn chúng có trí tuệ và tính kỷ luật rất cao. Đặt biệt chỉ cần một con chêt là cả bọn trở nên khát máu.

Trần phong đứng từ xa 1000m quan sát. Thấy được tình thế rất nguy cấp.

“Các ngươi cùng nhau tấn công về phía con sói đang bị thương yếu nhất. Mở một đường máu” thủ linh nhóm Linh Sư hét lớn.

“Giết!”

Chiến trận nổ ra với một tràng diện đẫm máu. Nhưng kết thúc cũng rất nhanh chóng.

Đàn sói siết chặt vòng vây làm sao có thể trở ra một ai.

“Khịt! Khịt!” một con Sói màu đen kịt, đứng trên mỏm đá quan sát chiến trận như ngửi thấy thứ gì.

Vẫn còn 1 tên nhân loại, nó hướng về phía Trần Phong đang nấp hú vang.

Đàn sói sau khi giết sạch đám linh sư vừa rồi hướng về phía Trần Phong đang nấp mà chạy tới.

“A! ta bị phát hiện – Không ổn”

“Chạy!”

Nói xong hắn tốc hành chạy thoát ra chổ đang nấp.

Đàn sói Linh cũng rất nhanh đã đuổi đến. Lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, khoảng chưa đầy 5 phút sẽ bắt kịp hắn.

“Làm sao bây giờ - Chạy không được – Chiến một trận!”

Trần Phong không tiếp tục chạy, mà quay đầu lao thẳng về phía đàn sói như một tên điên.

“Ân! Tên này lại muốn chết nhanh hơn ” Sói đen đầu đàn nghĩ.