Chương 2: Mô Phỏng

Bạn có tin rằng, chúng ta đang sống trong một thế giới mô phỏng không? Rằng, thế giới này do những người lập trình viên cấp cao thiết lập lên và chúng ta chỉ là nhân vật do họ tạo ra.

"Bốp" một cú cốc đầu đến từ Eldin nhắm thẳng vào Victor.

"Bớt phát ngôn ngu đi, đây không phải chương trình live stream phân tích." - Eldin.

"Nhưng ít nhất cậu ta cũng là một streamer nổi tiếng về các phát minh mà." - Tsuyoi.

"Cậu có xem kênh của tôi sao? Thật là hạnh phúc quá đi." - Victor.

"Có, tôi nhớ nhất là chiếc máy hút gái của cậu, nó hoạt động hiệu quả ấy chứ." - Tsuyoi.

"Có cái con khỉ ấy, vì nó mà khiến mẹ tôi cho mấy vả vào mồm." - Victor.

"Tôi nghĩ chúng ta nên lên đường thôi, chẳng hiểu bà cô kia nhấn cái nút gì mà chúng ta lại thành ra thế này." - Eldin.

"Vậy là chỉ có ba chúng ta ở cùng nhau, chán thật, ngẫu nhiên thì cũng phải ném cho một em gái chứ, lớp mình nhiều gái thế cơ mà." - Victor.

"Tôi nghĩ chúng ta nên im lặng và đi tiếp thôi. Có vẻ đây là một mê cung dài đấy." - Tsuyoi.

Cả ba người đi được một lúc thì bắt gặp bọn quái vật đang đi quanh quẩn. Và chúng chỉ cần thấy bóng dáng con người sẽ sẵn sàng tấn công.

"Chúng đến đấy." - Tsuyoi.

Con quái vật như một con chó sói, cái đầu chúng dài như chiếc bờm, đôi chân nhanh nhẹn xông đến tấn công.

"Tránh ra." - Victor lấy khẩu súng nhắm thẳng vào đầu con quái vật vàng "Đoàng", một con quái vật đã bị hạ gục.

Tiếng súng của Victor đã kéo theo nhiêu con sói xung quanh hơn đến giao chiến. Chúng hú lên sót thương cho người đồng đội đã ra đi và lao vào tấn công ba chiến binh.

"Khiên chắn" Tsuyoi tạo ra tấm khiên trước mặt chặn được ba con ở lại. Hai con còn lại hai bên lao đến.

Eldin bắn thanh kiếm vào mặt của con sói bên trái, đồng thời lao đến rút kiếm chém vào cổ của nó. Tiếp đến anh lao nhanh đến đánh bại luôn con bên phải.

Tsuyoi rút lại khiên chắn và cúi xuống. Cùng lúc đó, Victor thay đổi đạn từ một viên sang chế độ bắn Shotgun. Chỉ một phát bắn, cả ba đi đời.

"Tôi không biết là cậu cầm súng hay cầm kiếm vậy, Eldin?" - Tsuyoi ngơ ngác khi nhìn vào vũ khí trên tay của Eldin. Nó giống như một thanh kiếm nhưng có thể bắn ra.

"Ồ, nó tên là Dulhalda do mẹ tôi chế tạo ra đấy. Có thể bắn chuôi kiếm đập vào mặt đối phương vừa có thể rút ra chém." - Eldin.

"Nước đi hay đấy, trong một trận đấu kiếm thay vì lao đến thì bắn vào mặt kẻ địch." - Tsuyoi.

"Vậy là xong rồi sao? Dễ thế nhỉ?" - Victor.

"Dễ cái đầu cậu ấy, có biến kìa." - Tsuyoi.

Một con sói lớn hơn xuất hiện, đây chắn chắn là con đầu đàn. Nhìn thầy đàn con đã bị tiêu diệt, con sói điên cuống tấn công. Không còn đường lui, cả ba người phải chiến đấu.

Con sói lao đến liền bị Tsuyoi chặn lại bằng khiên. Victor nạp đạn và bắn và Eldin tiếp tục lao đến chém nhưng chẳng được ích gì vì lông của con quái vật quá dày.

"Không thể chém tới, lông nó dày quá." - Eldin.

"Trường hợp này phải dùng não, để tôi dùng súng lửa." - Victor.

Victor chuyển sang chế độ phun lửa khiến con sói bị mất hết lông ở hai bên phần tai. Ngay lúc này, Eldin liền lao đến chém nhưng không ngờ da của nó vẫn rất cứng.

Ngay lập tức, con sói cắn vào Eldin, may mà anh đã kịp chặn lại bằng lưỡi kiếm. Dồn hết sức vào lưỡi kiếm, Eldin chém ra một sóng sung kích vào con sói khiến nó mất đi một bên tai phải.

"Hay lắm, cậu làm lại một lần nữa được không?" - Tsuyoi.

"Không được đâu, sát thương của nó quá khỏe, tôi bị thương ở tay rồi." - Eldin.

"Này, Tsuyoi, cậu hãy đấm con sói kia đi." - Victor.

"Nhưng Aura của tôi không cho phép." - Tsuyoi.

"Tôi vừa cho phép rồi đấy." - Victor nở nụ cười đáng sợ và đẩy nhẹ chiếc kính đen đeo trên mặt thể hiện sự nguy hiểm của cậu ta.

"Ừ ha." - Tsuyoi cười nhạt cho qua chuyện.

Tsuyoi được lệnh, anh liền tung một cú đấm vào mặt của con quái vật. Con quái vật liền đau đớn kêu lên rồi nằm xuống im lặng. Cú đấm mạnh đến một đấm chết luôn đối thủ khiến cả hai người kinh ngạc. Eldin thì há hốc mồm, Victor thì huýt sáo âm từ thấp đến cao thể hiện sự kinh ngạc.

"Được rồi, lên đường thôi." - Tsuyoi.

"Nếu chúng ta kêu cậu đấm liên tục thì có bị tính spam không nhỉ?" - Eldin.

(Spam: thư rác. Nhưng trong ngôn ngữ thế hệ Z có nghĩa là bạn lặp đi lặp lại một chiêu gì đó có lợi cho bạn và làm như bạn sẽ bị coi là rác.)

"Không được đâu, vì mỗi lần sử dụng tôi phải đợi một thời gian sau mới tấn công tiếp được. - Tsuyoi.

"Ồ, vậy thì chán nhỉ?" - Eldin vừa đi vừa đặt hai tay sau gáy nhìn lên trần nhà.

"Mà chiêu thức phản sát thương của cậu cũng tuyệt đấy, Eldin." - Victor.

Nhưng tôi phải đủ khỏe để đỡ chiêu đó cơ. Còn nếu không thì sẽ bị thương như lúc nãy." - Eldin.

"Nhưng nếu cậu bị đánh chết thì khi phản sát thương lại đối phương có chết không nhỉ?" - Victor.

"Tất nhiên là có... mà khoan, lúc đó chết rồi sao phản lại được? Đừng tỏ ra ngu ngốc thế chứ?" - Eldin liếc nhìn Victor trông giận dữ.

Cả ba người đi được một đoạn thì gặp được Falcon cùng 4 cô bạn nữ đi theo cậu. Ba người cố tỏ ra bình thường nhưng thật ra họ cực kì ganh tị và đau đớn. Thằng thì có bốn cô gái gánh, còn ba thằng khác chẳng có ai.

"Xin chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau rồi." - Lulyna.

"Ồ, xin chào, các cậu ổn cả chứ?" - Tsuyoi hỏi thăm.

"Không cần lo lắng đâu, một mình tôi là đủ gánh cả đội rồi." - Phyora khoanh tay ra vẻ khinh bỉ.

"Cậu nói gì thế, Lulyna cũng rất giỏi, cô ấy thật tuyệt khi biết tận dụng hai loại sức mạnh bình thường và Azura." - Linh đang khen ngợi Lulyna.

"Không đâu, tất cả là nhờ mọi người mà." - Lulyna mỉm cười, nụ cười thật hiền hậu.

"Hừ, đừng có giả bộ nữa." - Phyora nhăn nhó, cô ấy ganh tị với Lulyna vì không hiểu sao một người có Aura yếu như Lulyna lại có được sức mạnh của Mira Azura.

"Thôi nào, hai người đừng cãi nhau nữa mọi người, tôi không muốn lớp ta bị rạn nứt đâu." - Jessica tỏ ra vẻ mặt buồn bã khi chứng kiến Victor cái nhau với Leo và giờ đến Phyora và Lulyna.

"Tôi nghĩ chúng ta nên bỏ hết những ganh tị đi và sắp đến thử thách tiếp theo." - Falcon vẫn mắt trên mắt dưới ngu ngơ như chẳng biết gì. Anh chỉ quan tâm là đội mình nhiều gái và lêu lêu, bên kia chẳng có gì.

"Nghĩ lại thì bên các cậu năm người còn tụi tôi có ba người nên chúng ta có thể chia một người qua đây được không?" - Victor với nụ cười nguy hiểm bắt đầu lộ diện.

"Không cần đâu, chúng ta thế này là mạnh rồi." - Eldin nghiêm túc nói.

Nghe thấy thế, Victor liền lôi cổ áo Eldin về một góc xa xin bàn về chuyện riêng.

"Sao cậu ngốc thế, đây là cơ hội để có gái đi theo và nói chuyện đấy. Chấp nhận đi." - Victor hét vào mặt Eldin.

"Thì việc của cậu, liên quan gì đến tôi?" - Eldin.

"Cô đơn lâu quá mất tinh thần đàn ông rồi à?" - Victor.

Eldin cúi đầu vào góc tường ủ rủ như bị tự kỉ:

"Ừm, đúng là tôi cô đơn lâu quá rồi, giá mà có một cô gái nào đó theo."

"Vậy thì ra chọn đi, hợp gu thì nói để anh em có gì giúp." - Victor.

Hai người cuối cùng đã quay lại với một nụ cười như chưa có gì xảy ra. Falcon thì tỏ vẻ không muốn ai rời đi nhưng cả bốn người con gái thì chấp nhận để công bằng cho hai bên.

"Vậy ai sẽ rời đi đây?" - Jessica.

"Ờm, bọn tôi xin mạnh dạng chọn Lulyna được không?" - Tsuyoi hét lên mạnh mẽ nhưng mặt anh lại đỏ ngay sau đó. Anh muốn Lulyna ở gần mình hơn để tìm hiểu và sau khi tìm hiểu kĩ anh muốn một ngày nào đó họ hẹn hò. Đó là những gì xảy ra trong đầu của Tsuyoi lúc này.

"Được chứ. Chúng ta có hai người mạnh nhất thì phải chia ra để hai người cùng giúp các nhóm vượt lên." - Linh vui vẻ nói.

"Hoặc cũng bị kéo rớt xuống cùng mấy đứa yếu kém." - Victor nói đùa. Nhưng có vẻ không vui lắm trong trường hợp này.

"Nhưng phải hỏi xem Lulyna có đồng ý không đã?" - Linh.

"Có, tất nhiên rồi. Mình sẽ cố gắng hết sức để giúp mọi người vượt qua thử thách." - Lulyna mỉm cười.

"Được rồi, vậy là chúng ta cùng khám phá mê cung này thôi. Nhóm của Tsuyoi, Victor, Eldin và Lulyna sẽ đi bên trái. Nhóm của Falcon, Phyora, Jessica và tôi sẽ đi bên phải." - Linh.

Sau khi phân công, mọi người theo hai hướng để tiếp tục khám mê cung đầy rẫy nguy hiểm này. Tsuyoi dẫn đầu đầy anh hùng, Lulyna theo sau nhẩm theo nhịp của bài hát ở hội trường, Victor huýt sáo đầy vẻ tự tin còn Eldin bước đi đầy cảnh giác xung quanh.

"Các cậu có nghe gì không?" - Eldin liếc mắt nhìn xung quanh đầy cảnh giác.

"Có tiếng hát thầm của Lulyna." - Victor chỉ tay về phía Lulyna.

"Ồ, phải rồi, cậu có vẻ thích bài hát của nhóm nhạc "Sing for your happy" quá nhỉ, Lulyna?" - Tsuyoi hỏi.

"Ừm, mình thích bài "Hát vì nụ cười của bạn" của nhóm nhạc "Sing for your happy" đặc biệt mình hâm mộ chị Lily và cả chị Haruhi nữa." - Lulyna mỉm cười, nụ cười cô ấy như ánh mặt trời đem lại hi vọng cho mọi người.

"Dẹp chuyện đó qua một bên đi, có vẻ có ai đó đang chiến đấu trong này." - Eldin.

Cả bốn người đi vào trong một ngã rẽ cụt, một mái tóc vàng quen thuộc hiện ra, Leo. Với khẩu súng trong tay, cậu ta chiến đấu với những con quái vật mềm nhũn như thạch rau câu, chúng có hình dạng như con ốc sên nhưng cái vỏ cũng mềm nhũn, cứ nhún lên nhún xuống như lò xo.

Leo dùng khẩu súng bắn vào một con ở khoảng cách xa. Mộ con khác tiến đến gần, Leo liền quay khẩu súng và dùng cán súng tấn công vào con quái vật gần đó nhưng nó không bị hề hấn gì.

"Chết tiệt, lũ quái vật gì đây?" - Leo bức tức tự hỏi.

"Slimnail, một loài ốc sên. Cẩn thận vì axit chúng tiết ra dễ ăn mòn quần áo bên ngoài. Đối với loài này phải dùng sức mạnh phép thuật để giải quyết." - Lulyna giải thích. Sau đó đôi mắt của cô ấy cháy rực lên ngọn lửa màu xanh dương.

"Ồ, đây là sức mạnh Azura trong sách sao?" - Eldin.

"Tôi chưa từng thấy nó ở thật sự như thế này, thật vinh dự với cô, chiến binh Lulyna." - Tsuyoi.

"Nó thật sự rất đẹp với một cô gái như cậu đấy, Lulyna." - Victor.

Lulyna lấy rút thanh kiếm ra, lưỡi kiếm ban đầu được ghép lại bởi hạ lưỡi kiếm như hình dấu cộng. Sau hai bên đầu mở rộng, phần giữa thân kiếm xoay lại tạo ra một thanh kiếm hoàn hảo và rực cháy.

Một, hai, và ba nhát chém. Lulyna đã hạ gục tất cả quái vật Slimnail. Cô đóng kiếm lại và ngọn lửa trên mắt vụt tắt. Lulyna quay lại nhìn Leo và mỉm cười:

"Cậu hãy nhớ để ý con quái vật nhé, những con quái vật đều có một điểm yếu riêng, như con Slimnail này mềm thường phải dùng lửa thiêu chúng sẽ hạ gục nhanh hơn."

"Ồ, cậu giỏi quá." - Tsuyoi.

"Cho hỏi tên cậu là gì vậy, cô gái." - Leo.

"Hi hi, tên mình là Lulyna." - Lulyna trả lời.

"Này, đừng bảo quên tên của bọn này luôn nhá." - Victor.

"Ừ, quên thật mà." - Leo.

"Thôi bỏ đi, cầu cho cậu ấy quên nợ dễ như quên tên để có gì tôi vay tiền." - Victor.

Tsuyoi thở dài và cậu ta có cảm giác như bắt đầu lại từ đầu, mệt lắm:

"Thôi thì giới thiệu lại nào, tôi là Tsuyoi, cậu tóc nâu này là Victor, cậu tóc dựng này là Eldin và cô ấy là Lulyna."

"Lulyna, Eldin, Victor, Tsuyoi. Tôi nhớ rồi." - Leo.

"Được rồi, tôi nghĩ cậu ấy nên đi cùng chúng ta vì nếu để cậu ta một mình thế này sẽ rất nguy hiểm." - Tsuyoi.

"Tôi từ chối, tôi không chấp nhận ở cùng kẻ thù." - Victor đút tay vào túi ngẩng đầu lên trời ra vẻ kiêu căng.

"Tôi không biết các cậu có thù hằn gì nhưng đây là lớp học, chúng ta phải làm việc cùng nhau chứ không phải chia cắt nhau." - Eldin.

"Và lớp học là nơi để học chứ không phải để kết bạn." - Victor.

"Thôi nào, mọi thứ sẽ tốt hơn nếu chúng ta cùng nhau vượt qua mà, Tsuyoi có Aura không thể tấn công nhưng cậu ta vẫn vượt qua được định kiến của mọi người để trở thành hiệp sĩ thì chúng ta có thể vượt qua những định kiến này để trở thành lớp đoàn kết nhất mà." - Lulyna mỉm cười, nụ cười thân thiện của cô lấn áp ý chí của Victor mà đơn giản là ý chí của cậu ta luôn giảm khi gặp gái.

"Phải đấy, đến Lulyna còn vượt qua suy nghĩ của mọi người để có được sức mạnh Azura cơ mà." - Tsuyoi.

"Thôi được rồi tôi chịu thua. Tất cả là nhờ cậu đấy, Lulyna. Chứ không phải Tsuyoi khuyên đâu." - Victor.

"Vậy thì lên đường thôi nào." - Eldin.

Cả năm người tiếp tục hành trình tiến đến với mê cung. Họ đã đánh bại vô số quái vật và có vẻ chúng vẫn quá yếu so với năm người nên họ vẫn dễ dàng tiến lên phía trước mà không lo sợ thứ gì cả. Kể cả quái vật là những con hổ đột biến hay quái vật bọ cạp khổng lồ, không có gì có thể ngăn họ lại.

Đến được cuối đường mê cung, khi cánh cửa vừa mở ra, bên trong là một khu đất rất rộng và có một chiếc cầu thang dẫn lối lên ánh sáng. Xung quanh họ vây quanh bởi những hàng ghế mà nhưng rất tiếc hôm nay không có ai đến xem.

Cả bốn người tiếp tục đi thì bỗng dưng họ dừng lại vì Lulyna ngưng hát. Có cảm giác bất an vì chi tiết nhỏ này, Tsuyoi cũng đứng lại để hỏi, anh thật sự quan tâm đến Lulyna. Hi vọng sau này cô ấy sẽ đáp lại.

"Này Lulyna, có chuyện gì không ổn sao?" - Tsuyoi.

"Phải, tớ thắc mắc tại sao cái cột bên trái cao hơn cái chột bên phải?" - Lulyna.

"Cậu để ý từng chi tiết đến thế luôn sao?" - Eldin.

"Không, tôi cảm nhận được một ai đó đang rất hứng thú rình rập chúng ta. Nhưng đã biến mất khi chúng ta nhìn lại nó." - Lulyna.

Lulyna vừa nói xong, từ phía chiếc cột bắt đầu để lộ phần càng và phần chân giống như một con bọ ngựa. Nó cao bất thường với hai bộ càng phía trước sắc bén, ranh nanh dài dài nhọn hoắc, bộ chân của nó trông mỏng manh nhưng linh hoạt cực kì. Chiếc đầu không phải của bọ ngựa nữa mà có một thứ giống như mũi khoan sắc nhọn.

Cả năm chiến binh nắm chặt vũ khí.

"Sẵn sàng chiến đấu nào." - Tsuyoi hô to, mọi người đã sẵn sàng.

Con quái vật với hai chiếc càng như đôi song kiếm lao đến chụp con mồi. Eldin và Tsuyoi ở lại chặn con quái vật. Trong khi đó, Victor và Leo lao ra cùng một bên liên tục bắn đạn vào con quái vật. Cơ thể của nó trông rất mềm và yếu nên nó đã lùi lại ngay sau phát bắn.

Eldin liền chém sóng xung kích vào con quái vật, một chiếc càng của nó rơi xuống. Tiếp đến là Lulyna, cô liền tạo những chiếc khiên dưới chân di chuyển lên dần và rút kiếm chém đứt chiếc càng còn lại của con quái vật.

"Có vẻ dễ quá với trùm cuối nhỉ?" - Victor.

"Im cái mồm xui của cậu lại đi." - Eldin.

Như Eldin vừa đoán, ngay lập tức, con quái vật bắt đầu lột xác và tiến hoa. Lần này cơ thể nó to hơn với đôi càng đã mọc lại, chiếc đầu của nó như một con rồng và những chiếc chân khỏe hơn.

Không do dự, con quái vật liền phun lửa tấn công cả nhóm. Tsuyoi phải dùng đến sức mạnh tạo khiên của mình để chặn lại. Những phát đạn của Leo và Victor không ăn thua gì cả. Eldin liên tục chém cũng không nhằm nhò gì.

"Vậy là có lẽ phải sử dụng rồi." - Eldin.

"Timeport - lặp lại" Eldin liền lướt đến chém một nhát thật mạnh vào chân con quái vật, ngay lập tức một Eldin khác tiếp tục đến chém. Không phải phân thân, đây chính là dòng thời gian lặp lai của chiêu thức này.

"Olire - bùng nổ" Victor bắn một viên đạn về phía con quái vật, viên đạn xoáy sâu vô và nổ tan một mảnh da của nó. Một trận pháo bùm nổ xoáy sâu về tâm hồn.

"Shight - phán xét" Leo triệu hồi thanh kiếm khổng lồ đâm xuống vào con quái vật. Cú đâm như sự phán sét của các vị thần.

Nhưng tất cả mọi đòn tấn công chẳng hề hấn gì mà chỉ làm con quái vật điên hơn, nó liền dùng bộ song đao của nó chém một phát tạo làn sóng xung kích.

"Greath - Lũy tre làng" Tsuyoi tạo một bức tường lũy tre chặn sức mạnh của con quái vật lại, nhờ thế đã bảo vệ được mọi người. Như lũy tre luôn bảo vệ người dân Việt Nam khỏi bom đạn mà vẫn đứng vững.

-Không ăn thua gì. - Victor.

-Thử tấn công vào mắt nó xem. - Lulyna sau một hồi quan sát.

Lulyna dùng sức mạnh khiên tạo một đường đi đến thẳng mắt của con quái vật. Thấy thế, nó liền dùng bộ càng chém ngang qua. Với bộ cơ động, Lulyna bay lên tránh đòn và tiếp tục chạy. Đén gần mắt con quái vật, cô nhanh chóng chém vào mắt của nó. Eldin ngay lập tức bắn thanh kiếm lên cho Lulyna, cô ấy chụp lấy và chém vào mắt còn lại. Con quái vật kêu lên và dần gục ngã.

"Azura - Bọ Cạp" Lulyna đâm một nhát chém vào đầu con quái vật, vết đâm xuyên qua bộ giáp như nọc độc của bọ cạp đi qua cơ thể.

Con quái vật im lặng, nó vẫn đứng đó mà không còn động tĩnh gì?

"Kết thúc rồi sao?" - Tsuyoi.

"Chưa đâu, một khi đối phương còn đứng thì chúng ta vẫn phải tiếp tục chiến đấu và không nhân nhượng." - Lulyna.

Con quái vật gầm lớn hơn, nó đập đầu xuống đất. Tưởng rằng Lulyna đã bị thương nhưng may sao Tsuyoi đã kịp sử dụng sức mạnh khiên để bảo vệ cô. Nó quá mạnh, đến cả sức mạnh Mira của mọi người chưa thể hạ gục được nó. Nhưng tưởng mọi hi vọng đã mất nhưng không. Bỗng chốc điện thoại của mọi người phát sáng lên, một loại ánh sáng chưa hề có trước đây.

Mọi người đều lấy ra xem nhưng trong đó chỉ là một hình ảnh trắng bóc và chẳng có gì trên đó cả. Mọi người đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì Lulyna giải thích:

"Liên kết Aura, đó là loại liên kết mà khi chúng ta đã cùng nhau đồng hành và lớn lên, có thể nói chúng ta là dự báo cho tương lai chúng ta sẽ cùng nhau làm lên lịch sử. "

"Vậy thì cùng làm lên lịch sử nào." - Giọng nói từ xa vang đến, không ai khác chính là Linh.

"Phải đấy, đến lúc phải làm gì đó rồi." - Jessica.

"Chúng tôi đến để giúp đây." - Falcon.

"Hãy cùng tiêu diệt con quái vật nào." - Phyora.

"Mọi người... tuyệt vời, cùng chiến nào." - Eldin.

"Sẵn sàng." - Leo.

"Hay lắm, chín đánh một đảm bảo con quái vật đi đời." - Victor.

"Cùng nhau chiến đấu nào." - Tsuyoi.

"12 con giáp - Sửu" Linh dồn sức mạnh vào nấm đấm, giờ sức mạnh của cô như hàng trăm con trâu, dễ dàng nhấc bổng con quái vật lên.

"Greath - cây tre trăm đốt" Tsuyoi triệu hồi một cây tre và từ từ mọc lên. Linh dồn hết sức ném con quái vật vào ngọn cây tre, cái cây đâm xuyên qua người con quái vật mọc cao xuyên qua nóc sân.

Falcon hóa thành con đại bàng gắp lấy một chiếc càng của con quái vật kéo ra xa.

"Shight - trục xuất" Leo dùng năng lượng như một vị thần nào đó giữ chặt chiếc càng còn lại của con quái vật.

"Blater - Mắt ma sống" Jessica nhìn thẳng vào con quái vật, xung quanh cô giờ một màu đen như mực, chỉ có những chỗ có thể tấn công là màu đỏ.

"Thấy rồi, phần khớp cổ của nó lộ rõ điểm yếu." - Jessica.

"Vậy thì cần phải mở rộng điểm yếu của nó ra." - Tsuyoi.

"Azura - Nhân Mã" Lulyna nhắm thẳng vào cổ của con quái vật và phóng đi theo hình mũi tên, sau đó cô dùng kiếm đâm vào lớp giáp và gỡ nó ra.

"Olire - bùng nổ" - Victor bắn một viên đạn vào điểm yếu con quái vât khiến điểm yếu của nó càng ngày càng lộ hơn.

Cuối cùng là chiêu thức đến từ Phyora.

"Endar - Nhất diệt tất sát" - Phyora dùng sức mạnh với cây thương lao đến như một con phượng hoàng lửa rực cháy trong bóng tối.

"Timeport - lặp lại" - Eldin dùng sức mạnh lặp lại thời gian để giúp Phyora.

Sau một nhát chém, con quái vật vẫn chưa chết và nhát chém lặp lại của Phyora, con quái vật đã hoàn toàn gục ngã trước mặt mọi người.

"Hộc hộc, đúng là một trận đấu khó khăn." - Eldin.

"Nhưng chúng ta đã làm được, tôi biết mà." - Tsuyoi.

"Chúng ta còn có thể mở liên kết Aura, quả thật chúng ta là những người bạn, không, chúng ta có thể là một gia đình." - Lulyna.

"Tôi mệt quá, chỉ muốn ngủ thôi." - Jessica.

"Chẳng biết nó là đực hay cái nhỉ?" - Falcon.

"Dễ dàng với con quái vật này." - Phyora.

"Tình đoàn kết, như lời bố đã dạy." - Linh.

"Ít nhất tôi đã vượt qua bài kiểm tra với tên tôi ghét." - Victor.

"Hừ." - Leo.

"Bộp bộp" tiếng vỗ tay lại phát ra, cô Elena bước ra ngoài với vẻ mặt rất vui như Tết đến:

"Tuyệt vời lắm các học trò, chúc mừng các em đã vượt qua bài kiểm tra."

"Cảm ơn giảng viên Elena, em đã tìm hiểu thêm những người bạn mới trong bài kiểm tra." - Lulyna.

"Hừ, chẳng có gì thú vị, nó quá dễ." - Phyora.

"Em nghĩ mình cần luyện tập nhiều hơn." - Linh.

"Phải, chúng ta cần phải cố gắng hơn để bắt kịp hai người bạn kia." - Tsuyoi.

"Bài kiểm tra có cần khó đến thế không cô?" - Jessica.

"Nó giống như là giáo viên mới dạy bạn cầm kiếm mà bắt bạn đi giết một con rồng khỏe vãi ra." - Victor.

"Ha, tại lớp em có hai người giỏi quá nên cho bài kiểm tra khó một chút ấy mà. Dù sao thì..."

Giảng viên Elena bước xuống dưới cầu thang, cô mở điện thoại ra và nói:

"Chào mứng đến với lớp D7, nhưng tôi thích gọi là Delta 7 hơn vì nghe ngầu. Như đã biết, hướng các em đi ở cổng trường vào chính là kí túc xá. Dãy kí túc xá của chúng ta là dãy D, tầng thứ 7. Và cuối cùng, chào mừng đến với Toran."

"Cái quái gì vậy, leo đến tầng bảy luôn sao?" - Eldin.

"Ồ, tuyệt vời khi biết bay." - Falcon

"Thần Naga, hãy cứu con ra khỏi bể khổ này." - Victor.

"Tuyệt vời, tôi có thể... luyện tập thêm rồi." - Linh.

"Sắp tới sẽ là cực hình đấy mấy nhóc ạ, sẵn sàng cho những ngày tháng căng thẳng ở Toran đi." - Giảng viên Elena nói xong, cô hóa thành một đàn bướm và bay đi mất. Chẳng ai biết cô đi đâu cả nhưng đoán chừng thì cô đi uống rượu với mấy thầy cô khác đã hướng dẫn xong cho các học sinh. Thì mai là ngày nghỉ nên sẽ được nghỉ dài dài.


@For-true-ending

27/07/2021