Trương Phạm Trần cùng Mục Tĩnh Nhi xuống xe, người sau giơ tay ra nhìn chằm chằm người trước, ý tứ đã rất rõ ràng...
Trương Phạm Trần: “...”
“Tỷ...Tỷ tỷ, ta đã lớn rồi a...” Trương Phạm Trần ấp úng nói, thậm chí là có ý định lui ra sau.
Nhưng Mục Tĩnh Nhi thực lực không yếu, dễ dàng liền nắm lấy tay của Trương Phạm Trần.
Nàng cười nói: “Da tay của ngươi thật nộn...Phi! Chúng ta là chị em với nhau! Tiểu tử ngươi ngại cái gì!”
Trương Phạm Trần: “...”
Hắn không biết nên nói gì hơn, bây giờ chống cự là không có khả năng, vậy liền thuận theo đi, dù sao tỷ tỷ của hắn còn ăn thịt hắn hay sao?
Mục Tĩnh Nhi xoay mặt sang nơi khác không cho Trương Phạm Trần nhìn thấy, mặt của nàng lúc này đỏ tươi như quả cà, tay cầm tay của Trương Phạm Trần nhịn không được nắm chặt hơn.
Trương Phạm Trần: Đau...
Bất quá trong tiềm thức vẫn nhìn không ra quỷ dị, chỉ cho đây là tỷ tỷ thương yêu đệ đệ bảo vệ mà thôi...
Đi vào nơi xếp hàng, vốn định sẽ lặng lẽ báo danh nhập học nhưng lại không! Xinh đẹp nữ hài luôn được chú ý! Nói chi là hai cái tỷ ‘muội’ hoa!
“Đi! Vị kia tỷ tỷ thật xinh đẹp!”
“Bên cạnh nàng muội muội cũng không kém, chỉ sợ lớn lên liền hại nước hại dân!”
“Hình như đây là Mục Tĩnh Nhi học tỷ! Nàng trước đó 3 năm đã tốt nghiệp!”
“Thế nàng đang nắm tay tiểu nữ hài là ai a? Nhưng khoang hãy nói! Bộ dáng này tuy tuổi nhỏ nhưng xinh đẹp có thể nói là nam nữ điên đảo! Lớn lên lại không biết như nào!”
“Hắc! Chắc chắn là tỷ muội rồi! Mục Gia nhà này gen cũng thật tốt, sinh ra toàn xinh đẹp nữ hài!”
...
Trương Phạm Trần mặt đen như tro, ta là nam có được không? Tỷ muội là cái quái gì?
Bất quá hắn cũng không thèm nói gì với đám người này mà yên lạnh hừ lạnh kiêu ngạo xoay đầu sang nơi khác.
Nho nhỏ hành vi lại thu hút ánh nhìn của nhiều người, trong giây lát vô số cá nhân mặc kệ già trẻ liền như bị đút mật vào miệng vậy, tâm lý trở nên ngọt ngào mềm mại~~
“Ca....Ta, ta cảm thấy thật quái dị, ta nhìn người kia liền mặt nóng ran lên...”
“Hắc! Tiểu tử, đây là yêu đấy!”
“Ai! Chỉ hi vọng có thể sinh ra trễ một xíu liền có thể cùng như vậy xinh đẹp nữ hài làm quen rồi!”
“Má! Ngươi muốn vào lao ngục chơi không? Tiểu nữ hài cũng là ngươi có thể nhúng chàm?”
Trương Phạm Trần: “...”
Mục Tĩnh Nhi theo bản năng đi lên trước giấu Trương Phạm Trần ra sau, ánh mắt nguy hiểm liếc chung quanh đám người, bộ dáng như chim mẹ bảo vệ chim non nhưng không hiểu sao trong mắt Trương Phạm Trần lại như thú dữ bảo vệ đồ ăn...
Đột nhiên lúc này một lão già râu tóc bạc phơ đi tới, vuốt vuốt râu của mình lão ta hòa ái nói: “Tiểu Tĩnh, nha đầu nhà ngươi hôm nay có cơn gió nào thổi bay qua đây?”
Mục Tĩnh Nhi nghiêm túc lại, ho khan một tiếng đẩy ra Trương Phạm Trần: “Viện trưởng! Ta muốn cho ta đệ đệ báo danh vào học viện!”
Đám người chung quanh nghe hai chữ đệ đệ thì con tim mỏng manh như tan vỡ, Trương Phạm Trần thậm chí còn nghe thấy mấy tiếng khóc rống lên.
Bạch Hoàng Tịnh liếc liếc Trương Phạm Trần, cười nói: “Linh Căn xem như không tệ, thế mà có Thủy Lôi hai thuộc tính!”
Mục Tĩnh Nhi kiêu ngạo ngẩng đầu, Trương Phạm Trần thì lại im lặng, hắn cảm thấy tỷ tỷ mình làm quá lên...
“Tốt, xem ở ngươi năm đó việc tốt thì lên trước khỏi xếp hàng, báo danh rồi sau ba ngày quay trở lại đây xếp lớp học tập!”
Mục Tĩnh Nhi cúi đầu: “Cảm ơn viện trưởng!”
Trương Phạm Trần cũng không thất lễ nhanh chóng cảm ơn.
Bạch Hoàng Tịnh cười cười xoa đầu Trương Phạm Trần, đối với Trương Phạm Trần hắn là có hào cảm, không chỉ dung mạo ưa nhìn mà còn liên quan rất nhiều với Mục Tĩnh Nhi.
Dưới sự dẫn dắt của Bạch Hoàng Tịnh, Trương Phạm Trần đi tới trước báo danh.
Báo danh rất đơn giản, chỉ là điền tên, tuổi, người bảo hộ cùng với đóng trước học phí đồng thời nhận phiếu báo danh liền xong!
Ngay sau khi báo danh hoàn tất thì hai người cũng rời đi, chỉ chừa lại còn trong gió xuân hoang mang không hiểu chuyện gì đám đông.
Một lúc lâu sau những cậu bé vừa mới trải nghiệm lần đầu tiên thất tình trong đời của mình hỏi người thân của gia đỉnh một câu: “Ca? Ta có thể theo đuổi con trai không?”
“...”
Chưa vào học viện đã có xôn xao lớn....
...
3 ngày sau, Trương Phạm Trần đến để nhận lớp.
Mặc áo sơ mi trắng chỉnh tề, quần dài màu đen thanh lịch, tóc dài thả rong...
Trương Phạm Trần lúc này đẹp có lẫn hai màu giới tính nam và nữ, có chút quỷ dị nhưng lại rất hấp dẫn người nhìn.
Mục Tĩnh Nhi nhìn hắn tràn đầy u oán nói: “Thật sự không cần tỷ tỷ đi cùng?”
Trương Phạm Trần gãi gãi đầu, mắt to khó hiểu nói: “Tỷ, Thất Thương Học Viện có luật ngươi chẳng lẽ quên? Người nhà không được tiến vào!”
Mục Tĩnh Nhi nhìn hai mắt to tròn manh manh của Trương Phạm Trần thì nhanh chóng xoay mặt đi nơi khác, chùi chùi trên mũi màu đỏ chất lỏng xong thì nói: “Ta cùng viện trưởng có quen biết! Ta chỉ cần nói một câu thì hắn nhất thiết cho ta vào ký túc xá chăm sóc ngươi!”
Mục Tẩn Minh ở bên cảnh nghe vậy thì mặt đen kéo lại nữ nhi của mình, vẫy tay chào với Trương Phạm Trần: “Tốt rồi! Đi nhanh lên, có gì trễ kia kìa!”
Mục Tĩnh Nhi hét lên giận dữ: “Phụ thân bỏ ta ra! Bỏ ta ra!! Tiểu đệ không thể bỏ ở bên ngoài! Bên ngoài quá nguy hiểm a!!”
Trương Phạm Trần thấy tình huống càng ngày càng khó kiểm soát liền chạy, hắn ở trên đường bắt cái xe sau đó liền chạy đi tới Thất Thương Học Viện.
Trước khí đi Mục Tẩn Minh đã có cho hắn tiền sinh hoạt, tầm khoảng 1 Hải Tệ.
Hải Tệ là từ một loại khoáng thạch dưới biển lấy ra sau đó tinh luyện rèn chế thành! So với Linh Thạch càng quý giá!
Đừng xem thường cái này 1 Hải Tệ! Giá trí của Hải Tệ rất lớn, quy đổi ra có thể bằng 10 Linh Thạch! Hoặc bằng 1000 Kim Tệ!
Hải Tệ không chỉ trợ giúp Tu Sĩ tu luyện mà còn có một số công dụng như giúp Ngự Thú Sư gia tăng Hồn Lực! Cũng như tăng lên thực lực Hải Sủng!
1 Hải Tệ đã không ít! Có thể nói đủ để một gia đình bình thường đời đời sống trong phú quý!
Ngoài ra Mục Tẩn Minh còn nói mỗi tháng đều sẽ đưa cho Trương Phạm Trần một ít Hải Tệ để duy trì chi phí sinh hoạt! Ai! Người giàu có nỗi khổ riêng a!
Mục Tẩn Minh còn đưa hắn một chiếc nhẫn trữ vật!
Trương Phạm Trần cũng không có cảm thấy cái gì quá quái dị, từ rất sớm hắn đã thấy phụ thân mình cũng không phải người thường, rất có thể là Kim Đan Đại Năng! Ít nhất là hắn nghĩ vậy!
Hắn ngồi kế bên cửa sổ, tay chống cằm nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, cảnh tượng sầm uất lại tiên tiến chả kém gì kiếp trước làm Trương Phạm Trần có chút hoài niệm.
Không biết bạn bè cũ bây giờ thế nào rồi...
Đến Thất Thương Học Viện, Trương Phạm Trần nhìn đám người đang tập trung đằng xa xem thông báo thì hắn cũng lại gần.
Khi nhìn thì mới biết đây là bảng xếp lớp! Rất nhanh hắn cũng phát hiện được tên của mình.
“Năm Nhất, Khối Ba, Trương Phạm Trần.”
Xem xong thì hắn lặng lẽ rời đi, trên đường có nghe được hướng đi của các khối trong Năm Nhất thì liền đi theo.
Cũng không nằm ngoài hi vọng của Trương Phạm Trần, hắn rốt cuộc cũng tìm tới Khối Ba!
Đi tới trước cửa phòng học, Trương Phạm Trần thấy bên trong có giáo viên thì cũng không nghĩ nhiều mà đi vào trong.
Vị kia nữ giáo viên mặt hơi béo nhưng lại có một nét phúc hậu khó tả, thấy Trương Phạm Trần đi vào lớp học thì hơi kinh ngạc một chút sau đó cười nói: “Đồng học có giấy báo danh không?”
Đưa ra giấy báo danh của mình, nữ giáo viên lúc này mới cười nói: “Thì ra là Trương Phạm Trần đồng học a! Tự mình chọn chỗ ngồi đi! Sau đó lại chờ đợi một số bạn học vào lớp ta lại nói tiếp!”
Trương Phạm Trần yên lặng gật gật đầu, sau đó tìm một chỗ ở góc tối rồi ngồi xuống làm cái người vô hình.
Hắn đi vào cũng không tạo ra cái gì động tĩnh lớn, tại vì vốn dĩ bên trong cũng không có nhiêu người.
Theo thời gian trôi qua, không ngừng có người đi vào trong.
Trương Phạm Trần bên cạnh không biết lúc nào đã ngồi một cái nam hài, chỉ là cả hai cũng không có nói chuyện gì với nhau.
Hắn là không quá muốn giao tiếp với đám trẻ này, dù sao thì hắn lúc trước cũng hơn 20 tuổi rồi! Bây giờ bắt hắn đi trò chuyện với một đứa trẻ 7 8 tuổi thì lại có chút không quen thuộc...
Giáo viên kia cười nói: “Các ngươi sau này có thể gọi ta là Lý Lão Sư! Ta sẽ là chủ nhiệm của khối ba cho đến khi các ngươi hoàn toàn tốt nghiệp!”
“Ân! Sau đây ta liền phát một chìa khóa ký túc xá cho các ngươi đi! Ký Túc Xá là lấy hình thức hai người ở chung nên có gì khó hiểu thì cứ hỏi ta!”
Nói xong Lý Lão Sư nàng ta liền phân phát chìa khóa ký túc xá cho đám người.
Trương Phạm Trần xem chìa khóa của mình thì sắc mặt cứng đờ đứng lên: “Thưa Lý Lão Sư!”
Lý Lão Sư khó hiểu nhìn hắn: “Có việc gì sao?”
“Lý Lão Sư, ngài đưa ta nhằm chìa khóa...”
Bọn trẻ lúc này mới để ý tới Trương Phạm Trần, nhìn nhìn một lúc thì hai mắt đều phát ra ngôi sao, trong lòng nói thầm: ‘Tốt đẹp bạn gái!’
Trương Phạm Trần tuy thấy không quen nhưng vẫn nói cho xong: “Ngài đưa cho ta là chìa khóa ký túc xa nữ...”
Lý Lão Sư khó hiểu: “Trương Đồng Học cảm thấy có gì sai sao? Hay là muốn đổi phòng?”
Trương Phạm Trần cười khổ: “Không phải...”
“Vậy thì tại sao?” Lý Lão Sư nhíu mày, nàng không hiểu Trương Phạm Trần muốn nói gì.
Trương Phạm Trần hít một hơi thật sâu rồi nói: “Lý Lão Sư...Ta là nam...”
Lý Lão Sư: “...”
Những học sinh còn lại: “...”