Chương 16: Điện Châu Ngư Tập Kích

Gió bắt đầu nổi lên, phía dưới sóng biển sôi trào liên tục không ngừng rợn sóng.

Phía trên mây đen lôi điện lượn lờ như hóa lôi xà, ẩn ẩn còn có sấm rền thanh âm.

Trương Phạm Trần nhíu mày, hắn biết lúc này không thích hợp để bay cao liền hạ thấp Phi Chu xuống.

“Xì xì!” Một tiếng như xà kêu vang vọng, Trương Phạm Trần kịp thời xoay người thấy một cái sinh vật giống như rắn lại giống cá, làn da của chúng giống như lươn có thể thấy được phía trên thân thể chất nhày trơn trượt…

Đặc biệt là treo ở cổ màu vàng châu ngọc! Bên trong ẩn ẩn có lôi điện chạy loạn, Trương Phạm Trần nghĩ cũng không cần nghĩ liền đoán ra thân phận của nó! Điện Châu Ngư!

“Xì xì!” Điện Châu Ngư miệng phun lưỡi rắn, quanh miệng có giống như lôi điện tia chớp chạy quanh.

Trương Phạm Trần cảm thấy thân thể hơi cứng đờ, nói đúng hơn là tê dại!

Trong lòng thầm nói không xong, ngay lập tức vận dụng ra Lôi Thần Vạn Kiếp Công!

Phía trước cái kia Điện Châu Ngư không động, chỉ là trước cổ của nó Điện Châu phát ra ánh sáng trắng che mù hai mắt.

Ánh nhìn bị hạn hẹp, Trương Phạm Trần hai mắt hé lại, cảm giác tê dại theo vận hành Lôi Thần Vạn Kiếp Công đang từ từ biến mất.

Hiện tại hắn cũng không dám cho Dạ Yểm xuất hiện, Lôi Hệ Quái Ngư khắc chính là Thủy Hệ! Nhất là đặc biệt ở trong nước, Lôi Hệ càng không khác gì bá chủ!

Điện Châu Ngư là hai hệ Thủy và Lôi! Ở trong Hắc Thiết cấp Quái Ngư rất ít có tồn tại đánh lại chúng!

“Ầm ầm!” Một tiếng sét nổ kinh thiên, ở trên bầu trời mây đen bổ ra một đường sáng đánh thẳng vào Phi Chu của Trương Phạm Trần!

Cảm nhận lôi điện tàn phá thân thể, Trương Phạm Trần cắn răng vận hành Lôi Thần Vạn Kiếp Công.

Phi Chu bị sét đánh vào, máy móc xảy ra vấn đề, hai cánh ở hai bên từ từ thu lại, đem theo Trương Phạm Trần cùng rớt xuống mặt biển.

“Oanh!!” Nước bắn lên tung tóe, cũng làm cho Trương Phạm Trần tỉnh táo hơn đôi chút.

Hắn cố gắng đứng dậy, thân thể không nơi không có lôi điện quấn quanh.

Mở mắt ra lúc sau, Trương Phạm Trần thấy có hơn trăm con Điện Châu Ngư nhìn chằm chằm bản thân.

Trong lòng chỉ muốn chửi má nó nhưng cũng không còn cách nào, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra thanh trường thương bản thân thường dùng.

Hít thở sâu điều chỉnh lại tâm tình, Trương Phạm Trần từ từ mở mắt ra, trong đồng tử như có lôi quang chớp động.

Lôi Thần Vạn Kiếp Công điên cuồng tuần hoàn, Lôi thuộc tính Linh Lực kêu vang trong thân thể của hắn!

Dùng trường thương chỉ về phía trước, Trương Phạm Trần hai mắt lạnh lùng như hàn băng: “Giết!!”

Lời nói vừa rơi, cả hai bên đã lao vào nhau mà đánh!

Điện Châu Ngư kêu lên giận dữ, không ngừng có lôi điện từ thân thể bọn chúng bắn ra đánh về phía Trương Phạm Trần: “Xì xì!!”

“Lôi Thần Thương! Lôi Dẫn!” Trường thương quay tròn, ở đầu thương lại giống như nam châm hấp dẫn một dạng điều khiển Điện Châu Ngư lôi điện! Lôi điện không ngừng tụ lại vào nhau, Trương Phạm Trần cảm thấy bàn tay của chính mình đều có chút tê dại!

Biết không thể giữ lâu, hắn tức giận nhảy ra khỏi thuyền đánh thẳng vào bầy Điện Châu Ngư!

Hành đồng có chút không khôn ngoan nhưng cũng hết cách, hắn là không có Linh Kỹ, phải cận thân chiến đấu…

Vừa rớt xuống nước, Trương Phạm Trần cảm thấy cả thân tê dại, thầm mắng bọn này Điện Châu Ngư không nói lý lẽ, thân thể của hắn từ từ hóa thành màu kim đồng.

Chung quanh Điện Chậu Ngư thấy Trương Phạm Trần rớt xuống nước liền giống như cá mập ngửi thấy máu đồng dạng tụ lại, mở rà mồm máu, hàm răng lởm chởm sắc nhọn đầy tính đe dọa.

Trương Phạm Trần nhíu mày, Điện Châu Ngư số lượng lúc này chỉ sợ là hơn trăm, vì sao hắn nghĩ thế? Phía dưới này đã kín hết tầm nhìn rồi!

“Đánh nhanh thắng nhanh, sau đó tìm đường thoát!” Trương Phạm Trần nói thầm.

“Lôi Thần Thương! Lôi Phá!” Nắm chặt còn có không ngừng lôi điện quấn quanh trường thương, Trương Phạm Trần hai mắt phạm hung quang đâm thẳng về phía nhóm Điện Châu Ngư!

“Oanh!!” Trường thương mỗi lần chạm vào Điện Châu Ngư liền sẽ phát nổ, Trương Phạm Trần tuy không ngừng bị công kích nhưng vẫn không ngừng tấn công!

Mỗi đâm một thương liền sẽ xuyên thủng một cái đầu của Điện Châu Ngư.

Bất quá theo thời gian không ngừng trôi qua, trong Đan Điền Linh Lực ngày càng khô kiệt, Điện Châu Ngư thì lại như vô cùng vô tận đánh mãi không chết.

Nghĩ cũng không cần nghĩ, Trương Phạm Trần nhanh chóng thu những cái kia Hắc Thiết cấp Điện Châu Ngư thi thể vào trong Nhẫn Trữ Vật.

Vừa đánh vừa chạy, leo lên thuyền lúc sau, không nói một lời khởi động động cơ chạy như bay!

Nhìn những cái kia điên cuồng bơi đuổi theo bản thân, Trương Phạm Trần khó chịu lấy ra đan dược nuốt vào.

Hắn lúc này thân thể đã tê dại sắp mất cảm giác luôn rồi, tuy Lôi hệ Linh Căn Tu Sĩ có thể miễn dịch với Lôi Điện nhưng vẫn là có hạn mức!

Cưỡng ép luyện hóa những lôi điện trong người, Trương Phạm Trần hơi hơi thở ra một hơi: “Xem ra phải học một hai môn Linh Kỹ…”

Phía trên trời mây đen vẫn còn đó, thậm chí so với trước còn nồng đậm hơn!

Nhìn về phía Mộng Trai Đảo, ở đó như thể là trung tâm của cơn bão, Trương Phạm Trần còn ẩn ẩn thấy được lốc xoáy…

Tê hết da đầu, Trương Phạm Trần đành bẻ lái sang nơi khác mà đi.

Tuy Phi Chu này có được hệ thống cài đặt không thể rời đi một số nơi nhưng vì Hải Vương tập kích tạm thời có thể sử dụng để chạy sáng các nơi khác.

Liếc ra đằng sau đám kia Điện Châu Ngư, Trương Phạm Trần sắc mặt biến đen, vẫn chưa chịu rời đi! Ta và các ngươi có thù sao?!

Bất quá bây giờ không thể đánh bậy, trước tiên liền chạy a!

Đại Hải bên trong sợ nhất là thành đàn Quái Ngư! Đôi khi bọn chúng đơn thuần thực lực không mạnh mấy nhưng số lượng hơn trăm, hơn ngàn thì sao?

Thử nghĩ tới cảnh tượng hơn trăm cái Điện Châu Ngư cùng dùng lôi điến đánh một người, không ngoài ý muốn, hắn sẽ thành than đen…

Nếu như Trương Phạm Trần không có Lôi hệ Linh Căn cùng Lôi Thần Vạn Kiếp Công thì cũng không dám đi xuống đó mà đánh nhau! Nói chi cho dù có thì vừa nãy hắn cũng suýt lật thuyền…

Nhìn cánh tay tràn ngập dấu răng cùng với đen thui như mực của mình, Trương Phạm Trần tức giận đến cắn răng nghiến lợi.

Hắn thề! Hơn 12 năm tới đây chưa bao giờ hắn lại uất ức như bây giờ!

Đúng lúc Trương Phạm Trần đang càu nhàu tức giận thì phía bên cạnh hắn mặt biển bọt biển không ngừng nổi lên.

Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một sinh vật lao lên! Mở ra chiếc miệng đầy răng nanh của mình lao về phía Trương Phạm Trần.

Tập kích quá đột nhiên, Trương Phạm Trần đồng tử co lại, sau khi biết bản thân không thể né tránh thì cắn răng giơ lên tay trái ngăn chặn cái này Quái Ngư tấn công!

Kim Đồng Hộ Thể!

Da thịt hóa kim đồng, hào quang màu hoàng kim bảo hộ!

Cái kia Quái Ngư cắn vào tay trái của Trương Phạm Trần phát ra leng keng tiếng kim loại va chạm, hàm răng sắc nhọn như có thể cắn nát sắt thiết!

Nhìn hai mắt hung quang Quai Ngư, biết nó không có ý định dừng lại, Trương Phạm Trần cái này sẽ tha thứ cho nó sao?

“Phá Hư Quyền!!” Tay phải tụ quyền, hủy diệt khí tức run động không gian.

Phá Hư Quyền rơi xuống, bất quá lại không đánh trúng cái kia Quái Ngư chỉ có đánh vào trong khoảng hư vô…

Trương Phạm Trần nhíu mày nhìn về đằng xa.

Phía xa có một con thuyền đang từ từ đi tới, Trương Phạm Trần hai mắt nheo lại có thể thấy bên trên có hai người.

Mà còn lại là người quen a…

“Tiêu Lang…” Trương Phạm Trần mỉm cười nói.

Khi thuyền đi tới gần thuyền của Trương Phạm Trần, Tiêu Lang ở trên đó cười ha hả khiêu chiến: “Hahaha! Tiểu mỹ nữ! Bản thiếu ta tìm người lại trừng trị ngươi đây!!”

Trương Phạm Trần mỉm cười, sờ sờ bàn điều khiển sau đó…

Tiêu Lang nhìn đang lao nhanh con thuyền thì khinh thường nói: “Muốn chạy sao tiểu mỹ nữ? Ta tìm tới thế nhưng là Luyện Khí Kỳ Đỉnh Phong cường giả! Ngươi là chạy không được đâu a!”

Trương Phạm Trần nghe vậy thì cũng cười: “Chạy? Ngươi thấy ta giống như vậy sao?”

“Thế ngươi muốn sao?” Tiêu Lang khó hiểu, bây giờ không chạy thì ngươi điều khiển động cơ để làm gì?

“Hắc! Lấy đà xong rồi lại tông nát con thuyền của ngươi!!” Lời nói vừa rơi xuống, con thuyền xoay đầu lại hướng thuyền của Tiêu Lang bơi thẳng!