Chương 2: Y Tá Loan

Dương đang tiếp nhận từng thông tin do Thiên Thư truyền tải vào, lúc này đây Dương sực nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt hắn trầm tư lại...và rồi chiếc quần sọc xanh do bệnh viện cung cấp bỗng tụt xuống đến tận đầu gối, tay Dương run lên bằn bật từ từ tiến đến cái dương vật yểu xìu kia, đầu cố nhớ lại hình ảnh người mẹ cực kì dâm đãng của hắn.

Và rồi khoảng khắc ấy...

Vài giây ngắn ngủi trôi qua, dương vật của hắn bắt đầu cương lên trông thật hùng dũng, những đường gân xanh nổi lên và đặc biệt hơn nó rất là to, to đến mức cô y tá đang đứng ở cửa phải thốt lên kinh ngạc.

Như không nhận ra sự có mặt của cô y tá, Dương vẫn tiếp tục nhìn chăm chăm vào cái dương vật to tướng của mình với vẻ mặt đầy tự hào và kèm theo một cảm xúc vui mừng.

Cạch!!!

Nghe tiếng động Dương vội vàng kéo chiếc quần lên xem như chưa có chuyện gì xảy ra, theo sau tiếng " cạch " là một cô gái trẻ trung, dáng người cao ráo thanh tao, nước da trắng như nhung, đầu đội một cái mũ màu trắng có hình dấu cộng, nàng vận một chiếc áo màu trắng, chiếc áo bó rất chặt, chặt đến mức căng cả bộ ngực bên trong, chiếc váy bó ôm cong bờ mông căng mộng, dưới chân là một đôi vớ đen ôm trọn đôi chân nữ y tá.

" Nguyễn Thị Cẩm Loan 21 tuổi, y tá bệnh viện chợ rãy, là y tá chăm sóc bệnh nhân phòng này " .

Thiên Thư ngay lập tức cung cấp thông tin vào não của Dương.

Trông lúc Dương còn đang thẫn thờ thì Loan đã lấy từ trong cái khay đựng dụng cụ ra một vật dài tầm 1 gang tay với cái đầu là một mũi kim tiêm nhọn hoắc, Loan tiến tới nở một nụ cười thánh thiện, nụ cười gạng gở của các cô y tá mà bạn sẽ bắt gặp ở bất kì bệnh viện nào.

Phập!!!

-" ui da! " Dương la lên, lần đầu tiên trong đời bị kim tiêm, sau khi tiêm xong Loan rút nhẹ mũi kim ra, không biết là vô tình hay là cố ý mà nàng mất thăng bằng ngã sấp mặt lên người lão Dương đang nằm trên giường.

2 gương mặt bất ngờ tiến sát vào nhau, Dương vội hít lấy từng chút hương thơm trên cơ thể nàng đang tỏa ra, một mùi hương quyến rủ nồng nàn khó tả, mặt Dương lâng lâng như vừa phê lá đu đủ.

" cháu xin lỗi ạ! Tại cháu vô ý quá " Loan cúi đầu xin lỗi, sau đó cúi xuống nhặt ống tiêm đang rơi giữa phòng, nàng trong tư thế đầu cuối xuống mông đưa lên, vì từ vị trí phía trên nên Dương nhìn rất rỏ chiếc quần lót màu trắng bên trong chiếc váy y tá ngắn ngủn.

Sau khi nhặt xong kim tiêm, Loan tiếp tục với bệnh nhân phía bên kia và trở ra ngoài.

Bước ra ngoài hành lang, Loan đưa tay lên đặt ngay vị trí trái tim đang đập loạn nhịp của nàng đầu mừng tưởng lại khung cảnh khi nãy.

Lúc mới bước vào cổng Loan đã trông thấy cái dương vật to tướng của lão bệnh nhân, sau đó thì nàng giả vờ ngã té vào lòng lão nhưng không quên dùng bàn tay chạm vào dương vật cương cứng của lão sau đó thì cố tình khoe mông cho lão thấy, tui hơi xấu hổ một chút nhưng Loan vẫn cảm thấy vui sướng mặc dù nàng chẳng hiểu nguyên do.

" ê này Thiên Thư " Dương hỏi.

" chuyện gì? " giọng máy móc của Thiên Thư đáp.

" theo như ta biết...ở đây không ai biết về linh lực đúng không" Dương hỏi tiếp.

" ừ! Rồi sau "

" vậy ta tụ linh được không "

" được...nhưng sẽ không nhanh bằng ở linh giới " giọng đều đều phát lại

Một ý tưởng chợt léo lên trong đầu Dương, một thế giới không ai biết về linh lực vậy hắn tụ linh được thì bá con mẹ nó rồi, nghĩ là làm Dương bắt đầu ngồi dậy, 2 chân xếp bằng lại, 2 tay bắt lại với nhau sau cho giống với những gì Thiên Thư chỉ.

Một phút...

Hai phút...

Chính xác là một tiếng trôi qua, vẫn chẳng có gì thay đổi Dương chán nản nằm xuống giường, đầu liên tưởng về hình ảnh y tá Loan ban nãy, kiếp trước là một thằng nhóc chưa biết mùi đời, kiếp này là một lão già 69 tuổi sống nay chết mai, suy nghĩ cùng cực rằng kiếp này Dương sẽ sống được bao lâu? Mười năm hay hai mươi năm? Một dấu chấm hỏi rất lớn cho cuộc đời hắn, ít ra cũng phải cho hắn được tận hưỡng cuộc sống mà mình từng khao khát đó chính là được Chịch.

Vậy là Dương bắt đầu lên kế hoạch để chịch y tá Loan, với kiến thức mà Dương từng biết thì vẫn chưa đủ, vậy là Dương quay sang hỏi Thiên Thư về phần kí ức của Lâm Việt Dương bởi dù sở hữu thân xác nhưng Dương không được hưởng 69 năm cuộc đời của lão già Lâm Việt Dương ấy.

" không biết " Thiên Thư đáp ngay lập tức.

Câu trả lời ấy lấy đi một phần nào đó cảm xúc của Dương nhưng cũng không lấy hết toàn phần mà vẫn còn sót lại một ít.

Dương không nản lòng vẫn kiên trì tính kế nhưng vẫn không quên tụ linh để trở nên bá đạo.