Chương 8 - Thiên tài
Trò chơi đuổi bắt đã diễn ra. Kẻ thua cuộc sẽ phải chết.
Mắt con hồ ly hiện lên tinh quang. Nó nhàn nhã đi vào sâu trong rừng.
" Các ngươi hiểu rừng hơn ta sao? "Con hồ ly khinh thường ba tên hắc y.
Bình thường nó rất chăm chỉ tu luyện. Thường xâu vào rừng chiến đấu với yêu thú khác.
Mỗi khi bị thương nó đều đợi thương lành mới quay trở về. Mỗi lần đi là mười ngày nửa tháng.
Về nhà nó cũng không giải thích nhiều. Đế Thiên hỏi đi đâu nó cũng chỉ lạnh nhạt cho qua truyện.
Vì vậy Đế Thiên mới hay tưởng nhầm nó trốn đi chơi.
Trong một num cây núp một tên hắc y. Khuôn mặt trắng bệch. Tay chân bủn rủn luôn miệng sợ hãy niệm" ngươi ..không thấy ta, không thấy ta.... "
Nhưng cuộc đời trớ trêu con hồ ly đã tìm được hắn. Nó ở sau lưng tên hắc y vang lên" tìm được ngươi rồi"
Tên hắc y nghe xong liền đơ người. Vốn bên bờ vực sợ hãi lại bị doạ như vậy khiến hắn đau tim tự tổn thương kinh mạch mà chết.
Con hồ ly không nhìn nhiều liền quay đi. Nó cảm thấy một trong hai tên hắc y còn lại đã chết.
Một tên kim đan kỳ xấu số xâm nhập vào lãnh địa của một con tứ giai yêu thú chết không kịp ngáp.
Bây giờ chỉ còn tên thủ lĩnh. Hắn đang chạy rất chật vật thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn.
Không thấy ai đuổi theo. Sắp đến bìa rừng hắn nở nụ cười sau khi thoát nạn.
" Cuối cùng cũng ra ngoài"hắn cười như tên điên. Nhưng hắn thấy cái gì đó ngay ở lối ra.
Đến gần mới phát hiện đó là con hồ ly hung tàn kia. Nụ cười hắn cứng lại so khóc còn khó coi.
Hắn không cam tâm chết ở đây hắn phải liều. "Ngươi chậm quá vậy, đượi ngươi t sắp ngủ quên rồi"con hồ ly lười biếng nói.
"Khinh người quá đáng "hắn triệt để tức giận.
"Dù chết ta cũng phải lôi ngươi theo"hắn hét to lao đến con hồ ly. Không có chiêu số đẹp mắt gì. Hắn định tự bạo.
Con hồ ly biết vậy liền nhanh chân một móng đập xuống khiến hắn quỳ xuống. Căn bản không đánh lại con hồ ly.
" không! Ta không cam tâm" sau đó bùm. Tiếng nổ vang lên không gây sát thương cho con hồ ly nhưng để lại cái hố bán kính 10mét.
Tiếng nổ đã khiến một số yêu thú chú ý. Trong sơn động một thiếu nữ xinh đẹp mang theo khuôn mặt lạnh lùng mở mắt ra
Cô thì thào "ta có thể khống chế lại cơ thể mình mặc dù không thể hoạt động mạnh nhưng như vậy đã tốt rồi.
Có lẽ hai đến ba
Một hai ngày nữa cô liền có thể có sức đi về bẩm báo tông môn.
"Yếu quá không chịu được một chưởng"con hồ ly tiếc hận. Sau đó nó hoá thành con hồ ly nhỏ đi vào rừng sâu.
Khi những tên hắc y chết, hồn ngọc của chúng cũng vỡ. Trong một căn mật thất, xung quanh đơn sơ không có gì nổi bật. Một bàn ghế đá. Một cái giường gỗ.
"Ai ? Là ai giám giết người của ta"trong mật thất có một lão giả đag ngồi thì bỗng nhiễn mở mắt ra hét to.
Hắn nổi giận xung quanh không khí chịu áp lực có lại chính tỏ lão giả là một cường giả.
Hắn là một lão giả mặc bộ bạch bào thêu hình hoa văn tùm lum không có gì nổi bật. Nhưng mái tóc hắn lại là màu trắng pha lẫn đen.
Rắc... Ầm
Chỉ thấy một bàn tay hắn đập xuống cái bàn đá trước mặt đã hoá thành tro bụi.
Hô... Hô.. Đau quá
"Ta đã ngủ bao lâu rồi"Đế Thiên ngồi dậy lấy tay xoa mắt đau đớn nói
Hắn cảm thấy mình đã mạnh lên rất nhiều khi luyện hoá con rắn.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mắt hắn co rụt lại sợ hãi nói"Ta đi ta có ngủ lâu như vậy sao"
Bầu trời đã không thấy mây xanh đâu mà chỉ có màu xám ảm đạm
Mặt trời cũng dịu hơn hẳn. Đế Thiên phải quay về trước khi tối. Vì khi trời tối rất nhiều yên thú mạnh mẽ sẽ đi săn.
Hắn đứng lên cầm miếng thịt rắn mà hắn cắt từ con rắn nhanh chân chạy về.
"Oa nhanh quá"Đế Thiên ngạc nhiên không ngờ mình lại chạy nhanh như vậy.
"Mắt ta không bị gió ảnh hưởng khi chạy "thật thần kỳ. Hắn lẩm bẩm nhưng vẫn không dừng chân
Một tiếng sau hắn đã về đến hang động đúng lúc trời vừa tối. Đây được xem như nhà của hắn. Đến nhà không sợ yêu thú tấn công vì cửa hang được ngụy trang rất kỹ.
Lãnh Nhược Thanh thấy hắn quay trở lại nhẹ nhàng thở ra. "Xem ra ta quá lo lắng rồi".Cô cứ nghĩ người đi vào là những tên hắc y kia. Cả người buông lỏng.
Đế Thiên không nói gì ngồi xuống liền đốt lửa nướng thịt.
Lãnh Nhược Thanh nhìn thịt trong tay Đế Thiên liền nhận ra còn lưu lại khí tức của nhất giải yêu thú sơ kỳ.
Đột nhiên cô thấy có gì đó không đúng. Hắn làm sao bắt được thịt yêu thú .
Cô ngạc nhiên khi kiểm tra tu vi hắn. "Vậy mà đột phá luyện khí sơ kỳ". Phải biết hôm trước hắn vẫn chưa có dấu hiệu muốn đột phá,nhìn linh khí trong người hắn lúc đó rất ít, nhanh thì một tháng lâu thì hai tháng mới có thể đột phá"
Sau một hôm liền đột phá luyện khí. Tốc độ tu luyện thật kinh người. Cô biết hắn có bí mật nhưng cũng không hỏi. Một đứa bé sống một mình trong Vạn Thú sơn lâm.
Bên cạnh lại có một con hồ ly biết nói tiếng người,tốc độ tu luyện cao. Nói không có bí mật có quỷ mới tin.
Cô được xem là thiên tài tu luyện. Đột phá luyện khí cũng mất một tuần. Hắn đúng là con quỷ tài mà.
Nếu có cơ hội cô chắc chắn sẽ lôi kéo hắn vào tông môn mình. Cô âm thầm quyết định, cảm thấy mình làm như vậy tương lai tông môn sẽ có một thiên tài
4
0
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
