Chương 8 - Biến mất
TRONG SINH VK YÊU LÃO ĐẠI HẮC ĐẠO,
Trong nhà chỉ còn lại Thiên Ngạo và Mị Hi, k biết cô nghĩ gì mà cứ nhắm mắt im lặng...
Làm anh rất lo lắng, bỗng nhiên cô hỏi anh
-Ngạo nếu như e một ngày bỗng nhiên biến mất, anh sẽ làm gì
Giật mình, sau khi nghe cô nói câu này, lòng anh bỗng trầm xuống, tim anh đau muốn hít thở k thong, ngực anh cứ Phập phồng liên tục, anh bế cô lên ngồi lên đùi mình, người hầu xung quanh biết đều, đều lui ra ngoài
Cho hai người có k gian thân mật..
Thiên ngạo k trả lời, mà hun hăng hôn lên bờ môi nhỏ nhắn Hồng nhuận kia, cô bị động chịu đựng sự bá đạo sâm chiếm của a
Sau khi buôn anh ra, cô ướt át dựa vào bờ ngực rắn chắt, thở hổn hển....
Cô nhắm mắt nhưng lòng cô thì run rẩy, cô yêu anh, nhưng cô muốn mình hoàn chỉnh yêu anh,
-Ngạo anh có đàn tranh không....
Thiên ngạo nghi hoặc, hỏi
-em biết đàn.....
Cô gật đầu khẳn định.....
-em đàn một khúc tặng anh....
Anh nhanh chóng phân phó, thuộc hạ mang đàn tranh xuống đặt trc mặt cô....
Cô có chút kích động tay run run rờ trên cây cổ cầm....
Cô cảm nhận được cầm này rất tốt, chất liệu Đồ cổ k thua, cổ đại của cô, cô nhếch môi nhẹ cười hạnh phúc.....
Cô xé ống tay Áo, dùng tư thế sạch sẽ lưu loát, băng lại đôi mắt đang nhắm chặt của mình
Thiên Ngạo ngồi đối diện cô, xem từng cử chỉ của cô, lòng hun hăng đau......
Bọn người hầu, cũng ghé tay vào cánh cửa nghe lén, họ thấy rất mới lạ.... Hưng phấn.... Còn có Hiếu kì
-hoa rơi trước cửa nhà Chàng
-người trong tranh vẽ Khuê phòng oán than
-niềm riêng ai tả khẽ khàng
-muốn dừng time lại vì chàng xuyên qua
-
-Dừng chân bên mái hiên nhà
- ngối xanh tường trắng chờ chàng bước qua
-nhà ai khói tả hiền hòa
Van Trăng năm đó tròn vì chúng ta
-Uyên ương múa liệng trong mưa
Tựa niềm thương nhớ ngọt ngào xót xa
Năm qua đi tháng qua đi
Ba ngàn dòng nước k hề trách than
Luân Hồi trăm kiếp luân hồi
Chỉ cầu có thể cùng chàng kết duyên
Tì Bà dây Đức còn Vương
Tương tư trăm nổi một chiều ghé sang
Đoạn tình gãy gánh sang dàng
Ba ngàn dòng nước cũng dành cuốn trôi
Có duyên tái ngộ kiếp này
Nợ duyên kiếp trc trả người kiếp sau
Biệt ly khắc tại giang nam
Trùng Phùng quá đẹp nhưng dành cắt ngang
Xua đi năm tháng bẻ bàng
Hồng Trần ngạo nghễ vì chàng vấn vương
Một nhành báo mùa xuân
Tràn đầy mong ngóng k hề đổi thay
Điện thờ ghi chép úa phai
Tay nàg ghi chép đôi lời đợi ta
Tiếng đàn du dương trầm bổng, lúc bay lên lúc trầm xuống, đi vào lòng người, tiếng hát ngọt ngào như suối, ngọt tới tận tâm cang
Tiếng đàn dẫn dắt lòng người đi vào câu chuyện tình yêu, cây đắng ngọt bùi, tình yêu vĩ đại của cô gái dành cho chàng trai....
Thiên Ngạo còn chưa hoàn hồn bởi tiếng đàn và giọng hát tuyệt vời kia, hắn biết hắn vô tình đã nhặt được bảo, bảo vật hắn nâg niu cưng chìu....
Lòng hắn k biết sao có gì đó thấp thỏm k iên, cô gái hắn y có rất rất nhiều bí mật, hắn Nội tâm cồn cào cùng khó chịu, hắn muốn biết mọi thứ về cô,..... Hắn đợi, đợi một ngày cô nói cho hắn biết, hắn có time cả đời để đợi cô
Đang thất thần thì nghe cô nói
-Lãnh Thiên Ngạo, e mệt muốn ngủ
Thiên Ngạo nghe vậy tâm tình trở về hiện thực, anh nhanh chóng nhẹ nhàng ôm cô về phòng, nhìn cô ngoan ngoãn như mèo lười ngủ nhan ,anh yêu thương hôn lên tráng cô một nụ hôn thâm tình...
Anh để Bộ ngân châm vào tay cô, rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng.
Ở ngoài tiểu Vương cùng tiểu Lang là hai thuộc hạ đắc lực nhất của anh, bọn họ có dung mạo cũng Tuấn Tú, lịch sự, một trầm tĩnh, một Hiếu thắng,
Thấy Thiên Ngạo bước ra hai người cung kính cuối đầu
-Lão đại, còn 1h,
Thiên Ngạo gật đầu, ngạo nghễ đi xuống lầu, ánh mắt nhìn qua Trần Má nói
-Trần Má tôi có chuyện đi một tuần k về được, Bà nhớ chăm sóc cho thiếu phu nhân cẩn thận
Anh nhấn mạnh hai từ cẩn thận làm cho Trần Má xanh mặt, cung kính gật đầu như mổ thóc...
Anh hài lòng gật đầu, rồi cùng Tiểu Vương và Tiểu Lang đi tới xe, chiếc xe ronro đắc tiền được Thư kí Hùng lái, nhanh chóng ra khỏi biệt thự sang trọng....
Anh phải đi Macao, dự cuộc hợp của 2gia tộc, cuộc họp hắc đạo,
Anh căn cứ ở Mỹ
Họ Tề căn cứ ở canada
HAI gia tộc Hắc Đạo, thành NHỊ giác vàng..... Gần đây lại thêm vài GIA TỘC nhỏ nổi lên vài thủ lĩnh Hắc Đạo muốn giương cánh làm loạn
Nên mới có tổ chức, cuộc họp 2 thủ lĩnh ở Macao
Trong phòng 💯💯💯
MỊ HI lúc này mới iên tâm mở mắt, cô gọi người
Bé thu nhanh chóng đứng ngoài Cửa liền mở cửa đi vào, cung kính lên tiếng
*Thiếu phu nhân, cô có gì cần AK
Mị hi biết mình sắp làm gì, vì tránh cho Ngạo lo lắng, cô liền dặn dò bé thu
-Bé thu, cô từ hôm nay cùng vs Trần Má, cứ đem đồ ăn tới liền để ngoài cửa, k được vào phòng
Bé thu nhu thuận gật đầu, có chút nghi hoặc cùng lo lắng
Cô nhanh chóng đi xuống báo cáo mọi việc với Trần Má
Trần Má có chút khó hiểu cùng k iên, liền chỉ biết nghe lệnh làm việc
Trong lòng liền mặc niệm, thiếu phu nhân bình an, như vậy mọi chuyện đều bình an
Từ hôm đó LisA liền ở bên nhà với ông Bà Lãnh, vì được lệnh của con trai bà, k được quấy rầy tiểu tức phụ, bà cũng vui vẻ nhận lời làm LisA tức muốn học máu nhưng đành cắn răng, chịu đựng
Mị Hi dặn dò xong, bắt đầu mặc niệm khẩu quyết,
Phong ấn k gian vòng tay đã mở, cô có thể vào tu luyện nội lực, hấp thu chân khí từ k gian
Ở trong k gian 10ngày bên ngoài 1ngày 💯💯
Bên trong Mị Hi, cố gắng sếp bằng trên tọa độ
Tay kết ấn, miệng niệm khẩu quyết, mắt nhắm nghiền
🗣️🗣️🗣️🗣️🗣️🗣️👣👣👣👣👣
Trên máy bay
Thiên Ngạo đang ngồi xem tự liệu của cty
Tiểu Lang có chút hồ nghi liền hỏi
-Lão Đại, chị dâu có thể bình phục k??
Thiên Ngạo, dừng động tác, có chút nguy hiểm cùng âm trầm đôi mắt, toát lên đau thương cùng nhu tình
Anh nhỏ giọng nói
-Có thể
Tiểu Vương lúc này cũng suy nghĩ rồi bình tĩnh chen vào
-Đúng, chị dâu chắt chắn sẽ khỏe lại,
Tiểu Lang,
-AK lão đại, xe đã chuẩn bị sẵn người cũng bố trí sẵn sàng......
Thiên Ngạo gật đầu, nhắm mắt dưỡng thần, trong kí ức k ngừng nghỉ về cô, mọi thứ của cô....
Anh phải nhanh chóng xong việc để về bên cạnh cô, chăm sóc cô....
Biệt thự gần trung tâm thành phố s,
Nơi mà lãnh Thiên Kiệt đang nghĩ dưỡng, ở gần bờ biển,
Biết thự có hai tầng, lấy màu Trắng làm chủ đạo, tinh tế trang nhã,
Ở bờ biển có một người con gái đang đứng đó xem hoàn hôn, trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười hạnh phúc cùng thẹn thùng
Bên hông cô có một vòng tay rắn chắt, đầu người con trai đó tựa lên vai cô, nhắm mắt hưởng thụ
Có lẽ, hạnh phúc là gì, chỉ cần bình iên tay trong tay với mình yêu, đó chính là hạnh phúc
-Kiệt, e rất nhớ chị
Cô gái tựa hết vào người con trai hưởng thụ nói
Thiên Kiệt, yêu thương hôn lên má cô gái nói
-Còn hai tuần nữa, sẽ được gặp chị e, lúc đó sẽ giới thiệu a2 với e
Mị cơ, mỉm cười gật gật đầu, chị đợi e nhek, đừng lo cho e, giờ e rất hạnh phúc, e đã tìm được bến đỗ cho đời mình, chị k cần phải lo lắng cho e gái vô dụng như e nữa rồi
👉👉👉Biệt thự Lãnh Viên 💖💖💖
Cóc.... Cóc..... Trần Má sốt vó lên vì từ sáng tới giờ thiếu phu nhân, còn chưa thấy mở cửa ra để lấy đồ ăn, lòng.... Lòng bà cứ thấp thỏm lo âu.....
Reeng..... Reeng..... Bây h là 7h tối
Tiếng chuông dt làm Trần má giật thót mình
-a lo, Trần má bất an bắt máy
Thiên ngạo trầm ổn, lên tiếng
-Thiếu phu nhân đau, đưa dt cho cô ấy
Bang..... Bà chết chắt rồi, Trần má run rẩy nói
-Thưa thíu gia, thiếu.... Thiếu phu nhân rất lạ, sáng hôm nay còn dặn bé thu k được vào phòng, thíu phu nhân từ sáng tới giờ chưa ăn gì, Đồ ăn để bên ngaoì cũng k thấy đụng đến.....
Bang.... Tiếng cái ly bể nát bên kia Đầu dây, làm sắt mặt Trần Má xanh mét, mồ hôi rơi như mưa
Thiên Ngạo, vừa nge đến thì lòng run lên, tay anh bất giác siết chặt, cái ly trong tay bể nát, tay anh tràn ra máu tươi, tiểu Vương cùng tiểu Lang đứng kế bên cả kinh, muốn đi đến cầm tay anh băng bó lại,
Vô thức bị anh tức giận giật lại, giọng nói cơ hồ âm trầm, k khí cơ hồ động lại, môi mỏng anh mím chặt, tựa hồ tức giận như muốn nổi bảo
-Lập tức về Thành phố S, Trung Quốc
Ngồi trên máy bay mà lòng anh nóng như lửa đốt ,vì lo lắng nên đầu anh loạn thành một đoàn, anh hít sau một hơi, bình tĩnh suy nghĩ lại những câu cô nói
Anh liên nghĩ đến một vấn đề lúc sáng,
-Ngạo nếu như e tự nhiên biến mất, anh có buồn k
Biến mất, còn có lời của bài hát, chứng tỏ nỗi lòng của cô lúc đó, phải chăng cô có nổi khổ khó nói
Tại sao cô k chia sẻ vs anh, mà chỉ một mình, hay là anh làm chưa được tốt, anh chưa làm cô tin tưởng.....
12.0p
Bạch Bạch......... Chiếc máy bay tư nhân liền đáp xuống vùng đất gần khu biệt thự
Xe con nhanh chóng đưa anh với hai thuộc hạ về khu biệt thự vs tốc độ nhanh nhất....
5p sau, chiếc xe đã lái vào khu để xe, k cần người khác mở cửa, anh nhanh chóng mở cửa, chạy nhanh vào Biệt thự....
Chạy một mạch thẳng lên lầu hai, rầm......
Chiếc cửa phòng bị đạp gãy nát, đủ thấy sức lực này kinh người
Bọn người hầu dưới lầu xếp thành một hàng, đầu cuối thấp xuống, mồ hôi rơi như suối..... Người nào sắt mặt cũng xanh mét,
Bé Tư ánh mắt lóe lên, khóe môi mỉm cười nhìn Bé Thu run cầm cập mà sảng khoái ,hứ đáng đời....
Thiên Ngạo ánh mắt hiện lên chút tơ máu, cùng ngực phập phồng, hai tay anh nắm chặt lại, tức giận cầm lên cái bình hoa trên bàng, quăn xuống đất
Tim anh nhói đau kịch liệt, thật sự k có, cô k ở trong phòng, anh chạy nhanh mở cửa nhà tắm, cũng k có, anh nhìn quanh mọi thứ còn y như hồi sáng anh bước đi...
Vậy cô đi đau, đã đi đau, cứ biến mất một cách vô thanh vô tức,
Tiểu Vương, sau khi dò xét came ra xong liền vào phòng báo cáo
-Lão đại, chị dâu k có ra ngoài chỉ ở trong phòng này ,k thấy mở cửa ra ngoài, cái..... Cái này thật kì lạ
Nghe xong tiểu Vương báo cáo, tiểu Lang vận dụng Bộ não hết cong xuất, cuối cùng rút ra được một kết luận.....
-Lão Đại, chị dâu chẳng lẽ..... Anh k dám nói tiếp.....
Thiên Ngạo lòng chấn động cùng kinh hãi, nhưng anh liền bị tình yêu chiếm cứ mạnh hơn, Hùng hồn tuyên bố
-Là gì, tôi k cần biết cô ấy là gì, cô ấy là ai, người mà Thiên Ngạo tôi nhận định chưa bao giờ có ý buôn ra, tìm..... Huy động lực lượng tìm cho tôi...
Tiểu Lang cùng tiểu Vương, cung kính lui ra để đi tìm chị dâu,
Một cuộc càng quét bắt đầu diễn ra
Lúc Này Thiên Ngạo ngồi trong phòng, lòng lại đau lại nhói, cái tư vị tương tư k dễ chịu chút nào...
Mị Hi e ở đau, anh nhớ e...... 👉👉👉
Tiếng nói nỉ non của anh, như hòa vào k Khí, khuyết tán khắp nơi, gió hiu hiu ngoài cửa sổ, hương hoa tường vi bay vào, như dịu bớt sự thương tâm của người nào đó
Ánh trăng sáng trên cao, cũng ghé vào cửa sổ lắc đầu thở dài...
Cơ thể cao lớn, cùng với cơ thịt rắn chắt của anh, đang ẩn đằng hiện trong màn đem đen, anh vừa mới tấm xong, trên eo chỉ quấn ngang cái khăn mỏng để che đi vật nam tính, đầy kêu ngạo của người đàn ông,, đầu tóc tím rủ xuống che khuất đôi mắt có chút mệt mõi cùng ưu thương...
Môi anh mím chặt, tay anh cứ liên tục rót rượu, miệng k ngừng mở ra, cho những ly rượu vang tùy Ý đi vào dạ dày...
Uống rượu wên sầu, sao càng uống anh càng nhớ, nhớ mùi hương thoang thoảng, mùi hoa Bỉ ngạn đỏ nhẹ nhàg đi vào lòng người, khuấy động trái tim băng giá, gột rửa máu tanh trong linh hồn anh, anh y cô như muốn sâm nhập cốt tủy, như muốn hai chỉ làm một
Anh vô thức nỉ non tên cô trong cơn say,
-Mị Hi, e thật nhẫn tâm, Mị Hi...
Bỗng nước mắt anh từ trong hốc mắt lăn dài trên má, anh k bao giờ khóc, nhưng k biết sao khi nghĩ cô bỏ anh đi, anh lại thấy ủy khuất,
Giọt nước mắt anh, như là cây dao đâm trực tiếp vào tim cô
Cô cảm nhận được sự ưu thương cùng đau khổ của anh, làm tâm cô loạn thành một đoàn, chân khí bắt đầu k theo quy luật mà chạy toán loạn.......
Cô cố gắng áp chế nhưng lại k được, càng áp chế càng loạn...
Bỗng...... Phụt......
Cô học ra một ngụm máu, vì bị tẩu quả nhập ma, chân khí của cô từ từ tiêu hao hêt, như là cạn kiệt, cô cả kinh, miệng lại lập lại khẩu quyết, tâm tình cố gắng bình ổn lại
Nửa tiếng sau, cô mở mắt, thở ra một hơi, Nội lực đã bình ổn, tuy k bằng kiếp trc nhưng cũng được 5phần,
Cô nhanh chóng, cầm kim châm bắt đầu vận dụng Nội lực trị liệu, do dùng Nội lực nên sẽ có cái giá của nó.....
Nếu dùng 5thành thì tiêu hao 1năm tuổi thọ
10phần thì 2 năm
Cô chỉ dùng 5phần......
Thành thục, chữa trị mắt với chân mình....... Cố gắng k nghĩ tới anh, để đều trị cơ thể.....
K biết qua bao lâu, cô đang tập đi dần, tóc độ khôi phục khá là mau,....
Cô vì lo lắng cho anh, nên nhanh chóng ra khỏi k gian, vì chân mới chữa trị nên cô mới cố gắng đi được 5bước chân, còn mắt đã hình như khôi phục hoàn toàn,
Cô ra khỏi k gian, thì thấy Thiên Ngạo dựa vào sô pha, mắt nhắm nghiền, như là say quá ngủ tại chỗ....
Cô cố gắng lết cơ thể gầy yếu của mình, tới ghế sopha, trên người cô chỉ mặt chiếc đầm ngủ trắng,
Cô nhìn anh, ngủ mà còn nhíu mày, tim cô nhói lên, cô bỗng nhiên nhìn thấy bàn tay anh bị thương, máu đã k chảy nhưng trên bàn tay đầy vết chai ,đã in lên một vết rách to, đang sưng đỏ lên, có dấu hiệu nhiễm trùng
Cô đau lòng nhíu mày, cầm tay anh lên, rồi nhanh chóng lấy dược ở trong k gian ra, vì cô là dược y nên trong k gian, cô chế dược để dành cũng khá nhiều.....
Nhanh chóng rắt vết thương, rồi xé mảnh vải ở cạnh bàn, băng bó lại cho anh....
Làm xong việc, nhìn nhìn anh một hồi, cô nhanh chóng quay người thì....
-Á..... Cả người cô lộn một vòng, bị người nào đó đang say rượu áp chế xuống ghế so pha, ánh mắt của Thiên Ngạo tỉnh táo lại, nào có nữa phần say rượu gì chứ...
Thiên Ngạo biết cô đến từ lúc cô băng bó cho anh, anh có chút giật mình khi có hơi thở lạ gần mình, từ luk nào mà anh thiếu cảnh giác đến như vậy, anh vô thức mở mắt ra
Ánh mắt, sắt bén cùng thâm trầm, anh Hoàng hồn khi k tin được vào mắt mình, là cô, cô đang chăm chú băng bó cho anh, cô cũng sẽ y thuật.....
Nhưng mà nương theo ánh trăn anh lại hít khí, là tóc cô, tóc cô lại dài ra, dài một cách chóng mặt, k chỉ vậy đều làm anh kinh hãi hơn là tóc cô màu trắng, giống như yêu, như ma......
Vừa chưa kịp hoàn hồn, thấy cô nhanh chân muốn quay lưng đi ,anh hốt hoảng giữ chặt tay cô, ôm chặt cô giữ ở dưới thân mình
Nhìn khuôn mặt bị phát hiện mà hốt hoảng của, cô, hình như cô càng luk càng xinh đẹp, khuôn mặt Mỹ lệ, kiều diễm ướt át, da trắng nõn nà, phụ trợ thêm nét yêu dã của cô là cái hình xăm bông hoa Bỉ ngạn nằm ngay ngắn giữa trán...... Anh yêu thương hôn lên cái trán cô,
Giọng nói anh khàn khàn,
-Em là ai??
Giật mình,
Mị Hi cứng người lại, ánh mắt nhìn anh có chút trốn tránh, nhưng anh bá đạo cầm khuôn mặt cô, nhẹ nhàg kéo lại chỗ cũ,
Anh bắt cô chân chính đối mặt anh, ánh mắt anh hiện lên tia mong chờ
Nhìn thấy mong chờ trong ánh mắt anh, cô càng có Dũng Khí, thở dài....
Cô từ từ nhìn anh, kể về quá khứ k mấy tốt đẹp của mình
-Em là Dạ Tuyết Hi, em đến từ cổ đại 1000năm trước vào thời k khác, có đế quốc Thiên Hoàng
Ở đó e là đại tiểu thư của phủ Hầu gia,
Vào 5năm tuổi, k may bị hủy dung, nói tới đây cô cười có chút mỉa mai
Rồi kể tiếp, sau 15năm bôn ba khổ luyện, chém giết lẫn nhau, cuối cùng e cũng tìm về được bến đỗ của mình, nhưng bi kịch từ 15tuổi hôm đó nn
92
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
