ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Chương 2: Học bá ngạo kiều (2)

Nguyên chủ tên Tần Vũ vốn là thanh mai trúc mã của nam chính Minh Hạo.

Nhưng khi Tần Vũ vừa tròn 17 tuổi thì phát hiện ra mình không phải con ruột của Tần Gia.

Sau đó rất nhanh Tần gia đón con ruột của mình về nhà, nguyên chủ cũng được trả về nhà mẹ ruột.

Cha mẹ ruột của nguyên chủ vốn là một doanh nghiệp làm ăn nhỏ, trong trường này cũng chỉ được coi là nhà giàu mới nổi.

Đã vậy khi Nguyễn Ly được về với cha mẹ ruột của mình thì luôn chèn ép nguyên chủ ở trường. Cho rằng nguyên chủ lấy đi bao thứ tốt của mình, không những vậy còn cướp đi người nguyên chủ yêu-Minh Hạo.

🔥 Đọc chưa: Du ngoạn 3000 giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tần Vũ đối với vị thanh mai này luôn có tình cảm sâu sắc lên vẫn luôn theo đuổi Minh Hạo. Nhưng anh ta đối với nguyên chủ chẳng có cảm xúc gì. Vốn nguyên chủ còn định tỏ tình với nam chính ai ngờ lại phát hiện mình không phải con ruột của Tần gia.

Tần gia với Minh gia vốn có gia thế ngang bằng với nhau, nguyên chủ biết mình không còn có địa vị ngang bằng với anh ta nữa, nhưng vẫn cố chấp theo đuổi.

Nhưng bị nữ chính hãm hại bao nhiêu lần hảo cảm của Minh Hạo đối với vị thanh mai này không còn tốt như trước nữa, thậm chí là chán ghét.

Nhưng một thời gian sau, nữ chính lại tung ảnh nguyên chủ với nam chính đứng cạnh nhau, do góc quay lên mọi người nhìn vào tưởng là tư thế hôn của hai người.

Nhưng ảnh lần đó vốn dĩ là nam chính hiểu lầm nguyên chủ đẩy ngã Nguyễn Ly lên tìm cô tính sổ, vốn đang nói chuyện bình thường thì nguyên chủ ngã nhào vào lòng nam chính.

“.....”

Sau đó ảnh này tung lên diễn đàn trường, nam chính càng thêm chán ghét nguyên chủ. Nguyên chủ dây vào mình không biết thêm bao nhiêu rắc rối. Cuối cùng là bị một đám nữ sinh vây đánh ở trong nhà vệ sinh.

Vốn địa vị của nguyên chủ ở trường rất thấp, giờ hầu như còn bị một đám học sinh tẩy chay.

Không bao lâu nữ chính và nam chính ở bên nhau, nguyên chủ không chịu đựng được luôn đi tìm đường chết. Cuối cùng cũng bị đuổi khỏi trường học. Công ty ba mẹ nguyên chủ bị gia đình nam chính làm cho phá sản.

Nguyên chủ bị kích thích cực mạnh, cầm dao đâm nữ chính, nữ chính tất nhiên không dễ chết như vậy.

Không bao lâu sau nguyên chủ bị bắt vào tù, vì chưa đủ mười tám tuổi lên bị cải tạo hai năm. Nhưng khi ra tù, nữ chính cũng không để yên cho nguyên chủ. Sai người hãm hiếp cô ấy tới chết.

🔥 Đọc chưa: BE Xong Các Đại Lão Đều Nói Ta Là Bạch Nguyệt Quang ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nguyên chủ có hai nguyện vọng đơn giản, thứ nhất là bảo vệ cha mẹ nguyên chủ, công ty họ không bị phá sản. Thứ hai là làm rõ bộ mặt thật của nữ chính.

Như Uyển tiếp thu xong kịch bản, cũng chỉ biết chửi thề một câu.

Mẹ kiếp, câu truyện này cũng coi như cẩu huyết quá rồi.

Lẩm bẩm một lúc xong cô cũng đứng dậy, sửa soạn lại quần áo đầu tóc xong cô mới đứng trước gương. Vừa nhìn thấy nguyên chủ, cô mới đơ ra một lúc.

Mẹ!! Đứa nào nói xuyên sách nhân vật phụ cũng sẽ xinh đẹp. Da nguyên chủ cũng thuộc dạng hơi trắng. Mắt một mí, mũi không cao lắm. Nhìn chung cũng chỉ có thể gọi là thanh tú, không tới mức xinh đẹp.

Thảo nào nam chính không thích nữ phụ. Sự tồn tại của nữ phụ cũng chỉ để làm nền cho nữ chính.

Như Uyển khập khiễn bước vào lớp học, lớp của cô cùng với lớp nữ chính.

Vừa ngồi xuống bàn thì một đám người nhảy vô chỉ trỏ. Cô vốn cũng không quan tâm. Cô tới làm nhiệm vụ, đâu phải tới chơi với đám nhãi ranh này!

Một đám nữ sinh đi tới chỗ cô, cũng không khách khi nhảy ra khiêu khích.

“Ồ, còn dám vào lớp nữa à? Tao đã nói rồi mà, gà rừng vẫn mãi là gà rừng mà!! Còn dám mơ tưởng tới học trưởng Hạo”

Như Uyển liếc sang nữ sinh vừa nói chuyện, cô biết cô ta, Phương Nhã cũng chính là nữ sinh lúc lẫy đạp lên người cô.

Cô cũng chẳng buồn đáp lại, mà nhìn vào chỗ người con gái phía sau cô ta, Nguyễn Ly nữ chính này cũng quá sinh đẹp đi. Ở trường vốn được mọi người gọi là nữ thần.

Nữ thần trong miệng mọi người cũng được cho là rất lạnh lùng và cao ngạo. Khiến không ít nam sinh mê mẩn, cũng khiến không ít người ghen ghét.

Phương Nhã thấy cô không thèm để ý mình thì tức giận, cái con kiến hôi này dám phất lờ cô ta.

Vốn định cho cô một cái tát, nhưng đúng lúc bên ngoài lão sư cũng đi vào.

“Các em làm gì thế” thầy giáo vừa nói cũng vừa nhíu mày.

🔥 Đọc chưa: [Dịch] Thiên Đạo Sủng Nhi Mở Hắc Điếm ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Các học sinh cũng rất nhanh chóng vào vị trí của mình. Ông thầy giáo này nổi tiếng nghiêm khắc. Một lời không hợp liền trừ điểm học phần.

Bọn họ vốn là con nhà giàu, vào trường danh tiếng như vậy cũng như là đại diện cho gia tộc mình ở trường. Nếu bị trừ hết điểm học phần sẽ bị đuổi khỏi trường, thì nó sẽ là một vết nhơ của gia tộc.

Nghe nói người đứng sau cái trường này rất cứng, bọn họ đắc tội không nổi.

Thầy giáo nhìn thấy Như Uyển vẫn ngơ ngác đứng đấy thì mày càng nhíu chặt vào.

“Tần Vũ, hết giờ em lên phòng chủ nhiệm gặp tôi”

Tất cả mọi người nghe vậy cũng nhếch miệng cười thầm, xem ra cô ta xui xẻo rồi.

Như Uyển quay đầu lại thì đúng lúc đụng phải ánh mắt của Nguyễn Ly. Trong mắt cô ta hầu như là giễu cợt và khinh bỉ, thậm chí còn có chút ghen ghét??

“....”

Nữ chính đại nhân bị bệnh à.

Quả nhiên là Như Uyển bị thầy chủ nhiệm mắng tới hoài nghi nhân sinh. Trước cửa phòng trên tay cô gái có cầm một đống đề cương, cả mặt có vẻ cũng đần thối ra.

Mẹ nó, cuối cùng cô lại vào chỉ để nghe ông thầy chủ nhiệm chê bai mình học giở và suốt ngày chỉ biết yêu đương. Vậy lên trước khi ra khỏi phòng ông ta còn tặng cô một tập đề cương dày bằng cuốn từ điển bách khoa để làm.

🔥 Đọc chưa: Cửu Chuyển Đế Tôn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Còn ra thời gian để nộp bài nữa.

Mẹ nó chứ, lão tử tới đây để làm bài tập à??

Phiền chết đi được, không làm.

Như Uyển còn đang nghĩ cách để đối phó với nữ chính, nhưng tất nhiên hiện tại cô nên nâng cao giá trị vũ lực của bản thân đã. Không thì còn chưa đụng được vào nữ chính đã bị tụi nữ phụ kia hành chết rồi.

Rất không may, trên đường về cô cũng không dễ đi như thế. Một đám người chặn ở phía trước ngõ.

“....” Fuck. Quả nhiên đi đường tắt luôn gặp mấy chuyện như vậy mà.

Nhã Phương đứng đầu trong đám học sinh đó, trên tay họ có cầm vài cây gạy, nhìn thấy cô thì cười một cách âm hiểm.

Quả nhiên không cần tìm cũng gặp mà.

Trong con ngõ nhỏ một đám người cầm gậy sắt đuổi theo cô gái.

Một lúc sau đó cảnh tượng thảm khốc cũng xảy ra. Như Uyển nhìn người trước mặt mình rồi nhìn một đám học sinh nằm dưới đất đang bò dậy ôm bụng mà chạy có chút cảnh giác.

Mẹ nó chứ, lúc cô đang chạy thì va vào cái tên mặc full đồ đen này, đang định kêu cứu thì một mình hắn giải quyết hết đám nhãi kia...

🔥 Đọc chưa: Truyền Kỳ Thế Giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Cô không tin là tự dưng có một người trượng nghĩa như thế. Người tốt à? Không có đâu.

Từng có câu, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo.

Người phía trước cũng vừa hay quay đầu lại, đụng vào ánh mắt của cô.

14

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.