Chương 1 - Tự Chương
Edit: Lan Anh
Đường phố ồn ào náo nhiệt, màn đêm buông xuống, con đường dần dần an tĩnh lại.
Một con đường khuất nhìn vào sâu thăm thẳm, bên trong có một trạm công cộng bỏ hoang.
Ở kế bên trạm công cộng đó có một cái đèn đường, ánh đèn lúc sáng lúc tối, tạo cho người khác cảm giác âm trầm.
Bảng chỉ dẫn giao thông bị bụi bặm làm cho mờ đi, nếu cẩn thận quan sát còn có thể nhận ra đây đã từng là tuyến đường bộ.
Xe buýt tuyến số 18, điểm khởi hành là công viên trò chơi X thị, tuyến đường chỉ thấy có điểm bắt đầu, không biết trên bảng tuyến đường bị thứ gì đó cạo đi, không còn thấy điểm đến.
Đêm khuya.
Trên đường đã không còn ai, các cửa hàng xung quanh cũng đóng cửa, đèn nê-ông của cửa tiệm cũng tắt.
Con đường này không có đèn đường, khi đèn nê ông tắt, cả con đường chìm vào bóng đêm. Nhưng cái trạm công cộng bị bỏ hoang bên kia, ánh đèn chưa bao giờ tắt, vẫn như cũ lúc sáng lúc tối...
“Leng keng! Leng keng!”
Ở không xa con đường này có một con phố, ở đó có một tòa giáo đường, bây giờ là 12 giờ đêm, tiếng chuông giáo đường vang lên. Không biết chiếc xe buýt cũ kĩ dừng lại ở trạm công cộng bỏ hoang kia khi nào.
Chiếc xe buýt đó nhìn vô cùng cũ, cửa sổ xe xập xệ, toàn bộ thân xe thì bị rỉ sét, chỉ có chiếc đèn trên đầu xe là còn nguyên vẹn, ánh sáng của chiếc đèn mờ mờ ảo ảo.
“Tuyến 18.”
Xuy!
Đột nhiên, cửa xe buýt chậm rãi mở ra, ước chừng khoảng 60 giây, nó mới chậm rãi đóng lại, tiếp theo tiếng xe buýt khởi động vang lên, nó thong thả tiến vào màn đêm đen nhánh.
Giao lộ u linh số 18, đây là một sự kiện li kì được lưu truyền chung với X thị, tin tức này truyền ra lần đầu tiên là giữa những người trẻ tuổi ngồi trong quán bar, lúc ấy những người này nghe được tiếng chuông giáo đường, lúc sau đi ngang qua con phố đó mới thấy chiếc xe buýt cũ kĩ “tuyến 18” đã dừng ở đó từ khi nào.
Nhưng do những người đó đã uống say mèm, nên lời bọn họ nói hầu như không ai tin tưởng, thẳng đến đêm ba ngày trước, ở con phố này xảy ra một sự kiện mất tích.
Hai thanh niên ước chừng mười lăm tuổi, từ tiệm net gần đó đi ra, hai người muốn đi đường tắt về nhà, liền đi qua con phố này, ngay sau đó thì tiếng chuông 12 giờ vang lên, chiếc xe buýt “tuyến 18” xuất hiện, một thanh niên trong đó lại đi lên chiếc xe buýt đó, tiếp theo chiếc xe biến mất, thanh niên đó cũng biến mất theo.
Thanh niên còn lại không có lên chuyến xe đó, mà chạy về nhà mình. Nhưng sau đó thanh niên này lại lâm vào trạng thái điên cuồng, mỗi ngày chỉ trốn trong góc nhà, trong miệng không ngừng lẩm bẩm “Tuyến 18! Tuyến 18! Tới rồi! Tới rồi!”
Sự kiện mất tích này kết hợp với lời say rượu của đám người kia, khiến cho chiếc xe buýt u linh “tuyến 18” được truyền đi.
78
4
1 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
