ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Thế giới mới

Chiếc xe gắn bó cùng tôi và gia đình tôi 11 năm nay, chiếc Rover đời 2219 mà tôi đã gọi quen miệng. Nó đã nổ tung do một con Kast không biết tới từ lúc nào đã cắn hư chiếc xe. Tuy nhiên ngay khi ra đi nó vẫn làm được một điều có ích đó chính là nhờ vụ nổ mà nó đã giết chết hết mấy con Kast. Nhờ vậy gia đình tôi tạm thời an toàn. Tuy nhiên nếu không có chiếc xe đó thời gian để chúng tôi đi từ đây đến Evero sẽ lâu gấp 3 lần. Việc ưu tiên của gia đình chúng tôi hiện giờ là kiếm một chiếc xe mới. Chúng tôi tạm thời phải ngủ qua đêm kế bân đám cháy của chiếc xe Rover.

Quả là một đêm khó khăn khi chúng tôi vừa ngủ vừa phải canh chừng xem bọn Kast có tới không. Chúng tôi để hành lý vào căn chòi của con Cola và để Nico, mẹ và con chó ở đó canh chừng. Tôi cùng cha ra khỏi rừng. Con đường từ khu vực của chúng tôi ra khỏi bìa rừng khá là ngắn và trên đường cũng không có trở ngại gì. Khi ra khỏi khu rừng chúng tôi thấy một con đường dẫn đến một thị trấn nhỏ đằng xa. Tôi biết rằng khi vào đó, chúng tôi sẽ khó lòng mà trở ra vì bọn Kast thường lấy những khu vực mà con người từng sinh sống làm nơi để chúng sinh sản. Nhưng tôi có thể khá chắc một điều rằng ở trong đó có một hoặc nhiều chiếc xe bay ở trong đó đang chờ chúng tôi. Tôi cùng cha kiếm một vài cây tre vót nhọn để làm vũ khí chiến đấu vì súng của chúng tôi đã hết đạn. Nếu vào đó chúng tôi cũng sẽ kiếm thêm một ít đạn và thức ăn. Chúng tôi bắt đầu tiến gần tới thị trấn nhỏ.

Tới cổng, tôi thở một hơi thật dài rồi bước vào. Xung quanh, tôi nghe thấy một vài âm thanh kỳ quái. Thị trấn này trông thật ảm đạm và u ám. Chúng tôi thấy có một máy bán hàng tự động, tôi lấy cây tre dã vót nhọn đâm vào bộ điều khiển. Thấy kế bên có cục đá, tôi đập vỡ tấm kính, sao đó tôi lấy tất cả thức ăn cho vào trong túi. Khi tui khòm lưng xuống lấy túi bánh cuối cùng, giọng của ai đó không phải của cha tôi đột ngột vang lên:

-Hai người là ai, đã bị cắn chưa? Nếu đã bị cắn thì hãy giơ tay đầu hàng ngay đi.

Tôi quay qua thì thấy một người đàn ông mặc bộ đồng phục đen, ở trên ngực có huy hiệu mang hình một con quạ cùng chữ "R" ở giữa huy hiệu. Cha tôi nhìn thấy chiếc huy hiệu thì nhận ra ngay.

-Là Rules, anh có phải là người của tổ chức Rules không? Cha tôi hỏi.

-Nếu phải thì sao, làm sao anh biết được tổ chức của chúng tôi?Người đàn ông bí ẩn nói.

-Tôi từng là một Rules, tôi đã từng là một Rules giống như anh.Tôi tên Richard Martin. Cha tôi vừa nói vừa giơ cái thẻ mang tên ông. Bên góc trái có cái huy hiệu giống như huy hiệu bên ngực trái của người đàn ông kia.

Người đàn ông từ hạ súng xuống, tay cằm chiếc điện thoại không biết là đang gọi cho ai đó. Rồi sau đó người đàn ông gập người xuống và nói:

-Chào ngài trung úy, thứ lỗi cho tôi vì đã nhận làm ngài, ngài Richard.

Cha tôi nói

- Không sao, tôi hiểu rõ công việc của anh mà.

Lúc này tôi đang ngây người ra, không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình. Chúng tôi được người đàn ông dẫn vào trong một tòa nhà còn khá nguyên vẹn. khi bước vào cửa, tôi không thể tin vào mắt mình nữa: Một thế giới mới đang hiện ra trước mắt tôi.

Bên trái tôi là hàng ngàn hàng vạn cái màn hình đang theo dõi từng đàn Kast tới gần. Bên tráo tôi là hàng ngàn vũ khí, thiết bị tập luyện được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Chúng tôi được dẫn tới một căn phòng. Cánh cửa của căn phòng từ từ mở ra, cha tôi bước vào phòng trước, tôi bước theo sau ông. Chúng tôi được người đàn ông áo đen đó cho ngồi ở 2 cái ghế sofa, sau đó ông ta đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Chúng tôi ngồi ở đó một lúc, bỗng cánh cửa lại mở ra, một người đàn ông có mái tóc bạc nhẹ, tướng đi mảnh khảnh bước vào. Cha tôi đứng lên, hai tay đặt lên trán để chào ông ấy, thấy ông làm vậy, tôi cũng làm theo với vẻ mặt hơi ngượng.Sau đó người đàn ông đó ngồi kế bên chúng tôi, tay thì cầm ly cà phê ông mang từ ngoài vào. Ông và cha tôi bắt đầu trò chuyện với nhau. Thông qua cuộc trò chuyện, tôi mới biết được rằng người đàn ông đó có tên là Marx, hiện tại ông đang nắm dữ chức vụ là Tổng tư lệnh của tổ chức Rules tại khu vực Bắc Mỹ. Và tôi cũng biết được rằng cha của tôi ngày xưa là trung tá dưới trướng của ông Tổng tư lệnh Marx. Tuy nhiên vì ám ảnh cái chết của người bạn thân đã cùng ông vượt qua bao khó khăn trên chiến trường đã khiến ông rời bỏ tổ chức. Cha tôi từng là một trong 20 người tài giỏi nhất của tổ chức Rules, vì vậy cho nên dù đã rời khỏi tổ chức nhưng chức vụ của ông vẫn được giữ nguyên phòng khi ông trở lại và cùng chiến đấu với tổ chức. Và chuyện đó đã xảy ra....

12

1

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.