Chương 19 - Vương Nhất Bác Anh Không Phải Ba Của Con Tôi
Chương 19 Biết tin tức Về Tiêu Chiến
Biệt thự ....
Vương Nhất Bác đi tìm Tiêu Chiến thì điện thoại có cuộc gọi anh liền bắt máy thì bên kia mẹ của anh nói
Nhất Bác mấy ngày qua con không về nhà lại bỏ bê công việc con có sao không
Con không sao đâu mẹ chiều nay con về ăn cơm với mẹ
Vậy thôi con làm gì thì làm đi mẹ cúp máy
Vâng mẹ
Vương Nhất Bác giao Thiên Phúc cho hạo nhiên và Tào dục Thần thay phiên nhau canh chừng ,không cho người lạ nào bước vào phòng thằng bé
Rồi anh xuống hầm giữ xe lấy xe chạy đi ,Xe vừa chạy đến cửa đã có người đừng chờ sẵn, mở cửa mời anh xuống bước xe.
Lý Quản Gia, lâu ngày không gặp." -
Anh liền cúi đầu chào ông.
Thiếu gia ông vẫn khỏe còn cậu
Con vẫn không khỏe
Thiếu gia ông chủ đợi cậu lâu rồi. Vào nhà thôi!" - Ông vui vẻ nghiêng người mời cậu.
Vương Nhất Bác bước đi vào trong nhà liền đưa mắt nhìn xung quanh rồi chợt cười lạnh trong lòng. Vụ gì nữa đây
Bên trong nhà không chỉ có Vương lão gia và Vương phu nhân mà còn có cả gia đình Trương Thị Vương Nhất Bác không màn nhìn Ông Vương mà bước lại gần Bà Vương ôm chầm vào lòng nói gì
Mẹ con nhớ mẹ lắm
Mẹ cũng nhớ con nữa ,thôi được con vào bàn ăn cơm đi ,mẹ có nấu vài món con thích
Vâng mẹ
Trương mẫn nghi nhìn thấy Vương Nhất Bác bước vào mà đứng dậy chạy ra đón anh, cô quàng tay mình vào tay anh,
Vương Nhất Bác rút tay khỏi người ả rồi bước vào trong bàn ăn kéo ghế ngồi xuống không thèm nhìn ả dù một chút
Ông kêu tôi về đây có chuyện gì ,hay là ông muốn cưới thêm bà nữa àk ,cô Trương đó cũng hợp gu của ông thì phải, Anh liền nở nụ cười châm biếm
Mày...." -noi chuyện cho đàn quàng một chút, nhà đang có khách mày không nể mặt tao hả
Bà Tâm dở thói chủ nhà lên tiếng
Thật ngại quá! Gia đình chúng tôi hay đùa với nhau như vậy."
Vương Nhất Bác nghe xong liền tức giận nói
Chúng ta bà không có dính dán đừng có lên tiếng chủ nhân còn chưa trả lời ,vậy mà cái thứ thấp hèn lại dựt vọng haha
Ả nghe xong tức giận mà bỏ lên lầu
Ông Trương và mẫn nghi đã biết một phần nào đó gia đình này rồi, nên ông và ả cũng giả vờ tin cho qua rồi ăn xong bữa cơm bàn về chuyện đại sự
"Không sao không sao Mọi người dùng đũa
Thôi được rồi chúng ta vào bàn chuyện chính đi. Khi nào hai nhà chúng ta tổ chức hôn lễ đây? Tôi cũng lớn tuổi rồi. Nên tổ chức càng sớm càng tốt,
đúng không
Bà Vương không muốn nói chỉ ngồi ăn còn anh cứ nói chuyện với bà, không thèm trả lời
Ông Vương vội vàng lên tiếng Tôi thấy tháng sau đẹp, tháng sau liền cưới đi, ngày thì chọn sau, có được không
Anh Vương nói đúng chuyện cưới hỏi gia đình chúng tôi nhờ cậy vào anh
Trương mẫn nghi nghe tháng sau cưới liền vui vẻ, mặt cô ngại ngùng ửng đỏ rồi e thẹn xoay qua nhìn anh
Vương Nhất Bác đứng lên mà nói
Xin lỗi tôi không hứng thú với Con của gái của Trương gia
ông Vương đang tức giận đỏ cả mặt.
Vương Nhất Bác Mày! Cái thằng nghịch tử, mày coi như tao chết rồi đúng không?"
"Này là ông tự nói chứ tôi không có nói
Còn nữa Trương mẫn nghi tôi mong cô đừng ảo tưởng quá cái thứ dơ bẩn suốt đời là dơ bẩn đừng tưởng tôi nghe lời ông ta còn lâu lắm
Vương Nhất Bác đút hai tay vào túi quần quay người rời đi còn không quên nhìn bà Vương mà nói
Mẹ lần sau con đến con sẽ ăn cơm với mẹ
Được con trai
Trương mẫn nghi tức giận liền hét lớn để Vương Nhất Bác nghe thấy: "Anh để ý cái tên Tiêu Chiến kia sao? Cậu ta có gì tốt hơn tôi
, Vương Nhất Bác nghe thấy liền quay người lại dùng ánh mắt giết người nhìn ả ,
Trương mẫn nghi cô đã làm gì Tiêu Chiến
"Anh yêu thương nó lắm sao
"Tiêu Chiến em ấy đang ở đâu
Anh tiến lên bóp cổ ả hỏi cùng ánh mắt đầy hung dữ
Anh liền hét lớn
, "NÓI!"
"Khụ... khụ... khụ... Em không biết..
Anh mau buông em ra... khụ.. khụ.. khụ ..khụ.
Vương Nhất Bác tức giận đến nỗi có thể giết chết người ,Anh nghiến răng, tay càng siết chặt lấy cổ ả " toi hỏi cô lần cuối cùng, Em ấy ở đâu đừng nghĩ tôi dễ dàng chịu thua mà không chịu nói
NÓI MAU. TIÊU CHIẾN EM Ở ĐÂU
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn anh mà không dám cang ngăn ,còn ông Trương chỉ biết quỳ gối xuống van xin tha mạng cho con gái ổng ,còn bà Vương chỉ biết ôm chầm Vương Nhất Bác vào lòng mà nói
Nhất Bác con buông tay đi có được không mẹ xin con đó, con giết chết nó có được gì không huhu
Mẹ ak con xin lỗi anh liền buông tay ả ,ả liền ngồi xuống mà thở
Còn Anh thì thản nhiên rút súng trong túi quần chỉ ngay đầu Trương mẫn nghi noi
Tôi nói cho cô biết hôm nay cô không chịu nói thì viên đạn nó không có mắt tự vào đầu cô thì sao
Trương mẫn nghi nghe xong liền ôm chân anh mà van xin
Anh Nhất Bác em không biết cậu ta ở đâu hết anh tin em đi . khụ.. khụ
Tôi cho cô 2 sự lựa chọn ,một là nói cô nhốt Tiêu Chiến ở chỗ nào hay là cô chon cái chết ,tôi đếm đếm 3 mà cô không chịu trả lời.
💥bùm 💥
Một"
"Khụ... khụ..khụ .. Em .."
Hai
Khụ ..khụ ..khụ.. Em
Ba
Anh Nhất Bác em xin nói anh đừng bắn em ,em sợ rồi
Nói mau! đừng trách tôi độc ác !" - Anh trợn trừng mắt nhìn ả
Em nói ..em nói
Tiêu Chiến bị nhốt Ở căn nhà hoang bên thành phố phía nam , khu biệt thự gia linh . có rất nhiều người canh chừng
Cậu ấy đang ta ở đó - Cô vừa nói xong liền run rẩy bỏ chạy ra ngoài
Vương Nhất Bác chào tạm biệt bà Vương rồi bước ra ngoài , anh vừa đi vừa móc điện thoại trong túi ra gọi Tào dục Thần
Tào dục Thần mau tập hợp anh em trong Hắc Bang ,đi sang thành phố phía nam , khu biệt thự gia linh, Tiêu Chiến đang ở trong đó
Mày mau sai người bắt sống Trương mẫn nghi cho tao ! Tao muốn ả sống để tao sử ả ,Trương mẫn nghi cô dám làm hại bảo bối của tôi, hôm nay tôi khiến cô chết trong đau đớn nhất
Được
Tào dục Thần nghe xong liền chạy ra ngoài liền gọi cho đàn em
Tụi bây mau lấy đồ nghề theo tao giải cứu Vương Thiếu phu nhân nhanh lên
Dạ Anh Thần
Hạo nhiên mày ở lại chăm sóc cho Thiên Phúc tao và anh em đến đó
Được
Vương Nhất Bác cúp điện thoại bỏ vào túi rồi ngồi vào trong xe chạy nhanh chóng lấy hết tốc độ mà lau về phía trước đến thành phố phía nam để gặp được người mà anh yêu
Tiêu Chiến em phải chờ anh, anh đến cứu em đây
5
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
