ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - nãi bà bà

viên tỉnh lại hắn thấy đầu mình còn ong ong choáng choáng, nhưng ở bên ngoài nghe mọi người vẫn bàn tán về chuyện mình bị ngất đi,những tiếng bàn tán bên ngoài đó làm gợi lại 1 tia ý nghĩ trong đầu hắn điều này làm hắn nhớ lại toàn bộ mọi chuyện,hắn run rẩy toàn thân và không thể chấp nhận được viễn cảnh đó ,không muốn chấp nhận chuyện này nhưng hắn làm gì được bây giờ chuyện đã sảy ra rồi;lúc đó có người đi vào thấy hắn tỉnh dậy thì mừng rỡ bảo hắn tỉnh lại rồi thì nằm xuồng nghỉ đi và chạy đi gọi đại nhân;viên đang nằm trên dường thì thấy huyền nhân đi vào,huyền nhân đến bên cạnh hắn hỏi "có chuyện gì với người sau khi đi vào khu rừng đó vậy",viên lúc này mới để toàn bộ cảm xúc được trào ra hắn khóc và sợ hãi kể hết mọi chuyện cho huyền nhân ;nghe xong huyền nhân tóm tắt lại toàn bộ sự việc và hỏi vài câu hỏi "ngươi đi vào rừng và nghĩ mình là tùy nên đi tìm chính ngươi nhưng khi vào đó người lại thấy 1 cái xác và nhận ra đó là tùy và người phát hiện mình lại chính là viên điều này làm ngươi bị mông lung và sau đó ngươi chạy về và mọi chuyện mọi người nhìn thấy lúc đó xảy ra;vậy cái xác đó giờ ở đâu,cái xác đó chết ở tình trạng như nào ngươi còn nhớ không?" ,viên lúc này thì nhớ ra 1 chi tiết "thưa đại nhân!!, tôi nhớ ra 1 thứ đó đó ...là cái xác đó lúc đầu nó trông có vẻ chết trong tình trạng máu không chảy nhưng khi tôi lại gần thì cái xác đó lại chảy ra 1 lượng máu lớn ",thấy vậy huyền nhân mới gật đầu lại với viên và đi ra ngoài ,ở ngoài sau khi thấy huyền nhần đi ra thì có 1 bóng người chạy vào

viên đang định nằm xuống nghỉ 1 tí thì thấy bóng hình đó ,anh nhận ra ngay đó là kỉ ;kỉ hấp hối hỏi viền là"anh có sao không,đại nhân hỏi anh điều gì vậy?";viên mới kể lại mới làm kỉ hiểu ra mọi chuyện kỉ đột nhiên nói với viên "này viên à,cậu biết nhưng điều cậu nó nó như thế nào không?",viên thắc mắc hỏi lại nó như nào à,kỉ mới toát hết mồ hôi nói lại "trời ạ,cậu mới ngất nên mới không biết gì thôi chứ trong mấy ngày cậu ngất 1 lời đồn về cậu được truyền khắp doanh trại đó",viên mặt ngờ ngác nhìn kỉ,kỉ nói tiếp"lời đốn đó là từ 1 truyền thuyết ít người biết ở nơi đây đó là kể về việc ngày trước có 1 đoàn thợ săn đi rừng cùng nhau thì lúc đó có 1 anh tiều phu đi qua thấy cả đoàn toàn người quen mà chỗ họ săn cũng gần chỗ anh làm việc nên đi cùng và nói chuyện;khi đi đến nơi mọi người đều chăm chú làm việc đến chiều thì cùng nhau giải đồ ăn trưa ra ăn cùng nhau có cả rượu nhưng do uống nhiều quá nên anh tiều phu liền đi giải tỏa nhưng khi anh quay lại thì thấy cả đoàn người đều chỉ còn là 1 cái xác vô hồn nằm trên vũng máu điều này làm anh sợ hãi liền chạy đi ngay và kể cho bà con nghe từ đó cứ sau này lâu lâu thì sẽ có hiện tượng đó xuất hiện và cả buổi sáng,chiều,tối hay trưa thì đều đã từng có người bảo đã bắt gặp nhưng cái xác đó nhưng thời gian hiện tượng này xảy ra là không thể biết được và lần gần nhất là vào 8 năm trước rồi người dân ở đây bảo điều này là do nãi bà bà làm ,và điều đáng sợ là chúng ta không biết được nãi bà bà từ đâu xuất hiện chỉ biết từ khi cái xác đó xuất hiện thì truyền thuyết về nãi bà bà đã xuất hiện rồi và 1 điều khi nãi bà bà xuất hiện thì thường tất cả chó trong làng sẽ đều hú hét và mắt chuyển đỏ nhưng điều này ít xảy ra ",nói đến đây kỉ run rẩy"lúc đầu tôi không tin lắm,nhưng nghe cậu nói như vậy thì tôi cũng thấy nó có vẻ quá trùng hợp rồi đó" ,viên thấy thế cũng thấy sợ sợ còn kỉ thì chạy ra ngoài kể cho mọi người về truyện này thế là trong phút chốc cả doanh trại đều biết chuyện này nhưng trọng điểm là lại có 1 tin đồn thất thiệt là đây là 1 hiện tượng kì lạ khi chúng ta có ý đi đánh nước khác;huyền nhân sau khi nghe được thì đã làm anh phiền não hơn vì bây giờ tinh thần binh sĩ đều không tốt thì đánh thế nào được,điều này không thể xem thường vì trong lịch sử đại tướng vu hiên lừng lẫy 1 thời cũng bị thua trận phá luy vì để mất lòng các binh sĩ dù trận đánh của anh không quan trọng như thế nhưng là 1 trận đánh thì sao có thể lơ là được, anh nghĩ lại nếu muốn giải quyết vấn đề này thì mình cần tìm xem kẻ nào đã lan truyền tin đó trước đã biết kẻ nào truyền tin và mục đích của hắn thì mới có thể lần ra nhiều manh mỗi hơn để từ đó tìm ra cách giải quyết nghĩ đến đây anh sai người đi lần xem ai là người đã đi lan truyền truyện này và điều quan trọng nhất là phải cho quân khởi hành ngay nếu không thì sẽ rất phức tạp nhưng thời gian có hạn ít nhất là phải trong 3 ngày nữa giải quyết ngay và khởi hành rồi huyền nhân lại thở dài đến nỗi vò đầu bứt tai nhưng hắn bình tĩnh lại và quyết định đi về phòng của mình ;hắn đứng dậy và khập khiễng đi ra khỏi túp lều để đi về 1 căn nhà gỗ 3 gian nhà,đi đến trước cánh cửa hắn mở nhẹ ra ,đi vào trong nhà rồi thì hắn lại đến gần chiếc giường và ngồi phịch xuống đấy;lòng hắn không khỏi lo lắng và suy nghĩ rồi 1 từ "thôi" được hắn nghĩ trong đầu rồi hẵn nghĩ tiếp là tạm thời đến đây đã mai tính tiếp xong hắn ngồi xếp bằng trên giường-hắn đang thiền

lúc này cả người hắn bên ngoài nhìn rất bình thường ,hắn cứ ngồi như thế rồi 1 khắc trôi qua tiếp lại 2 khắc trôi qua và 3 khắc qua đi nhưng hắn vẫn ngồi đó thiền định;và đến 1 lúc sau thì bây giờ ta đã không đã không biết đã trôi qua bao nhiêu khắc trôi qua rồi thì lúc này cơ thể hắn mới có dấu hiệu chuyển biến lạ,bắt đầu từ phần ngực 1 luồng năng lượng bắt đầu lan ra khắp cơ thể theo kinh mạch tiếp là làn da và cuối cùng là phần cốt sau khi xong 1 chu trình lặp đi lặp lại như thế thì bắt đầu từ bên ngoài cơ thể của hắn có 1 lớp linh khí tụ lại và nhưng luồng linh khí này khi ngưng tụ đến 1 mức nhất định thì lại đổi sang 1 màu mới và cứ như thế 6 lần thì lúc này huyền nhân mới dừng lại và đi ngủ,mới nằm yên vị vào giường 1 cái thì đột nhiên hắn cảm nhận được có 1 thứ đang lao đến đây hắn liền ngồi dậy với lấy thanh kiếm cạnh giường và khi kẻ đó lao vào phòng thì hắn đã thay xong y phục và treo thanh kiềm vào eo ,thì ra người đi lao phòng hắn chính là hộ tướng quân quy mệnh hi;tên họ quy nửa đêm nửa hôm ngươi lao vào phòng ta làm gì lại còn làm hỏng giấc ngủ của ta nữa tội này thì phải phạt như nào đây nói đến đây huyền nhân dùng ánh mắt sắt lạnh nhìn về phía mệnh hi;bên này mệnh hi có 1 cảm giác sát khí xộc đến làm hắn lạnh hết cả sống lưng, mồ hôi chảy bất giác chảy ra,lúc này hắn thầm cảm thán "đúng là đại nhân có khác cảm giác áp bức này khác hắn những vị kia" nhưng chẳng còn thời gian để hắn cảm thán được lâu nữa vì thế hắn liền vào thẳng vấn để"thưa ngài người của ta đã tìm ra manh mối của cái xác kia rồi nó được phát hiện đang ở dưới 1 cái khe đã gần 1 con sông và người của chúng ta còn tìm được nhưng kẻ đã lan chuyền tin tức thất thiệt kia";huyền nhân nghe thấy thế sát khí liền giảm đi quay lưng lại nói "được rồi ngươi ra ngoài đi ";mệnh hi liền hớn hở đi ra thì 1 giọng nói phát lên "à lần sau đến tìm ta thì đứng ngoài cửa mà báo cáo đừng có lao vào như hôm nay nữa không thì ngươi tự biết hình phạt";mệnh nhân nghe thấy thế thì nghĩ là tưởng gì,lần sau không thế nữa và hắn đáp tiểu nhân xin tuân lệnh và hắn chạy ra ngoài ,nhảy lên 1 cái cành cây gần đó và phi vút vào khu rừng

huyền nhân thấy vậy thì bận rộn mặc quần áo chỉnh tề ,sửa soạn vài thứ trong nhà rồi mới đi ra ngoài đi vào trong rừng,lúc này trên những cành cây 1 bóng hình yểu mị thoăn thoắt nhảy đên chỗ cái khe gần con sông đó lúc đó từ xa ta thấy những người lính đang đứng ở đó canh giữ thấy bóng hình càng bay đến gần đó họ liện chuẩn bị lại rồi khi bóng hình đáp xuống thì họ liền lần lượt thành kính mà cúi xuống ,bóng hình đó chính là mệnh hị ,mệnh hi sau khi đứng lên sau cái tiếp đất,tay anh phất nhẹ với những người lính và rồi anh liền tìm 1 tảng đá to gần đó rồi ngồi xuống để đợi huyền nhân đến

[ MỘT CANH GIỜ QUA ĐI ]

lúc này thì mấy người lính đã không chịu được nữa ,họ liền bàn tán xôn sao ;có 1 người lính nói với người bên cạnh mình rằng:"ê mày,sao đại nhân đến lâu thế nhỉ";người kia đáp lại là không biết thì người lính đo cười khúc khích nói :"mày có nghĩ đại nhân lạc đường trong rừng không";"à ra là thế à!!" - không biết từ khi nào mệnh hi đã xuất hiện đằng người lính đó và nghe thấy tất cả ;ngươi cũng to gan đấy,ánh mắt của mệnh hi nhìn hắn lúc này cũng sắc lạnh đi làm anh lính đã toát hết cả mồ hôi liền cuống quýt xin tha tội;mệnh hi hừ lạnh 1 tiếng rồi cứ thế quay đi vào trong rừng;anh lính liền thở phào;quay lại với mệnh hi ,hắn vừa đi trong rừng vừa trầm tư suy nghĩ "sao đại nhân lâu đến thế nhỉ,ở đây cũng có xa đến thế đâu,hay đại nhân,..." rồi mệnh hi liền lắc lắc đầu phủ nhận đi cái ý nghĩ vừa lóe lên kia rồi hắn tập trung lại lao nhanh đến nơi ở của huyền nhân và điều bất ngờ là khi đi được nửa đoạn đường thì hắn nhận thấy 1 bóng hình từ xa đang loay hoay tìm gì đó ,nên hắn đến gần thì nhận ra đó chính là đại nhân;chạy đến gần huyền nhân hắn hỏi:"thưa ngài ,ngài tìm gì ở đây vậy";lúc đó huyền nhân ngước lên nhìn hắn và nói với vẻ chất vấn :"haiz,ngươi không nói cho ta biết chỗ cái khe đá đó ở đâu thì sao ta đến được";mệnh hi lúc đó mới đáp lại là ôi ,xin thứ lỗ cho tôi,tôi không nghĩ lại có việc này xảy ra vẻ mặt anh tràn đầy sự hỗi lỗi;huyền nhân khua tay bảo không sao;mệnh hi lúc đó mới đứng lên chỉ đường cho huyền nhân ,lúc đi anh hỏi có hỏi huyền nhân là"thưa đại nhân cho thần mạo muội hỏi ,là nơi đây cũng gần thôi sao ngài lại mất tận 1 canh giờ vậy ạ";huyền nhân lúc đó dửng dưng bảo :"ngươi quan tâm cái gì ta có chút việc";lúc đó mệnh hi họi tiếp:"vậy việc đó là gì vậy ạ đại nhân";lúc đó huyền nhân mới hơi ngượng ngùng tí bảo lại là à ,ta làm rớt cái ngọc bội trong lúc đi vào rừng lên mới đi tìm nó;rồi ánh mắt mệnh hi lướt nhìn lại huyền nhân ,vẻ mặt cười tủm tỉm;thấy vậy huyền nhân hỏi mệnh hi ngươi như thế là có ý gì;lúc đó anh đáp lại à thì thần không không ngời đại nhân lại có lần này,thần lúc trước cũng hay như thế

khi đến bìa rừng nơi đây,mệnh hi hô tô "NÀY MẤY TÊN KIA RA TIẾP ĐÓN ĐẠI NHÂN";rồi mệnh hi bảo với huyền nhân phía trước chính là khe đá đó,từ phía xa vài bóng hình của vài người lính đi đến trỗ huyền nhân cung kính cúi chào;huyền nhân phấy tay với họ và đi đến đó nhưng khi ra khỏi bìa rừng được 1 nửa quãng đường thì đột nhiên từ đâu từ các phía những người lính lao ra tay vung kiếm về phía huyền nhân ,giật mình khi thấy điều này theo phản xạ huyền nhân bật nhảy lên cao thì từ đằng sau những người lĩnh ra tiếp đón anh từ khi nào đã nhảy lên cùng áp sát phía sau vung kiềm về phía anh,huyền nhân liền rút kiềm đỡ lại nhưng bất chợt mệnh hi từ khi nào đã từ áp sát sau anh mà huyền nhân không nhân ra và tung 1 cú cùi trỏ rất mạnh làm huyền nhân bị đánh bật từ trên rơi, xuống;đứng dậy sau cú đó huyền nhân bất ngờ nói lớn CÁC NGƯƠI DÁM,...;chưa dứt câu mệnh hi chen ngang lời anh quát lớn"tưởng như nào hóa ra cũng không hơn ta bao nhiêu thế mà dám to gan giả dạng đại nhân",ánh mắt anh nheo lại mang theo 1 tia sát khí mạnh ấp đến tên huyền nhân giả kia;lúc đó hắn ta ngửa đầu lên trời cười lến HAHAHA,thế mà lại bị lộ sớm như này ,đáng tiếc ,đáng tiêc quả nhiên không hổ danh là ám vệ của tên đó,ự ự ở sao cổ ta,nhìn xuống cổ họng mình 1 dòng chất lỏng ấm ấm chảy xuống;hắn chứng mắt nhìn về phía mệnh hi nói là từ khi nào chứ,... rồi ho xuống đất 1 ngụm máu ;mệnh hi đến gần hắn tay quay quay con giao kì lạ ,lưới con dao thì nhuốm đỏ máu của tên giả dạng;mệnh hi cười gian mánh hỏi"đại nhân của chúng ta đâu";nhưng tên kia không nói và [soẹt] đầu hắn lắn xuống đất ;trước khi nhắm mắt hắn vẫn hỏi tại sao ngươi phát hiện được ta ,nhưng đáp lại hắn là 1 bầu không khí âm u,[bộp] đầu hắn bị đấm nát bét;mệnh hi đi về rừng tìm huyền nhân giao lại việc ở đây cho binh lính và dặn họ gọi thêm người hỗ trợ ;vừa đi anh nghĩ (tên kia chắc đến chết cũng không hiểu sao hắn chết vì các điểm như tính cách hắn giả dạng dù rất chuẩn nhưng vẫn khác với đại nhân;và lúc hắn lướt ánh mắt về phía hắn thì hắn đã soi xét linh khí của hắn ,rất khác với linh khí mà hắn đã cảm nhân được lúc gặp đại nhân vừa nãy; tiếp là đại nhân là 1 người tinh ý nếu bị nhìn như thế ngài phát hiện ra ngay chứ không như tên đó ;còn điểm nữa là về cái ngọc bội, đúng là bình thường khi những người có chức vụ quan trọng sẽ luôn có ngọc bội đem theo dù ở đâu nhưng ngọc bội là 1 thứ rất nặng lên rất dễ dơi vì thế ta cũng thấy đáng khen cho kẻ kia,có vẻ hắn đã tìm hiểu,để ý rất chuẩn đến chi tiết nhỏ nhặt này,nhưng cái vấn đề là nó quá nặng nên dù nó hay được mang theo người với những kẻ có chức trọng cao thì trong lúc làm nhiệm vụ cũng ít người mang theo nó ,có khi là không ;và cuối cùng những người như đại nhân chỉ cần để ý hướng chạy của ta cũng đoán ra nơi đó ở đâu,vì thế ở đây điều này cũng được coi là 1 chuyện bình thường mà không cần ai nhắc nên hướng di chuyển của những người như ta thường dẫn đến nơi có vụ án mà tên kia lại tỏ vẻ lạc đường thì có lẽ không biết điều này,vậy có nghĩa là hắn có thể là người của nơi khác vì chỉ ở đây mới có cái việc đi theo như này, nên rất có thể nơi cử hắn đến có vẻ chỉ có thể là người của nước thuyên hay rõ hơn chính là người của thành tông quy ) nghĩ đến đây thì đằng sau mệnh hi tên huyền nhân giả kia đứng dậy,điều này làm các binh lính sợ hãi đến nỗi hô to lên;mệnh hi quay lại thì hắn đã áp sát anh vung thanh kiếm về phía anh ,mệnh hi dồn linh lực vào chân bật lùi về phía sau rừng;nhưng không để cho anh nghỉ hắn lao lên vung lia lịa thanh kiếm vào anh đợi điều này anh vòng sang bên trái làm hắn chém thẳng vào cây từng vết cắt vào cái cây sâu đên gần 4 đốt tay ,mệnh hi dùng lực đạp mạnh thêm vào cái cây là nó gẫy đổ về phía tên đó đè thẳng hắn dưới cây ,hắn gầm gừ lườm về phía mệnh hi và không do dự anh vung tay chém bay đầu hắn;anh cảm thấy khó hiểu sao hắn có thể sống lại anh bèn nhìn về phía hắn chết thì ở đó lại có 1 cái xác của hắn; nhìn lại cái xác này thì anh cũng thấy thế ,cảm thấy khó hiểu anh gọi vài người lính đến chỉ đạo vài thứ và xem xét cái xác chợt anh nhớ đến đại nhân nên anh liền chạy đi tìm nhưng lúc anh đứng lên thì cái xác bắt đầu chảy máu ra ,lênh láng hết,rồi 1 cơn hoa mắt ập đến khi định hình lại thì "A A A A !!",1 tiếng hét từ phía những người lính làm anh giật mình quay sang đó thì 1 cảnh tượng kinh hoàn ấp vào mắt họ 2 cái xác từ đâu đã thế chỗ cái xác của kẻ kia trong đó có cái thì 2 mắt bị lòi ra trông rất buồn nôn cở thể kẻ này đầy những vết khâu kim sỏ,thịt trên người này bắt đầu tỏa ra 1 mùi thối kinh khủng và cái xác còn lại giống thế nhưng cái đầu của nó thì đã nát bét không còn nhận ra đó là ai nữa;những điều bất ngờ ,quái dị ập đến làm mệnh hi không khỏi hít 1 ngụm khí lạnh ;"chợt!!", nhận ra điều gì đó quay đầu lại nhìn về phía cái xác bị đè bởi cái cây kia thì tại đấy chả còn cái xác tên kia nữa ở đó bây giờ là 1 cái xác y hệt như 2 cái kia nhưng đầu của nó đã bị cắt lìa ra;suy xét lại mọi thứ nhưng không nghĩ được manh mối gì ,thấy ở đây không an toàn anh liền sai mấy tên linh kia gọi người xem xét mấy cái xác này rồi tự mình cùng mấy tên nữa đưa cái xác của tùy về nhưng anh vẫn lo cho đại nhân nên vẫn cố đi thật nhanh để trợ giúp đại nhân;khi đến được doanh trại anh giao lại việc vận chuyển xác lại cho binh lính rồi anh tự thân mình lao vào rừng theo hướng có dấu linh khí của đại nhân

bên này,từ 1 canh trước thì huyền nhân đang đi trong rừng thì thấy con đường mình đi có hơi lạ lạ,anh nhếch mép cười dừng lại tại chỗ anh kêu to "NÀY RA ĐI THEO TA NÃY GIỜ KHÔNG MỆT À!!";từ trong bóng tối 2 bóng hình đen tuyền xuất hiện,bọn chúng không nói gì mà trược tiếp lao đến tay cầm mấy thanh kiếm,nhưng bọn chúng chỉ chạy sượt qua huyền nhân rồi đầu của bọn chúng tự động rơi xuống;huyền nhân vận chuyển linh khí quanh mình rồi giậm mạnh cái xuống đất ,cứ như thế anh cứ nện chân xuống đất theo nhịp cách cách dậm,cách cách giậm 4 lần như thế xúng quanh bắt đầu có tiếng nứt vỡ và rồi toàn bộ ảo cạnh xụp đổ,bộp bộp!!-tiếng vỗ tay từ đâu phát ra;và rồi 1 bóng hình từ trong bóng tối bước ra hắn cười lớn với huyền nhân ,bên này huyền nhân nhìn hắn thì lại thấy mặt hắn bị 1 thứ đen đen che đi rồi bên kia thân hình đó lại đi vặn vẹo đến gần huyền nhân và nói "hay ,hay lắm không hổ danh là huyền nhân";"khách sáo ,khách sao ngài quá khen" - huyền nhân đáp lại,anh nói tiếp là ngài là người ở đâu có thể cho ta xin bí danh để dễ xưng hô;đáp lại huyền nhân là 1 chữ "thất!!" và bóng hình đó lao đến tấn công huyền nhân cũng rút kiếm ra tiếp chiêu ,và rồi các đòn tấn công liên tục được tung ra từ 2 phía,nhưng được 2 khắc rồi mà 2 bên vẫn ở thế dằng co lúc này thì tên kia không chịu được nữa hắn lùi lại giữ khoảng cách với huyền nhân và tung ra di ảnh;bóng hình hắn lướt nhanh về phía bên phải huyền nhân đến khi áp sát gần phần eo thì hắn vung ngang thanh kiếm của mình thấy thế huyền nhân đưa kiếm sang đỡ đòn của hắn,"cạch" tiếng kim loại vang lên lớn,huyền nhân bị bật lùi ra phía sau ,chớp thời cơ huyền nhân chưa kịp thăng bằng hắn lại 1 lần nữa dùng di ảnh áp sát huyền nhân nhưng từ dưới đất nơi mà huyền nhân mới vừa dậm chân xuống 1 vòng trận pháp đã không biết được tạo từ bao giờ đột nhiên được kích hoạt từ trung tâm trận 1 luồng sáng lao ra đánh hắn lùi lại phía sau rồi có 1 cái thanh đao từ đâu bay về phía chân hắn làm hắn phải nhảy lên né nhưng hắn chưa kịp làm gì từ đâu 2 bàn tay đã kéo chân hắn lại phía sau làm hắn mất thăng bằng và trên không hắn bị nghiêng người về cái trần pháp kia luồng sáng đó cứ như thế mà ập thẳng vào mặt hắn bị choáng sau cú đó hắn rớt xuống, rất nhanh hắn đã hảy bật dậy nhưng sau cú vừa nãy mà giờ hắn bị loạng choạng mất phương hướng tạm thời nhân cơ hội đó huyền nhân lao đến vung thanh kiếm đánh mạnh vào người hắn ,may mà hắn trong vô thức đã giơ 2 tay ra đỡ nên chỉ bị đánh bật và va vào cái cây gần đó;hắn đứng dậy 2 tay hắn giờ rất tê khi đỡ cú chém đó à đâu tay bên trái của hắn bây giờ đã mất cảm giác rồi,hắn cảm thán và nói với huyền nhân "không ngờ ngươi lại chơi cao tay như thế đúng là làm ta không ngờ đến được";huyền nhân cười mỉm đáp lại là quá khen ,quá khen ta vữa nãy cũng chỉ phi dao kết hợp với pháp trận vừa nãy thôi nhưng cũng đáng khen khi ngài đây có thể đỡ 1 cú chém của tôi đó;thế cho ta hỏi 2 cái tay kia ngươi chiệu hồi kiểu gì thế-hắn hỏi;nghe thế huyền nhân ngơ ngác "2 cái tay nào??";không gian đột nhiên tĩnh lặng lạ thường,tên kia khó hiểu hỏi lại "chả phải khi ta nhảy lên không trung thì ngươi đã triệu hồi 2 cái tay kéo chân ta sao",huyền nhân lại ngơ ngác bảo làm gì có;cảm thấy không ổn tên kia định chạy thì giờ đã quá muộn không gian đột nhiên bị biến dạng làm cả 2 người ngơ ngác xong 1 tiếng bước chân và chống gậy đi đến làm 2 người chú ý nhìn sang phía đó thì 1 bóng bình bà lão chống gậy đi đến ,khi nhận ra tên kia đã đổ cả mồ hôi lạnh miếng hắn nói khẽ "thôi tiêu rồi";nghe thấy hắn lẩm bẩm gì đó huyền nhân quay sang bảo có gì à;hắn lúc đó mới quay sang nói với huyền nhân"ngươi không nghe cái truyền thuyết mấy ngày hôm nay đang lan chuyền trong doanh trại à,đó là nãi bà bà đấy";huyền nhan dật mình nhìn lại bóng hình bà lão kia anh nghĩ "đó là nãi bà bà sao";đột nhiên ánh mắt của nãi bà bà sắc lạnh đi từ mọi phía trong rừng các bàn tay bắt đầu tuôn ra cảnh tượng này thật kinh khủng.

7

0

5 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.