Chương 4 - Trở lại thực tế
Sau khi trả lại 20000 hai chi tiết cấp A cho chức năng giao dịch, Lý Sơn còn dư một chi tiết cấp A, một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 39687.Lần này hắn muốn dùng 10000 điểm tưởng thưởng đổi 1000 ngày luyện tập trong phòng, dùng một chi tiết cấp C và 3000 điểm thưởng cho bi tịch phi hành, một D cấp và 1000 điểm để có thể đổi chức năng tăng trọng lực phòng. Trọng lực phòng điểu chỉnh tối đa được 30 lần muốn tăng lên thì bỏ thêm tiền. Dùng tiếp B chi tiết và 5000 điêm thưởng đổi lấy bí tịch toàn tri mô thức của tinh thần lực giả trong đó có tinh thần ám hiệu, tinh thần ống khóa... mấy cái này nói chung là với Lý Sơn xem rất khó hiểu. Về phần nội công còn có Vergil giúp đỡ bất quá về phần này không có ai giúp hắn. Kế tiếp tiêu hao 6687 điểm thưởng cho Tiểu Hồng mua tài liệu nghiên cứu về các loại vũ khí và linh loại đạn. Hắn muốn thử dùng mấy loại khu ma đạn cùng phá ma đạn xem bản phỏng chế uy lực so với linh loại đạn ra sao. Sau đó dùng B chi tiết và 5000 điểm thưởng để mở ra 100 mét vuông trên cổ tay. Hắn chỉ dư lại 9000 điểm thưởng hai chi tiết cấp B
Lý Sơn lúc này bước ra khỏi phòng. Hắn cả người trở lên lớn hơn chững chạc hơn. Hắn cầm trong tay một chiếc rương khá lớn. Theo sau cũng là đám người Vergil và Tiểu Hồng. Lý Sơn hương chủ thần không giản lên tiếng: “Chủ thần cho ta liên kết nói chuyện với các thành viên trong các đội trong luân hồi không gian”
“Trong luân hồi không giản gồm có 17 tiểu đội luân hồi tất cả bao gồm Trung Châu đội, Tiểu đội Thiên Thần, Tiểu đội Ác Ma, Ấn Châu đội, Nam Viêm đội, Sâm Lâm đội, Bắc Băng đội, Đông Mỹ đội, Tây Hải đội, Đông Hải đội... Luân hồi đội viên có thể lựa chọn liên lạc với các đội này. Ngoài ra khi liên lạc luân hồi đội viên cần chú ý khi liên lạc với các luân hồi tiểu đội khác sẽ có hai phương thức liên lạc. Cách thứ nhất liên lạc với toàn đội viên thông qua đội trưởng. Cách thứ hai liên lạc từng người giựa vào số phòng của người đó.”
Lý Sơn liên lạc đầu tiên là với Đông Mỹ đội. Hắn nhưng muốn xem ở đó có tên Triệu Chuế Không không. Hay hắn đã vào chưa. Lý Sơn cũng đề ra mấy điều kiện khi bán vật phẩm cho các luân hồi đội viên khác.
Thứ nhất sau khi chuyển vật phẩm cho đội khác. Luân hồi đó phải có trách nhiệm hoàn trả điểm tưởng thưởng và chi tiết kịch tình theo giá của công ty đề ra cùng với chi phí là 500 điểm tưởng thưởng.
Thứ hai nếu như người mua không trả tiền thì tạm ngưng hai kỳ giao dịch. Nếu như lần thứ hai tạm thời giao dịch công ty có thể vĩnh viễn sẽ không giao dịch với đội đó tùy theo công ty quyết định. Đội đó sẽ được công ty tiếp tục bán cho nếu như công ty xác định toàn bộ luân hồi viên của đồi đó được thay mới hoàn toàn.
Thứ ba công ty có thể sửa đồi và bổ sung các điều lệ và nếu như công ty cảm giác luân hồi đội trong khi giao dịch không đáng tin cậy công ty có thể không cung cấp cho luân hồi đội.
...
“Hài” bán được 50 cái T-virus thì có 30 thằng ăn quịt may mắn là 20 thằng trả đầy đủ, lần này nhưng là hắn lãi được 7500 điểm và hai chi tiết cấp B và hai chi tiết cấp D. Tổng cộng hiện nay hắn có một chi tiết cấp A, một chi tiết cấp B, hai chi tiết cấp D và 16500 điểm.
Thứ hai hắn lần này hắn lại biết Lý Sơn đã được sao chép đến ác ma đội. Lần này nhưng là một bọn ngu muốn nuôi chuồng lợn hơn nữa còn muốn cưỡng bức Tiểu Hồng. Lý Sơn lúc này hắn có chút tức giận bất quá hắn cùng Vergil vào phòng đổi ra 50000 điểm thưởng thành thời gian luyện tập trong phòng. Sau đó ác ma Lý Sơn bước ra xử đẹp cả lũ. Giờ hắn lại trở thành ông hủ nuôi heo. Bất quá ác ma Lý Sơn không có rảnh rỗi như vậy hắn trực tiếp giơ ngón tay giữa về phía Lý Sơn phát ra tiếng F*ck. Lý Sơn chỉ nhún nhún vai gãi gãi mũi cười trừ. May mắn là Tiểu Hồng không bị cưỡng bức nếu không Lý Sơn hắn cũng hết cách...
Lý Sơn liên lạc với chủ thần: “Chủ thần người quét được trí nhớ của ta đi!”
“Đúng vậy!”
“nếu ta muốn thanh đổi cuộc đời cô ấy liệu có được không?”
“Luân hồi đội viên hoàn toàn có thẻ thay đổi lịch sử nếu như muốn. Sự xuất hiện luân hồi đội viên Lý Sơn ở đây đã xuất hiện hiệu ứng con bướm. Cảnh báo luân hồi khi thay đổi lịch sử sẽ dẫn đến một loạt biến động không biết và kéo theo một hệ nhân quả xảy đến trên người luân hồi đội viên”
“A, a, ta dù sao cũng muốn làm một con bướm nhỏ nhoi thay đổi đi. Nếu như cuộc sống này mà không có thách thức sao cuộc sống có thể trở lên thú vị chứ huh?” Lý Sơn mỉm cười: “Xin tra quét nới xảy ra hung án, ta muốn đi đến trước hai năm xảy ra hung án”
“Cần trả 5000 điểm tưởng thưởng để điều tra” nghe thấy điều này Lý Sơn tức giân trong lòng mắng: “C.mẹ chủ thần gian thương vãi c*t”
“Thời gian xx tại Bắc Kinh, địa điểm XX-XX-XX”
“Ta có thể lấy toàn bộ thông tin và hình ảnh ủa cô ấy từ trước thời gian XX được không” Lý Sơn lên tiếng.
“Cần trả 1000 điểm tưởng thưởng” Chủ thần thanh âm vang lên.
“Đ.mẹ ngươi” Lý Sơn rất bực tức nhưng hắn vãn là trả. Xuất hiện trong đầu Lý Sơn là một thân mình tuyệt mỹ da dẻ trắng mọng đôi môi đỏ mọng, một mí tóc dài ngang hông. Lý Sơn mỉm cười: “Well quả là một vưu vật của nhân gian bất quá vẫn không so với Tiểu Hồng được. Tính, vậy lần này coi như minh làm phúc đi!”
Lý Sơn sau đó tra một chút đan dược. Lần này hắn nhưng tiêu hao một chi tiết cấp B và 5000 điểm tưởng thưởng cho một viên đan dược gọi là cải tao tiên thiên linh thể đan. Đan dược này tiêu hao làm cho Lý Sơn có chút đau sót mặc dù đan dược này nghe tên rất hoành tráng nhưng là một khúc xương vô cùng cứng rắn nó làm cho người tẩy kinh phạt tủy hơn nữa sẽ đạt được một thân thể tuyệt vời để tu chân và tu ma bất quá nó yêu cầu người chưa cường hóa bất kỳ huyết thống nào. Đây rõ ràng là muốn chết ai có nhiều điểm tưởng thưởng cùng chi tiết kịch tình mà hao phí vô vị như vậy tăng không được bao nhiêu thực lực so với Trúc cơ đan còn xương xẩu hơn bất quá vẫn là hiệu quả tốt hơn trúc cơ đan nhiều.
“Giúp ta trở lại hai năm trước thời gian XX vị trí Bắc Kinh địa điểm AA-XX-ZZ” Lý Sơn lắc đầu. Hắn không muốn lịch sử cũ lại lập ra bất quá coi như làm một việc tốt. Lý Sơn đột nhiên nhớ đến điều gì: “Chờ đã...”. Hắn lại đổi lấy một cái màng thủy tinh công nghệ cao khi đeo vào mắt người mù sẽ làm cho họ trông giống như mắt người thường bất quá không có hiệu quả gì cái này cũng chỉ tốn 10 điểm tưởng thưởng.
“Được rồi tiếp tục truyền tống thời gian hạn định là 100 ngày”
“Mở ra thực tế thế giới cần một chi tiết cấp D thời gian 100 ngày cần 5000 điểm thưởng” Lý Sơn nhìn điểm tưởng thưởng của mình có chút đau lòng vậy là hắn chỉ còn dư một chi tiết cấp A và 390 điểm thưởng. Lần này trở về thực tế thế giới hắn chỉ mang theo ít tiền mà thôi khoảng mấy triệu dollar vậy. Lý Sơn chặc lưỡi thở dài: “Có lẽ mấy lần nữa trở lại Resident Evil đánh bom nguyên tử xem sao!”
Lý Sơn lúc này cùng với Tiểu Hồng và Vergil xuất hiện tại một khu vực khá rộng rãi. Hắn đứng dưới một chiếc đèn, Lý Sơn nhìn chút thời gian 13h40, Lý Sơn ngước nhìn thì thấy Tiểu Hồng lấy trong ba lô một chiếc máy vi tính. Nàng rất nhanh nhập dược thông tin: “Minh Yên Vi tuổi 22 tuổi sinh viên năm cuối của trường đại học XX, đạt giải á quân trong cuộc thi toàn quốc về cung thủ...”
Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Vergil và Tiểu Hồng: “Tiểu Hồng giúp ta tìm thêm một người tên Chu Văn khá nổi tiếng trong nghề bói có con mắt nhìn thấy trước cái chết...”
Tiểu Hồng gật đầu bắt đầu tiến hành đánh máy vi tính: “Chu Văn có rất nhiều bài báo viết về Chu Văn. Chu Văn ngụ tại quận XX...”
Lý Sơn khoanh tay một chút nhìn về phía phương xa lên tiếng: “Được rồi đi thôi!”
“A, a, đại ca ở đây có một mỹ nhân này!” một âm thanh cắt ngang dòng Lý Sơn suy nghĩ.
“Tiểu Cẩu con mắt nhìn không tệ” đại hán vỗ vỗ vào lưng thanh niên vừa phát ra âm thanh. Đại hắn mặt sẹo lúc này chỉ về phía hai người Lý Sơn và Vergil lên tiếng: “hai tiểu tử để lại cô ta rồi không hồn cút mau nếu không đừng trách ta không khách khí!”
“Hừ” Vergil lạnh lùng nâng lên thanh katana bất quá Lý Sơn vỗ vỗ vai.
“Ộc, ộc...” cả người đại hán bắt đầu miệng mũi mắt bắt đầu chảy ra máu. Mấy người thanh niên lúc này hoảng hốt kêu lên: “Quỷ, quỷ...” sau đó bỏ chạy.
Lý Sơn ghét nhất là mấy loại người ỷ mạnh hiếp yếu bất quá hắn cũng không gọi là chính nhân quân tử gì nếu như hắn có điều kiện tự lo cho mình cùng với có sức mạnh thì ra tay một chút gọi là dạy bảo không phải là vấn đề gì quá khó khắn. Tên đại hạn chỉ bị phá hủy một chút dây thân kinh dẫn đến khùng điên mà thôi. Ba người Lý Sơn lúc này khởi hành đi về hướng đông.
Đứng trên sân nhà của một toàn nhà Lý Sơn nhìn xuống thì thấy một sinh viên nữ mặc một bộ sinh viên đang sách túi dảo bước dưới con đường đi cạnh song song nàng là một nam sinh mặt trắng búng ra sữa. Lý Sơn khinh thường loại nam nhân này dù hắn không có sức cũng không biết vừa chạy vừa hô hào người cứu sao hoặc kéo nàng một thanh cùng chạy vậy. Nếu là hắn yếu đuối như Lý SƠn hắn vẫn keo nang một thanh cùng hô hào người cứu hoặc gọi cảnh sát.
“Vi” Thanh niên lên tiếng
“Hằng người về cẩn thần” mỹ nữ sinh viên lên tiếng. Nghe thấy thế nam sinh gật đầu một cái.
Lý Sơn đứng trên tầng thường của một tòa nhà tung tung trong tay một chiếc lọ chai. Hắn nhìn về phía nữ sinh kia. Cả ngày hôm nay nhưng là hắn đã theo dõi cô nàng. Hắn sắp phải diễn một cảnh yêu rấu xanh. Điều này làm Lý Sơn có chút đau đầu. Hắn nhưng là chưa sờ qua cơ thể phụ nữ a. Nếu như hắn không nhầm thì đây là lần đầu mà Lý Sơn sờ vào cơ thể phụ nữ. Nghĩ đến điều này làm hắn có chút kích thích nhưng với cái thân thể hơn 10 tuổi này tư có cho cũng không làm được gì. Mặc dù lúc này thân thể hắn phát triển chả khác gì một người thiếu niên 14 tuổi cả. Chiều cao hắn giờ hơn 1m6, chiều cao vẫn đang ra tăng một cách nhanh chóng nhưng với cái mặt non choẹt của hắn thì nhìn được ra ngay còn là hắn rất trẻ.
Tiểu Hồng và Vergil đã cùng nha đi tìm một người tên là Chu Văn giờ này mấy người đã trở lại. Lý Sơn lên tiếng: “Tìm được?” nghe thế hai người gật đầu.
Tiểu Hồng lên tiếng: “Chu Văn rất nổi tiếng trong nghề coi bói sư vì vậy mà chúng tôi rất nhanh tìm được.”
Lý Sơn lúc này thấy khuôn mặt Vergil có chút khó chịu lên tiếng: “Vergil đại ca sao vậy?”
“A, a” Tiểu Hồng lúc này cười duyên làm cho Lý Sơn cũng có chút ngây ngốc chẳng lẽ lần này hắn cũng cần về tạo thêm một người sao. Tiểu Hồng lên tiếng: “Chẳng qua lúc nãy ta gặp một đám du côn nhưng là Vergil đại ca có ra tay hơi nặng!”
“hài” Lý Sơn thở ra một hơi. Hắn nhìn về phía căn nhà biệt thự mà Minh Yên vi đang ở không ngờ nhà nàng lại giàu như vậy. Lý Sơn nhìn hướng lên trời nói nhỏ: “nhà ư?”
Đêm tối phủ xuống. Lý Sơn quan sát thấy đèn đường đã khá khuất. Lúc này một thiếu nữ ngồi ngáp bên cửa xổ. Nàng hướng lên đó nhìn trời. Thiếu nữ giật mình lên tiếng:”Ai?”
Từ trong góc phòng xuất hiện một thiếu niên nàm hài tầm 12-13 tuổi đang đứng ở góc lên tiếng: “Cô là Minh Yên Vi, người mà đaoạt giải á quân cung thủ...”
“Cậu là ai, tại sao cậu lại vào được đây” Nhìn tuấn mỹ nam tử tóc bạch kim xuất hiện trước mặt Lý Sơn. Minh Yên Vi có chút giật mình bất quá nàng nhanh chóng lấy lại tinh thầ vì người nam nhân (tiểu thí hài) xuât hiện trước mặt nàng làm cho nàng cảm giác được hắn sẽ mang đến cho nàng cảm giác vô cùng an toàn đây là giác quan thứ sáu nói cho nàng biết.
Lý Sơn rút thanh katana kề vào cổ của thiếu nữ lên tiếng: “Nếu như người không nghe ta, ta nhất định sẽ giết ngươi!”
Mình Yên Vi cả người run lên nhưng nàng dựa vào cảm giác thứ sáu nó lại nói cho nàng biết người này chắc chắn sẽ không giết nàng. Minh Yên Vi cắn răng nói: “ngươi, ngươi sẽ không giết ta?”
“Huh?” Lý Sơn ngạc nhiên ngước nhìn nàng. Hăn mở miệng: “Sao cô biết ta sẽ không giết cô?”
“Ta biết người sẽ không giết ta. Ta có khả năng biết trước một số việc. Đây là khả năng đặc biệt của ta” Minh Yên Vi lên tiếng nhìn thẳng vào Lý Sơn.
“Tốt” Lý Sơn thu kiếm vào vỏ. Hắn nhìn chằm chằm vào Minh Yên Vi: “Bất quá nếu như ta không nhầm thì người có một bạn trai tên là Trương Hằng thì phải huh!?”
“Ngươi, ngươi muốn làm gì hắn” Mình Yên Vi lên tiếng, giọng bắt đầu run lên.
“A Ha”Lý Sơn mỉm cười: “Nếu như cô không nghe tôi thì cô cảm giác được tôi sẽ làm gì vứi hắn ư? Giác quan đặc biệt kia không nói cho cô ư!? A, a đừng nói với ta là ta không có khả năng này hay là cô muốn báo cảnh sát nhé! Giác quan thứ sáu có nói với cô cảnh sát có hữu ích trong việc này không?”
Cả người Minh Yên Vi bắt đầu run lên. Nàng nhưng nghe song điều này biết hắn tiểu thí hài trược mặt sẽ không nói dồi. Lần này nhưng chỉ có mình một người ở nhà. Nàng nhưng không biết cầu cứu ai. Đôii môi nàng bắt đầu run lên. Lý Sơn mở miệng lên tiếng: “Cởi hết quần áo ra!”
“Ngươi’ Minh Yên Vi bắt đầu cắn cắn môi nhìn về phía tiểu mỹ thiếu niên tóc bạch kim, nàng run giọng: “ngươi, nguoi muốn làm gì?”
“Huh, không cởi ư!? Tốt thôi!” Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi múi: “Có vẻ như ta phải đi tìm Trương Hằng bạn trai người một chút!”
“Không dừng lại ta cởi!” Minh Yên Vi rất nhanh kêu lên. Thanh niên lạ lùng này làm cho nàng cảm giác hết sức nguy hiểm cũng hết sức an toàn. Khi ở gần hắn nàng cảm giác có cảm giác an toàn. Nhưng nếu như nàng trái lời hắn thì nàng đột nhiên cảm giác hắn cả người có khí đè nặng lên nàng làm nàng run rẩy. Hơn nửa nếu như giác quan đặc biệt nói cho nàng biết nếu như nàng trái lời hắn chắc chắn hắn sẽ có điều nguy hiểm với trương Hằng bạn trai nàng.
Mình yên Vi bắt đầu từ từ cởi ra bộ quần áo ngủ trên người nàng. Mnh Yên Vi bắt đầu bẽn lẽn dùng hai tay che lấy hai phần bộ phần quý giá nhất của người con gái. Lý Sơn lên tiếng: “Còn nốt hai thử cởi nốt ra!’
Minh Yên Vi cả người run lên. Nàng bắt đầu nhẹ nhàng cởi laayshai món cuối cùng trên cơ thể nàng. Hai món màu trắng tinh khiết làm cho Lý Sơn có chút nóng người bất quá hắn giờ vẫn là tiểu thí hài nên chịu chết muốn ba ba Minh Yên Vi ư? Chờ vài năm nữa đi. Minh yên Vi quay lưng về phía hắn bắt đầu lột bó những mảnh vải cuối cùng trên cơ thể thiếu nữ. Thiễu nữ lúc này quay lại dùng hai tay che lấy bộ phận quý giá người phụ nữ.
Lý Sơn nhìn thấy tay nàng đã che một bộ vị mà hắn nhìn có chút nóng người. Khu vực thần bí với một bộ ngực khá lớn, hai đầu hột vẫn còn hồng hào. Hơn nữa khu vực tam giác tuyệt với kia đang tỏa ra một mùi hương làm cho Lý Sơn có chút kích thích, chỗ đó là một khu vực đen nhanh. Lý Sơn cố nén dục hỏa. Trước con mắt tham lam của Lý Sơn Minh Yên Vi mặt đỏ bừng bất quá cảm giác kia lại nói cho nàng nàng hết sức an toàn. Tiểu thí hài có muốn ăn Minh yên Vi cũng chả được sao mà không thấy an toàn.
“Uống nó vào” Lý Sơn lấy ra một bình ngọc. Hắn dùng để chừa viên thuốc đáng giá một chi tiết cấp B và 5000 điểm thưởng. Lý Sơn lấy ra, khi khuôn mặt thoáng qua một chút tiếc nuối điều này làm Minh yên Vi để ý đến.
“Nó là thứ gì vậy?” Minh Yên Vi nghi hoặc cầm lấy cái trai.
“Xuân dược” Lý Sơn nhếch miệng lên cười cợt.
“Hừ, tiểu đệ đệ đừng lừa tỷ tỷ nha! Ta biết chắc chắn đay không phải là xuân dược” Minh Yên Vi tuy lúc này vô cùng xấu hổ nhưng vẫn giữ được bình tình.
Lý Sơn cắn răng lên tiếng: “Uống, uống mau!” Lý Sơn quay lưng đi: “nếu như người không uống ta sẽ ngay lập tức đi giết Trương Hằng bạn trai người”
“ta uống” Minh Yên Vi cả người run lên, cắn cắn môi bỏ viên thuốc vào miệng. Khi Viên thuốc được nuốt xuống cả người nàng bắt đầu nóng bừng. Đôi mắt nàng bắt đầu chìm xuống muốn rơi vào giấc ngủ. Lý Sơn nhìn chiếc bình ngọc có chút đau lòng.
Nhẹ nhàng bế Minh yên Vi lên giường. Lý Sơn nhìn chằm chằm vào thân thể không mảnh vải che thân của nàng. Lý Sơn trong lòng tử nhủ: “So với chủ thần không kém là bao”. Lý Sơn tặc lưỡi bất quá hắn biết chủ thàn xuất phẩm vẫn là hơn hẳn người thường. Chỉ cần ngươi có thẩm mỹ đến mức cực cao ngươi muốn tạo người thế nào trả được. Lý Sơn cố nén dục hỏa thở ra một hơi. Hắn vận khở Vạn Kiếm Quy Tông bắt đầu dùng đôi tay vuốt ve khắp toàn thân Minh Yên Vi.
Lý Sơn không hiểu sao có chút biến thái hắn rất thích vuốt ve hai bộ phận là bộ ngực phong mãn và vùng đọng huyền tiên của Minh Yên Vi. Mà mỗi lần hắn vuốt ve hai bộ vị này Minh Yên Vi lại phát ra một tiếng rên rỉ nhẹ làm cả người hắn bốc cháy. Lý Sơn lúc này không nhịn được hắn muốn vục miệng lên bắt đầu bú mút hai hạt đỏ hồng trên ngực Minh Tên Vi chẳng khác gì một đứa trẻ đang khát sữa mẹ vây.
“A, ư, ưm...” Minh yên Vi bắt đầu phát ra âm thành rên rỉ như thống khổ như sung sướng. Lý Sơn mút mút mãi nhưng càng mút hắn càng thấy nóng người nhưng tiểu oa nhi của hắn máu nóng dồn lên nhưng vẫn không thể cương cứng lên được. Hắn nhưng là vẫn là tiểu hài tử 10 tuổi không có khả năng ba ba nàng a.
“Chậc! Coi như là nghiên cứu cớ thể phụ nữ để tăng thêm hiểu biết đi!” Lý Sơn bắt đầu lấy một lý do hoàn toàn chính đáng để tự thuyết cho hành động bỉ ỏi vô sỉ của mình. Hắn bắt đầu đào đến khu vực thần bí kí. Khu vực lúc này là cả một khu vực đầm lầy lội. Lý Sơn lúc này thử miệng liếm lên dịch thủy chảy ra từ đó. Hắn chép chép miệng: “vị dâu tây, hoa quả, đu đủ, táo...”
Một mùi vị tràn ngập trong miệng Lý Sơn. Hắn có vẻ cực kỳ thích mùi vị này. Hắn bắt dầu dùng cả miệng ôm lấy khu vực thần bí rồi dùng cái lưỡi đẩy sâu vào bên trong khoắng động. Ai ngờ khi cái lưỡi của hắn đi vào thì cả người Minh yên Vi run lên. Đặc biệt khu vực nóng ẩm bên trong động tiên đang co bóp rất mạnh. Lý Sơn cảm thấy thế, nước càng ngày càng nhiều, khu vực càng nóng lên đặc biệt quanh khu vực thần bí này máu bắt đầu dồn lên khu vực có chút đỏ hồng.
“Một cách tăng tuần hoàn máu nhanh chóng tăng sự hấp thu của thuốc. Cách này xem ra hữu ích” Da ngoài Minh yên Vi bắt đầu tiết ra những cặn bã. Nhưng bây giờ Lý Sơn không để ý quá nhiều hắn đang nghiên cứu cái động thần bí này khu vực mà hắn chỉ quan sát được trên phim JAV. Chiếc lưỡi tham lam của Lý Sơn đang nghịch ngợm một khu khá cừng và gồ gề trong động tiên của Minh Yên Vi. Mà mỗi lần hắn kích thích vào khu vực này Minh yên Vi bắt đầu run lên và phát ra những âm thanh khó hiểu. Đặc biệt khu vực động co bóp trở lên mạnh hơn và tiết nhiều nước hơn.
“Mùi vị không tệ lắm”Lý Sơn chẹp miếng. Hắn nhìn cơ thể Minh yên Vi bắt đầu tiết ra chất xú khí màu đen. Lý Sơn lúc này dừng lại tâm trạng hứng thú tiếp tục tìm hiểu về thân thể phụ nữ. Cả người Minh yên Vi bắt đầu tiết ra tạp chất bám vào cơ thể của nàng. Lý Sơn không quan tâm bắt đầu ngồi ở bên đả tọa.
“A” một tiếng hét làm cho Lý Sơn từ trong đả tọa mở ra đôi mắt. Hắn ngước nhìn về phía âm thanh phát ra. Thì ra Minh yên Vi đã tỉnh lại xấu hổ lấy chăn che lấy thân thể của nàng. Hơn nữa phần dưới nệm còn chứa một khu vực ẩm ướt nhỏ. Minh yên Vi run lên: “ngươi, ngươi đã làm gì ta!”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Ta làm gì cô, cô phải tự biết chứ? Hơn nữa ta có muốn ba ba cô thì cô nghĩ một tiểu thí hài như ta có được năng lực như thế không. Nếu ta có được năng lực như thế đã ba ba cô 300 lần cho thỏa mái rồi!”
Minh Yên Vi nhìn về phía hắn nhỏ giọng nói: “Tiểu dâm tặc! ” Nhưng là nàng kiểm tra lại thì thấy mình hoàn toàn không có mất mát gì chẳng qua cơ thể dính một đám chất xú thì ngoài ra khu vực đó rất đang lầy lội và ẩm ướt. Trong khi ngủ nàng rõ ràng cảm thẩy một thứ gì đó chọc vào trong cơ thể của mình làm ch mình rất thoải mái nhưng nàng biết nàng chưa có bị thất thân.
Lý Sơn mỉm cười nhìn thiếu nữ lên tiếng: “Cô nên đi tắm đi” nói song Lý Sơn bắt đầu ngồi đả tọa. Mặc cho nàng nói cái gì mà không được nhìn trộm. Hắn tĩnh tâm ngội lại suy nghĩ một chút chuyện. Có vẻ như hắn bắt đầu có cảm giác với thiếu nữ này. Vấn đề này có chút rắc rối. Lý Sơn thực chất đang ngồi đả tọa hắn cố dùng nội lực ép dục hỏa chết tiệt xuống.
Lý Sơn nhớ đến điều gì đó hắn dùng chân khí làm sạch tấm ga đệm. Lúc này sau khi tắm xong Minh yên Vi chỉ dùng một mảnh vải che thần. Minh Yê Vi tiến tới lên tiếng: “ta muốn thay quần áo!”
Lý Sơn suy nghĩ gì đó hắn nhẹ nhành túm lấy táy của Minh Yên Vi kéo xuống giường lên tiếng: “rắc rối!’
“A, ngươi muốn làm gì” Minh yên Vi kếu lên. Nàng có chút sợ nhưng với Lý SƠn hắn không quan tâm.
Lý Sơn lên tiếng: “Từ nay bất kể thứ gì cô cũng phải nghe tâ nếu không ta không đảm bảo cho an toàn bạn trai cô đâu”
Minh yê Vi hận hận cắn răng muốn đẩy hắn ra: “gươi, ngươi...”
Lý Sơn hai tay ôm chặt nàng vục mặt vào ngực Minh yên Vi đây là điều hắn muốn làm này giờ. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “ngủ đi! Ta buồn ngủ rồi. Ngươi nghĩ một tiểu thí hài như ta có thể làm gì người chứ. Quả thật ta không phủ nhận muốn ba ba người nhưng người thử nghĩ xem ta một tiểu thí hài có thể ba ba người sao người yên tâm đi sau ba tháng ta sẽ rời đi không làm phiền người và hắn nữa” Lý Sơn bắt đầu dùng hai chân hai tawy quắp lấy Minh yên Vi mặc nàng muốn dãy dụa đẩy hắn ra. Mặc cho nàng lên tiếng kêu la hắn cũng không thả ra. Lý Sơn vẫn oomg chặt không buông nhưng hắn vẫn tỉnh tảo hắn dùng tinh thần lực tạo một màng chắn giữa hai người không cho âm thanh truyền ra ngoài. Sau một lú cố gắng dãy dụa Minh Yên Vi khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ bắt đầu mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
“Reng, reng” chuông điện thoại nàng bắt đâu rung lên.
Minh yên Vi mở mắt cầm lấy điện thoại ở dầu giường nàng lấy tay ân vào lên tiếng: “Alo”
“Vi, Vi ta là trương Hằng đây! Sao hôm nay người không đi học!” một âm thanh nam giới từ đầu kia của điện thoại.
“Ta” Minh Yên Vi giật mình tỉnh dây. Nàng nhìn về mọi phía chỉ thấy một tờ giaays viết: “Ta sẽ trở lại”
“Vi ngươi có nghe ta nói không. Hôm nay ta mấy lần ấn chuông nhưng không có ai ở nhà! Ta mấy lần gọi điện thoại nhưng không có ai nghe máy. Ta rất lo lắng không biết ngươi có làm sao không” giọng nam nhân cực kỳ lo lắng.
“ta không có sao!” Mình Yên Vi lúc này này trong lòng bao nhiêu cảm xúc bề bộn, nàng không biết nó là tư vị gì.
Lý Sơn đứng trên nóc nhà mở miệng sau lưng lên tiếng: “Hai người theo bảo vệ cô ấy giúp ta. Ta đi tim Chu Văn...” Lý Sơn bắt đầu tung mình lên không hắn lách mình quá những ngõ nhỏ. Hắn nhưng không thể dùng phi hành ở ban ngày được. Trong tay hắn cầm một chiếc hộp nhỏ.
Lần này nhưng Lý Sơn khá đổi xử không công bằng chỉ là đanh ngất Chu văn rồi dùng trực tiếp chân khí đả thông kinh mạch cho nàng làm cho Chu Văn một trận thống khổ. Lý Sơn lúc này dùng phương thức sửa đổi trí nhớ thêm vào cho nàng bộ công pháp cùng với hiểu biết kinh mạch con người hắn cũng để lại khá nhiều tiền đặt Chu văn ở tại nhà nàng trong phòng. Nghĩ đến giữa hai người con gái có chút phân biệt đối xử bất quá Lý Sơn cũng chịu chết. Hắn nhưng là cạn điểm tưởng thưởng rồi.
Đêm tối một nữ nhân ngồi trong bàn học đang cầm lên cây bút của mình ddang ghi chép thứ gì đó. Lý Sơn nhún nhún vai lơ lửng xuất hiện trước mặt nàng: “Yahoo”
“A” Thiếu nữ giật mình hét lên một cách hoảng hốt. Nàng vỗ vỗ ngực lên tiếng: “là ngươi!”
Lý Sơn dang hai tay mỉm cười: “không chào mừng ta sao?”
“không phải” Minh yên Vi lên tiếng bất quá trong lòng nàng hận không thể đuổi hắn đi ngay lúc này. Một tiểu thí hài không biết từ đâu đến bắt nàng uống thuốc sau đó òn bắt nàng làm theo những điều mà hắn yêu cầu ở đâu có cái lý đó. Nhưng giác quan thứ sáu nói cho nàng biết người nam nhân này trước mặt nàng đang rất quan tâm đến nàng muốn bảo hộ nàng làm cho nàng có cảm giác an toàn. Từ trước đến nay giác quan này chưa bao giờ nói cho nàng sai. Nàng thấy làm khs hiểu tại sao lại là như vậy.
Lý Sơn lúc này bước vào phòng, hắn phủi phủi bụi trên bộ quàn áo của mình. Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi lần này ta sẽ dạy cô một môn nếu như cô không thể đáp ứng điều kiện mà tôi đề ra tôi sẽ nột một món đồ của cô. Nếu như đến cuối cùng không đạt được tiêu chuẩn tôi sẽ để cô trần trường thị chúng!”
“ngươi đồ ác ma” Minh yên Vi nghiến răng nhìn về phía Lý Sơn.
“Được rồi! Được rồi ta không muốn nói nhiều với cô!” Lý Sơn bắt đầu quan sát xung quanh. Một cái bảng lớn xuất hiện trước mặt Minh Yên Vi cùng theo đó là tranh ảnh về phía thân thể con người và kinh mạch tân nhiên là một thân thể phụ nữ lõa thể.
“ngươi làm sao mà làm được vậy!” Minh yên Vi lên tiếng nghi hoặc hỏi.
Lý Sơn lúc này có chút khó chịu: “Phụ nữ các cô nhiều lức có quá nhiều vấn đề đề hỏi. Quản thế nào tôi lấy ra chỉ cần chăm chỉ học tập là được!”
“Nhưng là ta vẫn chữa làm song bài tập!” Minh yên Vi lên tiếng.
“Đừng có nói dối tôi thấy cô đã xong lâu rồi” Lye Sơn lên tiếng.
“ngươi theo dõi ta ư?” Minh yên Vi bộ mặt ngờ hoặc nhìn.
“Vậy cô có học không thì bảo?” Lý Sơn bắt đầu khó chịu gắt gỏng. Hắn sợ nhất là dạy cho phụ nữ. Người ta nói một ngày người phụ nữ nói gâp ba lần đàn ông đúng là không ngoa. Hôm này hắn đầu óc khá là căng thẳng vì dùng chân khí đả thông kích thích huyệt vị kinh mạch cho thân thể yếu đuối của Chu Văn quả là vấn đề nhỏ như con voi.
“Được rồi! Ta học ngươi không phải gắt lên như thế” Minh yên Vi có chút khó chịu. Nàng giớ bắt đầu tin hắn không có ý xấu. Hơn nữa không biết hắn dạy cái gì nhưng chắc chắn nàng biết cái này hữu ích cho mình.
Sau một hồi giảng rất nhiều về kinh mạch huyệt vị các loại. Lý Sơn cảm giác đầu có chút đau. Hắn có thể dùng cách cưỡng ép trí nhở dùng tinh thần lực nhưng cách này tiêu hao cực kỳ lớn tinh thần lực. Lý SƠn lúc này ngã vào giường của Minh yên Vi trước khi nàng muốn nói gì đó hắn chỉ kịp nói: “Ta buồn ngủ quá rồi có gì sáng mai nói tiếp nhé!”
“ngươi, người này nhưng đó là giường của ta mà” Minh yên Vi bắt đầu nay động hắn. Nàng hận hận nghiến răng nhìn Lý Sơn: “khốn kiếp tên dâm tặc tên sắc lang!’
Mặc cho Minh Yên Vi bắt đầu chửi bới Lý Sơn rơi vào giấc ngủ hắn thực cũng không hiểu sao Minh yên Vi lại có gan tới mực chửi rủa hắn như vậy. Hắn chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Ban ngày Lý Sơn đều theo dõi Minh yên Vi bảo vệ cho nàng mấy tháng nay Minh Yên Vi bắt ddaaauf học tập nội công. Quả không hổ là tinh phẩm của chủ thần không gian a Lý Sơn nhưng là tốn hết một chi tiết cấp B và 5000 điểm tưởng thưởng. Mỗi khi Trương Hằng đến tìm Minh Yên Vi, Lý Sơn hắn đều trốn đi. Cả phụ mẫu của nàng hắn cũng không tiếp xúc chỉ có buổi tối hắn đêu lẻn vào phòng thiếu nữ ôm nàng ngủ. Ban đầu minh Yên Vi đều hận đến nghiến rắng nghiến lợi nhưng Lý Sơn cũng chỉ chiếm chút tiện nghi không làm quá đáng nên nàng bắt đầu trở nên khuất phục. Lý Sơn biết mặt ngoài Minh Yên Vi nhu mỳ thùy mị nhưng ẩn sâu bên trong là sự mạnh mẽ cứng rắn Trương Hằng không được nhìn thấy nhưng Lý Sơn đối mắt với nang chính là phần mạnh mẽ này. Hắn cũng không quá coi trọng việc nàng khó chịu. Nếu như nàng tức giận hắn lại lấy cái cớ giết trương Hằng ra uy hiếp nàng.
Hơn 90 ngày đã qua, tình cảm Lý Sơn với Minh Yên Vi cảm giác ngày càng sau đậm. Lý Sơn có chút khó chịu khi mooixlaanf nàng đi với Trương Hắng. Lý Sơn lúc này đang ôm chặt Minh Yên Vi ngủ trên giường. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Tiểu Vi, Tiểu Vi”
“Hừ tiểu thí hài ta lớn tuổi hơn người nhiều ngươi không được gọi ta là Tiểu Vi mà phải gọi ta là Vi ty tỷ tỷ nghe rõ chữa” Minh Yên Vi lên tiếng.
“Nga” Lý Sơn hơi ngạc nhiên. Lý Sơn lúc này thở dài
Minh Yên Vi thấy hắn có tâm sư nàng chút mất mác nhưng tình cảm giữa nàng với hắn không thể sâu bằng tình cảm nàng dành cho người ạn thanh mai trúc mã trương Hằng được. Minh Yên Vi lên tiếng: “Lý Sơn người sắp phải rời đi sao?”
Lý Sơn khẽ gật đầu ôm nàng vào trong lòng: “Vi, Vi ta nói thật mấy ngày nay ở gần ngươi ta biết được một điều ta bắt đầu thích ngươi. Ta không biết cảm xúc này là gì. Mỗi lần thấy ngươi đi với hắn ta rất đau. Trái tim ta nó rất đau ta không muốn ngươi đi với hắn” Lý SƠn trầm ngâm một chút rồi lên tiếng: “Tiểu Vi ngươi muốn đi với ta không. Nơi ta ở rất nguy hiểm bất quá kỳ ngộ cũng rất nhiều. Hãy đi cùng ta ta sẽ bảo vệ ngươi!”
“Nhưng còn cha mẹ ta” Minh Yên Vi lên tiếng.
Lý Sơn mỉm cười: “Chỉ cần ngươi đồng ý ta sẽ có cách ngươi yên tâm đi!”
“Nhưng ta...” Minh Yên Vi trợt nhớ đến cái gì đó rồi lên tiếng. Trong lòng nàng lúc này rất băn khoăn rất lo lắng nếu như đi với hắn còn Trương Hằng thì sao, nàng chẳng lẽ cùng thích cả hai, nàng biết điều này không có thể nào: “Xin lỗi, Lý Sơn ta không thể đi cùng ngươi!”
Lý Sơn lúc này trái tim hắn chợt trở lên nhói đau. Hắn cảm giác trái tim như thắt lại, rất đau rất đâu. Lý Sơn cắn chặt hàm răng, hắn cắn cắn môi nhìn về phía Minh Yên Vi lên tiếng: “Tốt ta đã biết lựa chọn của người” Nói đến đây Lý Sơn điểm trúng huyệt ngủ của nàng làm cho Minh Yên Vi ngất đi.
Khi nàng tỉnh lại thì thấy cả người sảng khoái. Nguồn chân khí cuồn cuồn chảy trong cơ thể nàng. Minh yên Vi nhin thấy Lý Sơn đang suy yếu nằm dưới nệm khuôn mặt hắn tái nhợt, cả người vô lực. Nàng ngu ngốc cũng biết chuyện gì xảy ra. Minh Yên Vi lúc này ôm lấy Lý Sơn lo lắng: “Lý Sơn tại sao người phải làm vậy!”
“A, a” Lý Sơn nhỏ giọng cười, hắn bắt đầu nói dối: “Tại trong một nơi ta tìm được người con gái mà ta yêu mến. Ngay lúc đầu tiên ta nhìn thấy ngươi ta đã yêu ngươi. Bất quá trước đó ta không biết cảm giác này là gì! Ta vốn không phải là người thế giới này khi ta rời đi nơi này ta thật sự không an tâm về ngươi. Coi như là món quà cuối cùng chia tay được không?”
“Lý Sơn ngươi nói gì vậy!?” Minh Yên Vi lúc này có chút lo lắng vì nàng cảm giác được có thể hắn sẽ rời đi mà nàng có thể sẽ suốt đời không gặp lại hắn.
“Vi người đừng chống cự được chứ?” Lý Sơn ôm lấy Minh Yên Vi nhẹ nhàng kề miệng vào cổ của nàng cắn mạnh nên làm Minh yên Vi có cút đau đơn. Nàng lúc này cả người run rẩy vì đau đớn.
Minh Yên Vi trên cổ chảy đầy màu. Minh Yên Vi đau đớn lên tiếng: “Lý Sơn người làm gì vậy?”
Lý Sơn suy yếu mở miệng: “Ta muốn người nhớ rõ về ta bất quá ta lại muốn ngươi quên ta đi để có được cuộc sống hạnh phúc. Ta ngu quá phải không?”
“ngươi nói gì vậy? Lý Sơn ta không hiểu gì cả!” Minh Yên Vi lúc này dùng tay che vết cắn trên cổ mình.
Lý Sơn suy yếu đặt tay lên mặt Minh Yên Vi: “Ta sẽ phong ấn trí nhớ của ngươi về ta vĩnh viễn chỉ lưu lại những công pháp mà ngươi đã học từ chỗ ta mà thôi! Được chứ?” Nói ra điều này Lý Sơn đôi mặt hơi ẩm ướt.
Nghe thấy điều này cả người Minh Yên Vi run lên: “không muốn Lý Sơn hãy để ta nhớ về người được không?”
“A, a, nếu như ngươi muốn sống hạnh phúc với Trương Hằng hãy quên ta đi được không nó sẽ tốt cho cả hai” Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng. Lý Sơn trước khi trí nhớ nàng bị phong ấn, hắn mở miệng mỉm cười từ trong khóe mắt hắn nhỏ giọt xuống: “A, a, ta nhưng là lòng tự trọng cao lắm nga. Sau này không cho phép ngươi hối hận vì đã không chọn ta nga! Chúc ngươi hạnh phúc Vi…”
“Dừng lại đi Sơn! ngươi làm gì vậy?” Minh Yên Vi cảm nhận được trí nhớ từ mình bắt đầu trôi đi. Nhưng nàng không biết cách nào ngăn cản. Tinh thần lực Lý Sơn quá mạnh mẽ đang áp đảo dần sự trống cự của nàng. Minh Yên Vi khóe mắt nhỏ ra một giọt lệ, nàng không hiểu vì sao mình chọn Trương Hằng rồi nhưng vẫn cảm giác được mình sẽ đánh mất đi cái gì đó rất lớn,.
So với người nam nhân này trước Trương Hằng quả thật hắn hớn trương Hằng rất nhiều. Minh yên Vi còn cảm giác được hắn có thể vì nàng mà làm tất cả. Người này đáng để cho nàng gửi gắm cả đời bất quá tình cảm giữa nàng và trương Hằng quá sâu đậm cái cảm giác mà nàng dành cho hắn chỉ là thích cùng với tò mò nếu nói là yêu thì cũng chưa hắn. Lý Sơn lúc này đặt lên đầu nàng một bàn tay Minh yên Vi lúc này hét lên: “Lý Sơn đừng!”
“Minh yên Vi ta yêu ngươi, tạm biệt tình yêu đầu của ta” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Minh Yên Vi đang từ từ nhắm mặt lại giống như một dạng buồn ngủ.
Trước khi nàng chìm vào giấc ngủ, Minh Yên Vi nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt của Lý Sơn.
Nói thể nào nhỉ Lý Sơn là một người hết sức mâu thuẫn. Hắn không muốn Minh Yên Vi gặp nguy hiểm nhưng lại muốn ở cạnh nàng quan tâm chăm sóc cho nàng muốn nàng sống hạnh phúc. Hắn biết nếu hắn theo đuổi tiếp tục có thể qua một hai năm Minh Yên Vi sẽ thay đổi tâm hướng hắn nhưng hắn có nhiều thời gian vậy sao hơn nữa hắn biết hắn muốn Minh Yên Vi được sống hạnh phúc cũng muốn Minh Yên Vi phải nhớ rõ hắn. Nhưng nhớ hắn tương đương với việc nàng khó có được hạnh phúc. Một việc khá là mâu thuẫn trong con người hắn, hắn không biết lần này mình hành động là đúng hay sai. Lý Sơn khẽ lau dòng máu trên khóe miệng mình và dòng nước mắt trên mắt hắn. Hắn biết tình cảm mà Minh Yên Vi dành cho Trương Hằng quá lớn, hắn muốn thay đổi bây giờ là không thể. Lần này coi như làm một việc tốt đi. Hắn tự nhủ trong lòng nhưng sao hắn cảm giác tim hắn đau quá. Hắn lại nhớ đến những lần bắt ép nàng ngủ, những lần hắn bắt ép nàng đi ra ngoài ngắm sao với hắn, đến ép nàng phải nghe những truyện cười vô vị mà hắn đọc ở trên mạng… Lý Sơn hơi cúi đầu xuống bàn tay nắm chặt để lên khóe mắt đầu hơi cúi xuống, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc vểnh ngước ra sau thở ra một hơi: “Huh”, hắn tung mình vào màn đêm và biến mất.
217
3
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
