ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 176 - Tính toán của Adam

Thanh niên Hạo Thiên nhìn sang Adam. Phía dưới của hắn xuất hiện một vài người thanh thiếu niên khá là bình thường. Đám người này toàn bộ là đám người của đội Nam Viêm châu. Hạo Thiên nhìn về phía Adam hỏi: “Với đám người này, ngươi có thể hay không đạt đến vượt qua cấp năm cơ nhân tỏa còn đến cấp sáu cơ nhân tỏa!?”

Adam lắc lắc đầu, hắn bình bình đạm đạm lên tiếng nói: “Có thể nhưng đáng tiếc chuyện đó sẽ không xảy ra. Nếu như ta đoán không nhầm thời khắc ta đạt đến cấp bậc đủ khiêu chiến với Lý Sơn như vậy hắn sẽ xuất hiện trước mặt ta mà đánh với ta một trận…” Adam thở ra một hơi nhìn về phương xa nói: “Đây là dương mưu của Sở Hiên. Ta không ngờ được lần này Sở Hiên sẽ chơi dương mưu với ta. Mặc dù biết trận đấu này rất có thể ta và Lý Sơn sẽ lưỡng bại câu thương nhưng ta vẫn không có cách nào đành phải liên hiệp với hắn chấp nhận mà đi vào bẫy của hắn. Với thực lực tuyệt đối mà nói bất cứ kế hoạch gì đều giống như con hổ giấy mà thôi!”

Adam lúc này đang rất nhàn nhã, bởi vì bọn hắn đang ở ngoại vi thành phố Raccoon. Cả thành phố rộng lớn như vậy, virus muốn lan truyền tới chỗ hắn cũng còn mất nhiều thời gian, đừng nói là cảm giác được, đến cả mấy tinh thần lực khống chế giả cũng không quét hình được chuyện gì khác thường. Toàn bộ đám người đều bình thản nhưng trên đất lại nằm khá nhiều người đang hôn mê. Trong số những người hôn mê này có một số người là đồng đội của Adam, trong đó có cả Ứng Long.

Tống Thiên bình đảm hỏi: “Ngươi biết là nguy hiểm như vậy vẫn còn đồng ý với hắn!”

Adam cười khổ đáp: “Sở Hiên trong tay hắn mang theo phong thần bảng, nói chúng đó chính là toàn tri toàn năng so sánh với cây đồ sự sống của ta mạnh mẽ hơn nhiều. Nếu như ta không đồng ý với kế hoạch này của hắn, hắn sẽ dùng phong thần bảng hoàn toàn mạt sát sự tồn tại của ta. Hiện giờ cơ hội chỉ có một đó chính là sau khi hấp thu tâm linh ánh sáng của mọi thứ ta sẽ tiến vào tầng thứ cơ nhân tỏa cao hơn lúc đó ta sẽ đánh với Lý Sơn một lần. Đây chính là sinh cơ duy nhất!”

Tống Thiên nghe được thứ này không khỏi nhíu mày: “Ta thực sự thắc mắc tại sao Sở Hiên hắn có sức mạnh như vậy vì cái gì không dùng mà mạt sát Lý Sơn!?”

Hạo Thiên mỉm cười đáp: “Tống Thiên ngươi đừng nghĩ đơn giản như vậy. Ngươi có lẽ chưa có cơ hội đối đấu với Lý Sơn nên chưa biết về hắn. Tâm linh ánh sáng của hắn hoàn toàn là rất mạnh gần như không có bất cứ sơ hở nào. Mạnh đến biến thái, chính xác thì nó chính là một tiểu thế giới độc lập, đối với ngay cả chủ thần cũng không có thể tác động lên hắn một chút nào. Loại tâm linh ánh sáng này thật sự là quá đáng sợ, chỉ cần ngươi bước vào thế giới của hắn dù ngươi mạnh đến đâu đi nữa thì cũng bất kể. Ngươi đã bước vào thế giới của hắn, mạng ngươi do hắn làm chủ ngươi nói xem thực lực của hắn như vậy có đáng sợ hay không?”

Adam mỉm cười gật đầu lên tiếng nói: “Sở Hiên sở dĩ không làm vậy không phải bởi vì hắn không muốn mà là hắn không thể. Loại phong thần bảng đó ta đoán được nó chính là giống như chủ thần vậy yêu cầu điểm tưởng thưởng cần cung cấp cho nó. Hơn nữa giá cả của mỗi mạng người là khác nhau ví dụ một cường giả cấp bốn cơ nhân tỏa so với một người bình thường giá cả chính là giá trên trời. Vậy ngươi nghĩ xem cường giả như Lý Sơn cần tốn bao nhiều điểm tưởng thưởng để mạt sát hắn…”

Adam tiếp tục nói: “Trong trận đấu này thực lực hai bên chúng ta tính là yếu nhất, Ác Ma đội xếp hạng thứ hai, Trung Châu đội xếp hạng thứ nhất. Nếu như lần này Chủ thần không ra lệnh nghiêm cấm mang theo người nhân tạo tiến vào vậy người nghĩ gì về trận đấu này!?” Hắn quay sang nhìn mấy người.

Tống Thiên lúc này khuôn mặt có chút sầu thảm, hắn lên tiếng đáp: “như vậy trong vòng vài ngày bất kể là như thế nào toàn bộ luân hồi đội viên sẽ bị đám người tu chân kia mạt sát!”

Adam gật đầu nói: “Đúng vậy! Hiện giờ chúng ta cần đó chính là khởi động trận đồ cây sự sống sau đó tăng nhanh tốc độ hấp thụ tâm linh ánh sáng của mọi người. Đến lúc đó chính ta sẽ đối đấu với Lý Sơn một trận chiến. Nếu như ta đoán không nhầm thì vô hạn tâm linh ánh sáng có thể kháng cự lại tâm linh ánh sáng thống trị của hắn…”

Lúc này Trung Châu đội cũng nhanh chóng bay về phía thành phố Raccon nơi mà mọi tổ đội đang tập hợp ở đó. Trịnh Xá tò mò nhìn về phía Sở Hiên hỏi: “Sở Hiên lần này ngươi có hay không nói một chút kế hoạch của ngươi đây!? Còn việc Trương Hằng phản bội chúng ta ngươi đã đoán được phần nào!?”

Sở Hiên lắc lắc đầu sau đó bình bình đạm đạm nói: “Không có kế hoạch gì cả! Đúng là ta đã sớm biết…” Sở Hiên tiếp tục lên tiếng nói: “Trịnh Xá ngươi có cảm giác được mọi việc rất trùng hợp hay không!?”

Trịnh Xá tò mò hỏi: “Trùng hợp? Ngươi nói là…”

Sở Hiên cười đáp: “Dù sao việc này cũng không tính là cái gì? Ta cũng nói cho ngươi biết một chuyện liên quan tới cái hộp mà hết thảy việc này liên quan tới bàn tay người mà tạo ra cái hộp. Nơi mà chúng ta từng sống là một cái hộp…” Sở Hiên bình đạm cắn lấy một miếng táo, hắn tiếp tục nói: “Mà trong cái hộp này đáng lẽ không nên tồn tại một người tên là Lý Sơn…”

Nghe thấy vậy Trịnh Xá càng cảm thấy kinh ngạc hơn nói: “Ngươi nói vậy là sao!?”

Sở Hiên nâng lên mắt kính mỉm cười nhìn về phía Trịnh Xá lên tiếng hỏi: “Vậy ta muốn hỏi ngươi một câu hỏi. Nếu như người từng đọc qua một cuốn tiểu thuyết tràn đầy bi kịch, sau đó ngươi phát hiện ngươi tiến vào cuốn tiểu thuyết này ngươi sẽ làm gì đây khi mà ngươi có thực lực thay đổi tất cả!?”

Nghe thấy vậy Trịnh Xá không chút nghĩ ngợi đáp: “Như vậy ta nhất định sẽ thay đổi bi kịch diễn ra trong tác phẩm này!”

Sở Hiên cười phẩy phẩy tay nói: “Đúng là như vậy mà Lý Sơn là một người như vậy!” Trịnh Xá nghe thấy vậy hoàn toàn kinh hãi. Sở Hiên lên tiếng đáp: “Nhưng giả sử trong một cuốn tiểu thuyết lại tồn tại vị tác giả có thể tác động đến cuốn tiểu thuyết, vậy ngươi nghĩ vị tác giả kia có muốn hay không tồn tại một tác nhân dị ngoại tác động lên cuốn sách của hắn!”

Trịnh Xá nghe thấy vậy cả kinh nói: “Như vậy có phải hay không?”

Sở Hiên lắc lắc đầu bình thản lên tiếng: “Dù sao mọi chuyện đã diễn ra hoàn toàn trái với vị tác giả kia mong muốn…” Sở Hiên lên tiếng mỉm cười đáp: “Trịnh Xá ngươi có biết hay không ta đã rất nhiều muốn giết chết Trương Hằng nhưng đều không có thành công. Hơn nữa mỗi lần hắn đều hóa giải mọi nguy hiểm trở thành an toàn mà vượt qua. Mặc dù ta rất muốn giết hắn để đảm bảo một đội ổn định nhưng đều không có thành công ngươi biết tại sao không!?”

Trịnh Xá lâm vào trầm tư sau đó đáp: “Là có người động tay chân sao?”

Sở Hiên gật đầu nói: “Thông minh! Ta và sao chép thể của ta đều nhìn ra được điều này. Dù sao hai chúng ta hầu như không có bất cứ bí mật gì. Lần này cũng là hắn và ta thao tác. Ta đã hứa với hắn sẽ có một trận chiến công bằng, mặc dù trận chiến này có lẽ hắn nắm giữ thế chủ động hơn nhưng không có nghĩa hắn sẽ thực sự chiến thắng đến cuối cùng. Ta biết kế hoạch cây sự sống chính là nhằm vào Lý Sơn với tâm linh ánh sáng mạnh mẽ mà đối kháng hắn. Mặc dù trận đấu này Lý Sơn có lẽ rất có khả năng thất thủ nhưng ngươi nên nhớ chỉ cần chúng ta sống sót chúng ta sẽ có cơ hội sống lại hắn…”

Trương Tiểu Tuyết cơ hồ trợn mắt há mồm nhìn Phong Thần bảng trên tay, hơn nửa ngày sau mới cẩn thận nhìn sang bên cạnh, Sở Hiên đang ngồi đó yên lặng ăn táo. Nhìn bộ dạng hắn có vẻ rất nhàn nhã, nhưng nếu đã thấy bản chính Sở Hiên trong Trung Châu đội có sự tính toán rõ ràng cùng tư duy logic phi phàm như vậy thì tên Sở Hiên clone trước mắt cũng tuyệt đối không rảnh rỗi vô sự gì, hắn chắc chắn cũng đang tính toán chuyện gì đó.

“Đúng là lợi hại. Dùng lượng tin tức ít ỏi như vậy đã có được suy luận này, hắn thật lợi hại, Sở Hiên”. Trương Tiểu Tuyết thì thào nói.

“Phải là vậy, nếu như hắn là ta… Không có được suy luận này, hắn sẽ không có tư cách cùng ta bày bố thế cục cho trận chiến cuối cùng này, cũng chứng tỏ hắn không còn là ta nữa, chiến thắng đối thủ như thế chẳng có chút ý nghĩa nào”. Sở Hiên cũng không ngẩn đầu lên, đáp.

“Nhưng mà…. Thật sự không có vấn đề gì sao? Adam thật sự bị hắn suy luận ra rồi, nói cách khác, bọn chúng rất có thể sẽ không đi sang phía chúng ta mà hội hợp với tiểu phân đội kia của Trung Châu đội, cùng nhau đối phó với Adam trước, như vậy bố cục của ngươi cũng…” Trương Tiểu Tuyết thở dài, cũng không biết là đang than thở vì trí tuệ của hai gã Sở Hiên hay là than thở vì hai tên Sở Hiên đối chiến. Một lúc lâu sau nàng mới lên tiếng hỏi.

“Đã không còn vấn đề gì nữa. Mặc dù không thể dùng Phong Thần bảng phá giải mệnh lệnh mà phân đội kia của Trung Châu đội nhận được nhưng ta cũng có thể đại khái hiểu được bản chính của ta đang muốn làm gì. Ở một mức độ nào đó, giữa hắn và ta không có bí mật nào cả, chuyện bọn ta muốn làm cùng đang làm chẳng qua chỉ giống như cờ vây hoặc cờ vua, âm thầm sắp xếp bố cục trong tầm mắt đối phương. Chỉ có thực lực quân cờ trong tay chúng ta, cùng với kinh nghiệm khác biệt mà bọn ta trải nghiệm, tạo thành giá trị quan bất đồng, mới có thể quyết định thắng bại giữa ta và hắn.”

Sở Hiên lại yên lặng cắn một miếng táo rồi mới nói: “Hắn muốn lợi dụng ta để cho Lý Sơn nhận được vô hạn tâm linh ánh sáng như vậy tại sao ta không tương kế tựu kế đạt tới mục đích cuối cùng Vương đối vương, binh đối binh?”

“Bố cục kết thúc chẳng qua chỉ là lúc chiến đấu bắt đầu… Trận chiên cuối cùng này, so với các ngươi tưởng tượng còn lâu dài hơn nhiều…”

“…Trận chiến cuối cùng này, so với các ngươi tưởng tượng còn lâu dài hơn nhiều. Cho dù giết chết Adam cũng chắc chắn không thể đột ngột chấm dứt, trận chiến cuối cùng ngay từ lúc bắt đầu, nhất định phải dùng lực để chấm dứt.”

27

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.