ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 66
Võ Đang Thời Đại Đoàn (1)

Chương 22.1 Võ Đang Thời Đại Đoàn (1)

Sau bao nhiêu năm, ta lại lần nữa rời khỏi Sám Hối Động.

Nhưng mà cũng không thấy có cảm giác đạt được tự do gì.

Thân thể ở trong lao, tinh thần ở ngoài lao.

Theo nghĩa đen.

Bản tôn đứng đối diện phân thân, cũng tựa như nguyên thần nhìn thân thể. Không khác mấy. Sau khi móc ra một quả tim bạc đưa cho Đệ Nhất, bản tôn liền quay lại Sám Hối Động tiếp tục làm một cái cây khô.

Con Đệ Nhất, thì bay đi tìm một cái thân thể thích hợp để chế tạo Đệ Tam.

Đệ Nhất và Đệ Nhị đều mất trinh cmnr, hơn nữa hai cái phân thân này không thể thay thế được. Cho nên đành chế tạo Đệ Tam. Chứ một lúc điều khiển ba cỗ thân thể, thật là cmn mệt. Bởi vì bản tôn bên kia cũng không rảnh rỗi nữa, còn chuyên tâm nghiên cứu thần thông. Bởi vậy mấy ngày gần đây, Đệ Nhất thì tiếp tục bế quan, Đệ Nhị thì ngủ suốt ngày. Qua đợt Thiên Địa Thanh Lâu này, chắc chắn cũng không thể duy trì Đệ Tam được, dùng xong liền huỷ.

Đệ Nhất thoải mái bay lượn trên bầu trời. Thành tựu thất giai, là đã có thể bay lượn tự do trên bầu trời, không như Tiên Thiên chỉ có thể lơ lửng. Đương nhiên khác biệt chỉ là chân khí thất giai hùng hậu, dùng như khí phun phản lực được. Hơn nữa tốc độ chuyển hoá dương khí cũng nhanh, bù được tiêu hao với tốc độ bay bình thường, còn muốn tăng tốc, thì lượng tiêu hao đương nhiên cũng tăng lên.

Ý có đống lửa.

Để xem nào.

Là người quen.

-Đồ nhi, lần này ngươi nhất định phải cố gắng kiếm thật nhiều lợi ích từ Thiên Địa Thanh Lâu đấy.

Là Tô Tinh Hà.

-Vâng, sư phụ, ta sẽ cố gắng hết sức.

Là Đệ Tam, tên này mười năm rồi mà vẫn còn trinh. Cũng nhịn giỏi đấy. Nhưng mà Tô Tinh Hà không phải có nguyên một cái môn phái sao? Sao giờ chỉ có hai cái sư đồ, nửa đêm nửa hôm lại ở cái nơi hoang dã thế này dựng trại. Xem ra là đang vội lên đường cho kịp Tiêu Dao Tiên Hội.

Đệ Tam cũng có vẻ là lựa chọn thích hợp đấy, dù hơi xấu chút.

A, ta vậy mà trọng soái khinh xú, không nên nha.

Thế thì chọn hắn đi.

Ta đem cả Tô Tinh Hà.

-Ngươi là…Lý sư huynh?

-Đúng vậy, sao các ngươi lại ở đây.

Trần Phương Tuấn thấy ta có thể không tiếng động đánh ngất sư phụ của hắn, đối với ta cũng rất khách khí. Tuy rằng thấy ta hành động như vậy là có ý đồ không thiện, nhưng cũng đem tình hình đại khái thuật lại.

Sau khi Tiêu Dao Tử thọ tận mà chết, Tiêu Dao Phái liền không còn êm đẹp như xưa. Vô Nhai Tử mãi không tiến lục giai, mà hắn lại giữ Thiên Địa Thanh Lâu cái thứ kì bảo này, nên đám môn nhân Tiêu Dao Phái liền đánh nhau rồi, liên luỵ cả Tô Tinh Hà. Là Lý Thu Thuỷ cùng Lý Xuân Sơn ra tay diệt môn phái của hắn. Đương nhiên cũng không cạn tàu ráo máng, chỉ chiếm lấy môn phái của hắn mà thôi, tha hắn một mạng. Đám đệ tử ngày xưa đều phản lại, cho nên cũng không động can qua, chỉ bức ép Tô Tinh Hà rời đi mà thôi, chỉ còn Trần Phương Tuấn vẫn theo Tô Tinh Hà. Cho nên lần này hai sư đồ đến Tiêu Dao Tiên Hội, cũng là muốn mưu đồ một phen.

Mà hắn dù sao cũng là đệ tử của Vô Nhai Tử, cũng coi là hiếu nghĩa, Vô Nhai Tử gọi hắn về lại Tiêu Dao Phái, còn hứa tranh thủ một suất vào Thiên Địa Thanh Lâu cho hắn. Mà có được một suất này không, còn cần cả Vô Nhai Tử và Tô Tinh Hà đi tranh đoạt.

-Chuyện của ngươi ta có thể hiểu được. Ngươi không cần lo nữa, yên tâm đi Luân Hồi đi.

Cũng không để Trần Phương Tuấn kịp lên tiếng, ta lập tức giết hắn.

Sau khi giết chết Trần Phương Tuấn thì móc tim hắn ra thay bằng Linh Tê Ngân Tâm, đem hắn biến thành phân thân Đệ Tam của ta.

Hình chiếu thân thể của ta lúc này thấy rõ một trái tim hoàng kim đang đập rộn ràng. Từ nó có hai sợi dây đã thành hình, chạy ra khỏi thế giới tinh thần của ta chạy về nơi xa xăm, xem ra là dây liên kết với Đệ Nhất và Đệ Nhị. Còn một sợi đang chậm rãi thành hình, chính là đang kết nối với Đệ Tam.

-Như vậy là được rồi.

Xong chuyện, Đệ Nhất nói rồi liền bay về với các nương tử thân yêu.

Lát sau Tô Tinh Hà mới tỉnh dậy. Đệ Tam giả vờ nằm ngất xỉu bên đống lửa, bị hắn lay dậy.

-Sư phụ, chuyện gì vừa xảy ra?

-Vi sư cũng không rõ. Nhưng kiểm tra một hồi cũng không thấy có vấn đề gì. Ngươi có thấy gì khác lạ không?

Đệ Tam giả vờ sờ mó khắp người một hồi.

-Không có, sư phụ.

-Vậy thì không sao.

Hai sư đồ trải qua một đêm yên ổn, sáng hôm sau đã tới Tiêu Dao Phái.

Tiêu Dao Phái.

-Sư phụ, lần này người có mấy phần nắm chắc?

Tô Tinh Hà do dự hỏi.

-Chín thành, nhưng cũng đem lợi ích đưa cho người ta tới chín thành. Đệ Tam, lần này phải trông cậy cả vào ngươi rồi.

-Vâng, sư tôn, ta sẽ cố gắng hết sức.

-Mười năm trước Sư tổ lấy đi cơ duyên vào Thiên Địa Thanh Lâu của ngươi, cũng không phải là không tốt. Ít nhất ân tình của Thiếu Lâm Tự vẫn còn. Nhưng đây chỉ là tranh đấu nội bộ Tiêu Dao Phái, bọn hắn sẽ không nhúng tay. Hơn nữa chúng ta ở dưới chân bọn hắn phát triển đến bây giờ, cũng là bọn hắn ban ân rồi.

Ta nghe vậy cũng thấy mát lòng, lão già Vô Nhai Tử này cũng biết làm người đáy chứ. Cũng phải, những kẻ không biết làm người đang ở bên cạnh bản tôn, chết mục trong Sám Hối Động hết rồi.. Từ khi ta đột phá thất giai, Trầm Lãng đặc biệt ngoan, xem ra hắn vẫn còn yêu quý cái mạng của hắn lắm, vẫn kiên trì mong chờ có ngày được thoát khỏi lao tù đấy, ừm, có tố chất làm cách mạng.

-Sư phụ, Vu sư bá không tham gia, vậy hai vị sư cô và Đinh Xuân Thu thật sự định tranh đến cùng sao?

-Đinh Xuân Thu bỏ qua, hắn mới tứ giai. Chỉ là ta và hai vị sư cô của người đều đã mắc kẹt tại ngũ giai nhiều năm. Tài nguyên cao cấp của Tiêu Dao Phái cũng có hạn. Nếu không phải Thiên Địa Thanh Lâu này liên quan tới sắc dục, vậy cũng chưa hẳn đến phần chúng ta.

Cái này cũng là do ta đấy. Tuy rằng ta ở Sám Hối Động mười năm, nhưng các loại tài nguyên cao cấp từ Thiếu Lâm Tự không ngừng đưa tới, vừa hack vừa nạp, mới đột phá nhanh được như vậy. Thiếu Lâm Tự không chỉ vét sạch cất giữ mấy ngàn năm, còn dốc sức vơ vét cả Thập Vạn Sơn Châu luôn, toàn bộ tài nguyên đều dồn vào một người, cái giá trả ra không thể nói là không to lớn, nhưng việc dồn tài nguyên như này cũng không phải lần đầu tiên Thiếu Lâm Tự làm. Nếu không, Thiếu Lâm Tự đào đâu ra năm cái Nguyên Thần Cảnh vậy, tính thêm ta chính là sáu cái rồi. Địa vị Nguyên Thần Cảnh tựa như bom nguyên tử vậy, bởi vậy tăng nhân Thiếu Lâm Tự hành tẩu giang hồ, cho dù là ở Đông Thắng Thần Châu, cũng ít ai dám động vào.

-Mọi chuyện đã có ta lo, ngươi chuẩn bị cho tốt.

-Vâng sư tôn.

Tiêu Dao Tiên Hội.

Vô Nhai Tử lần này đã ngồi chủ vị. Lý Thu Thuỷ và Lý Xuân Sơn cùng ngồi bên phải, đôi tỷ muội này so với mười năm trước không khác gì, nhan sắc vẫn là tuyệt thế vô song như cũ. Thiên Sơn Đồng Lão không tới, Tô Tinh Hà và Đinh Xuân Thu cùng ngồi bên trái.

-Sư huynh, danh ngạch Thiên Địa Thanh Lâu lần này, huynh định thế nào đây.

Lý Thu Thuỷ bắt đầu bức cung.

Vô Nhai Tử thì cười nhẹ coi như không có chuyện gì.

-Ta chỉ lấy một suất. Còn lại…

-Còn lại thì sao?

Lý Xuân Sơn hỏi một tiếng, nhận thấy có gì đó không ổn.

-Đều nhường cho người ta rồi, các ngươi có bản lãnh, thì tự đòi lấy.

-Chư vị đạo hữu Võ Đang Phái tới.

Hạ nhân lớn tiếng thông báo.

-Đi, cùng nhau ra đón tiếp các đạo hữu Võ Đang Phái nào.

Lý Thu Thuỷ cùng Lý Xuân Sơn nhìn nhau, cười khổ. Các nàng liền biết lần này mình lại trắng tay rồi. Võ Đang Phái thật ra dễ nói chuyện hơn Thiếu Lâm Tự đấy, nhưng để bọn hắn nắm được lý, vậy ngươi đừng mơ giở trò, đám đạo sĩ này không có hiền lành như hoà thượng đâu.

Thịnh hội liên quan đến bức vẽ thần kì như Thiên Địa Thanh Lâu Đồ, đương nhiên không thể thiếu Trương Thuý Sơn. Tống Thanh Thư cũng kè kè theo sau. Nhưng lần này có thêm hai người trong Võ Đang Thất Hiệp cùng tới, tất nhiên là để áp trận tránh cho sai lầm, Du Liên Châu và Du Đại Nham, đều lục giai.

-Các vị đạo hữu Võ Đang, hoan nghênh tới Tiêu Dao Tiên Hội.

-Vô Chưởng Môn có lòng.

-Nào mời nhập tiệc.

-Hảo.

Đoàn người Võ Đang Phái cũng không đông. Chỉ vỏn vẹn mười ba người. Chín người còn lại thì là chín cô nương xinh đẹp, một thân đạo bào bó sát người, rất đồng bộ. Gọi là Võ Đang Thời Đại Đoàn. Đây là do Tống Thanh Thư giới thiệu, xem ra cái tên này cũng là do hắn đặt. Mà chín cái danh ngạch lúc trước Vô Nhai Tử nhắc tới cho người ta, xem ra là của các nàng rồi. Luân Hồi Giả nhập Luân Hồi cùng ngày cùng tuổi, cho nên chín cái cô nương này đều là tròn ba mươi rồi, nhưng dù sao cũng là nhị giai, nước nôi đầy đủ, thân hình nhan sắc vẫn đang phơi phới. Nghĩ kỹ, thì đây mới là thời kì đỉnh cao nhan sắc của các nàng.

Vô Nhai Tử là chưởng môn của Tiêu Dao Phái, Thiên Địa Thanh Lâu Đồ cũng là của hắn, mà theo môn quy của Tiêu Dao Phái, Lý Thu Thuỷ cùng Lý Xuân Sơn cũng không còn quyền quyết định gì tới Thiên Địa Thanh Lâu nữa. Vốn là định liên thủ bức ép, cùng lắm thì dùng nắm đấm, nhưng Vô Nhai Tử lại mời Võ Đang Phái. Nếu là môn phái khác, lấy uy danh Thiếu Lâm Tự ra doạ, nói đây là chuyện riêng của Tiêu Dao Phái, vậy sau đó Vô Nhai Tử chỉ có thể giải quyết nội bộ. Còn giải quyết kiểu gì, đương nhiên là chia đều, chia đều không được thì đánh, ai thua thì nhường, đơn giản vậy thôi. Nhưng mà người tới là Võ Đang Phái, đám Trương Thuý Sơn hiểu rõ Thiếu Lâm Tự vô cùng, đương nhiên hiểu nên làm thế nào. Bám lấy danh chính ngôn thuận Vô Nhai Tử là chưởng môn Tiêu Dao Phái, lại thêm nắm đấm lớn, Lý Thu Thuỷ cùng Lý Xuân Sơn chỉ có thể im mồm.

Bởi vậy Tiêu Dao Tiên Hội lần này diễn ra êm đẹp vô cùng.

-Đi đi, cố gắng lên.

-Vâng sư tôn.

Vô Nhai Tử cũng cố gắng động viên ta. Có mấy cái nhẫn chứa đồ, đều đưa hết cho Đệ Tam.

-Chuyện cần làm trong Thiên Địa Thanh Lâu, các ngươi cũng hiểu, vào đi, đây là cơ duyên của các ngươi, cố gắng tranh thủ.

-Vâng X9.

Trương Thuý Sơn động viên Võ Đang Thời Đại Đoàn một chút.

Các nàng ngoan ngoãn theo vào.

*

- Oa đây là bên trong Thiên Địa Thanh Lâu sao? Thật đẹp.

Sống quá mấy đời người, còn nhí nhảnh như vậy, không biết Lý Thuận Khuê là giả vờ hay tính cách nàng là trẻ nít như vậy đấy. Nếu là thật, xem ra chiều cao phát triển hạn chế cũng kèm theo trí não phát triển hạn chế luôn. Y như Quyền Mẫn Nga vậy, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Nhưng mà khác với tiểu nương tử, Lý Thuận Khuê thân hình rất nỏng bỏng, khúc nào ra khúc nấy, y hệt Thân Trí Mẫn. Nhưng bờ môi của Lý Thuận Khuê rất đầy đặn quyến rũ, chẹp chẹp, để bú côn thì thật tuyệt.

Các tỷ muội mặc kệ nàng.

-Trần đệ, ngươi nói tiếp theo nên làm thế nào?

Kim Thái Nghiên đại diện dò hỏi.

Dù sao ở đây chỉ có Đệ Tam là nam nhi, lại là môn nhân Tiêu Dao Phái, không hiểu gì thì đương nhiên các cô nương nên hỏi hắn. Huống hồ Trương Thuý Sơn cũng đã căn dặn nên hợp tác làm việc. Các nàng đến đây cũng là tình nguyện nha. Huống hồ chuyện Đệ Nhị một hơi lên lục giai không nói, Đệ Nhất cũng đã Tiên Thiên, chuyện này, cũng không phải bí mật gì.

Luân Hồi mấy chục năm, lại vẫn lẹt đẹt nhị giai, Võ Đang Thời Đại Đoàn đương nhiên cũng thấy không cam lòng. Vừa hay có cơ hội, đương nhiên bằng lòng nắm lấy. Không thấy Thiên Thần Thất Thủ đang sống rất vui sao, danh tiếng đã truyền khắp Thập Vạn Sơn Châu, để người người ghen tị. Ở cái thế giới nắm đấm là chân lý này, lấy nhiều vợ, hay nhiều chồng, là chuyện quá ư nà bình thường.

Sắc Dục Phần Tâm Hoả bây giờ tạo ra hồn nguyên vẫn nhiều như cũ, nhưng so với nhu cầu của thất giai, thật là không đáng kể. Vẫn là Tẩy Tuỷ Kinh đáng tin hơn. Mà có Sắc Dục Phần Tâm Hoả đốt lên vô tận dục vọng và Linh Tê Ngân Tâm cung cấp tinh lực vô hạn, cũng không sợ không kiếm đủ Điểm Tiêu Dao. Mục tiêu không nhiều, một triệu điểm là được.

Nhìn chín cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc, ta cũng không nhịn được thấy hưng phấn, Sắc Dục Phần Tâm Hoả bùng lên dữ dội.

-Chúng ta hiện tại chờ tới khi trò chơi bắt đầu là được. Các sư tỷ hẳn là biết nên làm gì rồi chứ?

-Ừm, chúng ta đã biết. Lúc đó còn cần sư đệ nhẹ nhàng dùm.

-Ta sẽ nhẹ nhàng hết sức.

Cả chín cô nương cùng bày tỏ ý hiểu rõ. Quả nhiên là người từng trải, lại chuyên nghiệp, làm việc cũng gọn gàng.

-Mời chọn trò chơi. 1. Nam và nữ tiến hành hôn môi. 2. Nữ giúp nam thủ dâm xuất tinh một lần. 3. Nam xuất tinh vào cơ thể nữ một lần.

Độ khó của trò chơi là tăng cấp dần đấy. Nếu cứ chọn trò chơi dễ dàng, vậy mức độ tăng cấp cũng giảm bớt. Bình thường đều là trò chơi 1 dễ nhất, trò chơi 3 khó nhất. Vậy nếu toàn chọn trò chơi 3 thì, không biết trò chơi này sẽ biến thái đến mức nào nữa. Thật là đáng chờ mong.

Chỉ có trâu mệt chết, làm gì có ruộng bị cày xấu. Hơn nữa lại là chín thửa ruộng ngon tươi mon mởn như Võ Đang Thời Đại Đoàn. Tất nhiên để đề phòng, ta cũng lén dùng thần niệm, đem Sắc Dục Phần Tâm Hoả đốt lên linh hồn các nàng, hơn nữa còn kích thích nó cháy bùng lên.

-Ta chọn 3.

Đã bàn sẵn, Hoàng Mĩ Anh liền chọn trò chơi 3.

-Kiểm tra đến hai người tham gia trò chơi là nữ, cưỡng chế thêm vào nam, mời Trần Phương Tuấn tham gia trò chơi. Yêu cầu trò chơi như cũ, nhưng cần tiến hành với cả hai nữ.

Đệ Tam đứng đối diện Lâm Duẫn Nhi và Từ Châu Huyền. Cả hai đều xinh đẹp vô song, không phải Tiên Thiên mà tựa thiên tiên. Khuôn mặt cả hai đều xuất sắc tinh tế vô cùng. Dung nhan Từ Châu Huyền nhìn mềm mại và dễ thương, còn dung nhan Lâm Duẫn Nhi lại nhìn hiền lành thân thiện. Từ Châu Huyền cao hơn Lâm Duẫn Nhi một chút, ngang bằng Đệ Tam, mà thân hình Từ Châu Huyền, cũng ăn đứt Lâm Duẫn Nhi. Nhìn cái đồi núi chập chùng trước ngực Từ Châu Huyền, rồi nhìn sân bay trước ngực Lâm Duẫn Nhi mà xem, thật đáng thương.

-A đệ đệ, mau hôn tỷ a.

Từ Châu Huyền chủ động dâng lên môi thơm, đã sớm đói khát khó nhịn, để ta tham lam đớp lấy. Hôn một hồi cả hai còn chủ động đưa ra đầu lưỡi cuốn lấy nhau, như tình nhân đang yêu đương nồng nhiệt. Lâm Duẫn Nhi cũng không còn ngại ngùng, thuần thục đem quần áo của ta lẫn Từ Châu Huyền lột sạch, quỳ xuống cầm lấy côn thịt đã ngỏng cao của nam nhân, tầm mười bảy phân, khá thẳng, quy đầu đỏ hồng đã rỉ ra một giọt dịch ở niệu khẩu, thân côn đen đúa gân guốc. Lâm Duẫn Nhi nhìn một cái liền thè lưỡi quét lấy hạt dịch trên quy đầu vào miệng.

-Ưm

Bị Từ Châu Huyền khoá môi, ta chỉ có thể rên lên sung sướng, ta cũng không nỡ bỏ môi thơm của người đẹp, lại tham lam đưa tay lên sờ bóp nãi cầu của Từ Châu Huyền. Nãi cầu của nàng hình dáng rất đẹp, nhũ phong cứng lên đỏ hồng, trắng mềm như một đống bột bị ta vò bóp trong lòng bàn tay.

-Ưm ưm

Lâm Duẫn Nhi đã đem côn thịt ta ngậm vào miệng, bắt đầu bú liếm, rất thuần thục, rất kinh nghiệm. Được một khuôn mặt tuyệt mĩ như thế chôn vào giữa háng bú côn, chỉ có sướng chết. Ta tuy không thấy được khuôn mặt tinh xảo của Lâm Duẫn Nhi bú côn của mình, nhưng ta đã sướng đến không được.

Côn thịt giật giật run rẩy.

Lâm Duẫn Nhi vậy mà nhả côn thịt ra, cầm lấy côn thịt ta nhắm thẳng mặt mình, tay cầm côn thịt dữ tợn sắp nổ tung của hắn sóc mạnh.

-A sướng quá ta bắn.

Tinh dịch đục ngầu phun bắn mà ra, nhắm thẳng mặt Lâm Duẫn Nhi, tràn đầy dung nhan diễm lệ. Mĩ nhân nhắm mắt thừa nhận, cảm giác tinh dịch trơn trượt ấm nóng trên mặt, lồng ngực nàng cũng không khỏi phập phồng kích động. Tinh dịch trắng đục cũng không thể che nổi hai má ửng hồng, thật là dâm mĩ.

Vừa xuất kho hàng tồn ba mươi năm tồn trữ trong thân thể Đệ Tam, ta cũng cảm thấy một trận tê dại toàn thân, thoái mái không nói nên lời, cũng không có cảm giác mệt mỏi sau khi xuất tinh, ngược lại càng thêm hưng phấn, côn thịt của hắn cũng chưa từng mềm đi dù chỉ một giây. Lại nhìn Từ Châu Huyền cũng quỳ xuống thè lưỡi liếm lấy tinh dịch trên mặt Lâm Duẫn Nhi, ta liền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, dục hoả khó nhịn càng cháy đượm hơn.

Lâm Duẫn Nhi được Từ Châu Huyền liếm sạch tinh dịch, mở mắt ra, khuôn mặt ướt át dâm đãng sáng bóng bởi tinh dịch của ta và nước bọt của Từ Châu Huyền. Nàng từ lúc nam nhân xuất tinh cho đến khi bắn xong đều cầm côn thịt trong tay, đương nhiên biết côn thịt ta không hề mềm đi, đương nhiên biết bạn tình có chuẩn bị, cũng là đói khát khó nhịn.

Nàng nằm ngửa ra sàn, dạng rộng hai chân dài ra hai bên, đẩy đáy nội khố sang cạnh, để lộ động khẩu mê người, lại dùng ngón tay tách hai cánh hoa hồng phấn ra, để lộ âm đạo non mềm bên trong, hướng nam nhân phát ra lời mời.

-Đệ đê, mau tới.

-Tỷ tỷ ta tới đây.

Ta như một con sói đói nhào tới, côn thịt hướng âm hộ Lâm Duẫn Nhi đâm chọt lung tung, không thể tiến vào.

-Ngươi đừng gấp, chờ chút.

Từ Châu Huyền tiến tới, cầm lấy côn thịt thô to đang muốn nổ tung của ta chỉ đúng vị trí.

-Được rồi, vào đi.

Lại cười một cái vỗ nhẹ mông ta cổ vũ.

-A

Ta nào còn nhịn nổi, mông trầm xuống, phá tan màng trinh Lâm Duẫn Nhi, bên trong âm đạo đã trơn ướt không chịu nổi, để côn thịt thô to cắm đến tận cùng, chạm đến cổ tử cung. Âm đạo trinh nữ chặt khít vô cùng, lại mịn màng trơn ướt do hứng tình, ta điên cuồng hẩy mông, cũng không quan tâm Lâm Duẫn Nhi đau hay không đau. Chưa được một phút lại nằm đè lên trên người Lâm Duẫn Nhi, thân thể cứng đờ một cái, sau đó rên rỉ.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

286

4

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.