ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Lạc Huyên xuất thủ

☆.

" Ngươi là người phương nào? " Phong trưởng lão nhìn về phía bóng người vừa cứu đi Lí Kế Nguyên hỏi .

" Muốn giết người của Cô , ngươi không có cửa đâu. " Người đến ngữ khí lạnh như băng trả lời .

" Quấc Quân nàng làm sao xuất hiện ở đây . "

Đám người Duệ Vương , Tôn Siêu thấy rõ người đến hình dạng khuôn mặt , như gặp quỷ hoảng sợ kêu lên.

Nhất là Duệ Vương nhìn đến trạng thái của Lạc Huyên thì liền nghi hoặc , không phải thái y chuẩn đoán Quấc quân bệnh nguy kịch không bước nổi khỏi giường hay sao .

Trước mặt hắn thấy cái gì ? Quấc Quân nào giống người có bệnh à , nhìn nàng tinh thần rất sung sức đây .

" Đáng chết cái lũ tình báo ."

Một bên Tôn Siêu nhanh chóng bình phục tâm tình sau đó hướng Duệ Vương nói.

" Hiện tại hoàng cung đã nằm trong sự khống chế của chúng ta , Quấc Quân xuất hiện cũng không ảnh hưởng đến đại cực.

" Chúng ta không có đường lui , Quấc Quân nàng không chết thì ngày mai chúng ta xong đời . "

" Ngôi vị Quấc Quân này ta nhất định phải có được. " Duệ Vương cảm thấy lời nói của đối phương thấy rất có lí nên quyết tâm đạo.

" Bệ hạ như ngươi đã thấy người của chúng ta đã phong tỏa toàn bộ hoàng cung , Lí Kế Nguyên trọng thương không gượng dậy nổi , dựa vào một đám ít ỏi cấm quân có thể ngăn cản chúng ta hay sao . " Tôn Siêu một tay chỉ chỉ còn sót lại hơn nghìn Cấm quân .

" Chỉ cần viết chiếu chỉ nhường lại ngôi vị cho Duệ Vương điện hạ thì tính mạng của ngươi và người trong hậu cung sẽ được giữ lại "

" Hoặc là chúng ta giết ngươi và người của ngươi xong , tự mình soạn lấy chiếu chỉ trợ giúp Duệ Thân Vương leo lên ghế rồng ."

" Hai lựa chọn đó ngươi tuyển đi. " Tôn Siêu uy hiếp.

Lạc Huyên nghe xong phẫn nộ vô cùng : " Ngươi câm miệng lại cho ta , chỉ sợ ta nhường ngôi thì chẳng phải thiên hạ này sẽ nằm trong sự khống chế đám cẩu tặc các ngươi hay sao ? "

" Tôn Siêu , tổ tiên Tôn gia các ngươi vốn là Lan triều khai quấc công thần lập được vô số công lao hãn mã tận trung với nước , bây giờ lại cấu kết với nhau muốn soán nghịch sự tình , ngươi còn xứng với liệt tổ liệt tông đã khuất sao ."

Lạc Huyên ngẩng đầu đôi mắt nhiếp người lãnh mang hướng về Tôn Siêu lạnh lùng quát mắng .

Tôn Siêu nghe vậy chốc lát bị chấn nhiếp , sắc mặt tái nhợt không tự chủ lui về phía sau mấy bước , khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi .

Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra , hắn lại bị một nữ nhân quát lui , lẽ nào đây là thiên tử chi uy ?

  " Cái gì rắm chó Thiên Tử , một cái không còn sống lâu người đang giãy giụa kéo dài hơi tàn mà thôi ."

" Lấy sức một mình ngươi muốn chết. "

Tôn Siêu nhanh chóng bình phục tâm tình , cảm giác vừa bị nhục nhã , lập tức trong mắt hiện lên hung tàn hướng xung quanh phản quân ra lệnh : " Giết cái này ả nữ nhân cho ta , ai giết được bản nàng tướng quân trọng thưởng hoành kim một vạn ."

Tôn Siêu vừa dứt lời xung quanh binh lính đã rút ra đao kiếm , cung tên nhắm ngay Lạc Huyên .

Bọn hắn khắp khuôn mặt đều kích động sôi trào , giết Thiên Tử bảo sao uy phong , ai không kích thích .

" Nguy hiểm ! Cấm Quân nhanh bảo vệ bệ hạ ! " Đang trọng thương nằm dưới đất Lí Kế Nguyên lo lắng hét to , bệ hạ vừa hồi phục chắc chắn không địch lại nhiều người như vậy.

" Kế Nguyên ngươi yên tâm đám phản tặc này còn chưa làm gì được Cô " Đang nói chuyện Lạc Huyên chân khí bạo phát dưới chân nền đá cứng rắn bị chấn đến vỡ nát .

Đông đảo hắc giáp binh lính như dòng nước lũ giết đến.

" Muốn giết Cô các ngươi đều phải chết. "

Lạc Huyên thanh âm không một chút tình cảm , sau đó như mãnh thú săn mồi hai tay hóa thành trảo đem phía trước nhất phản quân xé mở thành hai nửa .

Chỉ là vừa mới giết chóc mấy người Lạc Huyên hơi sững người một chút . Hắn phát hiện ra mỗi giết một kẻ địch thì có một cỗ nhỏ khí huyết năng lượng xuất hiện cường hóa lấy cơ thể mình .

Ah , tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên .

Sau một phút trên trăm phản quân bị mạnh mẽ giết chết , lúc này Lạc Huyên giết đến càng hăng máu .

" Ha ha , sảng khoái thật "

Nụ cười của Lạc Huyên để đông đảo phản quân rét lạnh .

" Tôn Siêu đến lượt ngươi. "

Thoáng chốc thân ảnh Lạc Huyên nhanh như tật phong hướng đến chỗ Tôn Siêu .

" Không ổn nàng ta làm sao mà mạnh như vậy " Tôn Siêu mặt kinh hoảng , trong chớp mắt hời hợt đánh giết hàng trăm tinh nhuệ binh sĩ .

Trong số này một phần ba binh sĩ là mang tu vi trong người , Tôn Siêu muốn giết nhiều người như vậy chí ít cũng phải tốn mấy phút thời gian à .

Đối diện Lạc Huyên khí thế giết đến Tôn Siêu cũng không cam chịu yếu thế , trường thương cấp tốc đâm tới.

Đối với mũi thương sắc nhọn trong gang tấc Lạc Huyên hừ lạnh , trước ánh mắt kinh ngạc vô số người đánh ra một quyền .

Tình cảnh này để đối diện Tôn Siêu nở nụ cười khinh thường , dám lấy nhục thể phàm thai chọi cứng với tinh cương vũ khí đây là muốn chết.

Ầm!

Hai cỗ lực lượng va chạm ẩn chứa một cỗ khí tức bạo liệt.

Rất nhanh một đạo thân ảnh bị đập bay rớt ra ngoài , đám người kinh hãi khi thấy người trọng thương lại là Tôn Siêu , mà trong sân Lạc Huyên chẳng có chút sứt mẻ nào .

Thân thể Lạc Huyên giờ mạnh đến đáng sợ , sau khi nuốt ăn trên trăm gốc lâu năm dược liệu hắn Ngọc Thanh Chân Kinh cũng bước vào tầng thứ 3 , cảnh giới nhục thân hoàn toàn bước vào Khí Vũ Cảnh cấp độ .

Vừa xuất quan hắn cũng muốn biết mình nắm đấm mạnh đến mức nào , vừa rồi chỉ xuất ra 10% quyền lực Tôn Siêu liền chịu không nổi rồi .

Tôn Siêu phun ra một búng máu lớn hai tay nắm lấy thân thương miễn cưỡng đứng dậy , kinh hãi nhìn người trước mắt gằn từng chữ. " Đây là Khí Vũ cảnh tu giả lực lượng. "

" Kết thúc , quá yếu " Cả người Lạc Huyên động , như mũi tên rời cung lao về phía Tôn Siêu trùng kích một đấm .

Tôn Siêu hoảng hồn chỉ kịp dùng thương hộ ở trước người , đáng tiếc hắn đánh giá thấp sức mạnh của Lạc Huyên , cả người chịu đựng lực phản chấn mạnh mẽ , hai chân càng lún vào trong đất không thể rút ra .

' Đáng chết ! "

Lúc này Lạc Huyên thu quyền tay biến thành móc câu hướng đối thủ công kích , Tôn Siêu phản ứng đã chậm một con thủ tay trắng nõm đã xuyên thủng lớp áo giáp , bóp nát trái tim của hắn .

Nhìn cơ thể bị đánh xuyên qua , Tôn Siêu hô hấp khó khăn muốn nói điều gì nhưng sinh mệnh nhanh chóng trôi qua , mấy giây sau đã khí tuyệt thân vong ngã gục xuống đất .

  " Phế vật không chịu nổi mấy đòn , muốn giết ta còn kém xa lắm đâu " Rút cánh tay ra khỏi thi thể , Lạc Huyên ưu nhã rút khăn lau vết máu trên tay không quên phúng một câu .

32

1

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.