Chương 6 - Lam Tử Kỳ
Lam Tử Kỳ một thân trung y tử sắc, cổ áo rộng nhìn thấy rõ một mảng ngực trần lấm tấm dấu hôn. Hắn ngồi trên trường kỷ tóc dài buông xõa, một tay đặt lên vai người đang ngủ say dùng dùi hắn làm gối đầu. Lam Tử Kỳ có chết cũng không thừa nhận, hắn đối vóei nâm nhân này nhất kiến chung tình. Trên chiến trường, người kia anh dũng thiện chiến đã thu hút ánh nhìn của hắn. Tâm tư hắn dần bị câu đi, luôn tìm cách vô tình mà gặp người đó, trêu tức hắn rồi bỏ chạy. Ma Yêu Vương xưa nay nổi danh hung bạo, một khi động tâm lại như thiếu nữ hoài xuân, thích mà không dám nói.
_ Ngươi lại nghĩ gì vậy? Mạc Tà vừa hỏi vừa đưa tay lần vào trong áo Lam Tử Kỳ. Kẻ dâm tà kia tham luyến từng tấc da thịt trên thân thể người hắn yêu, hận không thể khảm vào tim, thời thời khắc khắc giữ bên cạnh.
_ Mạc Tà đã bao giờ ngươi nghĩ quang minh chính đại ở bên ta không? Từ bỏ vinh quang là Thận tộc?
_A Lam vì ngươi ta có thể làm tất thảy, nhưng rồi bọn Thần Tộc có để cho hai ta được yên ổn không?
_ Vậy thì thống nhất tam giới, khi đó còn ai dám nói gì?
_ Ta mới lén coi trộm Thiên Thư. Trong tam giới có một kẻ được sinh ra để cân bằng các thế lực. Một khi khởi binh đánh Thần Tộc, lấy sức ta và ngươi hợp lại nhất định thành công. Nhưng kẻ kia sẽ can thiệp.
_ Ta sẽ cho người đi truy tìm.
Lam Tử Kỳ không biết rằng, khi người đó xuất hiện thì đau khổ của hắn cũng từ đây mà kéo dài vô tận.
Mạc Tà nói với Lam Tử Kỳ rằng, khi yêu ai đó đủ sau đậm, ta sẽ bất chấp đạo lý để bên người, yêu người tới cùng. Hắn tin điều đó, vậy nên hắn mới đồng ý để Mạc Tà từng bước từng bước thu tâm Tiếu Tiếu, người cân bằng tam giới. Vậy nhưng khoảnh khắc hắn thấy Mạc Tà cùng Tiếu Tiếu bái đường lòng hắn đã không chịu đựng nổi sự ghen ghét đố kỵ, sự sợ hãi mất đi nam nhân mình yêu một đời này. Hắn đã bạo phát, hắn giết toàn bộ dân chúng Khôn Thành. Một khắc kia, tiểu đệ của Tiếu Tiếu dùng hơi tàn muốn giết hắn, Mạc Tà nơi đó không chần chừ vung một kiếm chí mạng khiến đứa nhỏ gục xuống mắt không tin vào những gì mình trông thấy. Mạc Tà bắt ép buộc hắn rời đi. Hắn là Ma Yêu tộc, xưa nay giết chóc nào sợ thế gian nói gì. Nhưng là Mạc Tà đã cầu hắn rời đi. Trong mắt chàng chỉ có hắn, chỉ lo đến an nguy của hắn, hắn đành phải bỏ đi.
Ở Ma Yêu Cung, Lam Tử Kỳ nhận được tin Mạc Tà đã chết dưới tay Tiếu Tiếu. Hắn hận Tiếu Tiếu đã giết đi người hắn yêu, hận những kẻ Thần Tộc kia tự cho mình là cao quý, coi Ma Yêu là tộc thấp hèn tà ác. Hắn càng hận bản thân nóng giận gây họa. Hắn thề có trời cao, hắn nhất định phải giết Tiếu Tiếu, đạp đổ Thần tộc.
Tất cả đã là chuyện xưa của 3000 năm trước. Lam Tử Kỳ lãnh diễm từ trên ngôi cao nhìn xuống đứa trẻ phấn nộn kia, một khắc kia tâm như sống lại.
Sau khi nghĩ sự cùng các Ma Yêu tướng Lam Tử Kỳ quay lại căn phòng hắn dành riêng cho Mạc Tà. Vừa đặt chân vào, hắn liền bị kéo vào một lồng ngực rắn chắc. Hơi thở nam tử tràn ngập. Môi mỏng hung hăng bị gạm nhấm, từ bạo ngược dần hóa nhu tình, cẩn thận nâng niu. Người nào đó vừa bá đạo vừa ôn nhu ôm hắn một đường đến giường lớn. Bờ môi cương nghị rời xuống yết hầu tỉ mỉ từng chút từng chút muốn ăn người dười thân sạch sẽ không còn một mẩu. Nam nhân cố gắng tiết chế thật nhẹ nhàng cởi bỏ y phục trên người hắn
_ A Lam ngươi thật ngon! Chỗ này có nhớ ta không? vừa nói mỗ nam nhân nào đó vừa không biết xấu hổ tay đặt tại tiểu hoa cúc của người ta trêu đùa.
_ Ngươi là đồ sác tâm, vừa trở... ngô Lam Tử Kỳ không kịp nói hết câu liền cảm nhận được cứng rắn đang tiến vào thân thể mình. Nam nhân rất nhẹ nhàng mà khơi gợi xúc cảm của hắn, thật chậm rãi hạ thân bắt đầu luật động. Từng đợt từng đợt khoái triều như muốn đánh úp Lam Tử Kỳ. Hắn nhịn không được, cổ họng ngâm nga những tiếng vô nghĩa. Dường như âm thanh kia càng kích thích dục vọng của mỗ nam nhân. Hắn càng trơ tráo mở miệng:
_ A Lam thích như này sao? hắn vừa dứt lời liền lắc hông một cái, hay như thế này?
Lam Tử Kỳ hận không thể bịt miệng tên sắc lang vô sỉ kia lại. Hắn còn dám trêu đùa lão tử? Lam Tử Kỳ động thân cố tình kẹp chặt hắn. Kích thích gấp đôi, hắn không hề không chế lực đạo nữa mà ra sức mà đ*m vào...
Cảm nhận của lão nương chính là: Lam Tử Kỳ là một tiểu thụ thâm tình, nhưng quá mức u mê đến cuối cùng vẫn vì chấp niệm của người mình yêu năm lần bảy lượt tự đi vào ngõ cụt. Người đáng thương tất có chỗ đáng giận.
Khà khà, tâm sự tí, cố nhân của ta cũng tên Kỳ, cha hắn tên Ka. Hắn đúng là một tra nam đích thực. Nhưng mà tất cả đã qua, khi ta đặt tên nhân vật trong long không hề cố tình. Trong đầu chỉ cố nghĩ ra cái tên nào đặc biệt. Đến khi viết một hồi, chợt nhận ra có cái gì đó kỳ kỳ. Haha ta hơi nhạt nhẽo.
18
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
