Chương 10 - Hoàn
Kiều Duệ ngồi bên thềm nhà nhìn đứa nhỏ chơi đùa. Nó lắp ráp nhũng mảnh ghép xếp hình thành hình lập phương, nhưng luôn để thiếu mảnh cuối cùng.
- Anh Duệ? Mảnh cuối cùng mất rồi? Anh mắt nó đáng thương hề hề. Anh giấu của em sao?
- Lại đây! Thơm anh, anh đưa cho! Kiều Duệ cười chỏ chỏ tay lên mặt mình.
- Hứ! Không thèm, em đi tìm mẹ. Mẹ ơi... Đứa bé chạy đi không thèm ngoảnh lại nhìn anh.
Tiếu Tiếu cười đón đứa trẻ vào lòng. Đôi mắt cô ấu yếm nhìn nó.
-Tiếu Lam, con đã ráp xong mô hình chưa? Ta đi ăn cơm nhé? Mời anh Duệ của con ăn chung không?
- Không mời hứ! Trâu già đòi gặm cỏ non!
Tiếu Tiếu trợn tròn mắt nhìn con trai mình, ai dậy nó cái cxaau đấy vậy?
- Y chang lão công của mẹ đó! Tiếu Lam nói.
Cái gì? Còn lôi cha của mình làm ví dụ nữa à?
-Tiếu Lam con đứng đó! Ai nói con nghe trâu già đòi gặm cỏ non?
- Cha đó! Cha bảo lần đầu thấy mẹ là biết ông đây muốn làm trâu già gặm cỏ non! Cậu bé thành thành thật đáp lại câu hỏi của bà mẹ cỏ non nhà mình.
Tiếu Tiếu nghe câu trả lời của con xong máu xông lên nào liền gào lên:
- Dương Tư anh lăn ra đây!....
Kiều Duệ...
Tiếu Lam...
- Anh dắt em đi ăn KFC nhé hay McDonald's?
- Cả hai nhé? Tiếu Lam mắt lấp lánh nhìn Kiều Duệ.
-Ừm! Kiều Duệ cười sủng nịch.
Năm Tiếu Lam 25 tuổi, một buổi sáng thức dậy thấy mình đã thất thân. Tên chủ mưu còn như bị bệnh xà tinh quấn quý không buông, cánh tay gắt gao ôm eo cậu. Mặt đầy hắc tuyến, Tiếu Lam co chân đạp người kia không chút nương tình:
- Cút! Anh dám nhân lúc lão tử say mà làm trò bỉ ổi!
- Vậy nhân lúc em đang tỉnh táo mình làm tiếp nhé vợ? Người nào đó không biết xấu hổ làm cái biểu hiện phong tình vạn chủng.
Tiếu Lam vừa đau hoa cúc vừa điên tiếp, liền nhấc chân một đạp giữa mặt tên yêu nghiệt kia.
- Mẹ! Tiễn khách!
-Tiễn khách? Con thu dọn đồ chưa? Kiều Duệ anh giúp Tiếu Lam thu thập một chút, sớm mang nó đi!
- Mẹ? Nào có ai bán con như mẹ?
- Con trai lớn trong nhà như bom nổ chậm. Đi đi đi!
...
Tiếu Tiếu hỏi hắn có hối hận không? Hắn hối hận nhưng không còn kịp.
- Vẫn còn cơ hội! Kí ức của ta đang tan rã dần, chàng giúp đưa ta về nhà nhé? Sau khi ta tỉnh dậy lần nữa ta sẽ không biết chàng là ai đâu.
Tiếu Tiếu đi làm lại, cô nghe nói bên trên lại thuyên chuyển giám đốc mới. Tiếu Tiếu vào trình diện giám đốc mới không khỏi rủa thầm cmn ông giảng viên đại học của cô sao lại ở đây? Sau đó trên dưới công ty lưu truyền giai thoại giám đốc trâu già cua hoa khôi văn phòng, cua từ khi còn là sinh viên, đến khi tốt nghiệp đi làm, giám đốc nghỉ việc giảng dạy chạy đến công ty ngày ngày diễn màn tình yêu văn phòng.
Một năm kia hai người kết hôn, nửa năm sau đã có tin mừng. Mười tháng sau Tiếu Tiếu cuối cùng cũng sinh.
Lúc đứa trẻ cất tiếng khóc, ở nơi nào đó cách nửa vòng trái đất, tim Kiều Duệ mạnh mẽ loạn nhịp.
Tiếu Tiếu và Kiều Duệ thỉnh thoảng sẽ ngồi cùng nhau nhìn Tiếu Lam chơi đùa.
-Thân là Ma, tâm lại vô tà, trời không nỡ phụ. Tiếu Tiếu bỗng thốt lên.
-Cô nói gì vậy? Kiều Duệ sửng sốt. Chẳng phải ký ức đã bị xóa?
-Ah, tôi không biết, tự dưng trong đầu tôi hiện ra suy nghĩ ấy. Thỉnh thoảng ngồi ngắm đứa nhỏ tôi hay nói những điều bản thân không hiểu lắm...
cccccccccc
Đôi lời của Con Thỏ Tìm Cỏ.
Mình không thích đọc những truyện dài quá nhiều tình tiết quá nhiều drama, càng không thích truyện nào có nam phụ nữ phụ tình thâm tốt đủ đường nhưng không được yêu. Vì thế cho nên mình không viết truyện dài, không có người tình thâm mà không được đáp lại. Và mình không đi sâu các chi tiết bởi trong lòng mỗi người đều có sự lý giải riêng...
Và đây chính là kiểu tưởng đâu nữ chính ngôn tình ai dè nữ phũ đam mỹ....
10
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
