ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13 - Phá Toái Trảm nhất kích

Chương 13: Phá Toái Trảm nhất kích

Bát Liên Quốc

Bạch Ưng thành

Phòng chờ Khu chiêu sinh

Nhất Khương lấy ra túi trữ vật, xem xét bên trong.

“Đúng là thiếu gia nhị lưu gia tộc có khác, đồ tốt thật nhiều.”

Bên trong có hàng trăm nhị cấp linh thảo cùng nghìn nhất cấp linh thảo khác, 3 vạn lượng bạc đủ để cho Nhất Khương tạo thành hơn trăm dược lực bồn tắm, một môn công pháp, một cái đỉnh cùng trước đó một thanh Hoàng khí trung phẩm kiếm được Hồ Ninh Kiệt sử dụng. Nhất Khương nhìn vào cái đỉnh.

“Dựa theo các văn tự được in trên đây, chắc hẳn là một cái Nhị giai Đan đỉnh, tên Hồ Ninh Kiệt hẳn là học đồ Luyện đan sư rồi. Đồ tốt!”

Hắn nhìn sang quyển công pháp.

“Bạo Thủy Trảm”

Hoàng cấp trung phẩm, không đáng xem. Luyện thể cảnh chỉ có thể tối đa thi truyển ra Hoàng cấp cực phẩm võ kỹ, vì thế đối với Nhất Khương Hoàng cấp trung phẩm xác thực là đồ bỏ. Giống như Phong U Quyền nhất thức trong tam thức của U Minh Quyền, thức này đạt tới Hoàng cấp cực phẩm, nếu kết hợp thêm linh khí vào võ kỹ, nó có thể đạt tới ngưỡng cửa Huyền cấp Hạ phẩm. Vứt môn công pháp sang một bên, hắn chợt nghĩ tới mình nên sử dụng Phá Toái Trảm vì giờ đã có binh khí trên tay.

“Lần thu hoạch này khá tốt”

Nói xong, hắn ngồi tĩnh tâm bên trong góc phòng chờ.

Đến giờ

“Mời 6 thí sinh lên võ đài, ta tiếp tục vòng đấu. Hiện tại 6 người chia ra bốc thăm 3 người một nhóm. Nhóm ba người đó đi vào trận đấu đấu với nhau, ai là người thắng sau cùng sẽ vào vòng chung kết.”

“Bốc thăm đi.”

“Ta nhóm 1” – Tiểu mập mạp nói.

“Ta nhóm 2” – Nhất Khương đáp

Nhóm 1 lên võ đài, gồm có tiểu mập mạp, Liễu Hoa Nhiên, một tên Luyện thể 9 tầng sơ kì. Tiểu mập mạp là thực lực yếu nhất người nhưng phòng ngự lực cường đại nhất nên muốn đánh hắn ra khỏi võ đài phải rất tốn thời gian. Nên Liễu Hoa Nhiên cùng tên kia quyết định loại nhau trước. Hai người thi triển võ kỹ so nhau, chỉ trong vòng 30 chiêu Liễu Hoa Nhiên đã bại tên kia, tiếp tục quay sang đánh tiểu mập mạp. Nửa nén nhang đi qua, Hoàng Kim Thể cũng đã đến giới hạn, tiểu mập mạp cũng tự động nhận thua. Liễu Hoa Nhiên tiến vào vòng chung kết.

“Nhóm 2 lên võ đài đi” – Giảm khảo lên tiếng.

Lúc này, ba người bước lên.

Trong ba người, cảnh giới của Nhất Khương là yếu nhất nên dường như mọi người bên dưới đều dự đoán được Diệp Hư Vô sẽ vào vòng chung kết.

“Tiểu tử, đợi ta đánh xong tên này, đến lượt ngươi.” – Diệp Vô Hư quyết định sẽ đánh với tên kia rồi quay lại hành hạ Nhất Khương. Đây là hắn một dạng khinh thường Nhất Khương vì hắn tự tin vào sự chênh lệch cảnh giới, nên hắn để dành món ngon ở sau cùng.

“Được thôi, ta đợi ngươi” - Nhất Khương ngồi xuống ,chậm rãi đáp.

Hai tên kia giao phong với nhau, Nhất Khương thì ngồi thiền mà chờ đợi. Rất nhiều võ kỹ được tung ra, đến hạn 50 chiêu, tên Luyện thể 9 tầng sơ kì văng ra khỏi võ đài. Trên võ đài rốt cục chỉ còn lại hai người. Diệp Hư Vô lên tiếng.

“Ha ha, xem ra hôm nay ngươi sẽ rất thảm.” – Diệp Hư Vô lấy ra một thanh Hoàng giai trung phẩm thương.

“Còn chưa biết được.” – Nhất Khương cũng lấy ra trong mình chiến lợi phẩm Hoàng giai trung phẩm kiếm của mình.

Đám người bên dưới.

“Xem kìa Diệp thiếu gia xuất thương, xem ra Nhất Khương thảm thật rồi.”

“Dù gì cũng là thiên tài nhưng đáng tiếc cảnh giới lại quá thấp.”

“Thiên tài chi tranh, kẻ lên voi người xuống chó.”

“Nếu cho Nhất Khương cảnh giới bằng nhau, hẳn là tên Diệp kia không chịu nổi một đòn đi.”

Một số người thấy đáng tiếc cho Nhất Khương, lúc này Nhất Khương nghe thấy trong lòng có chút vui vì được người khác ái mộ đến thế. Hắn lên tiếng.

“Ngươi có muốn làm trận cá cược?”

“Ha ha, bằng ngươi? Cá cược như nào.”

“Nếu ta thắng túi trữ vật của ngươi là ta, còn ngươi thắng mạng ta là của ngươi.”

Sau khi thu được túi trữ vật của Hồ Ninh Kiệt, Nhất Khương cũng nhận ra đây là cách tốt nhất để kiếm tài nguyên, không nên bỏ lỡ.

“Được ta đồng ý với ngươi, nhưng nếu ta thắng. ta sẽ giết ngươi ngay tại đây”

“Được! Lên đi!” – Nhất Khương đáp.

“Như ngươi muốn”.

Diệp Hư vô vọt lên, dùng trường thương xoay một vòng tung ra võ kỹ.

“Lục hợp đại thương”

Hắn đánh ra sáu lần công kích nhằm vào các điểm huyệt vị trên cơ thế Nhất Khương. Đây là một thân Hoàng giai trung phẩm võ kỹ thương pháp. Rất nhanh Nhất Khương thi truyển

“Ngũ Hành Thể: Thổ Kim Hộ Thân”

“Kim Hộ Kiếm”

Cơ thể cùng kiếm của Nhất Khương được hộ gia kim thổ linh khí, trở nên cứng cáp nhưng vẫn bị Diệp Hư Vô đánh lui lại

“Liên hoàn thương”

Thương pháp liên tục công kích trên người Nhất Khương đẩy hắn tới rìa võ đài. Lúc này hắn thu kiếm dùng quyền phản công.

“Phong U Quyền”

Tay phải cầm kiếm, tay trái đánh ra ‘Phong U Quyền’ trúng lên thân thương của Diệp Hư Vô, hắn bị bật ra 3 trượng, Nhất Khương cầm kiếm đánh tới

“Có chút bản sự nhưng chưa xong đâu”

Diệp Hư Vô nói xong lấy thương bao bọc bên ngoài linh khí thuộc tính mộc của bản thân ra đỡ, Nhất Khương thấy thế tay trái ra ‘Phong U Quyền’ đánh lên người Diệp Hư Vô khiến hắn lui ra thêm 3 trượng.

“Quyền võ kỹ của hắn mạnh thật, ít nhất cũng phải Hoàng giai thượng phẩm” – Diệp Hư Vô thầm nghĩ.

Bên dưới đám ngươi.

“Nhất Khương đánh lui Diệp Hư Vô?”

“Không đùa chứ? Chiến lực của Diệp Hư Vô là 9 tầng sơ kì đấy.”

“Quái vật! Nhị quyền đánh lui Diệp Hư Vô.”

“Võ kỹ của hắn cũng mạnh quá đi.”

“Như thế này cũng đòi đánh ta sống không bằng chết? Có phải ngươi hơi tự tin quá rồi?” – Nhất Khương trầm ổn nói.

“Ha ha, ngươi ! đáng để ta xuất toàn lực.”

Không khí xung quanh Diệp Hư Vô thay đổi, khí thế vụt lên. Hắn đột phá.

“Ồ! Luyện thể bát tầng đỉnh phong? Đây là con bài tẩy của ngươi?” – Nhất Khương nói tiếp.

“Để ta xem ngươi phách lối tới đâu.”

Một lần nữa hắn ra thương kích.

“Đây là Hoàng giai thượng phẩm võ kỹ, vốn dĩ ta để dành để đánh với Liễu Hoa Nhiên nhưng gặp phải ngươi.”

“Mau chết đi! Thiên Ưng Xung Kích”

Bỗng thanh âm đại bàng kêu lên, trên thân thương xuất hiện hình ảnh một con ưng, mũi thương hướng thẳng về Nhất Khương.

“Được thôi!”

“Kim – Phong U Quyền”

Một quyền với man lực cực mạnh được đánh ra, đầu quyền cùng mũi thương chạm nhau gây nên gió tạt chấn động xung quanh. Bắt đầu trên tay Nhất Khương xuất hiện vết máu, va chạm nhau xong, Nhất Khương lùi 10 bước, Diệp Hư Vô lùi 5 bước. Lần giao thủ này Diệp Hư Vô chiếm thế thượng phong.

“Thiên Ưng Xung Kích”

“Kim – Phong U Quyền”

Cả hai tiếp tục thi triển võ kỹ của mình, cứ như thế hơn 5 lần. Lúc này trên tay phải Nhất Khương đã đẫm máu, Diệp Hư Vô cũng thấm mệt. Hắn quyết định dồn hết vào một kích này.

“Đi chết đi! Thiên Ưng Xung Kích”

“Chưa đâu.”

Nhất Khương lấy ra kiếm của mình, dùng linh khí bao bọc kiếm, hắn tụ lực trước khi Diệp Hư Vô mũi thương xông tới cách 1 trượng

Diệp Hư Vô thương kích vừa tới gần, một bạch quang trên kiếm xuất hiện.

“Phá Toái Trảm”

Nhất Khương hét lên, bỗng một đường bạch quang kiếm xuất hiện đánh vào văng thương Diệp Hư Vô rồi bay thẳng vào thân thể hắn, một đường kiếm hiện trên thân thể hắn, huyết văng tứ tung, hắn ngất đi.

Giám khảo ngoác mồm nhưng cũng không quên hô lên

“Nhất Khương chiến thắng, vào chung kết”

Trà lâu nơi các trưởng lão.

“Là kiếm khí? Nhưng làm sao Luyện thể cảnh có thể đánh ra kiếm khí, ít nhất phải Ngưng Khí cảnh mới làm được.?”

“Không phải kiếm khí. Là Huyền giai võ kỹ.”

“Huyền giai võ kỹ? Vô lý. Sao Luyện thể cảnh có thể thi triển Huyền giai võ kỹ?”

“Không phải là không thể mà là thể chất tên tiểu tử này có vấn đề. Nghe đồn, một Chân Vương mang trong mình Vương thể thời niên thiếu Luyện thể 9 tầng đánh bại Ngưng Khí cảnh một tầng nhờ vào Huyền giai võ kỹ.”

“Ý ngươi nói tên tiểu tử đó sở hửu Vương thể?”

“Không chắc chắn được. Nhưng hắn có gì đó bất phàm, thiên phú tu luyện, tâm tính, chiến lực đều đạt đến đỉnh tiêm. Không thể bỏ qua hắn.”

5

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.