Chương 10 - Đệ nhất tâm tính
Chương 10: Đệ nhất tâm tính
Bát Liên Quốc
Bạch Ưng thành
Trong gian phòng, Nhất Khương lấy ra mảnh tàn quyết. Hắn nhập định bắt đầu tham ngộ mảnh tàn quyết này.
Thời gian trôi qua một canh, hai canh, ba canh.
“Cuối cùng cũng xong”
“Thật không nghĩ, mảnh tàn quyết này khiến ta tốn nhiều thời gian vậy, đúng là có chỗ bất phàm. Nếu đem ‘U Minh Quyền’ so với hoàn chỉnh của pháp quyết này thì phải nói còn kém rất xa”
“Suy diễn lại mảnh tàn quyết khá hao tinh lực nhưng trong này ghi lại tam thức”
Nhất thức: Phá Toái Trảm
Nhị thức: Nhân Hợp Trảm
Tam thức: Lôi Động Trảm
“Với thực lực của ta hiện tại có thể miễn cưỡng đánh ra Nhân Hợp Trảm nhưng chỉ nên dùng đòn Tất Sát. Sau khi dùng chắc chắn sẽ vắt kiệt sức.”
Có thể nói, căn bản Nhất Khương mang trong cơ thể Ngũ Hành Thể nên số lượng linh khí mà Nhất Khương trong cơ thể hấp thụ cũng gấp nhiều lần người bình thường nhưng. Nhưng khí đánh ra Nhân Hợp Trảm lại hao hết linh khí thật sự chỉ nên dùng trong trận chiến sinh tử.Trong hai ngày trước khi diễn ra khảo hạch thứ hai, Nhất Khương chỉ ở bên trong gian phòng tu luyện. Thời gian bắt đầu lặng lẽ trôi.
Quảng trường Khu chiêu sinh
“Hôm nay là ngày diễn ra khảo hạch chiêu sinh thứ hai. Hiện tại có khoảng hơn 1000 người vượt qua khảo hạch thứ nhất. Ta tuyên bố khảo hạch thứ hai bắt đầu”
Giám khảo ném ra 7 cánh cửa sắp xếp lại với nhau
“Đây là Thất Quỷ môn, như tên gọi là bảy quỷ cánh cửa. Khi đi qua mỗi cánh cửa sẽ bị một con quỷ trong cánh cửa bám, việc của các ngươi là đi qua 3 cánh cửa mà vẫn bình an vô sự thì thông qua. Các ngươi đừng nên cố quá sức nếu không sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, cả đời phế nhân. Khảo hạch này là khảo hạch tâm tính của các ngươi.”
“Lên đi”
“A đau chết ta”
“Không qua”
“Thông qua”
“Thông qua”
“Không qua”
…
Khảo hạch diễn ra, đi qua hơn phân nữa cuối cùng cũng chỉ có 40 người có thể thông qua tam môn.
“Diệp gia Diệp Hư Vô đã lên đài”
Trên sân đấu, là một tuấn tú thanh y thiếu niên 16 tuổi, mang mái tóc đỏ rực, có cùng thiên phú mức 7 với Liễu Hoa Nhiên, gọi Diệp Hư Vô. Trông rất bất phàm.
“Để xem, Thất Quỷ môn này có gì”
Hắn bước đến cảnh cổng đầu tiên, dễ dàng thông qua, thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm mới khiến hắn bắn đầu thở dốc, hướng đến cổng thứ sáu.
“Khốn kiếp! Ta không tin thứ này có thể cản được ta”
Hắn vừa đặt chân vào cổng thứ sáu rồi không chịu nổi,hắn phun huyết xong bị bắn ngược ra ngoài.
“Vượt ngũ môn. Thông qua.”
Đám người bên dưới rộn lên bàn tán
“Thiên tài Diệp gia có khác, có thể thông qua cửa thứ 5”
“Ta thật muốn gã cho chàng”
“Vẫn là không qua được cửa thứ sáu”
“Cửa thứ sáu muốn qua cũng phải là thiên tài trong thiên tài mới qua được”
“Khó khăn a”
Khảo hạch tiếp tục diễn ra, những người thiên phú tốt miễn cưỡng thu được cửa thứ tư, như Tần Soái, Hồ Ninh Kiệt, Lưu Thế Ôn.
“A lại là nàng”
“Hoa Nhiên tiên tử a”
Liễu Hoa Nhiên trong một bạch y thướt tha cùng mái tóc đen dài như một tiểu thư đài cát bước lên võ đài. Nàng chậm rãi bước từng bước qua quỷ môn, thứ nhất, thứ hai, thứ ba rất nhanh nhảy đến thứ tư. Nàng cảm thấy có chút choáng váng nhưng không thể cản được bước chân nàng của của thứ sáu. Cuối cùng nàng vượt qua, không dám tiến vào cửa cuối cùng.
“Cửa thứ sáu, thông qua”
Đám người bên dưới hô lớn, nhiệt tình cổ vũ.
“Không những thiên phú tốt, mà tâm tính cũng không kém. Không tồi!”
Trên lầu cao nhìn xuống, một lão giả tỏ vẻ hài lòng.
Đến lượt Nhất Khương. Hắn nhanh chóng lên đài. Bước thẳng tới Thất quỷ môn. Cửa thứ nhất rồi thứ hai thứ ba, hắn vẫn không cảm thấy gì cả, rồi thứ tư rồi chậm lại.
“Các ngươi nghĩ xem hắn có thể đi đến đâu?”
“Ta cá hắn tối đa đi đến cửa thứ năm”
“Ha ha, chỉ hắn? Thiên tài Điệp gia còn tại cửa thứ năm. Ta đoán thứ tư là hắn giới hạn, không phải thì ta đây ăn phân”
“Nhớ giữ lời”
Nhất Khương chầm chậm bước tới thứ năm môn rồi bước qua, vẫn còn đang hướng cửa thứ sáu bước tới. Tốc độ qua môn này của Nhất Khương thật khiến người ta kinh ngạc không thôi. Chưa gì đã bước qua năm môn, ai nấy đều há hốc mồn.
“Ta nghe nói khi nãy, ai bảo là Nhất Khương huynh đệ chỉ qua được tứ môn, nếu là vượt quá thì hắn sẽ ăn phân ấy nhỉ?”
“Ha ha, mời ngươi”
“Không!Không” – Tên kia khóc thét.
Nhất Khương đặt một chân vào cửa thứ sáu rồi bước qua, hắn không bỏ lỡ thời gian đi nhanh vào cuối cùng môn.
“Cửa thứ bảy, đệ nhất khảo hạch thứ hai, thông qua” – Giảm khảo hô
Lúc này mọi người hoảng hốt thét lên.
“Tiểu tử này tâm tính thật mạnh mẽ.”
“Không ngờ hắn vượt qua cả Liễu Hoa Nhiên”
“Nhìn kỹ tiểu tử này cũng quá đẹp mắt đi” – Một số nữ tử nói.
Bên trong tửu lâu, Diệp Hư Vô cùng bên cạnh người áo đen tán gẫu.
“Tên tiểu tử này, tấm tính mạnh mẽ đến thế? Khi ta bước gần đến cửa thứ sáu đã thấy áp lực rồi?”
“Diệp huynh, dù gì cũng chỉ là khảo hạch tâm tính không phải thực lực. Nếu hắn gặp phải huynh, huynh tự do nghiền ép.”
“Hồ đệ, ngươi nói đúng. Nhìn tên này chiếm hết hào quang, ta thật muốn giẫm hắn dưới chân”
“Ha ha, ta cũng muốn như thế.”
Dưới khán đài, Liễu Hoa Nhiên cùng một nữ tử
“Thật không ngờ tới, thiếu niên kia tâm tính mạnh đến vậy.”
“Ân tiểu thư, nhưng cũng không phải thực lực. Không đáng lo!”
Lúc này, Nhất Khương xuống bên dưới, tiểu mập mạp nhanh chóng khoát vai nịnh nọt
“Khương huynh, ngươi thật ngưu a!”
“Vận khí thôi” –Nhất Khương khiêm tốn.
Thanh âm giám khảo vang lên.
“Hiện tại đã có những 86 người vượt qua khảo hạch thứ hai. Ngày mai sẽ tổ chức khảo hạch thứ ba. Khảo hạch thứ ba vòng thi đối chiến có thể sử dụng binh khí, không được giết người, người đứng đầu khảo hạch sẽ có quyền được chọn Học viện mình muốn vào thêm phần thưởng là một phần Ngưng Khí đan giúp Luyện thể 9 tầng đột phá Ngưng Khí Cảnh.”
“Giải tán”
Chẳng mấy chốc, dòng người người đi. Nhất Khương cũng trở về gian phòng, ngâm mình trong bồn linh thảo. Ngày mai khảo hạch cuối cùng, tốt nhất là nên thư thả.
5
0
1 tháng trước
8 phút trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
