ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26 - Ăn Khuynh Thành

Dạ Hoa ở trong không gian này không biết qua bao nhiêu lâu. Nhưng Vô Cực Tháp lại có thể tuỳ ý điều chỉnh nhanh chậm so với hiện thực tức là thời gian của Chiến Tiên Vực

Bây giờ bên ngoài chắc cũng chỉ qua sáu tháng mà thôi, vừa đúng lúc Vạn Thú đột kích kết thúc

Dạ Hoa muốn nhân cơ hội này để rèn Cửu Đại

Quay lại với hồ nước bên trong kết giới của Ryze, Dạ Hoa toàn thân vẫn một màu bạch y, mái tóc trắng xoá. Nhưng bây giờ khí chất của hắn xuất trần cùng dung mạo tiêu soái hơn rất nhiều. Do tu vi tăng lên nhiều dẫn tới việc khí chất của hắn thay đổi rất nhiều

Lúc này tam nữ đang ngồi chơi trong một chiếc đình ở giữa hồ, bên cạnh là Lý Sương cùng Triệu Mẫn đứng một bên cùng các nàng nói chuyện rất vui vẻ

Dạ Hoa nhếch miệng lên cười một cái, chỉ thấy hắn tiêu thất một lúc sau thì đầu đã gối lên đùi của Khuynh Thành rồi. Lúc này Khuynh Thành đang mặc một bộ lam sắc y phục, dung mạo tuyệt mĩ đỏ ửng, hiển nhiên nàng đã cảm nhận được khí tức của Dạ Hoa xuất hiện lên mới không có phản ứng gì

Nhưng Mộc Thần cùng Huyền Linh hơi bất ngờ với sự xuất hiện của Dạ Hoa. Hai nàng bây giờ phân biệt là Mộc Thần mặc y phục lục sắc bó sát cơ thể, Huyền Linh mặc bạch y nhí nhảnh ngồi một bên

Khí tức của hai nàng đều biến hoá rất lớn sau sáu tháng qua, cả hai cơ hồ đều đột phá một đại cảnh giới lên đến Huyền Tiên hậu kỳ còn Huyền Linh thì là trung kỳ. Nhị nữ được Khuynh Thành chỉ điểm tốc độ thật không chậm lúc nào

Lúc này Khuynh Thành mới để ý đến tu vi của Dạ Hoa, nàng không dám tin hướng Dạ Hoa hỏi

“Dạ Hoa! Chàng. Chàng đã đột phá đến Đại La Kim Tiên cảnh?”

Nghe thấy Khuynh Thành hỏi, tứ nữ đều rất kinh ngạc nhìn Dạ Hoa, rõ ràng việc Dạ Hoa đột phá cả bốn bọ họ đều biết vì với thiên phú của Dạ Hoa thì việc bế quan sáu tháng để đột phá một cảnh giới thì rất dễ dàng

Nhưng bây giờ hắn một bước từ Địa Tiên cảnh lên tới Đại La cảnh chỉ trong vỏn vẹn sáu tháng. Rốt cuộc thiên phú phải kinh người bực nào

Phải biết từ Địa Tiên đến Đại La Kim Tiên là tổng cộng tám cái đại cảnh giới, vậy mà bây giờ Dạ Hoa trong vòng sáu tháng đột phá liên tục tám cái đại cảnh giới

Quỷ ?

Phút chốc tất cả nữ nhân đều nhìn hắn bằng ánh mắt là lạ, họ đều nghĩ Dạ Hoa không còn là người nữa rồi.

Cảm thấy ánh mắt của các nàng, Dạ Hoa chỉ cười mỉm sau đó lấy tay chỉ chỉ hoa quả trên bàn đá cạnh đó rồi lại chỉ vào miệng mình. Ý muốn các nàng đút hoa quả

Thấy vậy Mộc Thần cũng đồng ý lấy một quả nho bỏ vào miệng hắn. Dạ Hoa thích thú ăn quả nho sau đó mới từ từ mở miệng

“Các nàng không phải bất ngờ a. Nam nhân của các nàng chỉ cần muốn thì cũng thừa sức đột phá vài cái cảnh giới nữa, chứ đừng nói là mấy cái cảnh giới này.”

“Ba hoa.”

Chúng nữ cùng thốt ra một câu sau đó che miệng cười, hiển nhiên là không tin việc Dạ Hoa nói. Thấy ánh mắt của các nàng như vậy Dạ Hoa cũng không giải thích thêm, mà chỉ tiếp tục để các nàng đút quả.

Để cho các nàng bồi tiếp lo lê, lúc này Dạ Hoa mới ngồi dậy, ánh mắt không đúng nhìn các nàng nói

“À. Ta nhớ ra ta đã đạt được Đại La cảnh a. Hay bây giờ chúng ta đi tắm thoáng cái rồi đi ngủ luôn. Ta lâu lắm rồi chưa được tẩy rửa đây. Ha”

Thấy nụ cười dợn người của Dạ Hoa, tam nữ thấy toàn thân hơi run run. Sau đó tất cả mặt mũi đều như quả cà chua vậy, hiển nhiên các nàng đều biết Dạ Hoa đang ám chỉ cái gì

Dạ Hoa chăm chú nhìn biểu hiện của các nàng, sau đó người mở miệng liền là Mộc Thần

Nàng dùng giọng lí nhí nói

“Dạ Hoa. Bọn tư cần phải giữ mình trong sạch cho đến lúc tiếp nhận truyền thừa của gia tộc. Nhưng nếu chàng muốn thì ta liền… liền..”

Mộc Thần mãi không thể nói hết câu, hiển nhiên nàng phi thường ngượng ngùng.

Nhưng điều nàng nói hoàn toàn là sự thật, bây giờ nếu như nàng thất thân quá sớm thì sẽ dẫn tới việc nàng không thể hoàn toàn tiếp thu truyền thừa, thậm chí là không thể tiếp thu nữa

Nhưng nếu như Dạ Hoa không nhịn được thì nàng vẫn sẽ đáp ứng hắn. Chỉ là trong lòng sẽ có thêm vài phần thất vọng. Nam nhân của nàng lại không thể khống chế chính mình để rồi cản nàng bước tiếp.

Nàng cùng Huyền Linh đều đỏ bừng khuôn mặt sau đó cúi cúi đầu nhỏ, nhưng tai lại cố gắng lắng nghe ý kiến của Dạ Hoa

Dạ Hoa thấy vậy cũng không ép các nàng, hơn nữa còn ngồi dậy tiến về hai nàng hôn một cái, nhìn hai nàng nói

“Hai nàng hứa nha!”

Nghe thấy Dạ Hoa nói, hai nàng phi thường cảm kích hắn nên liền hướng hắn đáp lại môi của hắn

Hai nàng trong nội tâm lại càng thêm tự hào về nam nhân của mình, vì nghĩ cho các nàng hắn có thể áp lại dục vọng của hắn đối với các nàng. Hơn nữa lại cảm thấy mình lên nhanh chóng tiến về gia tộc rồi tập chung tiếp thu truyền thừa, bằng không sẽ khiến hắn không vui

Dạ Hoa ánh mắt lại đổ về phía Khuynh Thành, hắn cười tà nói

“Vậy còn nàng?”

Thấy ánh mắt của Dạ Hoa, Khuynh Thành chỉ biết cả mặt đỏ bùng rồi quay đi nơi khác và tránh ánh mắt của hắn. Trong lòng nàng càng là hạ quyết tâm đối với hắn

Vậy là Dạ Hoa liền dẫn tam nữ đi tắm rửa, sau đó lại đi kiếm thú rừng về để ăn uống, chả mấy chốc trời liền tối.

Mộc Thần, Huyền Linh giường như cảm thấy điều gì đó liền cấp tốc hướng một căn nhà trên mặt hồ đi vào

Các nàng trong sáu tháng qua đã để cho Maokai làm một vài căn nhà gỗ trên mặt hồ, để cho các nàng cùng Cửu Đại cũng có đủ không gian nghỉ ngơi, tất nhiên Cửu Đại cũng không hề tiến vào mấy căn phòng này mà lại ngồi bên cạnh hồ ru luyện, không hề có tâm tư tiến vào mấy căn nhà ngỗ đó. Nên nơi đây hoàn toàn thuộc về các nàng

Lúc này Dạ Hoa đã bế Khuynh Thành hướng một căn nhà gỗ đi tới, sau đó hắn liền đặt nàng ngọn ngàng nằm trên giường

Sau đó cởi bỏ y phục của mình rồi tiến lên giường.

Hắn liền đè lên người Khuynh Thành sau đó khoá miêng của nàng bằng miệng của mình, hai tay liên tục giúp nàng cởi y phục. Chẳng mấy chốc, một thân ảnh trắng muốt hiện lên trước mắt hắn, lồi lõm có thừa, cơ thể nàng hiện lên trước mắt hắn khuôn mặt nàng đỏ bừng cùng ánh mắt chăm chú nhìn hắn

Ực!

Dạ Hoa nuốt nước bọt một cái sau đó liền tiếp tục hôn nàng.

Tiếp đó cảnh xuân chàn ngập bên trong căn phòng gỗ.

Những âm thanh ướt át, ma mị liên tục vang lên bên trong căn phòng, khiến cho tứ nữ ở những căn phòng bên cạnh không tài nào ngủ được, chỉ biết vùi đầu vào trong chăn sau đó cố gắng nhắm mắt lại

Đến hơn nửa đêm thì những âm thanh kia mới dừng lai

Sau đó trời liền cấp tốc lại sáng lên

Dạ Hoa từ từ tỉnh dậy, sau đó nhìn vào Khuynh Thành đang say giấc dúc đầu vào ngực hắn. Dạ Hoa lấy tay nhè nhẹ vuốt mái tóc của nàng rồi ngắm nhìn thân thể nàng

Khuynh Thành cảm nhận được Dạ Hoa đang đùa nghich mái tóc mình, nàng cũng từ từ mở mắt ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ nhìn hắn, sau đó lại nhớ đến đêm qua

Đầu tiên hắn rất ôn nhu, nhẹ nhàng sau đó nàng chỉ thấy cả người bỗng nhẹ đi rồi tiếp đó là nàng điên cuồng đáp trả hắn

Nghĩ tới đêm qua nàng lại càng đỏ bừng cả khuôn mặt, thêm đó là càng không thể tin khi nhớ lại mình của tối hôm qua, nàng chỉ biết vùi đầu vào bên trong ngực hắn

Sau một lúc nàng liền từ trên giường bước xuống, bên dưới nàng mặc dù còn hơi đau nhưng lại không hạn chế nàng chút nào.

Nàng nhanh chóng mặc lại y phục sau đó nhìn lại mấy đoá hoa đỏ trên giường sau đó lại nhìn Dạ Hoa, nàng thở ra một hơi sau đó liền khôi phục lại khí chất cao lãnh trước kia, mặc dù nàng rất cao ngạo cũng rất lạnh lùng nhưng cứ khi trước mặt Dạ Hoa thì tất cả những thứ đó lại biến mất hết sạch, còn lại duy nhất trong đầu nàng chính là việc hắn chính là nam nhân của mình mà thôi

Nàng hoàn toàn không giám thể hiện cái sự cao cao tại thượng của nàng trước mặt hắn, hoàn toàn vì sợ hắn sẽ không vui

Đúng lúc này ngoài cửa vang lên âm thanh của Lý Sương

“Công tử. Nguyễn Hiếu bọn họ đã trở lại.”

204

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.