Chương 3 - Vô đề
Trong khi đợi hết thời gian học thì Diệp thiên âm thầm giao lưu với Linh Nhi để biết được yêu thần thế giới nhân vật chính Nhiếp ly đã là cao thủ chuyển sinh hay đây mới chỉ bắt đầu kiếp trước của Nhiếp Ly.
Sau khi giao lưu xong thì Diệp Thiên cũng biết là Nhiếp ly bây giờ không phải là cao thủ chuyển sinh chỉ là một con gà mờ mà thôi.
- Hazzz...! Cuối cùng cũng xong tiết học, hèhè...
- bây giờ chỉ cần vào hỗn độn châu để sử dụng công pháp và tẩy tủy đan thôi.
- đoạn này không người, Linh Nhi làm sao để vào được hỗn độn châu đây?
Hắn loay hoay mãi mà không tìm được cách để vào hỗn độn châu nên đành phải hỏi Linh Nhi.
- công tử cứ nhỏ máu nhận chủ rồi dùng tinh thần xâm nhập vào là được.
- âu đù, cắt tiết nhận chủ à, nhưng ta sợ đau.
Hắn nghĩ mà nhức cả tay, bị thương chảy máu dù đau nhưng còn không sao a, tự dưng cứa tay ai mà chơi cho được. Hắn suy nghĩ đi suy nghĩ lại thôi đành phải làm vậy vì tương lai đen tối à nhầm tương lai tươi sáng của ta chứ.
Linh Nhi bỉu môi, cát có tí máu mà làm như sắp được gặp ông bà tổ tiên, sắp được ngắm gà trần chuồng với nải chuối xanh như vậy. Nghĩ mà nhức nách, gặp kí chủ sợ đau như này thì phải làm sao a. Tương lai gánh nặng đường xa, hazzz...
Diệp Thiên không biết khiếm đâu ra con dao bắt đầu cứa vài ngón tay chỏ để lấy máu nhận chủ hỗn độn châu. Sau khi nhỏ máu vào hỗn độn châu thì nó hóa thành một lưu quang lao thẳng vào mi tâm của hắn. Sau khi đứng hình mất năm giây ổn định lại tinh thần thì đã thấy tinh thần của mình có sự liên kết với hỗn độn châu, sau theo một í niệm của Diệp Thiên Diệp Thiên biến mất ngay tại chỗ và xuất hiện trong hỗn độn châu, Diệp thiên cảm nhận được mình có thể làm bất cứ thứ gì trong mảnh thế giới hỗn độn này. Thế là theo í niệm của hắn một tòa cung điện nguy nga, tráng lệ xuất hiện trước mặt hắn. Khi vào cung điện Diệp Thiên liền lập tức ngồi xuống.
- hệ thống dùng công pháp và tẩy tủy đan.
Hắn nói.
- tinh, xác nhận dùng công pháp và tẩy tủy đan, quán thâu tất cả quá trình là mất 3 tiếng, đang trong quá trình quán thâu.
- á....á....
Tiếng hét của Diệp Thiên vang vọng trong cung điện của hỗn độn châu, trong 3 giờ quán thâu mà Diệp thiên cảm giác như mình chịu một cực hình trong vạn năm. Nghĩ lại lúc mình nhỏ máu nhận chủ hỗn độn châu a, lúc đấy Diệp Thiên cảm giác mình thật là trẻ trâu, nghĩ mà chán.
Miên man trong suy nghĩ thì bỗng nhiên một cỗ mùi hôi thối bổng ập thẳng vào mũi Diệp thiên làm cho hắn phải ngưng suy nghĩ của bản thân lại.
- Linh Nhi, ngươi làm gì ta mà thối như này.....ọe ọe..
Hắn nói.
Linh Nhi bỗng xuất hiện bịt mũi và nói.
- công tử dùng tẩy tủy đan thần cấp nên đây là những tạp chất trong cơ thể công tử bài tiết ra, công tử còn không đi tắm đi ở đây mà ngâm shit à.
Nói xong Linh Nhi cười ha hả như một con thần khinh, dường như chuyện này rất chi là vui vẻ.
Thấy thế hắn cũng lao ra khỏi cung điện và lao vào dòng sông do bản thân tạo nên để tẩy sạch đi những thứ mà cơ thể bài tiết ra mà đang còn dính trên người. Khi tẩy thân thể sạch sẽ thì Diệp thiên bắt đầu kiểm tra lại thân thể, nhìn bản thân trên mặt nước thì Diệp Thiên thấy một khuân mặt khá chi là soái, nhưng nhìn khá giống một tiểu bạch kiểm, cơ bắp hiện lên rõ nhưng không quần quận như lực sĩ nếu mặc quần áo vào sẽ hóa thành một thư sinh a. Sau khi xem xét xong bên trên cơ thể thì nhìn lại đây mới là điểm nhấn, huynh đệ của Diệp Thiên dài tới 20cm, bán kính đến 3-4cm, những đường gân hiện lên như muốn nổ tung. Nhìn huynh đệ của mình Diệp Thiên lại nghĩ đến những cảnh mình cùng vợ tương lai ân ái, nghĩ thôi mà thấy phê phê.
Linh Nhi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên và hành động như phê thuốc của hắn thì gắt lên nói.
- phi.. phi...! Công tử thật là biến thái!
Nói thì nói thế nhưng mà Linh Nhi vẫn nhìn vào huynh đệ của Diệp Thiên mà nghĩ nếu cái thứ gân guốc ấy của hắn mà vào trong cơ thể nhỏ bé của mình có mà tới họng a. Phi...phi... Mình lại có cái suy nghĩ biết thái thế, Linh Nhi vỗ đôi tay nhỏ nhắn vào đôi mà mình làm cho bản thân không được suy nghĩ cái thứ biến thái ấy.
Sau một hồi thì cả hai đều rời khỏi suy nghĩ của bản thân. Diệp Thiên tắm xong cũng lên bờ và mặc quần áo vào bắt đầu tìm hiểu công pháp mình nhận được. Dù đau đớn như thế nhưng mà Diệp thiên chỉ nhận được tầng 1 của công pháp Hồng mông hóa thiên kinh. Tầng 1 của công pháp thôn thiên( luyện thể- luyện thần- luyện linh) công pháp có thể thôn phệ linh hồn và linh khí để tăng cảnh giới, dùng các phương thức rèn luyện khác để tôi luyện cơ thể như dùng dị hỏa huyện thể, hư không luyện thể....luyện thể đến cảnh giới nhất định có thể hóa thành thể chất có sức mạnh vô song.
( Linh tu: tu luyện linh lực để gia tăng sức mạnh, người tu linh lực chủ yếu dựa vào linh căn, tu luyện linh lực bằng cách thông qua linh căn hấp thu linh khí trong thiên địa. Tùy vào từng loại thuộc tính linh căn mà hấp thu các loại linh khí khác nhau
Thể Tu: Tu sĩ Thể Tu dù chiến đấu hay phòng ngự đều cục xúc sử dụng sức mạnh thân thể, cách tu luyện gian nan vô cùng, phải chịu đủ các loại rèn luyện tàn khốc tác động trực tiếp lên da thịt qua thời gian dài đằng đặt, từ đó gia tăng độ cứng cỏi của thân thể, thể tu có lực phòng ngự cao vô cùng, rất khó đả thương họ.
Hồn Tu: Chủ yếu tu luyện linh hồn, lực phòng ngự yếu do linh hồn rất dễ nhận thương tổn, tuy nhiên phần lớn tu sĩ e ngại nhất là Hồn Tu, bởi công kích do Hồn Tu gây ra sẽ trực tiếp tác động đến linh hồn ngươi, rất khó phòng ngự, cũng rất khó chữa trị. )
Tu luyện công pháp này về sau đan điền hóa thành vũ trụ, đến cảnh giới tối cao có thể hóa thành vô số thế giới thân thể vĩnh hằng bất diệt.
Diệp thiên cảm thán.
- công pháp thật là bá đạo!!!
- Linh Nhi ta còn có một lần triệu hoán vũ kỹ và một lần triệu hoán thân pháp đúng không
Sau khi cảm thán xong hắn quay lại hỏi Linh Nhi
- vâng, phải chăng công tử triệu hoán
Linh Nhi trả lời hắn.
- đúng
Tiếng của hệ thống lại vang lên
- tinh, chúc mừng kí chủ nhận được huyền cấp cực phẩm võ kĩ bát cực băng, địa cấp thượng phẩm thân phẩm thê vân tung, mời kí chủ kiểm tra và nhận.
Tiếng của hệ thống kết thúc thì Diệp thiên bắt đầu xem vật phẩm.
- bát cực băng à! Võ kĩ này là võ kĩ đầu tiên của tiêu viêm, cũng được. Thê vân tung là của phái võ đang nghỉ? Diệp Thiên không ngừng suy nghĩ.
- thôi kệ đi! Hệ thống học tất cả cho ta.
Sau những suy nghĩ đó hắn nói với hệ thống.
- tinh, đang trong quá trình quán thâu đợi 10 phút.
10 phút bắt đầu trôi qua, 10 phút sau tiếng hệ thống lại vang lên
- tinh, đã quán thâu xong.
quán thâu xong tất cả hắn hỏi linh nhi
- thời gian trong hỗn độn châu này so với thế giới bên ngoài như thế nào?
- vì công tử mới nhận chủ được hỗn độn chưa hoàn toàn luyện hóa nó nên hiện tại công tử chỉ có chỉnh thời gian nhanh chậm so với bên ngoài chỉ là 1: 50. Sau này luyện hóa được hỗn độn châu thì nó mới hiện ra công dụng mạnh mẽ khác.
Sau câu trả lời của linh nhi thì hắn lại nói.
- ta sẽ bế quan để tu luyện một thời gian dù sao trong lớp học thánh lan học viện ta cũng chỉ là một kẻ thường dân sẽ không ai quản, nhưng khi ta bê quan xong thì sẽ sưng bá quang huy thành. Hừ hừ... Các con vợ, con nợ đợi ta đi. Hahah.....
Hắn bay trở về cung điện lập tức ngồi bế quan tu luyện, khi trở ra a đã thành cường giả, chờ đợi đi...
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Viết xg trang chuyện mệt ghê🤧. Các đạo hữu có ai ủng hộ cho qua dịch với☺
Chúc mn ngủ ngon 💤
281
5
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
