Chương 54 - Ma Kiếp Phần Viêm
Cố ra chương nhiều nhất có thể hehe
-------------
" Leng keng, [Ma Kiếp Phần Viêm] là ngọn lửa được sinh ra ở hỗn loạn ma vực, được tạo thành bởi oán khí, tử khí và ma khí. Có sức thiêu đốt cùng nguyền rủa khủng bố. Được xếp trong top 10 dị hỏa bảng."
" Chủ nhân lúc trước của [Ma Kiếp Phần Viêm] là Hoàng Thiên Thánh Ma, lấy tu vi Ma Đế cùng với dị hỏa này mà hắn đã trở thành một trong những ác mộng kinh khủng nhất của cả Tiên Ma Nhân giới. Cuối cùng cả ba giới đều phải cử ra các cường giả đứng đầu mới thành công tiêu diệt lão."
" Nhưng [Ma Kiếp Phần Viêm] cũng từ đó mà biến mất."
Nhìn những dòng thông báo của hệ thống đưa ra, Lăng Thần có chút bất ngờ. Thường thì phần thưởng khi thu phục nữ nhân của hắn cũng chỉ toàn công pháp hay võ công giống kiểu tu tiên nhưng thuần túy vẫn là đánh đấm nhưng bình thường. Vậy mà lần này hắn lại gặp phần thưởng là dị hỏa.
" Có vẻ đây mới là khả năng thật sự của hệ thống."
Lăng Thần thầm nghĩ, dù khá tò mò về hệ thống bây giờ, nhưng hắn không có thời gian để ngồi xuống xem thử. Việc trước mắt, là đem tên khốn này giết chết, hắn không cho phép ai có ý đồ với nữ nhân của mình.
'.....'
Hoàng Tiễn nhìn Lăng Thần ở ngay trước mắt hắn nhưng không dám làm gì, dù ánh mắt, cùng câu nói của hắn lúc nãy lại tràn đầy sát khí nhưng hiện tại hắn lại không làm gì mình.
Không, có lẽ không phải hắn không muốn làm mà hắn không thể làm. Đúng vậy, con người hôm mê lâu như vậy thì làm sao có sức để mà đánh đấm chứ.
Hoàng Tiễn liền suy nghĩ như vậy, càng nghĩ càng thấy có lý, hắn không khỏi cười Lăng Thần với vẻ cười khinh miệt. Ngươi có tu vi cao thì sao, người là võ lâm cao thủ thì sao, không có võ công, cơ thể yếu đuối, ngươi cũng chả làm gì được ta cả.
Nhưng Hoàng Tiễn còn chưa kịp cười xong, thì Lăng Thần giơ một tay lên, không biết từ đâu ra, một ngọn lửa màu đen tối nhanh chóng bay về phía hắn. Hoàng Tiễn còn chưa cảm nhận được gì thì đã bị thiêu rụi thành than ở trước mắt mọi người.
- Không thể nào... Không....
- Ta là nhân vật chính, ta là xuyên việt giả, ta không thể chết ahhhhhhhhhh...
Trong những giây phút cuối đời, Hoàng Tiễn mới tự hỏi chuyện gì xảy ra, tại sao mình lại chết. Không phải theo như mấy truyện xuyên không thì main chính không có hệ thống cũng có cơ duyên sao... Tại sao hại lại chết một cách lãng xẹt như vậy. Gần 30 tuổi ở thế giới này hắn còn chưa kịp nếm mùi gái a.
Cuối cùng, một tên nhân vật phụ tưởng như có thể làm nên sóng gió lại bị Lăng Thần thiêu thành tro, không thiêu đến tro cũng không còn.
'.....'
Hoàng Dung lúc đầu còn đang lo lắng Lăng Thần gặp nguy hiểm, mà nàng còn đang chuẩn bị sinh nên không thể làm được gì. Nàng còn đang tính cắn lưỡi tự tử nếu Lăng Thần bị gì nhưng ngược lại với những gì nàng nghĩ, Lăng Thần chỉ cần giơ tay lên liền tạo ra một ngọn lửa kinh khủng đốt cháy tên khốn kia thành không khí.
Dù lúc này, sự tò mò của Hoàng Dung cũng đã gợi lên, tuy nhiên nàng lại lựa chọn không hỏi đến, bởi nàng tin tưởng Lăng Thần nếu muốn thì sẽ tự mình kể hết cho nàng nghe. Mà hiện tại nàng cũng đang gặp một vấn đề còn đang cần giải quyết một cách gấp thiết.
Đó chính là nội mị thể chất của nàng đã hoàn toàn phát tác, khi nó lại đụng phải khí tức của [Âm Dương thánh điển] mà Lăng Thần đang tu luyện, nó lại càng phác tác mãnh liệt hơn làm cho đầu óc Hoàng Dung ngày càng kém minh mẫn. Nàng đang dần chuyển sang trạng thái tình dục mãnh liệt do bị bỏ bên quá lâu.
Lăng Thần nhìn thấy dáng vẻ của Hoàng Dung thì biết nữ nhân đã động tình, dù thấy nàng sắp sinh nhưng hắn vẫn không có giả như chính nhân quân tử, liền bắt đầu đi lại, hai tay ôm qua vòng eo mà bóp vào đôi mông căng mịn của nàng, khi Hoàng Dung còn chưa kịp lên tiếng thì Lăng Thần đã xâm chiếm đôi môi hồng hào của nàng.
- Ưm,... ưm...
Bị tấn công bất ngờ, nhưng Hoàng Dung cũng không có chống cự như lúc trước mà phối hợp với Lăng Thần một cách hoàn mỹ, lưỡi nàng dựa theo quỹ đạo của của lưỡi Lăng Thần mã uốn éo, không ngừng trao đổi nuốt bọt cho nhau.
Sau một khoảng thời gian, đôi môi hai người đều tách nhau ra, Lăng Thần nhìn Hoàng Dung với ánh mắt trìu mến, yêu quý. Còn về Hoàng Dung, sau khi gặp phải những chuyện như vậy, nàng đã sớm sụp đổ, nếu không phải Lăng Thần còn sống, còn có hắn ở bên cạnh thì hiện nàng đã lựa chọn tự tử rồi. Đúng vậy, hiện Hoàng Dung đã toàn tâm toàn ý theo đuổi Lăng Thần, không còn sợ hãi, hay ngượng ngùng như trước nữa.
Cả hai người đều không biết, sâu trong thức hải của Hoàng Dung, một thứ phong ấn kỳ lạ dần bị phơi nhạt đi, kèm theo đó, tình cảm của Hoàng Dung đối với Lăng Thần càng trở nên mãnh liệt... Thậm chí còn mãnh liệt ngang với tình cảm khi xưa giữa nàng với Quách Tĩnh.
- Phu quân, thiếp muốn...
Hoàng Dung nói một cách nhỏ nhẹ... Nhưng không phải là nói bình thường mà nàng lựa chọn ghé môi gần tai Lăng Thần mà nói, để cho hơi thở nóng bỏng, thèm khát của mình truyền vào trong lỗ tai hắn... Lúc này, nàng cũng hoàn toàn quên đi chuyện mình đang có thai mà thật muốn làm chuyện ấy với Lăng Thần để bù cho những ngày thiếu thốn trước kia.
Lăng Thần cũng biết ý định của Hoàng Dung, hai tay hắn bắt đầu đi lên, từ bộ mông căng mọng chuyển qua phần bụng nhô to do đang mang thai mà tiến lên bộ ngực của Hoàng Dung... Hai tay hắn bắt đầu nhào nặn phần ngực cao vút của Hoàng Dung... Nếu so với tên Hoàng Tiễn lúc nãy, thì hắn mới chỉ là gà mờ, còn Lăng Thần chính là một bụi hoa cao thủ.
Hai tay hắn nhịp nhàng nhào nặn bầu ngực của Hoàng Dung, cẩn thận không dùng sức quá lớn hay không đủ sức để kích thích dâm tính trong lòng của Hoàng Dung, không những vậy, trong lúc thưởng thức bộ ngực mềm mại ấy, Lăng Thần còn dùng hai ngón tay kẹp lấy song nhũ của Hoàng Dung.
Do bị kích thích quá lớn mà Hoàng Dung bắt đầu rên rỉ, nàng không tự chủ được mà nghiêng đầu tựa tại trên vai bên trái của Lăng Thần. Qua đó càng giúp cho Lăng Thần có cơ hội ngắm kĩ khuôn mặt xinh đẹp còn đang đỏ bửng bởi dục hỏa đang điên cuồng đốt, kèm theo đó là mùi hương nữ nhân cùng với chút mùi sữa càng làm cho Lăng Thần thích thú.
Trong lúc Hoàng Dung còn đang say mê cái cảm giác này mà không có kịp phản kháng, Lăng Thần liền đem một tay đưa xuống chỗ riêng tư của nàng làm cho nàng thoáng giật mình mà hô một tiếng:
- Ân, huynh... Không muốn!
Hoàng Dung thoáng nhớ về Quách Tĩnh, làm cho nàng cảm thấy ngại ngùng khi bị nam nhân khác chạm vào chỗ riêng tư, nhưng nhanh chóng bị Lăng Thần nói một câu làm quên đi:
- Dung nhi à, nàng quên rồi sao... Nếu không phải vì Quách Tĩnh tấn công thì cả 3, không 4 người chúng ta không hề thê thảm như vậy... Nếu không có hắn, có lẽ ta đã cho nàng cảm giác được nhiều thứ thích thú hơn bây giờ nhiều.
- Dung nhi, không lẽ nàng vẫn nhớ hắn sao... Không phải lúc nãy nàng đã gọi ta là phu quân rồi sao. Nàng đừng quên, hiện tại Hoàng Dung nàng chính là thê tử của ta, không phải của Quách Tĩnh, vĩnh viễn đều không phải. Nàng hãy nhớ đấy.
Trong những câu nói này, Lăng Thần còn sử dụng cả Thôi miên để khiến cho Hoàng Dung quên đi Quách Tĩnh mà toàn tâm toàn ý làm lão bà của hắn.
Và kết quả không ngoài mong đợi, Hoàng Dung chỉ chần chờ trong chốc lác liền thả lỏng người xuống, hoàn toàn để cho Lăng Thần thích làm gì thì làm... Mà điều này lại càng khiến cho Lăng Thần càng thêm thích thú... Hắn muốn cho Hoàng Dung quên đi Quách Tĩnh, cho dù hắn có giết Quách Tĩnh thì Hoàng Dung cũng ở bên ủng hộ mà không được có ý kiến gì cả.
Nếu không phải Quách Tĩnh, có lẽ hiện tại hắn còn đang tự do thu mĩ nữ bên Thần điêu thế giới đi.
Hắn hận Quách Tĩnh, hắn chỉ muốn cho Quách Tĩnh thấy cảnh những nữ nhân quan trọng nhất trong đời hắn trở thành lão bà của bản thân mình, ở trước mặt Quách Tĩnh mà khỏa thân và phục vụ cho mình. Hắc hắc....
Nhưng lúc này, khi Lăng Thần cùng với Hoàng Dung chuẩn bị bước dạo đầu và chuẩn bị tiến vào bước tiếp theo thì Hoàng Dung bỗng kêu lên một tiếng "A!!!". Sau đó, sắc mặt Hoàng Dung liền nhanh chóng trắng bệch, vẻ xinh đẹp của nàng nhanh chóng bị thay thế bởi vẻ đau đớn làm người khác phải đau theo, mồ hôi lạnh lẽo bắt đầu chảy ra, Hoàng Dung cắn chặt răng mà thở ra một cách khó khăn...
- Dung nhi, chuyện gì vậy??
Lăng Thần không biết làm sao, hắn chỉ có thể nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống...
- Phu quân, thiếp... thiếp... muốn sinh... mau gọi... bà đỡ...
Thấy Hoàng Dung có vẻ không nói dối, Lăng Thần nhanh chóng kêu to:
- Người đâu, đến giúp với, phu nhân nhà ta sắp sinh rồi... Có ai không giúp với...
---Hết chương 54---
Heiz, hôm qua đang viết cái phụ huynh ra gank rồi bắt đi ngủ... Sr các đh
À nhắc luôn, do tình hình tui chuẩn bị học onl nên thời gian ngày càng ít, nên các vị mau bỏ phiếu chọn 1 trong 4 truyện sau để tui còn đọc dần :< (chỉ lấy 2 truyện nhiều vote nhất, ko vote thì tui tự viết) :
- Tokyo Ghoul
- Assassination Classroom
- High school of the Dead
- To love ru
Góc Pr, hiện nhóm dịch của ta và PéMèo đang dịch bộ: "Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng (Dịch)" Mong các đh ủng hộ.
---> Mà ai thấy hay thì cho xin 1 like, không hay cũng xin 1 like để tui có động lực viết tiếp a<---
701
16
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
