ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1 - Trùng Sinh

Tư . Họ tên đầy đủ của anh ta là Nguyễn Khắc Tư

Là con nhà binh . Bố mẹ anh ta đều xuất thân từ bộ đội " đặc công" , ngay từ lúc anh ta lên năm tuổi đã tỏ ra rất linh hoạt và có cái gì đó gọi là " yêu võ thuât" .

Nhận thấy con trai mình có tố chất học võ , bố mẹ anh đã lên kế hoạch và truyền thụ lại cho anh ta tất cả những gì mà họ biết được .

Lúc Tư học lớp 5 bố mẹ anh ta còn cho con trai mình theo học thầy Long ( cũng là thầy dạy võ thuộc binh chủng đặc công)

Nhờ vào sự thông minh cũng như nhanh nhạy của mình mà Tư đã là một thân cao thủ. Năm 15 tuổi anh ta đã đấu ngang tay với một cao thủ karatedo đai đen nhất đẳng . Mặc dù vậy Tư vẫn chưa bao giờ tỏ ra kiêu ngạo hay sữ dụng võ thuật để bắt nạt kẻ khác.

Ngay từ nhỏ ngoài việc được bố mẹ dạy cho võ công Tư còn được họ dạy cách sống và cách làm người nên anh ta luôn là một người được mọi người yêu mến . Anh còn am hiểu rất nhiều những thứ khác như hội họa , âm nhạc ... và đặc biệt là anh ta còn rất yêu thích công nghệ và sáng tạo .

Năm lên 18 tuổi Tư đã mang trên mình một thân hình không quá lực lưỡng nhưng lại nhìn cực kỳ cuốn hút và được nhiều cô gái chú ý . Cậu ta còn có một cô bạn gái học cùng trường .Nàng ta là hoa khôi số 1 của trường mà cậu ta đang theo học , một cặp trai tài gái sắc.

Nhưng rồi cuộc sống éo như mơ (đối với người khác thôi nhé) . Tuổi mười tám là cái tuổi mà thằng con trai nào rồi cũng phái đối diện với cái ngày đó . Cái ngày đệnh mệnh , có thằng sẽ cười vì trốn được nợ ,trốn được mấy tên côn đồ , cũng sẽ có thằng mừng vì nó muốn như thế . Lại có những thằng phải buồn bã vì xa nhà , xa người yêu. Ngày báo “trúng tuyển nghĩa vụ quân sự “ đệnh mệnh .

Hôm nay là cái ngày mà thằng Tư cũng như bao thằng khác biết được cái kết quả đệnh mệnh này . Và rồi nó đang trên đường trở về thênh thang với bài ca “vì nhân dân quên mình” thì tiếng chuông điện thoại nokia 1202 làm nó mất cảm hứng, đang định nghe máy và chửi sối xả vào cái tên gây rối kia thì đầu dây bên kia đã nghe thấy tiếng nói hốt hoảng và thở dốc " Tư à... Cứu tao,... Rừng trúc " rồi điện thoại im hẳn. Hắn nhận ra được giọng nói này, đó là giọng của Hùng, hai thằng vẫn luôn chơi với nhau rất thân từ nhỏ, cất điện thoại lại vào túi quần, Tư chạy ra đường và vẩy ngay một chiếc taxi " cho tôi ra khu rừng trúc ở ngoại thành, càng nhanh càng tốt " . Xe dừng lại trước rừng trúc Tư đưa vội cho ông tài xế 200k rồi chạy ngay vào khu rừng trúc mà không kịp nhận tiền thối, ông xe ôm nhìn hắn ngơ ngác nhưng rồi trên môi lại nỡ nụ cười "lại được thêm mấy chục ngàn, ai cũng như thằng này thì lại ngon"suy nghĩ lung tung xong rồi ông tài xế cũng quay xe và chạy đi.

Tư chạy sâu vào khu rừng trúc thì bị tầm 10 tên côn đồ bao vây, trên người mỗi tên đều cầm theo vũ khí, có tên cầm dao găm, tên cầm côn, tên thì cầm gậy, còn có cả tên cầm theo mã tấu mà chỉ nhìn thôi đã thấy rợn người. Nhìn xuyên qua đám côn đồ Tư thấy Hùng đang ngồi một đống dưới gốc cây, trên người quấn áo tả tơi không lành lạnh .Tư nhìn lấy bọn lưu manh " chúng mày ai đã đánh nó bước ra đây " , nghe song câu nói của Tư một tên tay không tất sắt bươc lên "mày là gì của nó mà la om sòm ở đây, nó là do... " tên côn đồ còn chưa nói hết câu thì bị Tư cho luôn một cú đá bàn long vào mặt bay hẵn ra ngoài miệng đầy máu tươi(chắc là bị gãy mất vài cái răng) "tao là ai không quan trọng, nhưng bọn mày đã đụng đến nó thì phải trả giá"giọng Tư đầy lạnh lùng .Tên côn đồ kia cố gắng bò dậy nhìn Tư với đôi mắt oán độc "úng ày ên ém ết ẹ ó o au"(tạm dịch là : chúng mày chém chết mẹ nó cho tau. Ai gãy răng rồi cũng khổ). Nghe được đại ca ra lệnh cả chín thằng còn lại đồng loạt xông lên, tên cầm đao xông lên với ý định cho Tư một đao vào đầu chết luôn thì bị Tư cho ngay một cú móc vào sườn phải rồi gục suống không thể tiếp tục chiến đấu, tiếp theo là tên cầm gậy bị cú đá nhứ chân trái đá chân phải của Tư móc hàm gục ngã, rồi lần lượt bảy tên còn lại cũng theo gót chân của đồng đội mà nằm xuống. Giải quyết song đám côn đồ Tư đứng dậy phủi tay đi về phía Hùng, dáng đi bình thản như vừa rồi giải quyết nhưng tên kia là việc quá dễ dàng. Tư ngồi xuống lấy hai tay đỡ Hùng đứng dậy "mày không sao chứ"giọng nói đầy lo lắng và quan tâm. "mày nghĩ tao thì có chuyện gì được chứ" ,nói rồi Hùng nhìn Tư và nở nụ cười, Tư cũng cười lại nhưng rồi nụ cười tắt hẳn, chỉ thấy tay hắn ôm lấy bụng, còn tay kia đẩy thằng Hùng ra . Tư nhìn xuống bụng mình nơi có những dòng máu ấm nóng, đỏ chói đang chảy theo những kẻ tay chảy xuống , nhỏ lên những chiếc là trúc nghe êm tai . Khuôn mặt hắn đần ra, không thể tin được vào những gì đang xảy ra, hắn nghĩ đó chỉ là mơ và mong muốn giức mơ sớm kết thúc nhưng cơn đau từ dưới bụng làm hắn tỉnh táo và tin đây là thật. Tư nhìn về phía Hùng "tại sao? " nghe được câu nói của Tư, Hùng đang đứng thần người thì tỉnh lại và cười to, nụ cười của hắn kết hợp với quang cảnh âm u, tỉnh mịch của rừng trúc làm người ta nghe thấy mà rợn người. "tại sao, mày hỏi tao tại sao. Tại vì mày cướp mất Ly của tao, tao muốn cô ấy là của tao " , nói song hắn lại cười.

"Nhưng tao sắp đi nghĩa vụ, chẳng phải là mày sẽ có nhiều thời gian ở bên cô ấy hơn, chiếm được tình cảm của cô ấy là điều đơn giản " giọng Tư càng ngày càng yếu ớt vô lực. Hùng xua tay " mày sai rồi, cả ba đứa đều chơi với nhau từ nhỏ nên cả tao và mày đếu quá hiểu cô ấy . Chỉ khi nào cô ấy hoàn toàn hết hy vọng, chỉ khi cô ấy quên mày tao mới có cơ hội, mà để làm được điều đó thì mày phải chết ".

Nói rồi Hùng rút từ bên hông ra khẩu k54 chỉ thẳng vào đầu Tư "giờ thì mày có thể đi chết rồi, tao giúp mày bớt đau đớn " Hùng đang tính bóp cò thì Tư đã gục ngã thế là hắn thôi không bắn nữa mà ngồi nhìn Tư cho đến khi lại kiểm tra và xác định là Tư đã chết thì đứng dậy thu dọn hiện trường và ra về.

Còn Tư, hắn vẫn một mình nằm trơ trọi trên mặt đất đầy lá trúc khô, sinh cơ đã đoạn.

Không biết thời gian qua bao lâu ,hắn tỉnh lại nhưng sung quanh chỉ là một mảng đen tối , hắn cảm giác choáng váng , có những ký ức không thuộc về hắn cứ thế hiện hữu và rõ dần .Hắn lần mò theo đoạn ký ức tìm đến một cái công tắc đầu dường , bật sáng cái đèn ngủ đặt bên cạnh .Hắn nhìn cảnh vật xung quanh là một ngôi nhà khang trang sạch sẽ , theo như ký ức thì đây là khách sạn . Chính xác là hắn đang trong khách sạn và bên cạnh hắn là con em ngươì mẫu mà hắn dùng tiền và quyền thế của mình để dụ em nó vào đây. Trước khi chơi em nó hắn đã quất hai viên rocket . Trong cái lúc thăng hoa nhất thì hắn lại gục xuống trước sự thỏa mãn của cã hai . Dường như nhận ra điều gì đó hắn chạy vội lại phía tầm gương ngắm nghiá lại khuôn mặt của mình . “Dkm trùng sinh” đây là câu tục tĩu hắn thốt ra khõi miệng kể từ lúc sinh ra tới giờ.

•P/s : chương sau mình sẽ giớ thiệu tới các đh về gia thế của thằng Nguyễn Khắc Tư và của cã cái tên đang chịch gái thì ngủm củ tỏi kia.

52

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.