Chương 18 - Tỏ tình thất bại
Phòng thí nghiệm của Nghiêm Bất Vấn tại Bắc Kinh, Bất Vấn sau khi ăn tối bữa tối mà và Đường Tâm nấu thì tiếp tục trong phòng thí nghiệm tìm hiểu thêm về Luyện Khí Trùng.
Luyện khí trùng: Cấp 2 ( 29%)
Trạng thái hấp thu: 50%
Điểm khí 1/30
Khả năng hấp thụ: Thiên khí.
Đây là thông số hiện tại trên cơ thể Đường Tâm. Chỉ với lần hấp thụ ngày hôm qua Bất Vấn đã tiến vào cảnh giới hóa thần trung kỳ. Cuối cùng hắn cũng đã hiểu được cơ chế hoạt động của loại trùng này. Về cơ bản loại trùng này biến cơ thể phụ nữ thành một cái lô đỉnh để hấp thụ năng lượng trong trời đất, sau đó chủ nhân sẽ đến vào hấp thu năng lượng này từ cơ thể họ. Chủ nhân ở đây chính là Bất Vấn với thân thể trùng chúa, hắn có thể tùy ý thay đổi trạng thái hấp thu trên các lô đỉnh này, ví dụ hiện tại trạng thái hấp thu của Đường Tâm được chỉnh xuống 50% tức là tốc độ hấp thu đã giảm một nửa.
Bất Vấn đoán rằng việc cơ thể Đường Tâm thức tỉnh được Luyện Khí Trùng là do cơ thể cô đã biến đổi sau khi Luyện nô dâm trùng đã tiến vào cấp 5 khiến cơ thể lúc này thích hợp để hấp thu năng lượng. Việc cơ thể càng hấp thu nhiều khí thì càng trở nên mẫn cảm và ham muốn cũng rất có thể là do các bộ phận nhạy cảm trên cơ thể người đàn bà như vú, âm đạo... chính là nơi trực tiếp hấp thu năng lượng.
Bất Vấn đang suy tính nếu như không thể bên cạnh những người phụ nữ này thì nên chỉnh xuống 0% vì nếu để cứ thế hấp thu thì không biết hậu quả sẽ như thế nào vì không ai, không thứ gì có thể thỏa mãn được cơ thể đang đầy thiên khí ngoại trừ cơ thể trùng chúa. Hắn cũng không muốn thử để xem kết quả vì số lượng Luyện khí trùng chỉ còn lại 9 con mà thôi.
Hiện tại những con trùng này chính là những tài sản lớn nhất của hắn khi đến với thế giới này. Thứ nghịch thiên này cũng chính là chìa khóa giúp hắn thay đổi vận mệnh nên cần dùng cẩn thận. Bất Vấn thống kê một chút, bây giờ hắn có 12 Luyện Khí trùng và đã dùng 1 lên Đường Tâm, 30 Luyện nô dâm trùng và đã dùng 3 con lên Đường Tâm, Lâm Nhược Khê, Sắc Vi, 2 trùng Khế ước chủ tớ đã dùng 1 lên người Trương Hồng Kỳ, Liệt dương trùng còn 5 con, còn lại là một loại trùng chưa rõ công dụng cũng chỉ có 12 con. Vì mỗi cơ thể chỉ được sử dụng tối đa 2 loại trùng khác nhau nên với số lượng này có lẽ đã đủ để hắn dùng.
Cảnh giới tu sĩ ở thế giới này chia thành Hậu Thiên -- Tiên Thiên --- Hóa Thần --- Độ Kiếp
Thiên tiên và Hóa thần có 4 cảnh giới nhỏ gồm sơ - trung - hậu - viên mãn. Sau khi tiến vào độ kiếp cảnh giới lại được chia thành các cảnh giới nhỏ hơn gồm “nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi “ Các cảnh giới này cũng có tiểu cảnh giới sơ - trung - hậu. Càng tiến tới các cảnh giới cao hơn thì khoảng cách sức mạnh giữa các cảnh giới càng lớn. Nghiêm Bất Vấn cảm thấy nên nhanh chóng huấn luyện thêm trùng nô để có thể dùng Luyện Khí trùng từ đó gia tăng tốc độ tu luyện vì hắn biết bằng cách tu luyện thông thường thì không biết kiếp nào hắn mới đuổi kịp Athena, rồi còn gã tu sĩ trông coi trái đất đã đạt đến cảnh giới ngọc thanh thần lôi.
Trước kia hắn đã thử dùng dâm trùng trên những người phụ nữ tầm thường thì hiệu quả rất kém, gần như không hiệu quả. Bất Vấn nhận ra rằng chỉ có sử dụng lên những nhân vật chính hoặc chỉ cần nhân vật phụ cũng hiệu quả hơn rất nhiều so với người bình thường, điều này có thể do vị diện này luôn thiên vị những nhân vật chính diện và những nhân vật phản diện như hắn chỉ luôn làm nền mà thôi.
Đó là lý do hắn đau đầu suy nghĩ suốt những ngày này, muốn có trùng nô thì cần phải thu phục người phụ nữ đó vào tay thì mới huấn luyện lên cấp được nhưng nếu hắn dùng sức mạnh thì sẽ dẫn đến hậu quả mà khiến hắn hối hận không kịp. Trước kia hắn từng nghĩ sẽ khiến Dương Thần không gặp được những người phụ nữ, từ đó để chính hắn thu vào tay nhưng chuyện này là không thể. Cứ cho là hắn dùng dâm trùng thu phục dám phụ nữ thì mọi rắc rối mà Dương Thần gặp sẽ đổ lên đầu hắn, nếu không phải là nhân vật chính thì hắn không biết có chống đỡ được nổi hay không. Hiện tại chưa đủ thực lực tốt nhất là dựa vào bóng của Dương Thần để tồn tại trong vị diện này không nên lộ mặt quá nhiều.
Hai tuần sau, Trung Hải
Giữa mùa hạ, màn đêm chậm chạp buông xuống, đem cái ồn ào náo nhiệt của thành phố Trung Hải bao phủ trong bóng tối bình thản. Chỉ có ánh đèn nê ông mới giúp người đi đường nhìn rõ khuôn mặt nhau. Trong một khu biệt thự rộng lớn nằm ở vùng ngoại ô Trung Hải nơi này khá hẻo lánh, cả một vùng đồi núi này chỉ có đúng một cái biệt thự. Đây là nơi Bất Vấn tự thiết kế, xây dựng, hắn vẫn luôn muốn có một pháo đài của riêng mình. Biệt thự được đặt tên là Sanh Nhân chữ đồng âm với tên kiếp trước của hắn, ngoài ra trong tiếng trung “sanh” cũng có nghĩa là xa lạ, Sinh Nhân ý nghĩa là một người lạ, từ này có lẽ cũng chỉ hắn là người lạ với thế giới này
Bất Vấn lái chiếc porsche panamera 4s rời khỏi biệt thự, tối nay hắn có hẹn với Lưu Minh Ngọc để bàn chuyện hợp tác. Bên ghế lái phụ đặt một bó hoa hồng dùng để tặng Lưu Minh Ngọc, Bất Vấn muốn thử dùng “nhan sắc” của mình để tán đổ cô ta nhưng hắn không có hào quang nhân vật chính nên việc này có vẻ không có chút hy vọng nào.
Lần này trở về Trung Hải hắn cũng mang theo cả Đường Tâm bên mình để tiện cho việc hấp thu năng lượng. Khi đến đây Đường Tâm muốn được đi học đại học nên Bất Vấn cũng đã xin cho cô vào làm sinh viên tại Đại Học Trung Hải. Ban ngày thì đi học tối đến thì lại bị Bất Vấn “hút năng lượng”. Nhìn bó hoa bên cạnh Bất Vấn chợt mỉm cười lại nhớ đến vẻ mặt hờn dỗi của Đường Tâm khi nãy. Đường Tâm sau khi rửa bát xong thì thấy Bất Vấn cầm một bó hoa hồng, ăn mặc lịch sự thì nghĩ rằng hắn muốn tặng cho mình, khuôn mặt ngay lập tức vui vẻ, ngượng ngùng lại gần hắn. Bất Vấn thấy vậy biết ngay cô hiểu lầm liên nói luôn
- Không phải cho em.
Đường Tâm ngay lập tức mặt đỏ bừng vì biết mình nghĩ sai, đứng chôn chân tại chỗ vì có chút thất vọng.
Không hiểu sao dạo này hắn có chút để ý đến tâm trạng của cô gái nhỏ này, đây không phải là hắn.
- Ngày mai anh sẽ đưa em đi chơi.
Khuôn mặt Đường Tâm ngay lập rạng ngời, cô nhớ rằng hai người chưa bao giờ công khai đi chơi bên ngoài, liệu mai có phải hẹn hò hay không? Mai mình phải mặc đồng phục hay mặc thật đẹp? đang lan man suy nghĩ thì Bất Vấn đã ra đến cửa, cô vội hỏi:
- Anh đi đâu vậy.
Bất Vấn quay đầu vứt lại một câu:
- Tìm thêm chị em cho em.
“Ai cần chứ”. tiếng Đường Tâm nói rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe thấy.
Một hồi suy nghĩ thì Bất Vấn cũng đã đến điểm hẹn, đây là một nhà hàng sang trọng ở trung tâm thành phố. Cầm theo bó hoa đi theo người phục vụ đến bàn hẹn đã thấy hai cô gái ngồi chờ. Hôm nay Minh Ngọc mặc một bộ váy liền thân màu trắng, dáng người thướt tha, khuôn mặt yêu kiều đang cầm một tách cà phê nóng hôi hổi. Triệu Hồng Yến mặc một bộ đồ chuẩn công sở áo sơ mi, váy ngắn đen, tuy trời tối nhưng hắn vẫn có thể mờ mờ nhìn ra được chiếc bra màu đen sau chiếc áo sơ mi của cô ta.
“Thật ngại quá, để hai em phải chờ” Nghiêm Bất Vấn đưa tay chào hỏi trở lại tập trung trên người Lưu Minh Ngọc
“Không phải, là chúng em đến sớm”
Lưu Minh Ngọc cùng Triệu Hồng Yến đứng lên chào hỏi
“Bó hoa này dành tặng cho em, anh cứ nghĩ hôm nay chúng ta sẽ gặp mặt riêng” Nghiêm Bất Vấn đưa bó hoa đến trước mặt Lưu Minh Ngọc nói ý oán trách cô dẫn theo Hồng Yến.
“Vậy.. em xin nhận, hôm nay em nghĩ là buổi bàn bạc chuyện hợp tác nên mong anh thông cảm”
Lưu Minh Ngọc khi thấy Nghiêm Bất Vấn hẹn mỗi một mình đi ăn thì có chút cảnh giác. Mới hôm vừa rồi cô đã bị tên trưởng phòng Mã lừa gạt thiếu chút nữa thì bị ông ta cưỡng bức, may mà có Dương Thần tới cứu kịp thời không thì cô cũng không biết phải làm sao.
“Ồ vậy cũng không sao, mà em có nhận được những bó hoa anh tặng được gửi đến chỗ em hay không” hơn hai tuần nay Bất Vấn thường xuyên gửi những bó hoa hồng tặng Lưu Minh Ngọc được gửi trực tiếp đến nơi làm việc của cô.
“Tôi có nhận được nhưng làm phiền giám đốc Nghiêm đừng làm những việc như vậy nữa, tôi đã có người yêu rồi”
Lưu Minh Ngọc cảm thấy tên công tử này thật phiền phức, vì chuyện tặng hoa mấy hôm nay mà mọi người ở công ty đều trêu cô. Nên hôm nay muốn đến nói rõ với tên này.
“Em nói dối, tôi đã điều tra rồi, em chưa có người yêu, trước kia em có qua lại với một gã Tề Khải nhưng theo anh được biết hắn ta đã xuất ngũ và đã có người yêu rồi nên em không được tính hắn ta vào.” Nghiêm Bất Vấn nhẹ nhàng nói ra.
“Anh nói sao, anh biết Tề Khải” Lưu Minh Ngọc cảm thấy không tin vào tai mình, hắn nói người mà cô cùng hắn hẹn ước nhiều năm trước đã bạn gái mới.
“Nếu em không tin thì có thể nhìn một chút” Nói xong Bất Vấn lấy từ trong túi ra mấy tấm ảnh
Lưu Minh Ngọc cầm những tấm ảnh trên lên xem thì thấy đúng là Tề Khải đang tình tứ với một người phụ nữ, mà người phụ nữ này cô cũng có quen biết chính là Vương Duyệt mà cô mới gặp hôm trước cùng Dương Thần ở quán ăn.
Nghiêm Bất Vấn cố ý để Lưu Minh Ngọc cắt đứt với Tề Khải sớm vì hắn biết cô nàng tuy bề ngoài phóng khoáng nhưng thực chất lại là người phụ nữ truyền thống. Muốn nắm giữ trái tim cô ta thì cần phải loại bỏ những hình bóng cũ. Lúc đó một khi đã chinh phục được thì cả tâm linh lẫn thể xác cô ta mới thuộc về mình. Khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Minh Ngọc lúc này tập trung nhìn tầm ảnh hiện lên chút buồn khổ, bộ ngực phập phồng khiến hắn có cảm giác nó còn to hơn bình thường, càng nhìn càng tò mò nếu cởi hết ra thì sẽ trông thế nào.”Ngày đó sẽ đến sớm thôi” Bất Vấn thầm nghĩ
Minh Ngọc có chút thất thần nhìn vào tấm ảnh, cô không tin người bạn trai hồi đại học bắt cô chờ đợi suốt bao năm lại trở thành bạn trai của người phụ nữ mà cô rất ghét này. Hiện giờ cô muốn đi hỏi tận nơi hắn ta, không thể để bao năm thanh xuân của mình trôi đi mà không có lời giải thích rõ ràng, sắp xếp lại nội tâm đang rối bời Lưu Minh Ngọc ngẩng đầu lạnh lùng nói với Bất Vấn:
“Tôi không biết vì sao anh lại đi điều tra những chuyện này nhưng cho dù không có bạn trai thì tôi cũng không thể đáp trả tình cảm của giám đốc Nghiêm, hôm nay tôi đến đây chỉ để bàn chuyện hợp tác mà thôi.”
- “Minh Ngọc em cứ từ từ suy nghĩ đã không cần trả lời anh vội, em cứ thử nghĩ một chút mà xem điều kiện của anh rất tốt, sau này sẽ trở thành người thừa kế Nghiêm gia” Bất Vấn cả hai kiếp hắn cũng chưa tán gái bao giờ, lúc trước hắn thấy phụ nữ Trung rất thực dụng nên nói thẳng.
Minh Ngọc lúc này càng cảm thấy chán ghét gã đàn ông này, cả ngày chỉ biết khoe khoang, chơi bời.
“Xin lỗi anh, điều tôi muốn nói chỉ có vậy. Nếu hôm nay không tiện vậy chúng ta hẹn hôm khác nói chuyện hợp tác” Nói xong cô như muôn đứng dậy
Bất Vấn thấy thế liền đứng lên khỏi ghế giữ chặt tay của Lưu Minh Ngọc
- Minh Ngọc em đừng như vậy, chẳng nhẽ em còn chưa hiểu tấm lòng của anh sao, từ lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã muốn chúng ta bên nhau rồi.
Bất Vấn vừa nắm lấy tay Minh Ngọc vừa tỏ tình, hắn cảm thấy lời này mình nói ra cũng quá khoa trương rồi, đến chính mình cũng cảm thấy ớn.
- Anh buông ra.
Minh Ngọc không còn quan tâm hắn nói gì, đột nhiên bị một người đàn ông nắm chặt tay khiến cô hoảng sợ, sau đó có chút tức giận dùng sức giằng tay hắn ra nhưng cô giãy giụa thế nào cũng không thể khiến hắn buông tay.
Triệu Hồng Yến thấy vậy thì gấp gáp đột nhiên nghĩ đến gì đó cô lấy điện thoại ra nhắn một tin nhắn.
Lúc này thì Nghiêm Bất Vấn giống như mất bình tĩnh liên tục “tỏ tình” với Minh Ngọc. Đột nhiên hắn ôm cả cơ thể người phụ nữ vào trong lông ngực của mình.
“Minh Ngọc hay là chúng ta hẹn hò thử một tháng được không?” Ôm người đẹp trong ngực ngửi mùi hương thanh nhã trên cơ thể cô Nghiêm Bất Vấn lòng không tránh khỏi rung động. Minh Ngọc thì gấp muốn khóc, đây là lần đầu tiên cô bị một người đàn ông ôm mà còn là bị kẻ đáng ghét này, khoảng cách mình quá gần, khi cô cố gắng xoay đầu qua lại, mặc dù chưa có đụng tới mặt của Bất Vấn nhưng thoáng qua có thể cảm thấy một làn nóng hơi thở từ lỗ mũi của Nghiêm Bất Vấn thổi nhẹ qua gò má, hơi thở tràn đầy nam tính, khiến Lưu Minh Ngọc khuôn mặt chợt đỏ lên trong lòng rối loạn.
Đúng lúc này bờ mông đầy đặn rất tròn của Minh Ngọc liền bị Bất Vấn dùng một tay ôm lấy ép hạ thể cô dích sát vào dương vật đang có phản ứng sưng cứng của hắn, Lập tức Lưu Minh Ngọc cảm giác được một cục thịt to dài cứng rắn chĩa thẳng vào âm hộ của mình, thất kinh kêu lên.
- A.. a.. anh bỏ tôi ra
Khi dương vật đè ở trên âm hộ Lưu Minh Ngọc, Bất Vấn rõ ràng cảm thấy tức thì một cảm giác ấm nóng và co dãn cực kỳ trên cái da thịt, trong nháy mắt đó liền xông lên đầu ý nghĩ, máu nóng quá mức hưởng thụ, phía dưới dương vật không tránh khỏi càng cứng thêm, nhúc nhích một cái. Ngay lúc hắn đang say xưa hưởng thụ người đẹp thì đột nhiên cảm giác đau nhức ở má phải.
Thì ra vừa nãy Triệu Hồng Yến thấy sự việc đột nhiên biến chuyển như vậy thì gọi điện cho Dương Thần, rất may hôm nay Dương Thần đang ra ngoài trên đường đến tìm Sắc Vi nên chỉ vài phút sau hắn ta đã đến. Dương Thần chạy nhay vừa vào nhà hàng tìm đến phòng mà Triệu Hồng Yên gửi vị trí cho, vừa bước vào cửa đã thấy Lưu Minh Ngọc bị một gã đàn ông lạ mặt ôm vào lòng, thậm trí tay hắn còn đặt lên mông của cô xoa bóp. Dương Thần tức giận giáng một đòn mạnh lên mặt gã kia khiến hắn ngã quay ra đất.
“Khốn kiếp, Minh Ngọc em không sao chứ” Dương Thần giữ tay Minh Ngọc hỏi thăm.
“Hu hu, Dương Thần chúng ta rời khỏi đây” Minh Ngọc lúc này thật sự đã khóc, cô sợ hãi thật sự, tại sao tên khốn nạn đó dám vô lễ, táo tợn như vậy được chứ.
“Vậy còn hắn, bỏ qua cho hắn như vậy sao” Dương Thần cảm thấy đánh tên này vẫn còn quá nhẹ
“Mặc kệ hắn chúng ta đi” Minh Ngọc cũng rất hận tên Nghiêm Bất Vấn này nhưng suy nghĩ muốn tố cáo hay kiện cáo hắn cũng chẳng dễ dàng gì vì hắn có cả một gia tộc lớn chống lưng, cô thì chỉ là một dân thường không muốn kéo thêm phiền phức nên muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
Thấy ba người rời khỏi phòng, Bất Vấn hét to:
- Minh Ngọc em không trốn thoát được đâu, sớm muộn gì tôi cũng có được em
Nhưng thấy ba người bọn họ chẳng thèm để ý đã rời khỏi phòng. Bất Vấn sờ sờ vết thâm bị đấm trên mặt rồi nhổ ra một ngụm nước bọt đầy máu.
"Ay ra đau, tôi chỉ nói câu cuối cho đúng kịch bản thôi."
Với một tên biến thái như Nghiêm Bất Vấn thì để đàn bà càng hận hắn thì khi chinh phục được thì càng có cảm giác thành tựu. Cho nên không thể nói lúc hắn tỏ ra lưu manh, hay lúc giống như quân tử cái nào là diễn cái nào là thật mà tất cả đều là con người thật của hắn, một kẻ không từ thủ đoạn chỉ cần hắn vui là được.
Tên: Lưu Minh Ngọc
Luyện nô dâm trùng: Cấp 0 ( 0% )
Độ nhạy cảm âm đạo: 1 điểm
Độ nhạy cảm hậu môn: 0.1 điểm
Độ nhạy cảm miệng lưỡi: 0.24 điểm
Độ nhạy cảm vú: 0.3 điểm
Độ nhạy cảm cơ thể: 0.18 điểm
Kỹ năng tình dục: 1 điểm
Thể lực 110/110
Bất Vấn vừa rồi cũng đã nhanh chóng hạ dâm trùng lên cơ thể Lưu Minh Ngọc, cảm thấy hôm nay thu hoạch cũng đã đủ nên cũng nhanh chóng ra về.
408
11
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
