Chương 15 - Trương Hồng Kỳ
Rời khỏi quán rượu trời đã xế chiều, Bất Vấn trở lại trong phòng làm việc cao nhất của tháp Kim Mậu. Ngồi chợp mắt trên ghế một lát thì thư ký của hắn cầm một tách trà mang vào.
“Chủ nhân, trà của ngài” giọng nói có chút lạnh lùng vang lên
“Trương Hồng Kỳ, ta nói với ngươi bao lần rồi là khi chỉ có ta và ngươi thì người cần gọi ta là Bất Vấn.” Nghiêm Bất Vấn hiển nhiên không thích thái độ của cô nàng này.
“Ta thấy không cần thiết” Hồng Kỳ nhẹ nhàng trả lời.
“Thôi được rồi tôi thấy cô cũng đâu có coi tôi là chủ nhân, Hồng Kỳ, cô báo cáo một chút tình hình hiện tại của những người mà lần trước ta bảo cô cần theo dõi!” Bất Vấn ra lệnh.
“Vâng thưa chủ nhân, mấy hôm trước Dương Thần đến làm tại ban quan hệ xã hội của Ngọc Lôi công ty của Lâm Nhược Khê tuy hai người này đã đi làm cùng công ty nhưng tình cảm của họ có vẻ không tốt lắm, Lưu Minh Ngọc hiện tại có vẻ đang bị một tên giám đốc Mã đã có gia đình theo đuổi.”
Tiếp đến Trương Hồng Kỳ lấy ra một tệp ảnh, bên trong chụp một người thiếu phụ khoảng 35 tuổi ăn mặc giản dị toát lên vẻ thôn quê, gương mặt không trang điểm nhưng trông vẫn doan trang xinh đẹp.
“Tôi đã tìm được nhà mẹ đẻ của Mạc Thiện Ny đây là mẹ của cô ta Mã Quế Phương, người chồng thứ hai của bà ta đã nhiều năm không làm ăn gì chỉ chơi cờ bạc, nợ nần rất nhiều.”
“Còn lại là Dư gia đã bị thu phục, các sản nghiệp và một vài người làm quan chức nhỏ đã bị chúng ta khống chế một cách dễ dàng.” Trương Hồng Kỳ dừng lại một chút lại nói tiếp “Có phải mục tiêu tiếp theo của ngài là con dâu trưởng Triệu Hồng Yến của họ Dư?”
“Cái đó còn phải nói sao, ngươi không phải không biết ta là loại người nào. " Bất Vấn bày vẻ mặt dâm đãng, rồi hắn dặn dò tiếp
"Hồng Kỳ, tiếp theo cô sai người đến nói với Dư gia rằng Triệu Hồng Yến hiện tại là tình nhân của một quan chức chính phủ. Yêu cầu tất cả mọi người trong Dư gia không được làm khó cô ấy” Nghiêm Bất Vấn nói với giọng thích thú.
“Chiêu này của anh thật độc, như vậy chẳng phải vu oan cô ta giống như công khai đội nón xanh cho chồng mình sao.” nghe hắn nói vậy vẻ mặt Trương Hồng Kỳ cũng không có bất kỳ cảm xúc nào.
“Không oan, không oan, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, ha...ha.. ha” Bất Vấn khoái chí cười lớn.
Nhìn f cười một cách đểu cáng Trương Hồng Kỳ cảm thấy có chút chán ghét, cái tên chủ nhân này luôn có thái độ khinh khỉnh, khó ưa. Nếu nói về ngoại hình thì cũng không đến nỗi nào nhưng lúc nào tóc dài bù xù, để râu ria xồm xoàng, vừa nhìn đã thấy là một gã trai đểu.
“Còn nữa, hôm qua tiểu thư Đường Tâm có gọi điện đến nói là có chuyện muốn nói vời ngài” Trương Hồng Kỳ nói tiếp
“Chuyện gì, sao cô ta không nói luôn.” Bất Vấn cảm thấy cô gái Đường Tâm này có chút phiền phức
“Cô ấy nói chuyện liên quan đến thí nghiệm gì đó, tôi cũng không tiện hỏi lại”
“Được rồi, cô mua vé giúp tôi chiều nay về Bắc Kinh” - Bất Vấn cảm thấy cũng nên trở về một chuyến để tìm cách nâng cao thực lực, với hiện trạng này thì không biết đời nào mới đuổi kịp được Athena, rồi với vận mệnh nghịch thiên của Dương Thần thì hắn cũng cảm thấy có chút không tự tin.
Trương Hồng Kỳ gật đầu rồi cũng rời khỏi phòng, nhìn mông đít to lớn của Trương Hồng Kỳ lắc lư mà hắn có lại có chút thèm thuồng dù vừa chơi Sắc Vi mấy tiếng đồng hồ.
Trương Hồng Kỳ trước kia là một nữ đặc nhiệm xuất sắc trong quân đội Hoa Hạ khi mới ra trường năm 24 tuổi đã được tuyển thẳng vào một dự án huấn luyện đặc biệt do Bất Vấn hợp tác cùng quân đội. Ngày đó khi mới nhìn thấy cô gái xinh đẹp trong quân đội, khí chất lạnh lùng thì lại khiến người ta nhớ nhung, hắn đã trực tiếp cưỡng hiếp cô ta để biến thành người đàn bà của mình tưởng chừng khi biết thực lực mạnh mẽ cùng với gia thế con trưởng Nghiêm gia sẽ khiến cô ta phục tùng nghe lệnh. Nhưng khi Trương Hồng Kỳ biết mình bị làm nhục mà phía quân đội không hề ra mặt vì không muốn bị dán đoạn việc hợp tác với Nghiêm Bất Vấn nên không hề trách tội hắn vì chuyên này mà cô đã suýt chút nữa đã tự sát. Rất may Bất Vấn đã kịp ngăn cản. về sau biết được Trương Hồng Kỳ có một người em trai cùng một người mẹ, hắn đã dùng họ để uy hiếp cô.
Vốn ban đầu Bất Vấn định hạ dâm trùng vào cơ thể Trương Hồng Kỳ giống như Đường Tâm, nhưng hắn chợt phát hiện cô gái này là một nhân tài về, quân sự, kinh doanh nên đã không làm mà giữ cô lại làm việc giống như quan gia. Công việc của Trương Hồng Kỳ là quản lý Minh Việt, cùng với một tổ chức tình báo hắn tự lập ra vì không muốn dùng chung với quân đội người Hoa.
Nghiêm Bất Vấn không muốn dùng “Luyện nô dâm trùng” vì sợ Trương Hồng Kỳ sẽ biến thành một dâm nô thì không biết còn làm việc được nữa không, hắn vốn là người lười biếng nên cũng không muốn mất một trợ thủ đắc lực. Nhưng hắn cũng không phải tự nhiên tin tưởng giao nhiều thứ cơ mật cho cô ta nên đã dùng một loại trùng “Khế ước chủ tớ”. Loại trùng này có điều đặc biệt là không cần quá trình huấn luyện như những loại dâm trùng mà ngay lập tức có luôn tác dụng, người ở vai kẻ dưới sẽ chịu chi phối tinh thần nếu có tư tưởng phản bội chủ nhân sẽ bị cạn kiệt sinh lực rồi chết. Tuy nhiên loại trùng này không cho phép một trùng nào khác được tồn tại đồng thời bên trong thân chủ nên hắn cũng bó tay trước thái độ của Trương Hồng Kỳ.
====
Sân bay Bắc Kinh.
Vừa rời khỏi máy bay, Nghiêm Bất Vấn đi bộ ra cửa đón khách thoáng qua hắn đã nhìn thấy trong nhóm người có một gương mặt quen thuộc.
Đường Tâm biết chiều nay Nghiêm Bất Vấn sẽ trở về nên đã đến tận sân bay đón hắn, dù sao địa vị nhỏ bé của cô trong Đường gia cũng không ai để ý xem cô làm gì hằng ngày. Mấy hôm nay cảm thấy trong cơ thể khó chịu nên cô muốn gặp Bất Vấn sớm một chút để tìm câu trả lời. Vừa nhìn thấy bóng dáng quen thuộc cô đã vui mừng nhảy lên
“Bất Vấn, em ở bên này” Đường Tâm có chút không giữ được bình tĩnh chạy thẳng vào trong lòng Bất Vấn
“Được rồi mới có 1 tuần không gặp thôi mà” Bất Vấn ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Đường Tâm cảm thấy có gì đó hơi khác thì cúi đầu xuống xem xét lại thì hắn cũng cảm thấy giật mình.
Tên: Đường Tâm
- Luyện nô dâm trùng: Cấp 5 ( 3% )
Độ nhạy cảm âm đạo: 5.6 điểm
Độ nhạy cảm hậu môn: 3.8 điểm
Độ nhạy cảm miệng lưỡi: 0.3 điểm
Độ nhạy cảm vú: 1 điểm
Độ nhạy cảm cơ thể: 0.2 điểm
Kỹ năng tình dục: 4 điểm
Thể lực 220/250
- Luyện khí trùng: Cấp 2 ( 17%)
Trạng thái hấp thu: 100%
Điểm khí 30/30 (đầy)
Khả năng hấp thụ: Thiên khí.
Không ngờ rằng trùng thứ hai trong cơ thể Đường Tâm đã thức tỉnh hơn nữa còn trực tiếp tiến vào cấp 2. Không ngờ cô gái nhỏ này lại đem cho mình niềm vui này, chưa cần biết công dụng thực sự của trùng này là gì nhưng các loại trùng từ trước đến nay đều đem lại lợi ích cho trùng chúa. Một số loại trùng cần trong những điều kiện đặc biệt mới có thể thức tỉnh không biết “Luyện khí trùng” này điều kiện là gì. Hắn cảm thấy cần nhanh chóng trở về phòng thí nghiệm để tiếp tục để Đường Tâm làm vật mẫu.
Định kéo tay Đường Tâm trở lại xe thì thấy trong ngực lạnh lạnh, thì ra không biết từ lúc nào Đường Tâm đã khóc làm ướt hết phần phía trước áo.
“Sao vậy đang yên đang lành sao lại khóc” Bất Vấn có chút không kiên nhẫn.
“Bất Vấn... em..em khó chịu quá, mấy ngày hôm nay, ngày nào em cũng cảm thấy trong cơ thể rất.. rất ngứa, đặc biệt là ở chỗ đó, giống như chết đi sống lại vậy. Bất Vấn anh giúp.. em được không? hư...hư…” Đường Tâm cảm thấy rất xấu hổ khi yêu cầu như vậy nhưng thực sự những ngày qua đối với cô đã đến giới hạn rồi.
Bất Vấn có chút khó hiểu, sao lại đến mức này, cơ thể cô ta chẳng phải chỉ khi gần mình mới nhạy cảm hay sao. Sao tự nhiên khi không lại bị như vậy. Không lẽ là do Luyện khí trùng.
-“Đường Tâm, em bị như vậy từ lúc nào” Bất Vấn muốn tìm hiểu thêm một chút.
“Là sau khi anh rời đi không lâu thì đã thấy cơ thể có chút rạo rực, nhưng em nghĩ là do mọi lần khi chúng ta làm xong đều có chút nhớ nhưng càng ngày cơ thể càng không được, đặc biệt là hôm qua và hôm nay cơ thể đều giống như muốn nổ tung vậy” Đường Tâm miêu tả lại cảm giác mấy ngày nay, tuy theo Bất Vấn từ lâu nhưng tính cách rụt rè nên những từ ngữ người lớn kia cô cũng không thốt ra chỉ dám dùng ám chỉ nhưng cô với Bất Vấn cũng đã đủ hiểu.
“Sao em không tự thỏa mãn, không phải tôi đã dạy em nhiều lần rồi sao” Bất Vấn ánh mắt dâm dâm hỏi lại.
- “Không .. không phải mà là không có chút tác dụng nào cả, em… em đã thử nhưng như là không có chút hiệu quả nào” Đường Tâm thút thít cúi đầu trả lời.
“Được rồi vậy chúng ta trở về luôn” Bất Vấn cũng không muốn nhiều lời ở sân bay.
Hai người một mạnh trở lại hầm thì nghiệm trong khu quân sự
- “Đi đến căn phòng ngủ em anh sẽ kiểm tra một chút! Bất Vấn cũng mong chờ, hắn cũng có chút yêu thích cô gái Đường Tâm này và dù sao bây giờ cơ thể Đường Tâm đã đạt đến luyên nô cấp 5 một cơ thể hoàn hảo để làm tình.
– ưm!” Đường Tâm có chút hồi hộp. Phòng ngủ của cô ở đây cũng như phòng tân hôn vậy vì đây là nơi đầu tiên cô trao thân cho Bất Vấn
Đường Tâm mặt xấu hổ đến càng thêm đỏ bừng, cô cảm thấy Nghiêm Bất Vấn nói chuyện tình cảm thì lúc nào cũng khiến cô buồn, chỉ có chuyện nam nữ thì khiến cô sung sướng giống như cả đời này cũng không thể dứt ra được. Đường Tâm trong lòng luôn hi vọng, mặc dù hắn chưa từng hẹn ước với cô bất cứ điều gì, nhưng hình như thời gian gần đây cô cảm thấy hắn đã đối xử với cô đã có sự chuyển biến nếu sau này thực sự có thể làm vợ của anh ấy thì thật là tốt.
Nghiêm Bất Vấn lôi kéo Đường Tâm vào trong phòng ngủ, bên trong căn phòng cũng không có nhiều vật dụng gì chỉ bố trí đơn giản nhưng điều lạc loài là có một cái giường thật to rất hấp dẫn đập vào ánh mắt Đường Tâm. Lần đầu tiên nhìn thấy cái giường này cô cũng nghĩ từ nhỏ đến lớn cô chưa từng có gặp qua cái giường lớn như vậy, đang lúc suy nghĩ thì Nghiêm Bất Vấn từ phía sau đẩy tới, làm Đường Tâm ngã lên tấm nệm dày trên giường lớn.
Đường Tâm giật mình la lên một tiếng, khuôn mặt mặt của cô lúc này đỏ ửng, Nghiêm Bất Vấn vội vàng nhào tới, nằm chồm lên trên thân thể hai tay ôm lấy mái tóc dài của cô, miệng Nghiêm Bất Vấn hé ra, hôn lên đôi môi mọng diễm lệ của cô, đầu lưỡi của len vào tách ra đôi môi Đường Tâm. Đường Tâm cũng không ngần ngại mở ra cái miệng nhỏ nhắn, mút vào đầu lưỡi của hắn đang nhe ra…
Vừa hôn môi lên đôi môi mọng nước, Nghiêm Bất Vấn bàn tay đã vươn vào cởi bỏ nút áo trên chiếc áo, hướng về phía trước đẩy lên của cô cái áo lót ngực, một đôi bầu vú nẩy nở tuyết trắng như đột ngột từ mặt đất dựng đứng lên, theo hơi thở nhấp nhô như cơn gió lốc đang thổi mạnh làm lay động tàng lá cây, run run từng làn sóng da, làm cho người ta phải thèm nhỏ dãi.
509
7
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
