ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10 - Cha con

Chương 10 Cha con

Bệnh Viện Trung Hải

Sắc Vi đẩy cửa tiến vào, sau lưng cô là các thuộc hạ thân tín bời vì đi từ cổng bệnh đến phòng không hề có người đứng gác hay bảo vệ, nhưng cô cũng không buông lỏng cảnh giác, trực giác phụ nữ mách bảo cô chuyện này càng đáng ngờ. Vừa vào phòng đã ngửi thấy phòng toàn mùi thuốc kháng khuẩn, một người đàn ông trung niên nằm trên giường, sắc mặt có phần xanh xao.

  • “Cuối cùng con cũng đến, Ta tưởng đời này con không muốn nhìn thấy ông già này nữa” Vừa nhìn thấy Sắc Vi đến khuôn mặt Tư Đồ Minh Trạch hiện lên sự vui mừng.

- “Có chuyện gì thì nói luôn tôi đang rất bận” - Sắc Vi tỏ ra không quan tâm trả lời

“Con gầy đi rồi” Tư Đồ Minh Trạch nói, trong mắt có phần thương xót.

- Không gầy, vừa vặn.

Sắc Vi thản nhiên trả lời.

Hình tượng này khiến mọi người khó có thể hiểu được rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, người phụ nữ xã hội đen này mấy năm trước không phải cả ngày đao súng sao? Sao giờ lại bình tĩnh, hòa nhã nói chuyện về dáng người?

Tư Đồ Minh Trạch nhìn khuôn mặt dịu dàng, quyến rũ, mịn màng của Sắc Vi, tràn đầy cảm xúc nói:

- Càng ngày con càng giống mẹ, quả thực là giống hệt bà ấy lúc trẻ.

- Tôi không nhớ rõ nữa.

Sắc Vi hờ hững nói.

“Sắc Vi ta có thể nói chuyện với con một mình được không?”

“Không cần, đây đều là những người thân tín của ta, có chuyện gì thì ông cứ nói” - Lời này nói ra làm cho đám thuộc hạ của Sắc Vi vui mừng, mặc dù cô chỉ không muốn ở một mình với người đàn ông này

“Được, cũng không phải việc gì lớn, tháng trước các bác sĩ nói ta đã bị ung thư giai đoạn cuối, không thể sống được bao lâu, con lại là con gái duy nhất của ta. Ta muốn trao lại hội Tây Minh cho con quản lý, đây là những việc cuối cùng ta có thể làm cho con.”

Nghe đến đó khuôn mặt Sắc Vi hơi biến đổi nhưng nhanh lạnh giọng nói:

“Tôi cũng không cần đồ của ông, ông cứ tự nhiên giao cho người khác không cần để ý đến tôi”

“Nếu con sợ đây là âm mưu thì đừng lo, con không cần phải làm gì cả, tất cả địa bàn của Tây Minh con chỉ cần đưa người đến quản lý là được, những đường chủ trong Tây Minh hội ta đã giết hết bọn chúng rồi” Tư Đồ Minh Trạch sợ Sắc Vi từ chối nên chen lời cô.

“Tại sao, tại sao ông làm vậy?” Lần này thì Sắc Vi thật sự hoảng sợ, ông ta nói đã giết hết đường chủ của Tây Minh hội

“Bời vì bọn chúng không muốn ta đem Tây Minh hội cho con, bang hội là thành quả cả đời của ta, ta chết đi tất nhiên là phải để lại cho con gái của ta rồi.” Tư Đồ Minh Trạch nói một cách đương nhiên.

Sắc Vi lúc này quả có chút rung động nhưng nghĩ đến những chuyện người đàn ông này làm thì cô cảm thấy đáng ghét nhiều hơn đáng thương, Sắc Vi bình tĩnh, khuôn mặt không chút gợn sóng, nói:

“Tôi đã nói là không cần nếu không còn việc gì nữa thì xin cáo lui”

“Sắc Vi ta biết con rất hận ta, chuyện năm đó ta đã làm với mẹ của con, đối xử với con những năm qua ta không bao giờ quên, ngày nào ta cũng cảm thấy hối hận, đau khổ. Ta vẫn luôn muốn đến gặp con để nói xin lỗi nhưng sợ con tức giận nên không dám, chỉ có lúc này sắp chết ta mới có dũng khí đối diện với con. Ta không mong con tha thứ nhưng chỉ mong...”

“Đủ rồi, tôi không quan tâm. Những chuyện đã xảy ra tôi cũng không nhớ rõ, ông cũng không cần để trong lòng, tôi có việc đi trước”

Sắc Vi hơi mất bình tĩnh cắt lời ông ta, nhưng nghĩ đến nếu người đàn ông này thực sự bị bệnh thì cũng không cần tàn nhẫn quá mới nói ông ta không cần để ý chuyện cũ.

“Sắc Vi đừng đi” Thấy Sắc Vi đã đứng lên rời đi Tư Đồ Minh Trạch muốn nhảy xuống giường đi theo, nhưng do cơ thể đang suy nhược nên lảo đảo ngã xuống đất, trông rất khổ sở.

Sắc Vi nghe tiếng động cơ thể chợt dừng lại nhưng không hề quay đầu chỉ nói với thuộc hạ đỡ ông ta dậy rồi ra khỏi phòng.

Ra đến cổng bệnh viện Sắc Vi nói với Tiểu Triệu “Giúp ta điều tra bệnh tình cùng với tình trạng của hội Tây Minh hiện tại”.

===

Vài ngày sau, tại một tụ điểm ăn chơi lớn ở phía tây Trung Hải, đây cũng là địa bàn trước kia của hội Tây Minh

Hôm đó Sắc Vi đã từ chối Tư Đồ Minh Trạch không tiếp nhận Tây Minh, nhưng bời vì các đường chủ Tây Minh không còn thì việc các lão đại của Hồng Kinh, cũng chẳng dại gì mà không lấy. Chuyện này Sắc Vi cũng không thể ngăn cản được bọn họ, nếu trách phạt thì cũng không đúng vì đây rõ ràng là chuyện tốt.

Hôm nay Sắc Vi nghe tin quán đã tiếp nhận một nhà hàng, kết hợp quán bar, karaoke lớn nhưng trước kia nơi đây có rất nhiều tệ nạn mại dâm, ma túy nên đích thân Sắc Vi muốn đến đây khảo sát.

Những cô gái bị ép đến đây làm nếu không muốn làm nữa thì được trả tiền rồi rời đi, còn những ai vẫn tiếp tục ở lại thì sẽ được đối xử tốt hơn trước kia. Ngoài ra còn thu được không ít chất gây nghiện, ma túy, thuốc kích dục …

Sắc Vi nghĩ rằng nên tiêu hủy hết chỗ thuốc này, bởi nếu để chính quyền phát hiện e rằng không ổn. Tối nay muốn hỏi ý kiến Dương Thần về những chuyện này, cô cảm giác mọi thứ quá thuận lợi nhưng vẫn có chút bất an.

Đang mải suy nghĩ thì đến trước phòng có vài thành viên của Hồng Kinh đang yêu cầu một tú bà giới thiệu lại các loại xuân dược thu được.

“Đây là ‘đãng phụ xuân’ chỉ cần một giọt cũng khiến trinh nữ thành dâm nữ ”

“Còn đây ‘Luyến tình hương’ khi đốt lên mùi hương thoang thoảng tác dụng nhẹ nhàng cũng chỉ giống như uống một ly rượu vang trước khi nhập cuộc, tăng tính lãng mạn cho cuộc vui. Loại thuốc này rất thích hợp cho những cặp đôi yêu nhau mà chưa đến được với nhau thì đây giống như chất xúc tác vậy”

Sắc Vi nghe thấy tác dụng của Luyến tình hương thì nhớ đến mình và Dương Thần cũng như vậy. Suy nghĩ một lát Sắc Vi đi vào phòng nói

“Mang hết các thuốc này cất giữ trong kho của bang hội, tạm thời niêm phong lại”

====

Quán rượu Rose

Trong phòng ngủ Sắc Vi khoác lên mình chiếc váy ngủ chất liệu tơ tằm với họa tiết hoa trắng rộng thùng thình che phủ toàn thân hình mềm mại quyến rũ, và cổ chữ V sâu lộ đôi gò bồng đào đầy đặn hấp dẫn, từ khe hở có thể thấy áo lót sa-tanh đen mỏng bên trong, váy ngắn đến nỗi chẳng thể nào che nổi hai khối thịt hồng hào, cố lắm che được phần giữa, bắp đùi trắng nõn thì không che được lộ cả ra ngoài, phản chiếu màu sáng ngà voi. Hôm nay cô cố ý ăn mặc như vậy vì tối nay có hẹn với Dương Thần để hai người xác định mối quan hệ. Không hiểu vì nguyên nhân nào đó mà người đàn ông say mê cô từ trước giờ luôn không muốn tiếp xúc quá gần Mặc dù hắn nói có rất nhiều phụ nữ nhưng cô cũng không quan tâm, chỉ cần hắn yêu cô là được.

Trong phòng thoang thoảng mùi hương nhè nhẹ, đây chính là Luyến tình hương mà lần trước thu về. Sắc Vi cũng đã nhờ người thử qua loại thuốc này đúng là nó chỉ có tác dụng nhẹ nhàng đến con người không làm ảnh hưởng đến sức khỏe, với lại mùi hương mày rất dễ chịu cô rất thích giúp giảm mệt mỏi.

Lại nói đến gần đây xảy ra quá nhiều chuyện khiến cô rất mệt mỏi, người cha cô căm hận ông ta thực sự sắp chết ư, cô đã cho người đi điều tra bệnh án của Tư Đồ Minh Trạch đều là thật, cộng với việc một người đột nhiên bỏ cả sự nghiệp mà ông ta coi trọng đến nỗi hãm hại mẹ cô thì có vẻ tất cả xảy ra đều hợp tình hợp lý.

“Hội trưởng, Tư Đồ Minh Trạch muốn gặp chị ông ta đang đợi ở ngoài.” tiếng Tiểu Triệu ở gian ngoài vọng vào

“Ông ta đến đây làm gì?” Sắc Vi hỏi lại

“Ông ta không nói, có cần em đuổi ông ta đi không?”

“Được rồi, cứ để ông ta vào” Sắc Vi cũng muốn xem ông ta làm gì rồi cô cũng đứng dậy mặc áo khoác đi ra phòng ngoài.

Một lát sau Tư Đồ Minh Trạch cũng xuất hiện, khuôn mặt lão hơi đỏ, ánh mắt đờ đẫn, toàn thân tỏa ra mùi rượu nồng nặc hiển hiên đã uống không ít.

“Ông uống rượu” Sắc Vi cảm thấy khó chịu khi ông ta say sỉn đến tìm mình.

“Trong lòng ta cảm thấy không vui nên uống vài chén” Tư Đồ Minh Trạch trả lời

“Vài chén mà bộ dạng thế này, không phải ông bị bệnh hay sao mà người ta còn để ông uống” Sắc Vi bộ dạng trách cứ

“Ai cản được ta cơ chứ, Sắc Vi có phải con vẫn còn quan tâm đến cha có phải không?” Tư Đồ Minh Trạch khi nghe ra Sắc Vi quan tâm mình thì cảm động muốn khóc.

“Ai quan tâm ông, nói đi ông đến đây chỉ để nói những lời vô nghĩa này hay sao, nếu không hôm nay tôi còn có chuyện mời ông đi” - tâm trạng Sắc Vi hôm nay không tồi vì tối nay cô muốn bày tỏ tình cảm với Dương Thần nhưng hiện tại thì bị người đàn ông này phá rối.

“Sắc Vi hôm nay ta đến chỉ muốn gặp con, có thể đây là lần cuối cùng rồi, bác sĩ nói ta chỉ còn vài tháng cũng có thể sớm hơn, nghe tin con đã tiếp nhận Tây Minh nên nghĩ rằng con đã tha thứ cho ta, ai ngờ con còn hận ta như vậy” Tư Đồ Minh Trạch kể lể như kẻ say

“Tôi đã nói rồi những chuyện trước kia tôi đã không còn quan tâm nữa, nên ông cũng không cần phải suy nghĩ” Sắc Vi nghĩ đến ông ta cuối cùng vẫn là cha mình với lại những chuyện gần đây ông ta làm có thể khiến cô có chút cảm động cô cũng không muốn quá tuyệt tình nhưng cô không thể nào tiếp nhận ông ta.

“Không đúng rõ ràng ta nhìn thấy được trong mắt của con sự chán ghét, tại sao con lại giống mẹ con đều đối xử với ta như vậy” Tư Đồ Minh Trạch kích động nói lớn.

“Vấn đề không phải là ở mẹ con tôi mà là ở ông, ông đối xử với mẹ tôi như thế nào ông hiểu rõ nhất” Sắc Vi cho là không đúng

“Sắc Vi ta biết khi đó con còn nhỏ nhưng cũng biết người hại chết mẹ con chính là ta, có phải con vẫn nghĩ rằng ta là người đàn ông tệ bạc, dã man thậm chí giết cả vợ mình phải không. Ta thừa nhận đã hại mẹ con nhưng khi đó ta nóng giận không thể kiềm chế được khi thấy mẹ con ngoại tình” Tư Đồ Minh Trạch nói với vẻ mặt buồn rầu

“Ông vừa nói gì” Sắc Vi không tin vào tai mình hỏi lại

“Được hôm nay ta sẽ nói cho con biết sự thật chuyện năm đó, mẹ con trước kia vì muốn có tiền chữa bệnh cho ông ngoại con nên mới gả cho ta, ta biết trước kia mẹ con cũng đang yêu một chàng trai khác nhưng ta không hề để ý khi cưới mẹ con về vẫn đối xử rất tốt với bà ấy. Có lần ta phát hiện chứng cứ mẹ con vẫn còn qua lại với tên người yêu cũ kia thì rất tức giận từ đó cũng đối xử với bà ấy lạnh nhạt nhưng cũng chỉ trách mắng và bảo bà ấy nếu còn tiếp tục sẽ giết chết tên kia. Đến một ngày không ngờ ta tận mặt bắt gặp bà ta lên giường với tên đàn ông kia, ta liền dùng súng giết đôi gian phu dâm phụ đó.” Tư Đồ Minh Trạch dù chỉ kể lại nhưng hắn vẫn cực kỳ phẫn nộ, hả hê cứ như việc ông ta là là chính nghĩa.

631

14

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.