Chương 9
Trở về qua khứ để yêu anh
Lòng cô vô cùng hoan hỉ. Từ cái lúc mẹ anh bán căn biệt thự rồi giúi tiền vào tay cô bắt nhận, cô đã rất ức chế. Đã ko biết bao nhiêu lần cô mơ đến 1 ngày mang số tiền đó tới nhà anh ném cho bay tá lả khắp nhà rồi hét vào mặt mẹ anh: "Tình yêu của tôi ko phải để bán". Giờ thì có cơ hội rồi, còn hay hơn thế nữa ấy chứ. Mà thôi ko nói trạng nữa, nguyên nhân sâu xa của việc cô vọt như tên bắn ra Bắc lần này ai chả biết, đứa con gái si tình là cô chịu đựng cả nửa năm qua ko lén đi nhìn mặt anh, đúng là kì tích ko tưởng, giờ ko cần chịu đựng nữa, có thể danh chính ngôn thuận đối diện với anh rồi. Mà cô đem tài sản của anh ra trả cho anh mà, là cô có ý tốt hẳn hoi.
Việc cô xuất hiện trước ngưỡng cửa nhà anh đúng là 1 quả bom tấn, chuyện cô mang theo còn bom tấn hơn, cô thật biết tạo ra bom chùm. Cả nhà anh náo loạn hoảng hốt cả lên. Họp gia đình ngay, anh ở chỗ làm cũng bị gọi về. Nhà anh có 3 đứa con trai, mỗi người 30% gia sản, chị gái anh thì lúc kết hôn đã có của hồi môn nên ko được thêm gì nữa. Theo tờ giấy chuyển nhượng tài sản cô mang ra Hà nội, toàn bộ tài sản của anh được chuyển sang tên cô, đã chuyển rồi ko phải là sẽ, vì vậy đến nửa năm sau ông luật sư mới đến tìm cô là vì phải lo cho xong xuôi hết các thủ tục đã. Tài sản đứng tên cô, cô ko được phép sang cho nhượng bất cứ ai nhất là người họ de laTour, sau này nếu cô có kết hôn thì chồng con cô cũng ko được đứng tên, từ đầu đến cuối chỉ có cô thôi. Và nếu cô chết, tài sản sẽ được đem làm từ thiện, cụ thể là mang cho nhà chùa, trong khi gia đình anh theo đạo Thiên chúa. Bảo sao nhà anh ko phát hoảng cả lên. Anh thì ko phát hoảng tí nào, ngồi điềm nhiên đọc kĩ tờ giấy mặc kệ mọi người gào thét cãi cọ xung quanh. Lâu rồi mới lại nhìn thấy anh, cô sướng muốn ngộp thở, tim nhảy nhót tưng bừng trong lồng ngực, ngồi nhìn anh đắm đuối thèm thuồng ko cần giấu diếm. Tóc anh dài hơn, vài sợi lòa xòa xuống trán. Trước đây khi 2 người còn ở bên nhau anh ko bao giờ để lọn tóc nào rơi xuống trán, luôn để lộ ra vầng trán cương nghị khác hẳn cô nguyên 1 cái mái bằng chớm đến tận lông mày, chả hở tí trán nào ra. Anh cũng gầy đi nhiều, hồi sống cùng nhau an nhàn anh đã đẫy ra 1 chút.
-Giờ cô định thế nào? Anh hỏi cô
-Sao tôi biết, văn bản luật này anh soạn ra mà, anh tự tìm cách giải quyết đi, tôi hoàn toàn ko có ý định lấy tiền của anh đâu.
Bỗng anh đứng dậy, vừa kéo vừa lôi cô về phòng làm việc
-Vào đây nói chuyện!
Vào phòng chốt cửa đàng hoàng rồi anh quay sang cô
-Kết hôn đi!
Cô ko tin nổi vào tai mình
-Sao lại kết hôn, có làm thế tài sản cũng ko chuyển về tay anh được. Đó đâu phải giải pháp
Anh cười nhạt
-Nghe bảo cô yêu tôi lắm mà, sống chết thế nào cũng quyết lăn xả vào tôi, ngay trước đám cưới của tôi còn ngủ với tôi, giờ có cơ hội làm vợ tôi sao lại ko thích? Hay cô có mục đích khác, anh nhấn giọng, đạt được rồi nên bỏ chạy?
Cô im thin thít. Có 1 điều cô vẫn luôn sợ hãi và cầu mong sau buổi lễ anh quên tất cả thì cũng quên nó đi đó là việc anh nghi cô là gián điệp. Hóa ra anh ko quên, tất cả mọi thứ anh có thể quên nhưng thứ anh muốn nhớ thì anh sẽ ko quên! Cô rất muốn mở miệng cự cãi nhưng lại sợ nói hớ đành đứng im. Lỡ anh gán cho cô tội danh gián điệp rồi tống cô vào tù thì xong đời cô. Mà sao anh vẫn chưa làm thế nhỉ, nhớ những ngày đầu mới quen đi, để thuần phục cô anh chả quăng cô cho đám phạm nhân còn gì.
Trong đầu anh có 1 khoảng trống khó khỏa lấp. Có những thứ bất hợp lí về quãng thời gian 1 năm kể từ khi anh từ hôn. Hỏi mọi người về những việc đã xảy ra thì họ luôn lảng tránh ko chịu trả lời, mẹ anh bảo do anh bị bệnh tạm thời mất trí nhớ, rồi dần dần anh sẽ nhớ lại cả và rằng ko thể nóng vội được, ko thể kể vèo những gì đã xảy ra với anh mà phải để anh tự nhớ ra. Anh chả tin mấy nên tự mình tìm hiểu, và mảnh ghép cuối cùng để hoàn thiện bức tranh chính là cô gái này. Cô ta ko biết từ đâu đột ngột mọc ra, nhảy vào cuộc đời anh, bạn bè người thân ko ai biết cô ta cả, cô ta cũng ko phải 1 trong số những cuộc tình chớp nhoáng của anh, vậy cô ta là ai? Cô ta ngủ với anh ngay trước ngày cưới mà là ở đâu chứ, phòng làm việc của anh, tiện quá đi, rồi đột ngột biến mất, đó ko phải là yêu, nếu yêu người ta sẵn sàng lăn lê bò toài thậm chí là đổ máu để giữ tình yêu, ko phải kiểu cư xử này, nên với cách suy luận của 1 gã mật thám, anh chỉ có 1 kết luận thôi: cô ta là gián điệp. Dám gài bẫy anh sao, anh sẽ gài bẫy lại, để rồi anh sẽ bắt cả ổ luôn, cả cô ta cả đồng đội của cô ta, cả cấp trên của cô ta nữa. Vừa nghĩ anh vừa tiến về phía cô bất ngờ kéo cô vào lòng hôn đắm đuối.
2
0
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
