Chương 18 - Hạ màn diệt thổ nghênh đón quan trường
Binh sĩ nhanh chóng theo lệnh mang tới rất nhiều rơm rạ cùng dầu hoả,đặt xuống cùng rưới khắp nơi.
Chuẩn bị hoàn tất,Lão Hổ nói:
“Đốt lên cho ta,thiêu cháy lũ chuột chết này!”
Binh sĩ phục tuân đốt lửa rồi ném vào đống rơm rạ đó.
Ngay lập tức,lửa cháy lan ngập trời.Toàn bộ ngọn núi trở thành một hòn lửa cháy rực.Thổ phỉ tại bên trong thấy lửa cháy liền hoảng hốt,kinh hãi đến tột độ.
“Tất cả mau cùng ta phá vòng vây, không thể ở lại đây thêm nữa.”Nhàn Hoả nói.
Toàn bộ thổ phỉ theo lệnh của Nhàn Hoả liền tập trung lại binh lực toàn kích từ trên núi đánh xuống.
Lão Hổ tại bên dưới nói:
“Khai tên!”
Hàng trăm binh sĩ liền ở dưới đồng thời bắn ra hàng ngàn mũi tên.
Thổ phỉ đang lao xuống từ trên núi không kịp phòng bị liền hứng trọn ,dẫu vậy đám thổ phỉ vẫn không hề quan tâm tiếp tục lao xuống.
Quân của Lão Hổ chặn đánh tại thoải đất,hai bên giao chiến ác liệt.
Trong lúc đó một vài thổ phỉ cùng Nhàn Hoả đã lợi dụng việc cánh quân kia phá vây thu hút toàn bộ binh lực mà tìm đường tẩu thoát.
Trận chiến kịch liệt trong hai canh giờ, toàn bộ thổ phỉ bị tiêu diệt hoàn toàn, nhóm thổ phỉ thứ hai bên kia cũng đã là đầu hàng.
Tuy nhiên,ngọn lửa đang vô cùng lớn, vài thôn cạnh núi đã bị cháy lan.
Ngọc Hiếu bấy giờ mới tỉnh dậy, thấy cảnh này thở dài nói:
“Không xong rồi!”
Ngọn lửa không thể nào dập tắt chỉ có thể để im nó như vậy đợi cháy hết.
Vụ cháy này bay vút như gió nhanh chóng tới tai của Hoàng Đế cùng Đào Lâm.
“Vụ cháy này khiến bá tánh oán trách,lòng dân hoang mang,phẫn nộ.Không thể không trị tội hắn,mau chóng cho người gọi hắn về.”
“Bẩm bệ hạ,tuy là tội lớn nhưng cũng không phải là không công dù sao cũng là tình thế ép buộc, không thể không lựa chọn làm vậy.”
“Hừ, chờ về rồi hẵng xử lý.”
…
Trước đó Ngọc Hiếu cùng Lão Hổ đang nói cười vui vẻ bên trong.Đột nhiên Ngọc Hiếu nói:
“Thực ra ta có chuyện này muốn nhờ huynh làm.”
“Hử chuyện gì?” Lão Hổ hỏi lại.
“Như huynh cũng biết,theo phòng thủ của bọn chúng như vậy,ắt rằng là sẽ lên núi cố thủ,với địa thế như vậy,quân ta ắt không thể có được cơ hội giao chiến,huống chi là thắng lợi?”
“Ngài muốn nói về kế hoả công?”
“Phải, chỉ là có điều nếu ta làm như vậy ắt sẽ mang tới tai họa cho toàn bộ tướng sĩ vì đã nghe lệnh ta mà ta đã ra nhưng nếu ngài cùng ta diễn vở kịch, ngài sẽ bị phạt trọng tội nhưng các huynh đệ khác chỉ bị phạt nhẹ nhàng mà huynh hãy yên tâm,đợi khi lòng dân đã nguội, ta ngôn thành danh toại sẽ tẩy sạch tội cho huynh,lập đền mà hưởng tiếng thơm muôn đời sau.”
“Hahaha, chẳng cần phải vậy.Mạng ta là tướng quân cứu, nếu không cũng đã chết bởi kịch độc rồi.Ta,Lão Hổ từ nhỏ không cha, không mẹ không người thân, lớn lên chỉ có huynh đệ cùng ta sát cánh, chỉ công nhận ngài làm chỉ huy và mạng này cũng do ngài cứu, vậy cớ chi mà ta lại không làm?”
“Tốt,tốt,ta sẽ nhớ mãi công lao của huynh,cạn chén!”
…
“Bẩm tướng quân,tại trong doanh trại của những tên thổ phỉ có thư từ của Tả thừa tướng,quân thổ phỉ bắt về cũng xác nhận rằng bọn chúng có quan hệ với Tả Hưu ,Tả thừa tướng.”
“Còn gì nữa không?”
“Ta cũng biết được thêm rằng, một vài vị cao thần khác cũng có quan hệ với bọn chúng như Võ Đức,Phương Bắc.”
“Tất cả sổ sách đó ở đâu?”
“Thưa tướng quân,đang ở trong kho chờ mang về kinh thành.”
“Chuyện này có bao nhiêu người biết?”
“Bẩm tướng quân, chỉ có mình ta biết vì chỉ có ta đích thân kiểm tra.”
“Được rồi, ngươi cần giữ im lặng toàn bộ về việc sổ sách, chúng ta không quản nổi việc này,cứ coi như nó không tồn tại nếu không toàn bộ chúng ta sẽ chết bất đắc kỳ tử!”
“Đã rõ!”
“Được rồi dù sao cũng phải nên hồi kinh rồi, chúng ta ngày mai sẽ xuất phát.”
“Rõ.”
“Được rồi, ngươi mau lui ra đi.”
Phi Thống nghe xong liền lui ra,bên trong trại chỉ còn mình Ngọc Hiếu.Ngọc hiểu ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ:
“Tếp tới ta sẽ bị phạt,đây là điều chắc chắn dù sao cũng sẽ bị quy vào quản lí không nghiêm,tuy không vào đại lao nhưng cũng sẽ bị khiển trách.Bổng lộc chắc chắn sẽ không được mà thứ ta lo sẽ là phe đối nghịch, trước đó đã từng ám sát Đào Lâm,lần này ta tấn công thu được những thứ này,dù không báo gì cả ít nhiều vẫn gây nghi ngờ, trừ khử sẽ là cách tốt nhất để đề phòng.Tiếp theo sẽ xem màn kịch hoành tráng này của ta và Đào Lâm rồi.
Để ăn mừng chiến thắng này, các binh sĩ theo lời Ngọc Hiếu đã tổ chức bữa tiệc này,ăn uống no say .
…
Khi màn đêm buông xuống,binh sĩ đều đã ngủ say trừ những lính canh, một vài người mặc áo đen đã tiến tới sát lều chứa đồ nhân cơ hội khi lính canh không để ý liền xâm nhập vào bên trong,trộm đi những sổ sách liên quan tới những quan đại thần,sau đó liền quỷ không biết thần không hay mà rời đi.
Sáng hôm sau,khi Phi Thống đi kiểm tra phát hiện sổ sách liên quan đến các quan đại thần trước đó,tất cả đều biến mất.
“Phải mau cấp báo cho Đoàn tướng quân.”
Phi Thống liền nhanh chóng chạy tới lều của Ngọc Hiếu, vào bên trong thấy chỉ có mình Ngọc Hiếu đang ngồi ở bàn liền nói:
“Bẩm tướng quân, toàn bộ sổ sách trước đó đều đã biến mất!”
“Cái gì!” Ngọc Hiếu đứng phắt dậy như không tin vào tai mình, một lúc sau khi bình tĩnh lại,nói với giọng ảm đạm:
“Như vậy cũng tốt, chúng ta giờ hãy coi nó như chưa từng tồn tại.”
“Rõ”
Đến đúng giờ, toàn binh liền xuất phát trở về kinh thành.
…
Các binh sĩ cùng chỉ huy thì quay lại nơi tập kết tại ngoài thành Thắng Công trừ Lão Hổ cùng Ngọc Hiếu thì vào trong kinh thành.
Vừa vào trong thành, Ngọc Hiếu liền phát hiện có nhiều quan binh đã chờ từ trước đó.
“Mời hai vị cùng ta đi tới nơi tra khảo một chút.”
Ngọc Hiếu nhìn Lão Hổ, sau đấy liền đi theo những người đó.
Trước đó,tại trong cung.Một đám đại thần đang quỳ trước hoàng đế.
“Các khanh bình thân.” Trần Tuân nói.
“Tạ ơn bệ hạ!” Các đại thần nói.
“Các khanh nay có vụ việc gì,mau nói đi.”
“Bẩm bệ hạ,thần cảm thấy nghi ngờ về vài sự việc diễn ra trong những ngày này.
Trước đó thần đang điều tra những tên sơn tặc thì khi điều tra phát hiện một vài giấy tờ liên quan tới một quan dưới trướng Đào Lâm,khi muốn điều tra sâu hơn từ người này thì đột nhiên bị Đào Lâm giết do tội cố ý ám sát.Đến hôm nay lại đem quân đi dẹp loạn trong khi trước đó lại không hề có ý đem đi dẹp loạn.
Điều này làm thần cảm thấy rất bất an.Mới đây lại có người thiêu cháy toàn bộ nơi sơn tặc, như thể đễ xoá sạch dấu vết vậy.
Thần cảm thấy nguy lo cho xã tắc, muốn thực tiễn đem đi ngay thì không được ngược lại còn đánh rắn động cỏ, mong bệ hạ cho chúng thần tự phụ trách việc này, nhất định sẽ làm sáng tỏ việc này.”
“Được rồi, tùy ý các khanh.”
“Tạ ơn bệ hạ.”
…
Đến trước nơi tra khảo của phủ nha, Ngọc Hiếu và Lão Hổ,mỗi người được áp giải sang một phòng khác nhau.
Ngọc Hiếu vừa vào đã được ngồi tại nơi vô cùng sang trọng, trong phòng cũng chỉ có một mình tên tra khảo.
“Chào Đoàn đại nhân, tiểu nhân là Quan Bá phụ trách tra khảo ngài.”
“Không cần dài dòng, có gì thì cứ hỏi đi.”
“Ồ không không, ngài cứ bình tĩnh chút.Chúng ta không cần phải căng thẳng như vậy.
Được rồi,ngài có phải là người Trần Quốc không?”
“Hử, điều này thì có liên quan gì hay sao?”
“Ồ, tất nhiên rồi,rất quan trọng là đằng khác.”
“Phải,ta là người Trần Quốc.”
“Ngài có thể trả lời, làm thế nào mà ngài lại có thể trong vòng vài ngày lại tiến bộ thần tốc đạt được chức vụ cao như vậy không? Ta hơi lo lắng về những điều đó,kể cả là Đào đại nhân kia.”
“Chỉ là trùng hợp mà thôi.”
“Ồ, trùng hợp của ngài ý là chỉ qua một ván cờ liền được tiến cử như vậy sao?”
“Hahaha.Ngươi nói vậy cũng không hẳn,ta cũng là thể hiện tốt khi hoàn thành thử thách của Đào đại nhân mới được như vậy. Được rồi,luyên thuyên quá nhiều rồi,hỏi ý chính đi?”
“Ngài nói gì vậy? Đây là những ý chính rồi!”
“Hử, cái gì, lí do ta cần thẩm vấn là gì?”
“Các quan đại thần trong triều lo lắng về thân phận của ngài mà thôi.”
“Đó là tất cả?”
“Ồ,tiểu nhân quên mất, còn một việc quan trọng khác.”
“Ngài có phải là người đã ra lệnh phóng hỏa núi hay không?”
“Ngươi nghĩ là có hay là không?”
“Ồ,theo tiểu nhân là không đó.”
“Hahaha, ngươi nghĩ vậy thì coi như ta nói vậy.”
“Được,mời ngài ra khỏi đây. Hẹn gặp lại.”
Ngọc Hiếu sau đó liền được ra bên ngoài một cách vô cùng dễ dàng. Trong lòng Ngọc Hiếu liền cảm thấy vô cùng nghi hoặc về việc này.
Phía bên kia, Lão Hổ bị áp giải vô căn phòng tồi tàn,tay chân bị xích vô ghế.
“Các ngươi thẩm vấn đi còn làm gì thế hả?”
“Hahaha,bọn ta muốn đánh ngươi trước đấy?”
“Người đâu,dùng hình!”
…
Ngọc Hiếu đang ngồi trong phòng với Đào Lâm kể lại sự tình.
“Xem ra tạm không thể làm gì cả.” Đào Lâm nói.
“Vậy chúng ta làm vài ván cờ tưởng được không?”
“Được thôi.”
“Vậy xin để cho ta bạch quân.
B4”
“Hừm, người muốn chơi một khai cuộc ít người chơi sao.Khá bất ngờ đấy. E5”
“Bb2”
“D6”
“Ngài không giám ăn tốt sao.Có vẻ ngài cũng không chắc về khai cuộc này nhỉ.”
“Ừ,ta không có nhiều thời gian với những khai cuộc cho lắm.” Đào Lâm đáp.
“E3”
“Nf6”
“Be2” Ngọc Hiếu trong lòng đang tính toán những nước sau nhưng gần nhất vẫn là phát triển quân mã và nhập thành.
“Be7” Đào Lâm tính toán và quyết định cũng chuẩn bị nhập thành nhằm tùy thời có thể mang quân xe sang cột E để triển khai kiểm soát.
“C4”
“Nhập thành”
“Nc3” Ngọc Hiếu tính về việc phát triển quân nhẹ trước nhằm tạo lối cho quân xe xuất chiến cũng đồng thời là tích cực cho quân mã.
“H6”
“Hửm,d4” Ngọc Hiếu định rằng sẽ mở trung tâm ra và chiếm thêm các ô.
Đào Lâm thấy rằng:
“Quân mã của trắng vẫn chưa phát triển,nếu ta đi tốt e4 sẽ vừa phong toả tượng trắng lại vừa kiểm soát mã”
“E4” Đào Lâm nói.
Ngọc Hiếu cảm thấy quân tốt tại b4 đang khá yếu tùy thời sẽ bị tấn công liền nói:
“A3”
“C6” Đào Lâm định rằng sẽ mở tấn công tại mặt trận trung tâm, cho quân tốt lên c6 sẽ củng cố cùng tăng khả năng kiểm soát trung tâm tại phía sau.
“H4” Ngọc Hiếu đáp.
Theo kế hoạch, Đào Lâm nói:
“D5”
“Cxd5” Ngọc Hiếu quyết định tiêu diệt con tốt này.
“Cxd5”
“G4” Ngọc Hiếu nhận thấy. Trung tâm đang khoá chặt, cánh hậu lại khá khó nên tấn công cánh vua nhằm lấy ưu thế và phát triển các quân như mã,xe đang kẹt cứng.
“Nh7”
Ngọc Hiếu theo dự tính trước nói:
“Nh7”
Đào Lâm nghe vậy liền trầm ngâm:
“H4 tuy không có quân bảo vệ có thể dễ dàng diệt đi nhưng mối hậu hoạ đằng sau thì khá quan ngại.”
Đào Lâm quyết định nói:
“Na6”
“H5”
“Nc7”
“Nf4”
“Quân mã này ở đây khá thiếu cơ động lên f6 trước vậy.” Nghĩ xong Đào Lâm nói:
“Nf6”
Ngọc Hiếu lập tức thấy và bảo vệ.
“Rg1”
“Bd6”
“B5”
“A6”
Ngọc Hiếu tính toán trong đầu:
“Gạ đổi thì sẽ mở cột B cho xe đen kiểm soát đồng thời sẽ mở đường cho tượng chiếm đường chéo,quả thực không hề tốt.Nếu ta đẩy b6 sẽ vừa bịt cột b khiến cho tượng và xe đen vẫn chưa thể xuất chiến đồng thời tấn công mã.Những nước sau đều có thể lấy đà nhằm đưa ván đấu về thế cân bằng.”
Tính xong Ngọc Hiếu nói:
“B6”
“Bxf4”
“Exf4”
“Ne6”
“Qd2”
“Qd6”
“Hừm, giờ sẽ bắt đầu tiến công.Ta sẽ đẩy tốt g5 khi ấy đen ắt phải ăn lại ta lấy tốt f ăn lại sẽ tấn công mã buộc chạy đi và sẽ có thế rất mạnh tại cánh vua”Ngọc Hiếu trong lòng đã tính toán liền nói:
“G5”
“Hxg5”
“Fxg5”
“Nd7”
“A4”
“Hừ, giờ nếu không ăn sẽ khó mà phát triển tiếp, nhưng nếu ăn thì sẽ bị tượng lên ghim và ắt mất xe.” Quyết định xong, Đào Lâm nói:
“Nxb6”
“Ba3”
“Đành vậy,lên h2 cố cứu vậy.”
“Qh2”
“Nhập thành dài.”
“Qc7”
“Bxf8”
“Nxf8”
Ngọc Hiếu trong lòng nghĩ:
“Quân mã đang bị ghim, nếu không tránh đòn ghim thì sẽ mất con tốt a khi ấy quân mã đen sẽ có vị trí đắc lợi để tấn công,ta thì sẽ lại bị động, những nước sau hoàn toàn sẽ bị doạ bởi các tốt đen.”
“Kb2” Ngọc Hiếu nói.
“Hừm quân tượng xe hơi phế, phát triển mới được.”
“Be6” Đào Lâm nói.
“A5”
“Cho mã vào c4 chiếu,trắng ắt sẽ tượng ăn lại.Ta sẽ lấy hậu ăn,khi này sẽ có thể triển khai cao hàng tốt nhằm phản quân tại cánh hậu.”
“Nc4 chiếu”
“Bxc4”
“Qxc4”
“Na2”
“Rc8”
“Rc1”
“Qb5 chiếu!”
“Ka1”
“Rc4”
“H6”
Đào Lâm lập tức chớp thời cơ nói:
“Ra4”
“Rb1”
“Qc4”
“Rxb7”
“Kh7”
“Rgb1”
“Ra3”
“R7b4”
“Qc7”
Ngọc Hiếu cảm thấy thế trận không ổn liền giải vây nói:
“R1b3”
“Qxa5”
“Rxa3”
“Qxa3”
“Hxg7”
“Kxg7”
“Qf4”
“Nd7”
“Rb7”
“Qa4”
“Hiện tại mặc dù hơn chất nhưng lợi thế hoàn toàn không hề có lợi, khả năng rất lớn là ta chốc lát sẽ phải phế xe và sẽ về thế hậu,mã đấu hậu nhưng đen lại hơn tốt, ta chỉ có thể thủ hòa, chỉ mong sai lầm từ Đào Lâm mà thôi.” Nghĩ xong, Ngọc Hiếu nói:
“Qe3”
“A5”
“Kb2”
“Qc6”
“Qb3”
“A4”
“Qb5”
“A3 chiếu”
“Kb3”
“Qd6”
“Con mã nếu cứ ở đó sẽ rất phế phải di chuyển” Nghĩ xong Ngọc Hiếu nói:
“Nc3”
“Qe7”
“Qc6”
“Qxg5”
“Hừ nếu hiện tại không phế thì sẽ hoàn toàn khó khăn.Đành vậy-Nghĩ xong Ngọc Hiếu nói:
“Rxd7”
“Hừm,quả như dự tính của ta từ trước.
Bxd7”
“Qxd7”
“Giờ đi hậu vào d2 sẽ tạo ra mũi tấn công rõ rệt là hậu b2 chiếu bắt mã đồng thời quân tốt khi này được bảo vệ bởi hậu sẽ không khó để thắng. Hậu trắng chiếu thì ta chạy vào f8 là xong, không có gì cả” Đào Lâm trong lòng vẫn đang còn chút tính toán, nói:
“Qd2”
“Qg4 chiếu”
“Kf8”
“Qc8 chiếu”
“Kg7”
Ngọc Hiếu khi này lại bắt đầu tính:
"Hiện tại đi hậu g4 chiếu thì đen ắt sẽ phải đi f8 trở lại, tiếp tục chiếu thi sẽ hòa ngay nếu vua đen hô thì sẽ hậu h4 chiếu, đen sẽ đi g6, ta sẽ đi g3 chiếu đen khi này h5 mới có thể là nước đi tốt nhất. Mã ăn d5, hậu đen b2 chiếu thì vua c4, đen đấy tốt a2 dọa phong cấp thì hậu e5 chiếu, vua đen g6 thì hậu f6 chiếu, vua đen h7 né thi hậu ăn f7 chiếu vua đen chạy hố thì hậu f4 chiếu, vua h5 thì hậu đi h2 chiếu, vua g6 thì hậu g3 chiếu vua f7 thì hậu f4 chiếu vua g6 thì hậu ăn e4 chiếu, vua đen h6 thì hậu e6 chiếu vua đen h7 thì ta tiếp tục đi f5 chiếu vua đen sẽ đi h8. Khi này hậu tiếp tục f6 chiếu, vua đen h7 thì hậu h4 chiếu vua đen g6 thì hậu g4 chiếu vua chạy h7 thì tiếp tục hậu h5 chiếu vua đen chạy hô thì mã f6 hậu đen c2 chiếu thì vua d5, hậu đen tiếp tục b3 chiếu thì vua e4 hậu ei chiếu thì vua f4. Thế trận ổn áp cho ta.
Còn nếu hậu e5 chiếu thì vua đem chạy g6,lúc này mã ăn d5 hậu đen sẽ qua b2 chiếu.Ta như bên kia sẽ đi c4,hậu đen khi này sẽ qua c2 chiếu ta sẽ cho c3 đỡ đòn chiếu ,tốt đen đẩy lên a2,ta sẽ để hậu qua a5 thì hậu đen qua d3 chiếu,ta chạy c5,hậu hắn sẽ qua c2 chờ,ta sẽ cho hậu a3 tiếp tục ngăn tốt đen phong cấp,đen khi này có thể đi nhiều nước chờ nhưng f5 sẽ tốt nhất vì có thể tiếp tục đẩy tốt e lên.Khi ấy ta sẽ vua d5 đen đẩy tốt f4,hậu ta sẽ đi a6 chiếu,đen chạy h5 thì hậu ăn tốt a2 gạ đổi,đen khi này đổi sẽ tốt nhất đồng thời chiếu. Mã ăn a2,đen khi này có thể đẩy tốt e3 ta sẽ ăn e3 tốt f của hắn sẽ không ăn lại mà đẩy lên f3,ta khi này đi mã c3,hắn đẩy f2.Ta đi mã e4 hắn bắt buộc phong mã vì nếu không sẽ mất không một quân thế trận khi ấy ta sẽ có lợi thế nhưng cũng chỉ hòa mà thôi…” Những tính toán trên Đào Lâm cũng đã tính qua.
Tính toán một hồi Ngọc Hiếu nói:
“Vua ăn a3”
“Hậu ăn d4”
“Hậu g4 chiếu”
“Kf6”
“Hậu h4 chiếu”
“Ke6”
“Hậu g4 chiếu”
“Ke7”
“Hậu g5 chiếu”
“Ke6”
“Hậu g4 chiếu”
“Ke5”
“Hậu g3 chiếu”
“Kf5”
“Qe3”
“Gạ đổi ư mơ đi.Ta cũng gạ đổi nhưng có lợi cho ta.” Nghĩ xong Đào Lâm nói:
“Qd3”
“Kb2”
“Qc4”
“Hậu h3 chiếu”
“Ke5”
“Qe3”
“F6”
“Hậu g3 chiếu”
“Kf5”
“Qh2”
“Ke6”
“Hậu h3 chiếu”
“Ke5”
“Hậu h2 chiếu”
“Ke6”
“Qh7”
“Qc5”
“Hậu g8 chiếu”
“Kf5”
“Qg3”
“Qc4”
“Qe3”
“Ke5”
“Kb1”
“Ke6”
“Ne2”
“Hậu b4 chiếu”
“Kc1”
“Hậu c4 chiếu”
“Kd1”
“Hậu a4 chiếu”
“Ke1”
“Hậu a1 chiếu”
“Nc1”
“F5”
“Kf1”
“D4”
“Hậu h6 chiếu”
“Kd5”
“Qf4”
“Ke6”
“Hậu h6 chiếu”
“Ke7”
"Hậu g5 chiếu"
"Ke6"
"Kg2"
"D3"
"Hậu g8 chiếu"
"Ke7"
"Hậu h7 chiếu"
"Ke6"
"Nb3"
"Qe5"
"Hậu h6 chiếu"
"Kf7"
"Hậu h5 chiếu"
"Kg7"
"Hậu g5 chiếu"
"Kf7"
"Kf1"
"Qf6"
"Qe3"
"Qh8"
"Kg1"
"Qh4"
"Kg2"
"F4"
"Hậu ăn e4"
"Hậu g4 chiếu"
"Kf1"
"Hậu d1 chiếu"
"Κa2"
"Hậu ăn b3"
"Hòa cờ nhé thưa đại nhân?"
"Được”
“Ngài muốn một ván nữa không hay là nghỉ”
“Sao không tiếp tục cho được ván nữa,lần này ta bạch quân.”
3
0
1 tuần trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
