Chương 7 - Thủy Linh cô nương
Tại 1 đang động có 1 tên thiếu niên đang ngồi nướng 2 con thỏ rừng toả ra mùi thơm nức mũi bên cạnh có 1 cô gái đang nằm ngủ , người ngoài nhìn vào không biết thì sẽ tưởng đây là 1 đôi uyên ương cực kì đẹp, nhất là khi nhìn thấy cô gái kia đang ngủ thật sự đẹp không thể tả được có thể khiến bất kì ai cũng không dám quấy rầy giấc ngủ.
Được một hồi thì cô gái tỉnh dậy , trên gương mặt có chút uể oải , đầu óc có chút mơ hồ.Nhìn quanh thì thấy có 1 thiếu niên bên cạnh đang nướng thịt chợt hoảng hốt bật dậy nhưng có chút mệt mỏi.
"Ngươi là ai?"
Cô gái hỏi.
Nghe vậy Bảo Long mỉm cười nói.
"Cô tỉnh rồi sao đã cảm thấy khá hơn chút nào chưa".
-Ta đã cảm thấy khá hơn rồi , nhưng ta hỏi ngươi là ai?
Bảo Long nghe trả lời.
"Ta tên Bảo Long chính ta đã cứu cô đó, mà cô tên là gì, tại sao lại bị bọn chúng truy sát".
Cô gái thở ra 1 hơi cảm thấy an toàn.
-Ta tên Thủy Linh , là đệ tử hạch tâm của Hoả Nguyên tông , ta bị bọn chúng truy sát trong lúc làm nhiệm vụ.
"Ồ Thủy Linh sao tên đẹp lắm à nha , còn là đệ tử hạch tâm nữa chứ , cô không sợ nói ta làm hại cô sao".
Bảo Long hỏi.
-Ngươi muốn làm hại ta thì đã làm rồi cần gì phải cứu ta , mà nhìn cách ăn mặc của ngươi có chút cổ quái à.
Thủy Linh nhìn Bảo Long lộ ra vẻ kinh ngạc về hắn , mái tóc nâu bộ đồ xanh vàng , gương mặt góc cạnh , hơn nữa còn đeo cả bao tay bao chân nhìn rất chi là đẹp trai , Thủy Linh nhìn hắn như bị hút hồn , nhưng không có phát hiện ra cái đuôi của Bảo Long vì cậu ta đã quấn nó ở bên trong rồi chứ để lộ ra tưởng là yêu thú hoá hình thì toi
Bảo Long nghe như vậy cảm thấy cũng có chỗ kì quái thật vì hắn là người của thế kỉ 21 lại mặc bộ đồ này , mà người ở đây toàn mặc trang phục cổ trang.
Bảo Long mỉm cười trả lời.
-Đây là đồ ta sự sáng tạo ra mặc đù nhìn có chút cổ quái nhưng nó rất hợp với ta mà không phải sao , có phải nhìn rất đẹp trai hay không.
Nghe hắn nói những lời như vậy Thủy Linh cũng bất ngờ về độ tự luyến của hắn khi tự nhận mình đẹp trai , nhưng khi nhìn hắn lâu cô như bị hút hồn vì độ đẹp trai của hắn mặt cô đỏ hồng lên quay đi ngại ngùng trả lời.
"Ngươi nói cái gì vậy , chưa thấy ai vô sỉ tự luyến khen mình đẹp trai như ngươi không biết xấu hổ".
Thấy biểu hiện của cô ấy như vậy Bảo Long trong lòng mừng thầm vì mình đã gây được ấn tượng tốt với cô ấy cũng thầm cảm ơn hệ thống vì cho mình 1 bộ thân thể soái ca sát gái này.
-Ta không phải là tự luyến mà là tự tin với bản thân mình , tự tin mình có thể như vậy , tự tin làm bất cứ việc gì ta thích.
Bảo Long vỗ ngực vô sỉ trả lời
"Xí quỷ mới tin ngươi nam nhân chẳng có ai tốt lành chỉ toàn là lũ phụ bạc".
Nghe vậy Bảo Long phản bác
-Ấy cô nương xinh đẹp thì xinh đẹp nhưng đừng có vơ đũa cả nắm thế gian còn rất nhiều nam nhân tốt ví dụ như là ta đây.
Thủy Linh trừng mắt trả lời
"Quỷ mới tin ngươi , không biết xấu hổ ,ta không rảnh nói chuyện với ngươi ta phải trở về tông môn báo cáo".
Nghe vậy Bảo Long có chút tiếc nuối vì cô ấy phải rời đi nhưng biết làm sao được người ta là đệ tử hạch tâm của tông môn 1 thời gian dài không quay về hẳn là tông môn muốn điên lên.
-Thôi được rồi cô đi cẩn thận đó nha , chúng ta sẽ còn gặp lại , nhớ kĩ tên ta Bảo Long đó nha.
Thấy Bảo Long nói như vậy Thủy Linh quát.
"Có quỷ mới muốn gặp lại ngươi đó nam nhân quỷ".
Nói thì nói như vậy nhưng ấn tượng của hắn trong mắt Thủy Linh là rất tốt.
-Mà khoan đã cô nương muốn ra khỏi khu rừng này đi hướng nào ta bị lạc ở đây mất phương hướng.
Bảo Long nói dối hỏi đường như vậy sở dĩ hắn không dám nói ở trong đây 10 năm với tu vi của mình , nói ai sẽ tin đây.
"Hihi ngươi bị lạc cười chết ta , ngươi đi về hướng đông sẽ ra được khỏi khu rừng ta đi đây tạm biệt ngươi.
-Hẹn gặp lại cô.
Bảo Long tạm biệt nhìn cô gái rời đi mỉm cười trong lòng nghĩ thầm phải thu được mỹ nhân này về tay.
Thủy Linh bước đi vừa đi vừa nghĩ về hắn mắng thầm "ai thèm gặp lại ngươi chứ xú nam nhân".
Gương mặt đỏ hồng của cô ấy đã phản bội lại lời nói của mình.
Bảo Long thở ra 1 hơi nhìn 2 con thỏ mình nướng vốn cho Thủy Linh cô nương một con nhưng mà cô ta đi rồi , chỉ còn mình hắn ngồi tự túc diệt 2 con thỏ này , nếu như có thêm bình rượu để uống được nghe giai nhân đánh đàn nữa thì cuộc đời con mẹ nó sảng khoái.
Sau khi ăn hết 2 con thỏ lấp cái bụng nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đâu vào đâu như kiểu muối bỏ biển vậy chắc do huyết mạch người saiyan nên hắn ăn rất khoẻ , bước ra khỏi hang động hang động hắn bắt đầu đi về hướng đông ra khỏi khu rừng này , dọc đường hắn đi có vài con yêu thú tôm tép nhưng bị hắn xử đẹp trên đường kiếm thêm chút kinh nghiệm mặc dù chả đáng bao nhiêu nhưng thịt muỗi cũng là thịt tiện tay thu vào balo hệ thống để ăn dần, hắn mở xem bảng thông tin kiểm kê lại thành quả
-Thông tin cá nhân.
-Kí chủ : Bảo Long
-Tuổi : 15
-Huyết mạch : Saiyan ( do đặc tính của huyết mạch nên càng chiến đấu sẽ càng mạnh mẽ hơn)
-Tu vi : Luyện khí kì tứ trọng( 400/7000exp để lên luyện khí kì ngũ trọng)
-Đồng thuật : Sharingan ( đơn câu ngọc Sharingan có thể giúp đoán trước hành động và né tránh , có thể mở tắt tùy ý)
-Thân pháp : Lăng ba vi bộ ( thân pháp của phái Tiêu Dao di chuyển né tránh kì dị không thể đoán trước tốc độ cực cao)
569
9
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
