ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20 - Nhận sư phụ

Sau khi giải quyết xong đám thổ phỉ cũng là lúc âm thanh của hệ thống vang lên.

!!!Ting...chúc mừng kí chủ giết chết trúc cơ tầng 7 nhận được 15000exp , nhận được 2000 điểm tiêu dùng.

!!!Ting...chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ giải cứu đoàn người , thưởng 8000 exp , 20 lọ Khoái lạc tiên tử đan , 4000 điểm tiêu dùng.

Bảo Long giải quyết xong cởi ra hắc áo choàng sau đó tiến lại chào hỏi " mọi người không sao chứ "

-Cảm ơn cậu đã cứu giúp chúng ta chỉ bị thương thôi không có vấn đề gì lớn , illness

không ngờ người cứu chúng ta lại trẻ tuổi như vậy đúng là anh hùng xuất thiếu niên.

Cô gái cảm ơn Bảo Long nói.

"Ta là Bảo Long ta đang trên đường đến Bắc Thiên Nhai , ta cũng là đi lịch luyện , thuận tiện cứu mọi người mà thôi".Bảo Long nói.

-Ta là Uyển Nhi , là người của Kiêu Nam tông đàn trên đường trở về tông môn thì bị chặn cướp đúng là xui xẻo quá đi.

"Nếu mọi người đã không sao vậy thì xin cáo từ mọi người , nếu mọi người đến Bắc Thiên Nhai rất có thể sẽ gặp lại ta , cáo từ".

Tạm biệt đoàn người Bảo Long rời đi vì không muốn dây dưa nhiều , hắn thích một mình hơn vì đơn giản hắn không tin tưởng ai.Tại thế giới này ai cũng sẵn sàng đâm sau lưng ngươi nếu không cảnh giác.

Hắn lại một mình độc cô độc vãng đi lịch luyện , Bảo Long nghĩ nhân sinh thật sự là nhàn hạ thoải mái.

Đang đi tìm yêu thú thăm ngàn trong rừng hắn thấy một ông lão ăn mặc rách nát đang nằm trên một cái cây uống rượu . Hắn nghĩ lão nhân này quả thật không đơn giản à nha riêng khí chất trên người.

Hắn không quan tâm định rời đi thì lão nhân này gọi hắn.

-Này tiểu tử nhìn ngươi ăn mặc kì lạ , cơ thể rắn chắc nhìn tuổi còn non như vậy mà đã là tu vi trúc cơ rồi không tệ không tệ rất bất phàm nha.Ngươi là người của tông môn nào vậy.

Bảo Long nhìn lão nhân này hắn không nhìn ra cảnh giới của lão nhân này , không một chút khí tức chập chờn dường như là phàm nhân một dạng.Hiển nhiên không một phàm nhân nào lại lởn vởn trong này cả chỉ có còn một khả năng đó là cao thủ.

"Thưa tiền bối , tiểu tử là Bảo Long ta chỉ là một tán tu mà thôi .Ta đang đi lịch luyện cũng tiện đến bí cảnh tại Bắc Thiên Nhai.

Bảo Long đáp.

-Thì ra là như vậy tu vi mới trúc cơ tầng 1 mà dám đến đó không sợ chết hay sao.Ta nhìn ngươi không giống một tên ngu ngốc đi tìm chết.

Hắn gãi đầu cười , mới gặp lần đầu không hiểu sao hắn lại quý lão nhân này, hắn thầm nghĩ thường thường những lão nhân như vậy rất thích ăn , hắn muốn thử nướng thịt trổ ra tài nghệ xem có kiếm chác được gì hay không.

Nghĩ là làm hắn bỏ ra một con yêu thú bắt đầu nướng ngay dưới bên lão nhân này , mùi thịt nướng bốc lên thơm nức chui vào mũi lão nhân này làm ông ta chú ý.Ông ta bắt đầu không cưỡng lại được mùi thơm , chân tay bắt đầu không yên.Bất chợt ông ta biến mất xuất hiện tại chỗ Bảo Long đang nướng thịt.

Đúng như hắn nghĩ quả nhiên là bất phàm à , chớp động một phát đã đến trước mặt không một chút linh khí chập chờn.Ông ta nói.

-Tiểu tử tay nghề nướng rất tuyệt rất thơm à nha.

Ông ta bắt lấy thịt nướng ăn dường như là không chịu đựng được nữa rồi.Ông ta lấy ra một bình rượu đưa cho Bảo Long.

"Tiểu tử đón lấy rượu rất quý đó nha , linh tửu 200 năm đó , uống từ từ thôi định đưa rượu khác cho ngươi nhưng sợ ngươi bạo thể mà chết.

Bảo Long đón lấy rượu rượu uống thử , rượu rất ngon quả thật đúng là linh tửu tuy hắn tu luyện dựa vào hệ thống căn bản linh tửu đối với hắn chỉ có một tác dụng đó là uống ngon mà thôi.Đang uống rượu lão nhân nói.

-Tiểu tử ta thấy ta với với ta rất hợp rất có duyên , có muốn làm đệ tử của ta hay không.

"Thưa tiền bối ta căn bản chưa từng nghĩ sẽ nhận ai làm sư phụ , tiểu tử đã quen một mình.Nói thật với tiền bối các lão sư bình thường căn bản không có lọt vào mắt ta".

Bảo Long nói.

-Tiểu tử ngươi có biết bao nhiêu thiên tài muốn ta nhận làm đệ tử hay không.Lão nhân nói.

Bảo Long suy nghĩ lão nhân này cảnh giới rất là cao với lại sau này gặp tên nào cảnh giới cao hơn quá nhiều hắn cũng có người chống lưng nên cũng lưỡng lự hắn nói

-Nếu như muốn nhận ta làm đệ tử thì có phải hay không nên có quà ra mắt hay không.

"Tiểu tử ngươi cũng khôn lỏi vậy sao.Được rồi ta truyền cho ngươi một chiêu thức , chiêu này nó đã đi cùng ta chinh chiến suốt bao nhiêu năm còn về học được bao nhiêu là do ngộ tính của ngươi".

Ông ta truyền cho Bảo Long một chiêu đó là Nhất chiêu phá vạn địch đơn giản là vận linh khí tung ra chiêu thức đơn giản đến cực điểm thì sẽ có uy lực mạnh nhất.Nghĩ thì đơn giản là vận linh khí chém ra một chiêu đơn giản nhưng mà có mấy ai làm được đến độ đơn giản tuyệt đối đâu.

-Tiểu tử Bảo Long cầm lấy ngọc bài này đôi khi nó sẽ có ích cho ngươi đó.

Ông ta nói rồi đưa cho Bảo Long một tấm ngọc bài hình con rồng uốn lượn nhìn rất uy phong.Bảo Long cũng biết ý khom người chắp tay " Đệ tử Bảo Long bái kiến sư phụ"

-Tốt rất tốt đệ tử của ta , ta tung hoành mấy trăm năm rồi lần đầu tiên ta nhận đệ tử sau này cứ gọi ta là lão Long đi.Còn sau này muốn tìm ta thì mạnh lên đi rồi con sẽ biết phải tìm ta ở đâu bây giờ con quá yếu, tạm biệt tiểu tử.

Ông ta nói rồi vung tay rồi tạo ra một lỗ hổng đi vào trong rồi biến mất.

Nhìn cảnh này Bảo Long hít vào ngụm khí lạnh nghĩ con mẹ nó Mở ra thông đạo hư không thì ít nhất là Luyện hư kì mà nhìn lão Long đơn giản như không có sự tình gì thì đâu có chỉ là luyện hư đơn giản như vậy Bảo Long nghĩ chuyến này lời rồi.

Nay bù 2 chương nhé mọi người.

306

8

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.