Chương 114 - Tinh Trần hóa Tinh Vân
Edit: Cơ Hoàng
Lạnh quá, giống như có vô số cái kim đang không ngừng đâm vào da vậy, cảm giác như máu cũng sắp đông lại, không thể tuần hoàn trong thân thể.
Bên trong tủ lạnh, hô hấp của Diệp Tâm Hạ ngày càng chậm chạp, phạm vi bộ ngực phập phồng cũng dần nhỏ xuống.
Sự lạnh lẽo và mệt mỏi ùa đến khiến cô chỉ muốn nhắm hai mắt lại thiếp đi.
"Nếu mình thiếp đi thì sẽ không bao giờ mở mắt ra được nữa..." Diệp Tâm Hạ cắn chặt môi để cơn đau làm mình tỉnh táo hơn.
Hai con Cự Nhãn Tinh Thử kia vẫn chưa hề có ý định rời đi, tiếng kêu của bọn nó đang cách chỗ cô không xa.
Diệp Tâm Hạ cũng không biết mình có thể kiên trì được bao lâu, cô thà trở thành một thi thể ướp lạnh còn hơn biến thành thức ăn cho bọn Cự Nhãn Tinh Thử kia.
Không khí càng ngày càng loãng, Diệp Tâm Hạ cố gắng điều chỉnh lại hô hấp của mình nhưng đầu óc lại bắt đầu suy nghĩ linh tinh.
...
...
"Chít chít!"
"Bùm! Bùm!"
Cửa sắt bảo vệ bị đập mạnh đến nỗi hằn cả dấu tay, thậm chí còn nghe thấy tiếng móng vuốt của bọn Hắc Súc Yêu ma sát lên cửa.
Đám Hắc Súc Yêu này chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, bọn nó biết Mạc Phàm đang lẩn trốn trong căn phòng này, nếu chưa xé tan thân thể của Mạc Phàm thì bọn nó sẽ không rời đi.
Móng vuốt sắc bén từ từ xé ra một khe hở nhỏ trên cửa sắt, một khi đã xuất hiện khe hở thì chuyện phá hủy cánh cửa sắt này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Sau khi đám Hắc Súc Yêu xé được một lỗ hổng thì kêu lên hưng phấn như đám tù nhân được nhìn thấy ánh nắng mặt trời, cả lũ thay phiên nhau dùng móng vuốt cào lên cửa.
Bên trong căn phòng, Mạc Phàm có vài vết thương trên người vẫn đang ngồi yên, coi như không biết nguy hiểm sắp xảy ra.
Hắn nghe thấy tiếng cánh cửa bị xé rách, thông qua khe cửa, tiếng thét chói tai của đám Hắc Súc Yêu truyền vào càng rõ ràng hơn.
Nhưng sợ hãi thì có tác dụng gì?
Lần này Mạc Phàm có sống sót được hay không phải dựa vào hai cái Tinh Trần trong thế giới tinh thần của hắn!
Tinh Trần màu tím, Tinh Trần màu đỏ đều đang tản ra ánh sáng lúc mạnh lúc yếu.
Ở bên ngoài hai Tinh Trần có một tầng ánh sáng nhàn nhạt đang bao bọc chúng nó, hào quang tỏa ra từ bên trong Tinh Trần đang muốn phá vỡ màn sáng mờ ảo này.
Màn sáng giống như vỏ trứng hoặc con nhộng đang bao bọc nguồn năng lượng sắp phá kén ra, nhìn qua thì dù cái vỏ trứng này bị ma năng tấn công nhưng vẫn không nhúc nhích chút nào. Nhưng rõ ràng nó đã có dấu hiệu phồng lên do năng lượng cuồn cuộn bên trong.
"Phá vỡ nó cho ta!"
Mạc Phàm hò hét trong lòng.
Tiểu Nê Thu ở trước ngực phát ra ánh sáng như đang truyền sức mạnh giúp Mạc Phàm phá tan màn sáng đang bao bọc Tinh Trần, sức mạnh phát ra từ bốn phương tám hướng đó đột nhiên ngưng tụ lại!
Giống như vô số con sông nhỏ chảy vào một dòng sông lớn, khiến con sông yên tĩnh đột nhiên dâng trào, sóng nước cuồn cuồn đánh vào đê đập ở bờ sông!
Cuối cùng thì tầng nhộng bao bọc bên ngoài cũng xuất hiện vết nứt, vết nứt dần dần khuếch tán ra xung quanh giống như mạng nhện, càng ngày càng lan rộng.
Sắp thành công rồi, sắp thành công rồi!
Nội tâm Mạc Phàm bắt đầu kích động, nhưng trong lúc đột phá lên cảnh giới tiếp theo, Mạc Phàm có thể cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ cắn ngược lại tinh thần của mình khiến đầu hắn đau như búa bổ.
Nếu là ngày thường thì Mạc Phàm tin chắc mình sẽ không thể kiên trì được. Sự cắn ngược này giống như những thanh kiếm xuyên qua não bộ, như bão táp dưới đại dương điên cuồng va chạm vào thế giới tinh thần của hắn. Mạc Phàm chưa bao giờ trải qua sự đau đớn về tinh thần này trong quá trình tu luyện, nó mạnh gấp trăm ngàn lần sự đau đớn do bị hao hết tinh lực. Nó hành hạ, tàn phá như trong một cơn ác mộng...
Mà trong quá trình này, chỉ cần thả lỏng tinh thần một chút, có ý định từ bỏ thôi thì tất cả thế tiến công sẽ tiêu tan ngay lập tức, mọi thứ sẽ phải làm lại từ đầu!
Mạc Phàm cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung, gân xanh nổi lên đầy mặt nhưng hắn không dám buông lỏng.
Thực tế thì cảm giác đau đớn này cũng không thua gì bị bọn Hắc Súc Yêu xé thành mảnh nhỏ, nếu là người có ý chí nghị lực kém thì đã buông bỏ việc này ngay từ đầu rồi, nhưng Mạc Phàm lại cắn chặt răng kiên trì.
Hình ảnh cuối cùng mà hắn nhìn thấy trước khi nhắm mắt lại là cảnh Tâm Hạ đang cuộn mình bên bờ vực tử vong, nếu cô ấy bị Cự Nhãn Tinh Thử xé thành mảnh nhỏ, hắn tin chắc cả đời mình sẽ phải chịu đựng sự đau khổ hơn gấp trăm, gấp nghìn lần lúc này.
Đầu càng ngày càng đau, đã gấp năm lần so với ban đầu!
Mạc Phàm cắn chặt răng kiên trì.
Gấp mười lần!
Mạc Phàm cuốn đầu lưỡi lên, rất sợ mình sẽ cắn đứt đầu lưỡi vì quá đau đớn.
Thế giới tinh thần nổi sóng cuồn cuộn, không ổn định.
Lúc này Tinh Trần Lôi hệ màu tím, Tinh Trần Hỏa hệ màu đỏ như sắp bị diệt vong, ánh sáng của bọn nó trong thế giới tinh thần bỗng nhiên ảm đạm xuống.
Ánh sáng càng ngày càng yếu, yếu đến nỗi không bằng một ngôi sao băng, gần như sắp biến mất trong màn đêm tối tăm.
Lúc này Mạc Phàm đột nhiên mở hai mắt ra!
Hai đồng tử của hắn giãn rộng hơn người thường, trong mắt như có một vực sâu mênh mông vô biên, nơi sâu nhất là Tinh Trần Lôi hệ và Tinh Trần Hỏa hệ đang ngày càng mờ nhạt.
Mạc Phàm lại mở to mắt ra, cả gương mặt đều đang run rẩy.
Hai Tinh Trần vốn đang yên lặng lại đột nhiên phát ra ánh sáng cực nóng rồi nhanh chóng tràn ngập khắp vũ trụ tinh thần của Mạc Phàm.
Ánh sáng màu tím rực rỡ, xinh đẹp tỏa ánh sáng lấp lánh trong Tinh Vân khiến người nhìn bị rung động.
Ngọn lửa màu đỏ đậm, cực nóng như muốn thiêu cháy hết tất cả bóng tối, lạnh lẽo, dâng trào.
Chúng nó nhanh chóng bao phủ như đang sáng tạo ra một vũ trụ mới thuộc về riêng mình, tạo ra quê hương thuộc về chúng nó.
Nhưng lần sáng tạo này không tạo ra một Tinh Trần nhỏ như đom đóm nữa mà là một chòm sao như đám mây, mỗi ngôi sao đều chứa đầy ánh sáng lộng lẫy, chúng nó đang hòa quyện vào nhau!
"Tinh Trần hóa Tinh Vân!"
Mạc Phàm cảm nhận được những điều này, máu trong người như muốn sôi trào.
Ở trong vũ trụ tinh thần, Tinh Trần chỉ là một khu vực bụi sao nho nhỏ, chúng nó tồn tại nhưng vô cùng nhỏ bé nên chỉ cung cấp được một nguồn năng lượng có hạn cho pháp sư.
Nhưng Tinh Vân thì khác, nó chiếm diện tích rất lớn ở trong vũ trụ, ánh sáng phát ra dày đặc, rực rỡ, có thể nhìn thấy rõ chúng nó trong vũ trụ tinh thần mênh mông, tô đẹp thêm cho thế giới tinh thần!
Sự chênh lệch giữa hạt bụi và đám mây quá rõ ràng, nếu mỗi một Tinh Tử nho nhỏ đều cất chứa ma năng, vậy thì một đám mây có nhiều Tinh Tử tập trung ở một chỗ sẽ cất chứa năng lượng khổng lồ như thế nào? Không biết nó có thể phóng thích ra ma pháp mạnh mẽ cỡ nào?
Trong Tinh Vân vẫn có các Tinh Tử có vai trò cực kỳ quan trọng giúp pháp sư phóng thích ma pháp.
Nhưng khác xa ma pháp sơ giai, trong màn sáng Tinh Vân này có tổng cộng bốn mươi chín Tinh Tử.
Những Tinh Tử nho nhỏ này vẫn nhanh chóng chuyển động trong Tinh Vân giống như lúc Mạc Phàm bắt đầu thức tỉnh, khiến người nhìn hoa cả mắt.
...
"Cảm giác này là..."
Mạc Phàm nhìn cả hai tay mà không dám tin vào mắt mình.
Trên tay trái của hắn, năng lượng hỏa diễm khát vọng được phóng thích từ trong cơ thể ra ngoài đang thiêu đốt trên cánh tay, giống như ma năng dùng mãi không hết!
Trên tay phải, ánh sáng màu tím chằng chịt bao trùm hết cả bàn tay hắn như dây thường xuân, dường như bọn nó muốn tranh sủng với ngọn lửa kia, khát khao biểu hiện thực lực của mình như một đứa trẻ kiêu ngạo.
18
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
